Chương 853: Bái kiến chủ nhân mới!
Phong Vân cảm thấy ý thức mình xuyên qua từng tầng trở ngại, không ngừng tiến lên... Tiến lên...
Sau khi xuyên qua không biết bao nhiêu tầng, cuối cùng đã đến một mảnh hư không mênh mông rộng lớn.
Trong chỗ sâu nhất của mảnh hư không rộng lớn này, có một tinh cầu khổng lồ lơ lửng.
Bên ngoài có vô số sao trời hỏa diễm to lớn lượn lờ.
Từ xa nhìn lại, giống như một vòng thần nhật!
Nhưng vòng thần nhật này hoàn toàn không giống bình thường, mà lộ ra hai màu vàng đỏ, vô cùng sáng chói, trừ sự hừng hực còn có cảm giác bá đạo, sắc bén.
Một giây sau, trong ánh mắt kinh dị của Phong Vân, vòng thần nhật này bắt đầu thay đổi.
Cuối cùng trở thành một thanh chiến đao hai màu vàng đỏ vô cùng to lớn!
Coong!
Đao âm vô hình vang lên, giống như đại đạo luân áp, lập tức khiến Phong Vân không kiềm chế được đắm chìm trong đó.
...
Cùng lúc đó.
Bên ngoài.
Nam tử áo giáp đen và nam nam tử áo trắng đang đánh cờ với nhau, lúc này biểu cảm trên mặt đã không còn bình tĩnh nữa, chấn kinh nhìn cảnh tượng trên hư không.
Nói cho đúng, là nhìn Phong Vân trên màn ảnh.
Chỉ thấy vô sổ điểm sáng màu đỏ màu vàng hội tụ quanh người Phong Vân, dần dần di chuyển đến sau lưng hắn, hình thành một vòng thần nhật.
Vòng thần nhật này vô cùng chân thật, sáng chói mắt, lại lộ ra sắc bén khiến người ta không cách nào nhìn thẳng!
Phong Vân bị vòng thần nhât này bao phủ, giờ khắc này giống như Thiên Đế lâm thế!
“Cái này, cái này...”
Nam tử mặc áo giáp đen nghẹn họng trân trối, không nói ra lời.
“Kim Dương tự sinh, quy tắc viên mãn, đao đạo tiểu thành!”
Cho dù tâm tính của nam tử áo trắng ổn định, tỉnh táo hơn nữa, lúc này cũng khó bảo trì bình tĩnh, gắt gao nhìn Phong Vân trên màn hình, gương mặt điên cuồng run rẩy, mí mắt nhảy lên: “Chỉ dùng mười năm!”
Nam tử áo trắng và nam tử mặc áo giáp đen hoàn toàn chấn kinh, bọn họ không phải cường giả bình thường, năm đó bọn họ là cường giả tuyệt thế đi theo Kim Dương Đao Hoàng chinh chiến vạn giới.
Nếu sau này không bị thương, khiến cảnh giới thụt lùi, từ Đạo Quân rơi xuống bán Đạo Quân, thì bây giờ đã sớm tung hoành cái thế trong vô tận hỗn độn rồi.
Cho nên, hai vị này đã chứng kiến vô số thiên kiêu đao tu, cũng biết tu hành Kim Dương Đao Đạo khó khăn thế nào.
Cho dù là chủ nhân của bọn họ, là yêu nghiệt đao đạo mạnh nhất Kim Dương Đao Hoàng trong trăm triệu kỷ nguyên cũng phải mất một trăm năm mới làm đến bước bày!
Đây đã là kỷ lục cao nhất, ngàn vạn kỷ nguyên qua, chưa từng có ai phá vỡ kỷ lục.
Nhưng bây giờ, trong hoàn cảnh hậu thế càng lúc càng kém, lại xuất hiện một người đánh vỡ kỷ lục này, hơn nữa, chỉ dùng mười năm mà thôi!
Nếu tính ra, đây không phải là đánh vỡ kỷ lục, mà là treo lên đánh!
Một người một trăm năm, một người mười năm, nhìn như không dài, nhưng lại chênh lệch gấp mười!
“Khó có thể tưởng tượng, chỉ mười năm đã làm đến bước này, là ta nhìn nhầm, cho dù là chủ nhân, ở cấp độ này cũng bị hắn treo lên đánh.”
Nam tử áo trắng lẩm bẩm nói.
Nam tử mặc áo giáp đen bên cạnh điên cuồng nuốt nước bọt, nhìn Phong Vân lộ ra khí thế hùng vĩ trên màn hình, trong lòng yên lặng, người trẻ tuổi nhìn rất bình thản này, lại có thiên phú đa đạo khủng bố như vậy.
