Chương 774: Đến nơi Trung Thiên Vũ Trụ!
Chúa Tể cấp, vậy mà đã có được Chí Tôn Chi Thể!
Aklie Chí Tôn chấn động, khó mà tự kiềm chế, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy nhân tộc thiên kiêu khủng bố như vậy, cho nên mới thất thố đến thế.
Mặc dù hắn là một vị Hỗn Độn Linh Chí Tôn, thuộc về Tiên Thiên chủng tộc của 'Ngoại Hỗn Độn' thế giới, nhưng kỳ thật chỉ là một tộc đàn quy mô nhỏ mà thôi.
Tiên Thiên chủng tộc trong Hỗn Độn, cũng không phải đều cực kỳ lợi hại.
Kỳ thật nói trắng ra, Tiên Thiên chủng tộc trong Hỗn Độn cũng giống như những tộc đàn trong vũ trụ kia vậy, có yếu có mạnh.
Lục Tinh tộc, chính là một cái Tiên Thiên chủng tộc tương đối yếu kém, trong tộc tổng cộng có hai vị Hỗn Độn Linh Chí Tôn, Aklie Chí Tôn là một trong số đó.
Hắn năm đó chính là thiên kiêu số một Lục Tinh tộc, nhưng bây giờ cùng Phong Vân so sánh, quả thực là đom đóm với mặt trời.
"Nhân tộc, tộc đàn Tiên Thiên yếu đuối như vậy, vậy mà lại sinh ra thiên kiêu khủng bố như vậy. . ."
Nếu không phải Aklie tận mắt thấy được thiên phú yêu nghiệt của Phong Vân, thế nào hắn cũng khó mà tin được, nhân tộc trong ký ức của hắn, sẽ xuất hiện một vị thiên kiêu có được phong thái kinh thế như vậy!
"Có được tư chất như thế, khó trách muốn đi tham gia Siêu Thần Bảng bài vị chiến."
Aklie trong lòng thầm nói.
Nghĩ tới đây, hắn nói với Phong Vân: "Lấy tuyệt thế thiên phú này của Phong Vân tiên sinh, đứng vào mười hạng đầu của Siêu Thần Bảng không thành vấn đề, đến lúc đó, vào Càn Nguyên Tông, trở thành ngoại môn đệ tử, cũng là ván đã đóng thuyền, ta ở chỗ này chúc mừng trước."
Hơn trăm vị Chúa Tể Lục Tinh tộc đứng bên cạnh từng cái đều sùng bái nhìn Phong Vân, cùng là Chúa Tể, Phong Vân lại mạnh hơn bọn họ rất rất nhiều.
Trước mười vị trí trên Siêu Thần Bảng cùng ngoại môn đệ tử của Càn Nguyên Tông, đó là ảo tưởng mà bọn họ mãi mãi cũng không cách nào chạm đến!
Phong Vân tỏ ra bình tĩnh, cũng không quá hưng phấn, hắn ngược lại dò hỏi: "Không biết muốn trở thành nội môn đệ tử của Càn Nguyên Tông, cần điều kiện gì?"
Siêu Thần Bảng cũng tốt, ngoại môn đệ tử cũng được, đối với Phong Vân mà nói, lực hấp dẫn cũng không quá lớn.
Có lẽ đối với Hằng Vũ Chí Tôn Aklie mà nói, có thể thành ngoại môn đệ tử của Càn Nguyên Tông đã là thành tựu cực lớn, nội môn đệ tử, quả thực là hy vọng xa vời, nghĩ cũng không dám nghĩ!
Nhưng với hắn mà nói, đã lựa chọn gia nhập, vậy ngay từ đầu liền phải chọn kĩ càng, ngoại môn đệ tử, nghe thế nào đều thấy cực kỳ vớ vẩn.
Quả nhiên, Aklie nghe Phong Vân nói vậy, kinh hãi ngây ra, một hồi lâu, hắn mới hồi phục tinh thần.
