Chương 821: Ta thừa nhận, ta thèm hình chiếu của hắn!
“Trong đám đệ tử nội môn, ít nhất Cage cũng nằm trong hai trăm người đứng đầu, có thể dùng Huyễn Thuật điều khiển hắn ta, duy chỉ có một người.”
Lúc mấy tên đệ tử nội môn này nhìn nhau, trong lòng đều biết được đáp án.
“Đó chính là...”
Bọn họ đang định đưa mắt nhìn lên.
Lúc này, thanh niên đầu trọc nhắc nhở: “Đừng tự tìm khổ, nghe nói huyễn thuật của vị kia đã đạt đến cảnh giới tùy tâm mà phát, lúc phát động không có dấu hiệu nào, trong nháy mắt các ngươi nhìn sang, không biết chừng sẽ trúng huyễn thuật, sẽ làm chuyện giống như Cage vậy.”
“Phì, đúng, suýt nữa quên mất, nguy hiểm thật.”
“Không phải suýt quên, mà là chúng ta cũng bị ảnh hưởng.”
“Mẹ nó, huyễn thuật sư thật đáng sợ, ta tình nguyện đại chiến mười ngày mười đêm, cũng không muốn quyết đấu với huyễn thuật sư, quá quỷ dị, khó lòng phòng bị.”
Trong lòng đám đệ tử nội môn âm thầm hoảng sợ.
Một bên khác, có một cô gái tà mỹ đứng một mình, mặc chiến bào trắng, trên mặt đeo khăn che mỏng, mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt tuyệt mỹ bên trong.
Nhưng không có một đệ tử nội môn nào dám nhìn cô ta, tránh như tránh rắn rết.
Cô gái này chính là người đứng thứ ba trong thập đại đệ tử nội môn, tên là Huyễn Đồng, nổi tiếng về huyễn thuật, lúc ra tay, vô cùng quỷ quyệt.
Trong thập đại đệ tử nội môn, ba vị trí đầu là một nhóm, bảy người phía sau là một nhóm, chênh lệch ở giữa thật ra rất lớn.
Lúc này, Huyễn Đồng nhìn Phong Vân, khóe miệng dưới tấm khăn che mặt nhếch lên: “Thú vị.”
...
“Phong Vân, người vừa rồi công kích chúng ta là người xếp vị trí khoảng hai trăm trong đệ tử nội môn, Cage.”
Xích Khôi nhìn người trẻ tuổi mặc áo giáp lân bị Phong Vân đánh bay ra ngoài, mở miệng nói.
Nhưng Phong Vân lại lắc đầu: “Không, người công kích chúng ta không phải hắn.”
“Không phải hắn? Rõ ràng là hắn ra tay mà.” Xích Khôi không hiểu.
“Có đôi khi, mắt thường nhìn thấy cũng không phải thật.” Phong Vân không nhiều lời, biết quá nhiều cũng không tốt.
Người vừa ra tay rõ ràng là huyễn thuật sư cường đại, đạt đến cảnh giới tùy tâm mà phát, một khi bị lưu ý, tất nhiên sẽ sinh ra cảm ứng, lúc đó, Xích Khôi và Millai nhất định sẽ chịu ảnh hưởng.
Cho nên, không biết rõ còn tốt hơn.
“Huyễn thuật sư mạnh như vậy, tất thiên thiên phú huyễn đạo rất cao, đáng tiếc đây là thế giới giả tưởng, không thể hình chiếu.”
Đây cũng là tiếc nuối của Phong Vân, khảo hạch đệ tử nội môn tiến hành trong thế giới giả tưởng, nếu như tiến hành ở thế giới hiện thực như lúc khảo hạch đệ tử tân tấn nội môn thì tốt biết bao.
Nói như vậy, hắn sẽ phát tài, những người này đều là bảo khố di động.
Thật ra tiến hành khảo hạch trong thế giới giả tưởng là đúng, phải biết, rất nhiều đệ tử nội môn hoặc đang ở trên lãnh địa của mình, hoặc đang thi hành nhiệm vụ, hoặc đang lịch luyện, trong thời gian ngắn triệu hồi về quá phiền phức.
Hơn nữa, tiến hành trong thế giới giả tưởng cũng không khác tiến hành ở hiện thực, thậm chí còn an toàn hơn, ít nhất không cần lo lắng ra tay nặng khiến chết người, cho nên, dần dà đã trở thành thói quen.
Kỳ trước cũng vậy, kỳ này đương nhiên cũng không ngoại lệ.
“Phong Vân, nhìn đi, kia chính là người đã liên tục đứng đầu ba khóa, danh xưng ‘Tiểu Đao Chủ’ Di Đạo.”
Lúc này, Xích Khôi nhìn về một hướng khác, thấp giọng nói với Phong Vân.
