Chương 859: Nhất tộc chi Thánh Địa!
Càn Nguyên Tông bản bộ.
Vô Úy Đao Chủ vừa mới chạy trốn trở về ghế còn chưa kịp ngồi ấm chỗ, liền nhận được lời truyền gặp của tông chủ Càn Nguyên Tông.
Thế là, hắn lại không ngừng không nghỉ đuổi tới đại điện của tông chủ tại chỗ sâu nhất trong bản bộ, đi vào thế giới chiến trường cổ kia.
Không dám nhìn thẳng bóng người tuyệt đại ngồi ngay ngắn trên đỉnh ức vạn tàn binh kia, Vô Úy Đao Chủ cúi đầu ôm quyền nói: "Không biết tông chủ ngài gọi ta đến là vì chuyện gì?"
Càn Nguyên Tông tông chủ quét mắt tới, thanh âm trong trẻo lạnh lùng truyền ra, "Chuyến đi tới Đao mộ lần này thế nào?"
"Bẩm báo tông chủ, là do thuộc hạ không có năng lực, truyền thừa của Kim Dương Đao Hoàng đã có chủ." Vô Úy Đao Chủ đầy mặt hổ thẹn nói.
"Hả?" Càn Nguyên Tông tông chủ hơi nhíu mày, có chút ngoài ý muốn, "Bị ai thu được vậy, Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ Đao Ma?"
"Cũng không phải là hắn, mà là một tên nhóc mới chỉ đạt tới bán Đạo Quân nhất trọng thiên." Vô Úy Đao Chủ lắc đầu, ngón tay điểm ra một cái, lập tức một hình ảnh xuất hiện giữa không trung.
Người trẻ tuổi mặc Kim Giáp, trán mọc ra hai sừng, chính là hình ảnh của Phong Vân sau khi biến thân.
Càn Nguyên Tông tông chủ nhìn chăm chú hình ảnh giả lập giữa không trung, trong mắt dườn như có vô tận huyền bí đang lưu chuyển, có một cảm giác thời gian tuế nguyệt trôi qua thâm thúy, phảng phất có vô số hình ảnh hiện lên.
Đứng ở đằng xa Vô Úy Đao Chủ cảm giác khắp cả người phát lạnh, tựa như bên cạnh hắn thời gian đang không ngừng trôi qua, lại như đang gia tốc, rối loạn không chịu nổi, khiến cho hắn thần hồn kinh hãi.
Trong lòng cảm thấy, mấy vạn kỷ nguyên không gặp, thực lực của tông chủ đại nhân càng thêm khủng bố.
Không biết qua bao lâu.
Khi Vô Úy Đao Chủ gần như sắp không kiên trì được nữa, loại cảm giác này mới như thủy triều mà rút lui.
Lúc này, Càn Nguyên Tông tông chủ mở miệng, mà câu nói đầu tiên, đã khiến cho Vô Úy Đao Chủ chấn động.
"Các ngươi đều bị lừa rồi, tên nhóc này chỉ là ngụy trang mà thôi, do tác dụng của Biến Thân thiên phú."
Cái gì?
Vô Úy Đao Chủ cảm thấy có chút không thể tin, lấy sức cảm ứng của hắn, vậy mà không nhận ra được ra đó là Biến Thân thiên phú ngụy trang!
"Biến Thân thiên phú của sinh mệnh này chỉ sợ đã đạt tới Hỗn Độn cấp, ngươi không phát hiện ra cũng rất bình thường."
Càn Nguyên Tông tông chủ nói.
"Vậy, xin hỏi tông chủ, ngài có biết thân phận thực sự của sinh mệnh này không?" Vô Úy Đao Chủ dò hỏi.
"Không biết, trừ phi chân thân của ta đích thân tới, bằng không xa cách ức vạn vạn năm ánh sáng, cũng rất khó phát giác được."
Càn Nguyên Tông tông chủ lắc đầu nói.
Nghe vậy, Vô Úy Đao Chủ nhẹ than thở trong lòng, khủng bố như tông chủ đều không có cách nào, xem ra hắn đúng là không có duyên với đao mộ truyền thừa này rồi.
Kế hoạch quật khởi của Vô Úy Đao Sơn hắn cũng đi tong.
"Kim Dương Đao Hoàng liên lụy nhân quả quá lớn, ngươi không đạt được cũng là chuyện tốt, không cần cảm thấy thất vọng."
Khi Vô Úy Đao Chủ đang thấy thất vọng, Càn Nguyên Tông tông chủ lại cất lời, khiến hắn chấn động trong lòng, nhịn không được nói: "Không biết là nhân quả thế nào?."
"Không thể nói."
Càn Nguyên Tông tông chủ chỉ phun ra ba chữ này, liền không lên tiếng nữa.
Thấy thế, Vô Úy Đao Chủ cũng không dám hỏi lại, lúc này bèn ôm quyền cáo lui.
Trên bảo tọa, ánh mắt Càn Nguyên Tông tông chủ thông triệt Tam Thiên giới, giống như ẩn chứa chư thiên huyền bí, thâm sâu khó lường, "Duy chỉ ra tay với Đao Ma, lại buông tha Vô Úy Đao Chủ, xem ra kẻ này hoặc là cùng Vô Úy Đao Chủ có chút quan hệ, hoặc là cùng Càn Nguyên Tông ta có chút quan hệ."
Dù là loại nào, ít nhất cũng có thể biết được, người thừa kế của Kim Dương Đao Hoàng này tối thiểu không đứng ở mặt đối lập với Càn Nguyên Tông.