Nhưng Aklie cũng không phát biểu ý kiến gì, hắn biết cái thế thiên kiêu như Phong Vân này, bản thân cũng có chút ngông nghênh, không phục trời không phục đất, hắn không thể khoa tay múa chân.
Sau đó, Aklie trầm ngâm một lát, mới lên tiếng: "Cái này ta không rõ lắm, từ trước tới nay Càn Nguyên Tông tuyển chọn thiên kiêu từ bên ngoài Trung Thiên Thế Giới, đều là ngoại môn đệ tử, chưa từng có tiền lệ."
"Nhưng, ta suy đoán, có lẽ thể hiện ra chiến lực cường đại, hẳn là cũng có một chút khả năng."
Thể hiện ra chiến lực cường đại sao.
Phong Vân nhẹ gật đầu, thầm nhớ trong lòng.
Aklie nhìn ở trong mắt, trong lòng cảm khái than thở, mặc dù hắn thấy Phong Vân có được ngút trời phong thái, nhưng đó là lấy tiêu chuẩn của chính hắn để cân nhắc.
Nếu là đặt ở Đại Thiên Vũ Trụ nơi có vô số yêu nghiệt hoành hành, chỉ sợ cũng không quá xuất sắc.
Không khách khí mà nói, thiên kiêu hơi lợi hại một chút của Đại Thiên Vũ Trụ, đều có thể dùng Chúa Tể chi thân nghiền ép vị Linh Chí Tôn như hắn, càng không nói đến những yêu nghiệt nghịch thiên chân chính kia.
Chỉ sợ đều có thể lấy Chúa Tể chi thân, chiến bại Chí Tôn tầng thứ cao hơn!
Phong Vân tuy mạnh, nhưng vẫn như cũ kém hơn rất nhiều.
Bất quá Aklie cũng không nhiều lời.
Nhưng, Phong Vân có lực quan sát linh hồn mạnh ra sao, chỉ một chút liền hiểu ý nghĩ trong lòng Aklie.
Nhưng hắn cũng không giải thích gì, dù sao cũng chỉ người trong nhà mới biết được chuyện nhà mình.
Mặc dù hắn hiện tại còn kém xa tít tắp những thiên kiêu của Đại Thiên Vũ Trụ kia, nhưng chỉ cần cho hắn tìm được cơ hội lấy hình chiếu, quản ngươi là đại thiên yêu nghiệt, vô địch thiên kiêu gì, hết thảy ta đều vượt qua hết cho ngươi xem!
Con đường hắn đi qua, nghiền ép thiên kiêu yêu nghiệt còn thiếu sao.
. . .
Cứ như vậy.
Aklie Chí Tôn điều khiển phi thuyền vũ trụ của hắn đi chừng 100 năm thời gian trong 'Ngoại Hỗn Độn' thế giới, liền tới gần Thanh Giác Vũ Trụ.
Tốc độ này khiến Phong Vân than thở khôn nguôi, cùng là Hỗn Độn cấp phi thuyền vũ trụ, người ta còn nhanh hơn hắn quá nhiều.
Cái này cũng không có cách nào, Hằng Vũ Chí Tôn là tồn tại chí cao vô thượng trong Tiểu Thiên Vũ Trụ của mình kia, nhưng đi ra 'Ngoại Hỗn Độn' thế giới, vậy liền không đáng chú ý.
Hơn nữa hắn một mực ở trong vũ trụ, cơ hồ rất ít ra ngoài, đã sớm theo không kịp nhịp điệu phát triển bên ngoài.
Mặc Nguyên Hào mà hắn coi như trân bảo, kỳ thật đã sớm bị đào thải.
Mặc dù nói như vậy cực kỳ làm Hằng Vũ Chí Tôn thương tâm, nhưng là sự thật.
