Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 855 - Chương 855: Bất Hủ, Thời Gian!

Chương 855: Bất hủ, thời gian! Chương 855: Bất hủ, thời gian!

Chương 855: Bất hủ, thời gian!

Còn sống không gặp được đệ tử nào ra dáng, chết rồi lại thu được một tên yêu nghiệt biến thái khủng bố như Phong Vân làm đệ tử.

Đối với chuyện này, Kim Dương Đao Hoàng vẫn cảm thấy rất vui mừng.

Nếu như khi hắn còn sống mà gặp được Phong Vân bây giờ, vậy không cần phải nói, đợi một thời gian, khẳng định sẽ toàn diện vượt mặt hắn.

Đồ đệ có thể tùy tiện trấn áp sư phụ, chuyện này nếu như truyền ra, hắn cũng quá mất mặt.

Nhưng bây giờ không giống vậy, hắn đã chết đi rất lâu rất lâu rồi, có được một đồ đệ yêu nghiệt như Phong Vân, đủ để một mạch Kim Dương hắn lại xuất hiện trước mắt thế gian, đến lúc đó, nếu Phong Vân báo ra danh hiệu của hắn, cảm giác kia, hoàn toàn không phải dạng vừa đâu.

Dù sao sự tích về Kim Dương Đao Hoàng trong thời đại hiện tại đã rất mơ hồ, chỉ có những Đao tu lớn tuổi còn có thể nhớ rõ một hai, kẻ khác, trên cơ bản đều quên mất, chí ít không biết thực lực thực sự của hắn.

Dưới loại tình huống này, nếu như Phong Vân nổi danh, hắn tự nhiên cũng có thể ăn theo mà phong quang một đợt, đám người kia tự nhiên sẽ suy đoán, đồ đệ đã yêu nghiệt biến thái như vậy, vậy sư phụ tất sẽ càng khủng bố!

"Hắc hắc. . ."

Nghĩ đến chỗ cao hứng, Kim Dương Đao Hoàng nhịn không được mà tự cười ra tiếng. Phong Vân cách đó không xa nhìn vậy mà đầy mặt bất đắc dĩ, xem ra, vị sư tôn tiện nghi này, cũng chỉ là một tên ngố rồi.

"Khụ khụ. . ."

Dường như phát giác được ánh mắt Phong Vân, Kim Dương Đao Hoàng cũng cảm thấy mình có chút thất thố, cố gắng ho khan vài tiếng, lại khôi phục tư thái uy nghiêm trước đó.

Đáng tiếc, hình tượng của hắn trong lòng Phong Vân đã gắn chặt cái danh ngố tàu, vô phương cứu chữa.

"Phong Vân đúng không, ngươi đã thông qua khảo nghiệm của ta, từ giờ trở đi, ngươi chính là người thừa kế một mạch Kim Dương, cũng là vị cuối cùng, về phần sau này ngươi có muốn truyền thừa xuống nữa hay không, phải xem chính ngươi."

"Tiếp đây, ta đem số tài nguyên cùng bảo vật ta còn sót lại tất cả đều truyền cho ngươi."

Nói rồi, Kim Dương Đao Hoàng vung tay lên, lập tức trên bầu trời sao trời rơi xuống một viên, ở giữa không trung hóa thành một chiếc nhẫn màu vàng óng, nhẹ nhàng bay đến trước mặt Phong Vân.

"Cầm lấy chiếc nhẫn vũ trụ này, luyện hóa nó, bên trong chính là tài nguyên cùng bảo vật ta còn sót lại đưa cho ngươi."

Phong Vân nghe vậy, ánh mắt sáng lên, lập tức lộ ra một tia linh hồn lực, phi tốc quấn qua.

"Linh hồn lực màu vàng nhạt, Linh Hồn thiên phú tối thiểu cũng đạt tới Hỗn Độn cấp!" Kim Dương Đao Hoàng chú ý tới màu sắc linh hồn lực của Phong Vân, nội tâm chấn động nói.

Lúc trước hắn mặc dù dò xét ra Phong Vân có được Linh Hồn thiên phú, nhưng cũng không thể chuẩn xác cảm ứng đẳng cấp, chỉ lờ mờ cảm thấy rất cao.

Dù sao hắn hiện tại chỉ là một nhúm lạc ấn mà thôi, nếu có chiến lực thời kỳ toàn thịnh, ngược lại là có thể cảm ứng rõ ràng.

Bên này.

Phong Vân rất dễ liền luyện hóa xong chiếc nhẫn vũ trụ vô chủ này, khi hắn thẩ linh hồn lực tiến vào, chỉ cảm thấy mênh mông, vô biên vô hạn.

Cho hắn cảm giác, trong này dường như đang thai nghén một vùng vũ trụ thế giới vậy.

"Chiếc nhẫn vũ trụ này, là ta lấy Tiểu Thiên Vũ Trụ chưa thành hình làm cơ sở, mời vô thượng luyện khí sư luyện chế ra, trên cơ bản cũng tương đương với Tiểu Thiên Vũ Trụ, chỉ là bên trong không có sinh mệnh mà thôi."

Kim Dương Đao Hoàng cất lời, giải thích nghi hoặc cho Phong Vân, cũng làm cho hắn kinh thán, phóng khoáng ghê!

Lấy một Tiểu Thiên Vũ Trụ để luyện chế một chiếc nhẫn, cũng quá xa xỉ đi!

