Chương 772: Hỗn độn phong bạo!
“Đáng tiếc, mặc dù thiên phú đao đạo đạt đến cấp Chúa Tể, nhưng không có nhiều pháp tắc đao đạo cho mình dung hợp.” Trong lòng Phong Vân thầm nói.
Lúc trước ở trong vũ trụ có Kiếm tộc, cho nên Phong Vân mới gom đủ chín ngàn vạn pháp tắc kiếm đạo, từ đó mở ra kiếm giới, tìm hiểu quy tắc kiếm đạo.
Nhưng trong này không có chín ngàn vạn pháp tắc đao đạo, cho nên, thiên phú đao đạo của Phong Vân đạt đến cấp Chúa Tể, nhưng muốn tấn thăng đến cấp độ kia, gần như không có khả năng.
“Ở Tiểu Thiên Vũ Trụ không có nhiều sinh mệnh có đao đạo pháp tắc như vậy, nhưng Trung Thiên Vũ Trụ và Đại Thiên Vũ Trụ nhất định sẽ có.”
Điểm này, Phong Vân từng hỏi Hằng Vũ Chí Tôn.
Trung Thiên Vũ Trụ và Đại Thiên Vũ Trụ bao la, không phải Tiểu Thiên Vũ Trụ có thể so sánh, cao thủ ở đó nhiều như mây, cường giả như mưa, đừng nói lĩnh ngộ đao đạo pháp tắc, đến đạo đạo quy tắc cũng có thể tìm ra một đống.
Phương diện kiếm đạo cũng thế.
Đây là một trong những lý do Phong Vân muốn rời đi, Tiểu Thiên Vũ Trụ không còn hình chiếu có giá trị nữa, chỉ có Trung Thiên Vũ Trụ và Đại Thiên Vũ Trụ rộng lớn mới có hình chiếu hắn cần.
Sau đó, Phong Vân lại hiển hóa dung hợp thiên phú hệ kim cấp Chí Tôn, tăng thiên phú hệ kim của mình đến song Chí Tôn.
Trong mấy trăm năm qua, đây là lần đầu tiên hắn quét được thiên phú thuộc tính cấp Chí Tôn, có ý nghĩa kỷ niệm.
Ngay lúc này, bỗng nhiên phi thuyền truyền đến âm thanh cảnh báo ‘Tích tích tích’.
Toàn bộ đèn đỏ trong phi thuyền lập tức sáng lên.
Hả?
Phong Vân cảm ứng được động tĩnh bên ngoài, ý thức lập tức trở về.
“Xảy ra chuyện gì?”
“Bẩm chủ nhân, chúng ta gặp Hỗn Độn Phong Bạo!” Lão nhân trí năng giả lập xuất hiện, bẩm báo với Phong Vân.
Hỗn Độn Phong Bạo?
Sắc mặt Phong Vân trở nên run sợ, cái này Hằng Vũ Chí Tôn từng nói qua, Hỗn Độn Phong Bạo, chính là một hiện tượng thiên tai ở thế giới ‘Ngoại hỗn độn’.
Một khi rơi vào trong đó, cho dù Chí Tôn cũng có thể vẫn lạc.
“E rằng Mặc Nguyên Hào không gánh được Hỗn Độn Phong Bạo này.”
Trong lòng Phong Vân thầm nói, lúc này hắn phân phó: “Mở cửa khoang ra.”
“Vâng!” Lão nhân giả lập không chút do dự thực hiện mệnh lệnh của Phong Vân, lập tức mở cửa khoang.
Khi cửa mở ra, một cỗ khí lưu không phải bụi cũng không phải sương mù thổi đến cửa khoang.
Khí lưu này không có gì đặc biệt, nhưng bên trong ẩn chứa thừa số phá hư rất đáng sợ, cho dù là đạo lực Chí Tôn cũng không chống cự được, sẽ bị nó ăn mòn.
Một khi đạo lực Chí Tôn bị ăn mòn đến cạn kiệt, cho dù là Chí Tôn cũng sẽ vẫn lạc!
Nhưng đối với Phong Vân, khí lưu này lại không thể thương tổn hắn chút nào.
Hắn là Chí Tôn Chi Thể, không phải nói suông.
“Trước tiên thu Mặc Nguyên Hào lại, dựa vào nhục thân mở đường trong Hỗn Độn Phong Bạo.”
Phong Vân âm thầm nói, đây là phương pháp tốt nhất.
Hắn cũng không muốn Mặc Thương Hào có bất cứ tổn thương gì, nếu không phải tốn bao nhiêu thời gian mới đến Thanh Giác Vũ Trụ.
...
Cùng lúc đó, ở một bên khác.
Cũng có một chiếc phi thuyền vũ trụ gặp Hỗn Độn Phong Bạo, nhưng bọn họ không thong dong bình tĩnh như Phong Vân.
Đó là một chiếc phi thuyền màu lam, trong khoang thuyền, có trăm sinh mệnh đang tụ tập ở đây.
Cầm đầu là một một người cao tám mét, làn da toàn thân màu lục, trên đầu có hai xúc giác dài, cảm thụ khí cơ, rõ ràng là một vị Chí Tôn!