Đó là người trẻ tuổi thon dài mặc hắc giáp, vai vác chiến đao, từ khi hắn ta xuất hiện, vẫn luôn là tiêu điểm, nhưng không một đệ tử nội môn nào dám đến gần.
Thật ra Phong Vân sớm đã chú ý đến đối phương rồi, trong mấy vạn đệ tử nội môn ở đây, chỉ có hai ba người có thể khiến hắn ghé mắt, người trẻ tuổi mặc hắc giáp này là một trong số đó.
Trong cảm giác của Phong Vân, người trẻ tuổi mặc hắc giáp này giống như một thanh Thần Đao tuyệt thế, vô cùng sắc bén bá đạo.
Hiển nhiên, đây là người có thiên phú đao đạo cực cao, từ danh xưng ‘Tiểu Đao Chủ’ của đối phương cũng có thể biết được.
“Phong Vân, ngươi phải đặc biệt cẩn thận với người này, hắn ta là người của Vô Úy Đao Sơn, ngươi lại vào Thông Thiên Kiếm Sơn, trong quá khứ, cứ đến khảo hạch đệ tử nội môn, Di Đạo sẽ tận lực nhằm vào các đệ tử nội môn của Thông Thiên Kiếm Sơn, khẳng định ngươi cũng không ngoại lệ.”
Xích Khôi nói khẽ với Phong Vân.
Phong Vân cũng không suy nghĩ gì nữa, Vô Úy Đao Sơn và Thông Thiên Kiếm Sơn vốn bất hòa, mặc dù thực lực của Vô Úy Đao Chủ không bằng Thông Thiên Kiếm Chủ, nhưng không thể không nói, Vô Úy Đao Chủ có đệ tử tốt, còn Thông Thiên Kiếm Sơn không có thiên kiêu xuất sắc.
Lúc này mới dẫn đến chuyện nhiều lần khảo hạch đệ tử nội môn, Thông Thiên Kiếm Sơn luôn bị Vô Úy Đao Sơn hung hăng áp chế.
Dường như phát hiện ánh mắt Phong Vân, Di Đạo bỗng nhiên nhìn sang, nhìn thấy Phong Vân, hắn ta làm động tác cắt cổ, nhếch miệng nở nụ cười tàn khốc.
Sắc mặt Phong Vân vẫn như thường, bình tĩnh dời mắt, không có hành động gì.
Hắn không thèm để ý hành động khiêu khích này, suy nghĩ trong lòng hắn bây giờ, là làm sao có thể lấy hình chiếu đối phương, đối với thiên phú đao đạo và quy tắc đao đạo, hắn rất thèm nha.
...
Oanh!
Ngay lúc này, bỗng nhiên một tiếng vang rất lớn truyền đến, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả các đệ tử nội môn, một đường băng từ tinh cầu hoàng kim xuất hiện, một đường kéo dài đến sâu trong vũ trụ, thâm thúy uy ám, không biết điểm cuối cùng ở đâu.
Sau đó, một khối bia đá to lớn từ dưới đất dâng lên, phong cách cổ xưa, tràn ngập khí tức năm tháng.
Mà trên đó, có viết một vài chữ nhỏ, đại ý là căn cứ vào thứ tự đến điểm cuối mà xác định vị trí, còn sau đó thế nào, phía trên không nói.
“Khảo hạch của đệ tử nội môn là chạy bộ?”
Xích Khôi hoài nghi nói, suýt nữa cho rằng mình đã đến nhầm nơi, Millai bên cạnh cũng có vẻ mặt như vậy.
Các đệ tử nội môn khác hơi kinh ngạc, dùng chạy bộ để xác định vị trí, cũng quá đơn giản rồi.
“Một đường băng mà thôi, khó cái gì chứ!”
Một đệ tử nội môn không nhịn được khoa trương nói, đối với đám đệ tử nội môn am hiểu tốc độ, bọn họ tự nhận thành tích ở phương diện này sẽ khá cao, cho nên không để tâm lắm.
Nhưng không lâu sau, khi tất cả các đệ tử nội môn đều đến đông đủ, bỗng nhiên màn sáng ngăn tại cửa vào đường băng chậm rãi mở ra.
Xoẹt!
Trong nháy mắt màn sáng biến mất, có một vài đệ tử nội môn lao ra.
Nhưng một giây sau, những người này trực tiếp ngã nhào trên đất, lộ ra vẻ chật vật.
“Đáng chết, trọng lực lại tăng! Tối thiểu tăng gấp năm mươi lần!”
“Không thể phi hành!”
Mặc dù bọn họ cũng nghĩ trọng lực trên đường băng sẽ tăng lên, nhưng không nghĩ sẽ tăng cao như vậy, đạt đến tình trạng không thể tưởng tượng được!
“Trọng lực mạnh như vậy, xem ra lần khảo hạch này là khảo nghiệm cực hạn.”
Phong Vân nhìn đường băng không có điểm cuối này, nhẹ nhàng nói.