Phong Vân thầm nghĩ trong lòng, về sau nhất định làm nhiều thêm mấy chiếc phi thuyền vũ trụ tốt mang về cho Hằng Vũ Chí Tôn, cũng để cảm tạ trợ giúp của hắn tùe trước cho tới nay. . .
Mà khi hắn đang mải nghĩ những thứ này, bỗng nhiên giọng Aklie truyền đến, kéo hắn về hiện thực.
"Phong Vân tiên sinh, phía trước đã đến Thanh Giác Vũ Trụ."
Phong Vân lập tức ngước mắt nhìn lại, chỉ thấy phía trước có một quái vật khổng lồ tròn trịa như trứng gà lơ lửng trong vô biên Hỗn Độn, quy mô lớn đến không cách nào tưởng tượng.
Theo Phong Vân đoán, không sai biệt lắm cũng phải lớn chừng mười cái Tiểu Thiên Vũ Trụ!
"Đây chính là Trung Thiên Vũ Trụ sao."
Phong Vân lần đầu tiên nhìn thấy Trung Thiên Vũ Trụ, nói không sợ hãi là không thể nào, cái này vượt xa khỏi tưởng tượng.
Trung Thiên Vũ Trụ đã dọa người như vậy, vậy đi tơid Đại Thiên Vũ Trụ, lại là cảnh tượng bao la hùng vĩ đến đâu!
Phong Vân cảm thấy, chuyến này chính mình đi ra ngoài tuyệt đối là quyết định vô cùng chính xác.
Cả một đời chỉ quanh quẩn trong Tiểu Thiên Vũ Trụ, sao có thể nhìn tràng cảnh hùng vĩ như vậy!
"Phong Vân tiên sinh, ta sẽ không vào trong, Chí Tôn từ bên ngoài đến nếu không được lệnh cho phép, là không thể tiến vào vũ trụ thế giới, ta chỉ đưa ngươi đến nơi này thôi."
Lúc này, Aklie mở miệng nói.
"Được, đa tạ."
Phong Vân nói cảm ơn xong, liền bay ra khỏi phi thuyền vũ trụ, hóa thành một vệt lưu quang, bay về phía Thanh Giác Vũ Trụ cách đó không xa.
"Phong Vân tiên sinh, hi vọng ngươi có thể thành công."
Cuối cùng nhìn theo bóng lưng Phong Vân, Aklie liền điều khiển phi thuyền xuyên vào chỗ sâu trong Hỗn Độn.
. . .
Bên này.
Khi Phong Vân bay về phía Thanh Giác Vũ Trụ cũng có thể nhìn thấy có thật nhiều vũ trụ sinh mệnh từ những phương hướng khác cũng đang bay tới đó.
Hoặc là điều khiển phi thuyền vũ trụ, hoặc là một thân một mình, mà bọn họ đều giống Phong Vân, khí tức sinh mệnh rất trẻ trung, tu vi cũng đều tại Chúa Tể cấp.
Cực kỳ hiển nhiên, bọn họ cũng là vô thượng thiên kiêu xưng bá một phương vũ trụ, đều tới nơi này để vào mạnh lưới chung, tham gia Siêu Thần Bảng bài vị tuyển chọn.
Mà đối với những thiên tài này, Phong Vân tự nhiên cũng không khách khí, hết thảy đều hình chiếu.
"Ừm, chín hệ Chí Tôn cấp thuộc tính thiên phú, lợi hại đấy, hình chiếu."
"Cái này không tệ, Chúa Tể cấp Linh Hồn thiên phú, muốn!"
"Còn có cái này, ai da, Chí Tôn cấp Biến Thân thiên phú, phê đấy!"
"Chúa Tể cấp Thể Chất thiên phú, cũng được."
". . ."
Phong Vân lúc này mở dò xét chi nhãn tới tối đa, không ngừng dò xét hình chiếu các thiên kiêu trẻ tuổi, quên cả trời đất.