“Khó trách lúc trước hắn không sợ hãi như vậy, thì ra không phải không biết trời cao đất rộng, mà là việc này không có gì.”
Lúc trước, nam tử mặc áo giáp đen cho rằng Phong Vân lựa chọn khảo nghiệm đệ tử ký danh, bây giờ xem ra, trong mắt Phong Vân, chỉ sợ đến khảo nghiệm thân truyền cũng không coi ra gì!
Sao mà khủng bố như vậy!
Lúc nam tử mặc áo giáp đen và nam tử mặc áo trắng cảm khái, Phong Vân trên màn hình bỗng nhiên mở hai mắt, vòng thần nhật sau lưng hắn lập tức hóa thành một thanh chiến đao vàng óng.
Coong!
Đao quang lóe lên, không gian mật thất lập tức vỡ vụn, thân ảnh thon dài của Phong Vân bước ra, một lần nữa trở lại vùng hư không kia.
Đối diện hắn, vẫn là hai nam tử kia.
Nhưng giờ khắc này, bọn họ không đánh cờ nữa, mà đang kinh ngạc nhìn Phong Vân.
“Hai vị, có phải thông qua khảo nghiệm rồi không?” Phong Vân đứng trên hư không, nhẹ giọng nói.
“Thông qua, thông qua, nếu ngươi không thông qua, sợ rằng dưới gầm trời này không ai có thể thông qua nữa.”
Nam tử mặc áo giáp đen vội vàng thuấn di đến nói.
Nam tử áo trắng cũng đi lên, thi lễ thật sâu với Phong Vân, sắc mặt cung kính: “Bái kiến chủ nhân!”
“Đúng, đúng, hiện tại phải gọi là chủ nhân, bái kiến chủ nhân!” Nam tử mặc áo giáp đen nhớ đến cái gì đó, cũng xoay người hành lễ.
Phong Vân có chút bất ngờ: “Các ngươi là...”
“Bẩm chủ nhân, trước khi qua đời lão chủ nhân từng nói, nếu có tu giả hậu thế thông qua khảo nghiệm đệ tử thân truyền, sẽ thừa kế tất cả của ông ấy, đương nhiên cũng bao gồm hai thủ hạ chúng ta.” Nam tử áo trắng giải thích.
“Đúng vậy, từ nay về sau, chủ nhân chính là một mạch truyền nhân của Kim Dương Đao Đạo, cũng là truyền nhân duy nhất.” Nam tử mặc áo giáp đen mở miệng nói.
“Thì ra là thế.” Phong Vân gật đầu, biểu thị đã hểu.
Cũng không ngời dự đoán của hắn, trở thành đệ tử thân truyền, sẽ nhận được tất cả truyền thừa mà Kim Dương Đao Hoàng lưu lại, điều này còn tốt hơn đệ tử kí danh nhiều.
“Chủ nhân, mời đi bên này, chúng ta dẫn ngài đến điện truyền thừa.”
Lúc này, nam tử áo trắng nói.
“Được.” Phong Vân gật đầu.
Ba người lập tức hóa thành một đạo lưu quang, hướng về chỗ sâu nhất trong mảnh thế giới này.
Không bao lâu, bọn họ đã đến nơi.
Ong!
Lúc này, trên hư không truyền đến từng đợt thiên âm, thiên âm to lớn bao phủ toàn không trung, hàng lâm về phía Phong Vân.
Trong chốc lát, Phong Vân cảm giác khí huyết trong cơ thể mình phun trào, trong thiên âm mênh mông, khiến trong lòng hắn sinh ra một cỗ chiến ý mãnh liệt.
Đông!
Trên cửu thiên, giống như có Thần Linh gióng trống, mây mù đầy trời mở ra, lộ ra một đại thành hai màu đỏ vàng.
Đại thành ẩn nấp trong mây mù mờ mịt, có một vòng thần nhật màu vàng ở phía sau, giống như Thần cung trên thiên giới, hùng vĩ vô biên.
“Chủ nhân, đến điện truyền thừa rồi.” Nam tử áo trắng nói nhỏ.
Phong Vân nhìn một màn này, âm thầm líu lưỡi, không hổ là Kim Dương Đao Hoàng xưng bá một thời đại, đến bài điện cho người thừa kế cũng xây dựng rộng lớn, khí phách như vậy.
Càn Nguyên Tông là nơi rộng lớn nhất mà Phong Vân từng gặp, nhưng so với cái này, còn kém hơn rất nhiều.
Không phải tài liệu xây dựng trân quý, mà là cảm giác năm tháng lịch sử lắng đọng và cảm ngộ ẩn chứa trong đó, còn vượt qua kiến trúc bản bộ của Càn Nguyên Tông.