Cảnh giới này, cấp độ này, thủ đoạn này, nếu là truyền đến Tiểu Thiên Vũ Trụ, sợ là có thể hù chết bọn họ!

Đè xuống vẻ kinh thán trong lòng, Phong Vân đem lực chú ý tập trung vào không gian trong chiếc nhẫn vũ trụ này.

Chỉ thấy trong đó lơ lửng từng tòa núi cao, nhìn kỹ, thành phần căn bản tạo thành những núi này cũng không phải là núi đá.

Có 'núi' tản ra bảo khí, đó là từng món bảo vật tổ hợp mà thành.

Có 'núi' tản ra hương thơm thoang thoảng, đó là từng cây Linh Dược tổ hợp mà thành.

Có 'núi' tản ra thần quang, đó là từng chuôi thần binh tổ hợp mà thành.

. . .

. . .

Liếc nhìn qua, rất có cảm giác đếm mãi không hết, đặt mình vào trong đó, tựa như đi vào thiên địa bảo khố, để cho người ta không kịp nhìn, tâm thần sung sướng đến quên đời.

"Mênh mông thật!"

Phong Vân nào đã thấy Thần Tàng như vậy, hắn tu hành đến nay, gặp qua nơi cất giữ xa hoa nhất, cũng chỉ là nội môn bảo khố của Càn Nguyên Tông mà thôi.

Nhưng so với cái này, quả thực là cách biệt một trời một vực, căn bản không thể so sánh, chênh lệch quá lớn!

"Mẹ kiếp, phát, phát tài rồi!" Phong Vân nội tâm kích động, khó mà tự kiềm chế, không uổng phí chuyến này tốn thời gian dài như vậy, quá giá trị!

Sau một lúc lâu, Phong Vân thả ý thức tiếp tục thâm nhập vào sâu hơn, đi vào chỗ sâu nhất của chiếc nhẫn vũ trụ.

Tiếp theo, hắn liền nhìn thấy một màn khiến hắn nghẹn họng nhìn trân trối.

Chỉ thấy ở chỗ này, một thanh chiến đao màu đỏ vàng đứng sừng sững, trên nối Thanh Minh, dưới chống Cửu U, cao vạn vạn trượng, phía trên khắc rõ từng hoa văn huyền diệu, thần phong vô cùng, tựa như xuyên qua cổ kim, uy áp ức vạn kỷ nguyên!

Đây mới thực sự là thần binh, không phải hư ảnh, cũng không phải chí cao Đao Đạo biến thành, mà là một thanh thần binh thực sự, thần binh chân chính!

Hơn nữa, còn không phải dạng thần binh bình thường.

Từ khí tức uy vũ vô biên mà cự đao đỏ vàng kia tỏa ra, Phong Vân kết luận, đây cũng là vũ khí duy nhất mà Kim Dương Đao Hoàng năm đó đã dùng khi tung hoành thiên địa.

Đạo Khí —— Xích Kim Thần Đao!

"Cái này là đạo khí sao, chí cao chi vật mà ngay cả Đạo Quân đều không nhất định có!"

Phong Vân trên mặt lộ ra nồng đậm vui mừng, đây là cơ duyên lớn cỡ nào chứ, Đạo Quân đều không nhất định có thể có được Đạo Khí, mà hắn một tên Hỗn Độn Truyền Kỳ Chí Tôn đã có một kiện!

Nhưng cái này cũng làm cho Phong Vân trong lòng tỉnh táo, việc này tuyệt đối không thể bộc lộ ra, bằng không hắn sẽ gặp phải vô tận truy sát, thậm chí ngay cả Đạo Quân khả năng đều sẽ vì ngấp nghé thứ này mà ra tay với hắn.

"May mà ta dùng thân phận giả, không lộ ra chân thân."

Phong Vân lúc này may mắn chính mình đã tăng Biến Thân thiên phú lên tới Hỗn Độn cấp, bằng không chỉ sợ sớm đã lộ ra chân thân.

. . .

Sau đó.

Phong Vân lại chú ý tới, xung quanh Xích Kim Thần Đao, có hai đoàn thần quang lượn lờ, tự mình bộc lộ ra một loại Đao Đạo lực lượng khủng bố.

Cái loại cảm giác này hắn rất quen thuộc, rõ ràng là khí tức của chí cao Đao Đạo!

"Nghe đồn Kim Dương Đao Hoàng thân có ba môn chí cao Đao Đạo, chắc hẳn đây chính là hai môn còn lại kia!"

Mang theo chờ mong cùng hưng phấn, Phong Vân lập tức thả ý thức tới gần.

Khi phân biệt chạm đến, hai dòng tin tức hùng hậu cũng theo đó phản hồi lại hắn.

"《 Bất Hủ Đao Đạo 》《 Thời Gian Đao Đạo 》!"

Phong Vân lập tức thấy rõ đủ loại tin tức về hai loại Đao Đạo, cũng làm cho hắn tâm thần kinh động, hai môn chí cao Đao Đạo này, mỗi một môn lĩnh hội đều không dễ hơn Kim Dương Đao Đạo là mấy.

Nhất là một môn cuối cùng 《 Thời Gian Đao Đạo 》, thình lình dính đến Thời Gian thiên phú lĩnh vực!

Bình Luận (0)
Comment