Mà biết được điểm này, với Càn Nguyên Tông tông chủ mà nói, cũng đủ rồi.
"Bất kể là ai, hi vọng về sau có cơ hội gặp lại."
Càn Nguyên Tông tông chủ lẩm bẩm nói.
Nàng biết Kim Dương Đao Hoàng bố trí khảo nghiệm khó khăn bực nào, không biết đã làm khó bao nhiêu vị tuyệt thế thiên kiêu.
Nhưng sinh mệnh thần bí này lại chỉ dùng mười năm thời gian đã thông qua, đủ để thấy tất sẽ phải có thiên phú kinh thiên động địa.
Yêu nghiệt như thế, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ nghịch thiên mà lên, đến lúc đó, không thể nói trước có thể nhìn thấy đối phương hay không.
Nếu như Càn Nguyên Tông tông chủ biết kẻ thu hoạch được truyền thừa, chỉ là một tên nội môn đệ tử mà nàng biết, sợ là sẽ nhảy dựng lên tại chỗ mất!
. . .
Bên này.
Phong Vân mang theo bạch y nam tử Trụ Vũ cùng nam tử mặc áo giáp đen Hắc Tê vụng trộm trở lại lãnh chúa phủ đệ của mình.
Dù sao lúc trước hắn tuyên bố với bên ngoài là bế quan, chưa từng từng đi ra ngoài, bây giờ trở về tự nhiên cũng không muốn để lộ, bằng không khẳng định sẽ bị hoài nghi.
Trong phủ đệ.
Phong Vân hiện ra Nhân tộc chân thân, Trụ Vũ cùng Hắc Tê tự nhiên sẽ không kinh ngạc, bọn họ đã sớm nhìn ra chân thân của Phong Vân. . . .
Tốt xấu gì thì hai vị này cũng đã từng là Đạo Quân, chỉ là do bị thương quá nặng mới làm cho cảnh giới rút lui, cảnh giới mặc dù không còn như cũ, nhưng cảm giác lại không đổi.
Cho nên từ khi ở trong đao mộ, lần đầu tiên gặp mặt Phong Vân hai người đã biết thân phận Nhân tộc của hắn.
Tuy rằng bọn hắn biết, nhưng khi thật sự nhìn thấy chân thân của Phong Vân, vẫn là không khỏi có chút than thở.
"Nhân tộc từ xưa đến nay đều là đại danh từ chỉ sự yếu đuối, cho dù có thiên kiêu, nhưng cũng chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, không thể vĩnh tồn, cho nên Nhân tộc xưa nay không có danh vọng gì, không nghĩ tới sẽ sinh ra một vị cái thế thiên kiêu như chủ nhân ngài."
Bạch y nam tử Trụ Vũ khẽ nói, "Chỉ sợ không bao lâu nữa, Nhân tộc sẽ vì chủ nhân ngài mà chân chính quật khởi."
"Đúng vậy, đáng tiếc hiện tại Nhân tộc không có cường đại tồn tại tọa trấn, cho nên tản mát ra khắp chư thiên vạn giới, ngay cả Thánh Địa của mình cũng đều không có, bằng không, chủ nhân tất sẽ là Thánh Chủ đời tiếp theo của Nhân tộc Thánh Địa!"
Bên cạnh Hắc Tê cũng mở miệng nói.
"Thánh Địa? Đó là cái gì?" Phong Vân ánh mắt khẽ nhúc nhích, nhịn không được hỏi.
"Đó là căn cơ của một tộc, có Thánh Địa, mới có thể cam đoan huyết mạch của cả tộc đàn được kéo dài, tỉ lệ xuất hiện thiên tài yêu nghiệt cũng sẽ gia tăng trên phạm vi lớn, như vậy, sẽ chỉ càng ngày càng mạnh. Nếu không có Thánh Địa tộc đàn, nhiều nhất cũng chỉ huy hoàng một đời, cuối cùng đều sẽ dần suy sụp, đời sau không bằng đời trước."
Trụ Vũ cùng Hắc Tê không hổ là lão tu giả sống rất nhiều rất nhiều năm, điều huyền bí gì cũng biết một chút, giúp Phong Vân mở mang kiến thức lịch sử cổ xưa, giải đáp rất nhiều điều có thể xưng là bí ẩn của thời đại này.
Đây đều là tin tức mà ngay cả ở trong thư khố của Càn Nguyên Tông đều tra không được, bây giờ lại có thể biết rõ toàn bộ, không chỉ là sự huyền bí của Thánh Địa, mà còn có rất nhiều thứ khác.
Tỉ như phía trên Đại Thiên Vũ Trụ còn có vũ trụ càng mạnh hơn, chỉ là nơi đó rất thần bí, cũng rất thưa thớt, cho tới bây giờ đều là bọn họ chủ động xuất hiện, nếu không sẽ không ai biết được những vũ trụ này ở nơi nào, cực kỳ thần bí.
Mà những vũ trụ này thường rất hứng thú đối với tuyệt thế thiên tài hoặc là di tích cực kỳ cổ xưa, trừ cái đó ra, phảng phất như kẻ thượng vị, cao cao tại thượng, siêu thoát ra khỏi vũ trụ hỗn độn!
Còn có chỗ sâu trong vô tận hỗn độn, cũng đều tồn tại các Tiên Thiên chủng tộc cực kỳ cổ xưa, đó là một vùng đất không biết tên, có thể xưng là vũ trụ cấm địa sinh mệnh!