Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 782 - Chương 782: Đại Tông Môn Các Ngươi Đều Chơi Như Vậy Sao?

Chương 782: Đại tông môn các ngươi đều chơi như vậy sao? Chương 782: Đại tông môn các ngươi đều chơi như vậy sao?

Chương 782: Đại tông môn các ngươi đều chơi như vậy sao?

Cuối cùng, Phong Vân đi theo Chí Tôn trang bị nặng ngồi lên phi thuyền hình mũi tên rời đi.

Lưu lại đám người Thiên Linh Chí Tôn vẫn còn mộng bức tại chỗ, rất lâu cũng chưa bình tĩnh lại.

“Không biết vị Phong Vân này là thần thánh phương nào, lại có tư cách tham gia khảo hạch đệ tử nội môn của Càn Nguyên Tông? Thật sự không thể hiểu nổi!” Sau một lúc lâu, Thiên Tường Chí Tôn không nhịn được cảm khái.

“Không biết, chưa bao giờ nghe nói, cũng chưa từng nhìn thấy.” Mấy vị Chí Tôn còn lại, bao gồm Thiên Linh Chí Tôn cũng lắc đầu, biểu thị hoàn toàn không biết.

Lúc này, Thiên Quyền Chí Tôn mở miệng nói: “Ta nghĩ, các ngươi đều ‘Nhận biết’ vị Phong Vân này, còn nhớ trước đây không lâu, xuất hiện người thần bí có huyết khí là linh hồn cường đại đến mức không thể tưởng tượng không?”

Thiên Linh Chí Tôn nghe nói như vậy, lập tức phản ứng lại, sắc mặt chấn động: “Ngươi nói là...”

“Không sai, người thần bí kia, chính là Phong Vân.”

Cái này...

Mấy vị Chí Tôn sửng sốt, nhân vật cường đại đáng sợ kia, lại là Phong Vân?

Lần này, cuối cùng bọn họ cũng biết vì sao chấp sự ngoại môn cao cao tại thượng của Càn Nguyên Tông lại đến đây rồi.

Lấy thân thể Chúa Tể lại có chiến lực khủng bố như vậy, cho dù ở Đại Thiên Vũ Trụ cũng có thể xưng thiên kiêu một phương!

“Haiz, tuyệt thế thiên kiêu bực này, thế mà chúng ta lại bỏ lỡ, không tạo mối quan hệ với hắn!”

Thiên Linh Chí Tôn hối hận nói, cảm giác mình đã bỏ lỡ cơ duyên không thể tưởng tượng được.

Vẻ mặt mấy vị Chí Tôn khác cũng thế,

Một khi Phong Vân trở thành đệ tử nội môn của Càn Nguyên Tông, địa vị không thể tưởng tượng được, thành tựu tương lai vô hạn, nếu như có thể ôm cái đùi này, bọn họ còn không bay lên sao?

Đáng tiếc, cuối cùng chỉ là suy nghĩ mà thôi.

...

Không nói đến tâm trạng hối hận của đám người Thiên Linh Chí Tôn kia nữa, bên này, Phong Vân đang ngồi trong phi thuyền của Chí Tôn trang bị nặng, nhân lúc nói chuyện với hắn ta, Phong Vân đã thành công lấy hình chiếu.

[Đối tượng hình chiếu] : Thánh La (Chí Tôn trang bị nặng)

[Tuổi] : Năm mươi chín triệu kỷ

[Cảnh giới] : Hỗn Độn Địa Chí Tôn

[Rơi xuống] : Võ kỹ cấp Chí Tôn < Thủ Hộ Thần Thuẫn>... Võ kỹ cấp Chí Tôn < Tinh hà Quán Đột Thương>... Võ kỹ cấp Chí Tôn< Lôi Đình Nha Ngục Phá>... Công pháp hệ lôi caapc Chí Tôn < Thiên Cương Lôi Phách Đồ>... Công pháp hệ hỏa cấp Chí Tôn < Diễm Tẫn Huyền Linh Quyết>... Thiên phú hệ hỏa cấp Chí Tôn... Thiên phú hệ lôi cấp Chí Tôn... Thiên phú thương đạo cấp Chí Tôn... Lôi chi đạo (sáu tầng)... Hỏa chi đạo (sáu tầng)... Thương đạo quy tắc (một thần)...

“Hỗn Độn Địa Chí Tôn sao?”

Phong Vân xem mục rơi xuống, lúc nhìn thấy cảnh giới, ánh mắt hắn khẽ động.

Điều này cũng không ngoài dự đoán của hắn, bởi vì hắn không cảm nhận được sự liên hệ như có như không của vũ trụ.

Điều này nói rõ Chí Tôn trang bị nặng hoàn dựa vào bản thân thành tựu Chí Tôn, không luyện hóa ấn kỹ vũ trụ, hoàn toàn tự do, không có trói buộc gì.

Giống với hắn ta, còn có vị Chí Tôn mặc Lân Giáp lúc trước.

“Quả nhiên như mình đoán, Hỗn Độn Chí Tôn mới là vương đạo.”

Tiểu Thiên Vũ Trụ và Trung Thiên Vũ Trụ có tính hạn chế quá cao, trên cơ bản đều luyện hóa ấn kỹ vũ trụ mà thành Chí Tôn.