Mà sau hắn ta, là hơn trăm sinh mệnh, đều có làn da màu lục, sinh ra xúc giác, hiển nhiên là một tộc đàn, đều là Chúa Tể, từ cấp cự đầu đến cấp vô địch.
Lúc này, bọn họ cực kỳ hoảng loạn, bao gồm cả sinh mệnh cấp Chí Tôn kia.
“Dựa vào độ cứng của chiếc phi thuyền này, đại khái chỉ có thể kiên trì mười ngày trong Hỗn Độn Phong Bạo.” Trong lòng vị Chí Tôn cầm đầu thầm nói.
Lúc hắn ta nhìn thấy quy mô của Hỗn Độn Phong Bạo hiện trên màn hình, trong lòng có chút tuyệt vọng, Hỗn Độn Phong Bạo này dường như đã bao trùm tỷ năm ánh sáng.
Trong Hỗn Độn Phong bạo, tất cả các công năng của phi thuyền vũ trụ đều mất đi tác dụng, chỉ dựa vào nó, căn bản không thể đi khỏi phạm vi Hỗn Độn Phong Bạo trong mười ngày.
Không chỉ có phi thuyền vũ trụ, các vị Chúa Tể sau lưng hắn ta, đến một giây cũng không kiên trì được, thậm chí, ngay cả hắn ta cũng không thoát khỏi nguy cơ vẫn lạc.
Ngay lúc tên Chí Tôn này sắp tuyệt vọng, bỗng nhiên phía sau có một giọng nói truyền đến: “Trưởng lão, ngài nhìn kìa, phía trước chúng ta cũng có một chiếc phi thuyền vũ trụ!”
Tên Chí Tôn da màu lục này cũng không suy nghĩ gì nữa, lúc trước hắn ta đã thấy chiếc phi thuyền vũ trụ này.
“Chiếc phi thuyền đó hẳn là một người, độ cứng còn không bằng chiếc phi thuyền này của ta, trong Hỗn Độn Phong Bạo, nhiều nhất chỉ kiên trì được năm ngày mà thôi, haiz, sợ là sinh mệnh trong đó còn thảm hơn chúng ta.” Hắn ta thở dài nói.
Mặc dù hắn ta rất muốn giúp đỡ đối phương, nhưng bây giờ tự thân mình cũng khó bảo toàn, thật sự là bất lực.
Nhưng đúng lúc này, sắc mặt vị Chí Tôn da màu lục này khẽ động.
Chỉ thấy chiếc phi thuyền phía trước đột nhiên biến mất, thay vào đó xuất hiện một thân ảnh.
Trên người mặc chiến giáp bạch kim, chân đi giày chiến bạch kim, cứ như vậy đặt chân trong Hỗn Độn Phong Bạo khủng bố, giống như một khối bàn thạch vạn cổ, sừng sững không ngã.
“Đây là, Nhân tộc Chí Tôn sao?”
Vị Chí Tôn da màu lục này thành tựu Chí Tôn đã nhiều năm, gặp qua vô số tộc đàn, đương nhiên không xa lạ với nhân tộc.
Nhưng trong ấn tượng của hắn ta, nhân tộc là một tộc đàn tương đối yếu, mặc dù năng lực sinh sôi kinh người, nhưng tư chất tiên thiên quá thấp, muốn sinh ra một người có phong thái Chí Tôn, thật sự quá khó khăn.
“Đáng tiếc, chừng ấy tuổi đã thành tựu Chí Tôn, tất nhiên là yêu nghiệt tuyệt thế, bây giờ, lại bỏ mạng ở chỗ này.”
Vị Chí Tôm da màu lục này cảm nhận được nhân tộc Chí Tôn kia rất trẻ trung, năm tháng tu hành tuyệt đối không vượt qua trăm kỷ nguyên, trong các tộc đàn khác, cũng là thiên kiêu vô thượng.
Nhưng thiên phú có cao hơn, đình trệ trong Hỗn Độn Phong Bạo này, cũng chắc chắn phải chết.
Nhưng một giây sau, trên mặt vị Chí Tôn da màu lục này hiện lên vẻ kinh hãi, tròng mắt trừng lớn, giống như nhìn thấy một chuyện gì đó không thể tưởng tượng được!
Chỉ thấy trên người tên Nhân tộc Chí Tôn trẻ tuổi trước mắt bộc phát huyết khí kim sắc không thể tưởng tượng được, giống như ngàn vạn tòa hỏa sơn vạn cổ đồng loạt sôi trào!
Huyết khí kim sắc đánh xuyên qua hỗn độn vô biên, xuyên thủng không gian, thần quang chiếu ra, một mảnh sáng chói.
Trong phi thuyền, đám Chúa Tể cảm thấy hai mắt nhói nhói, nước mắt không nhịn được chảy xuống, không ai dám nhìn thẳng!
“Đây, đây là...”
Chỉ có vị Chí Tôn da màu lục mới miễn cưỡng nhìn thấy một màn này, nhưng lúc này toàn thân hắn ta đều đang rụng động, lắp bắp không nói thành câu!
Đây là cảnh tượng rất rung động, huyết khí kim sắc xuyên qua thiên địa, hừng hực xán lạn, chiếu sáng toàn bộ Hỗn Độn Phong Bạo, trở thành vĩnh hằng chi quang ở nơi này!