Nhưng ở Đại Thiên Vũ Trụ mênh mông này thì không giống, ở đây, chủ yếu là Hỗn Độn Chí Tôn.

Dù sao, chỉ có Hỗn Độn Chí Tôn mới có tương lai vô hạn.

Một khi thành Vũ Trụ Chí Tôn, đại biểu con đường phía trước đã bị đoạn tuyệt, trừ phi vũ trụ tấn thăng, nếu không cả đời khó mà tiến bộ.

Nhưng muốn để vũ trụ tấn thăng, đây là chuyện khó bực nào!

Cho nên, Phong Vân lựa chọn thành Hỗn Độn Chí Tôn, đây mới là quyết định vô cùng chính xác.

“Nhưng tạm thời không cần vội, đi hoàn thành khảo hạch đệ tử nội môn trước, sau đó lại đột phá Chúa Tể.”

Trong lòng Phong Vân thầm nói.

Sau đó, Chí Tôn trang bị nặng Thánh La phổ cập các loại tin tức về Càn Nguyên Tông cho Phong Vân nghe, bao gồm tông quy cơ bản của Càn Nguyên Tông, số lượng đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn, trưởng lão, các loại đãi ngộ...

Những điều này còn kỹ càng hơn Hằng Vũ Chí Tôn nói cho hắn biết vô số lần.

Dù sao Hằng Vũ Chí Tôn cũng là nghe người khác nói, bản thân chưa từng đến Càn Nguyên Tông, không thể biết nhiều hơn chấp sự ngoại môn được.

Thông qua Chí Tôn trang bị nặng phổ cập kiến thức, Phong Vân biết được Càn Nguyên Tông mênh mông và cường đại đến không thể tưởng tượng.

Trong tông môn, chỉ tính trên mặt nổi đã có hơn vạn Chí Tôn.

Trong đó Linh Chí Tôn chiếm bốn phần, Huyền Chí Tôn chiếm ba phần, Địa Chí Tôn hai phần, Thiên Chí Tôn nửa phần và Truyền Kỳ Chí Tôn nửa phần.

Cảnh giới Chúa Tể dưới Chí Tôn thì không cần nói, có thể dùng câu’ Nhiều như sao trời’ để hình dung!

Mà cái này, chỉ là mặt nổi mà thôi, có thể nói là một góc băng sơn của Càn Nguyên Tông.

Nội tình chân chính của Càn Nguyên Tông như thế nào, đã vượt qua sự tưởng tượng của Phong Vân, sâu không lường được!

Còn phương diện đãi ngộ, cũng phong phú đến mức Phong Vân không thể tưởng tượng được.

Ngoại môn đệ tử, trực tiếp tặng một sinh mệnh cổ tinh, nghe thì chẳng có gì.

Nhưng phải biết, đây chính là sinh mệnh cổ tinh của Đại Thiên Vũ Trụ, nếu lấy ra buôn bán, bao nhiêu Trung Thiên Vũ Trụ và Tiểu Thiên Vũ Trụ mới bằng một cái này.

Đệ tử nội môn càng xa hoa hơn, trực tiếp tặng một mảnh tinh hệ của Đại Thiên Vũ Trụ!

Đãi ngộ bực này khiến Phong Vân líu cả, đại tông môn các ngươi đều chơi như vậy sao, khủng bố đến mức đưa cả mảnh tinh hệ!

Mà sau khi nói chuyện xong, Chí Tôn trang bị nặng an bài một căn phòng xa hoa trong phi thuyền cho Phong Vân nghỉ ngơi,

Căn phòng này vốn là hắn ta chuẩn bị cho mình, nhưng bây giờ lại nhường cho Phong Vân, hành động này có ý tứ nịnh nọt.

Dù sao Phong Vân chắc chắn sẽ trở thành đệ tử nội môn của Càn Nguyên Tông, theo quy định, địa vị của đệ tử nội môn còn cao hơn chấp sự ngoại môn một chút, hơn nữa, dựa vào tiềm năng của Phong Vân, tương lai nhất định sẽ đi xa, nịnh bợ sớm cũng không có chỗ nào xấu!

Đạo lý này rất dễ hiểu, Chí Tôn trang bị nặng đã sống nhiều năm như vậy, đương nhiên cũng rõ ràng.

Trong lòng Phong Vân cũng biết rõ, nhưng hắn không nói toạc ra, đối phương đã muốn lấy lòng hắn, hắn cũng vui vẻ tiếp nhận, dù sao cũng không tổn thất gì, hắn cũng quen với chuyện như vậy rồi.

Lúc trước ở Tiểu Thiên Vũ Trụ, người ôm đùi hắn còn ít sao?

...

Cứ như vậy, ba năm yên lặng trôi qua.

Một ngày này, trong phi thuyền.

Phong Vân mới quét hình chiếu xong, cũng dung hợp mấy cái đao đạo pháp tắc viên mãn, không bao lâu, bên ngoài liền truyền đến giọng nói của Chí Tôn trang bị nặng.

“Phong Vân, chúng ta đến rồi.”

Bình Luận (0)
Comment