Chương 861: Năm trăm vạn hình chiếu Chí Tôn!
Thành Trần Quang Thánh, chí ít đã có mấy trăm vạn kỷ nguyên lịch sử, nghe nói đã từng là nơi ở của môn phái Trần Quang, thống lĩnh các sinh mệnh vũ trụ trong phạm vi tỷ tỷ năm ánh sáng, dưới trường có hằng hà sa số tinh cầu sinh mệnh, có thể nói là quái vật khổng lồ.
Sau đó, tông chủ Càn Nguyên Tông nghịch thiên mà lên, mang phong thái quét sạch thiên địa, đại thế rộng lớn, Trần Quang môn không thể chống lại, bị đánh tan, cuối cùng chỉ có thể thuần phục, trở thành một phần bản đồ của Càn Nguyên Tông.
Thế là, Trần Quang môn biến mất, chỉ là Trần Quang phân bộ, một trong những thế lực dưới Càn Nguyên Tông mà thôi.
Từ khi tông chủ Càn Nguyên Tông công chiếm nơi này, sau đó vẫn để Trần Quang môn nắm giữ quyền tự trị như trước, Trần Quang phân bộ tự thống lĩnh mình, tất cả đều như cũ, không hề thay đổi.
Trên thực tế, không chỉ nơi này, chín phân bộ còn lại cũng là như thế, sau khi chinh phục, sẽ không nhúng tay nữa, chỉ cần định kỳ tiến cống là được.
Từ điều này có thể thấy được, tông chủ Càn Nguyên Tông tự tin bực nào.
Bản thân chỉ tọa trấn trung tâm, cho các thế lực tự quản lý, không sợ bọn họ tạo phản.
Trên thực tế, mười đại phân bộ cũng rât an phận thủ thường, chưa từng gây là việc gì, cũng không có dị tâm.
Bởi vì tông chủ Càn Nguyên Tông cao cao tại thượng, có thể dùng một ngón tay để giết bọn họ, ai dám có hai lòng?
Lúc này, trong một gian phòng không đáng chú ý ở thành Trần Quang Thánh, có một vị trẻ tuổi tam nhãn dị tộc, tướng mạo bình thường đang ngồi xếp bằng ở đây.
Người trẻ tuổi dị tộc này chính là Phong Vân thi triển thiên phú biến thân hóa thành.
Lần này hắn đến vì hình chiếu, hành tung và thân phận mình, đương nhiên không bại lộ thì càng tốt.
Lúc này, Phong Vân đang dùng dò xét chi nhãn, bao phủ tất cả các sinh mệnh vũ trụ trong phạm vi này.
Lập tức, từng bảng thuộc tính xuất hiện trong tầm mắt hắn.
Phong Vân quét mắt nhìn một lượt, chỉ cần là cấp Chí Tôn, hắn đều không bỏ qua, sẽ lấy hình chiếu.
Một lúc sau, hắn đã đạt đến hạn ngạch trong một ngày.
Trong thành Trần Quang Thánh, sinh mệnh vũ trụ hằng hà sa số, nhiều hơn Hoàn Quang lãnh địa của hắn không biết bao nhiêu lần.
Không nói cái khác, chỉ là Chí Tôn, mặc dù không khoa trương đến mức đi đầy đất, nhưng trong mười người đi trên đường lớn, thì có năm người là cấp Chí Tôn.
Đương nhiên, phần lớn đều là luyện hóa ấn ký vũ trụ Chí Tôn, còn Hỗn Độn Chí Tôn thì không nhiều.
Những tinh anh như Hỗn Độn Chí Tôn, bình thường đều ra gia nhập bản bộ Càn Nguyên Tông.
Nhưng đối với Phong Vân, không quản là luyện hóa ấn ký vũ trụ Chí Tôn hay là Hỗn Độn Chí Tôn, chỉ cần có thuộc tính chi đạo, hắn đều lấy hình chiếu.
“Khu vực này đã hình chiếu không sai biệt lắm, nên chuyển đến nơi khác.”
Phong Vân lập tức đứng dậy, rời căn phòng này, đi về một phía khác trong thành Trần Quang Thánh,lần nữa tìm một chỗ ngồi xuống, bắt đầu dò xét, sau đó lấy hình chiếu.
Cứ như vậy, Phong Vân lần nữa bắt đầu kiếp sống lấy hình chiếu, mà không ai biết hành tung của hắn, bao gồm Trụ Vũ và Hắc Tê.
Ngày qua ngày, số lượng hình chiếu Chí Tôn mà Phong Vân thu hoạch được cũng càng ngày càng nhiều, tăng lên với tốc độ mắt thường cũng thấy được.
Rất nhanh, một năm đã trôi qua.
Trong lúc này, hắn đã thu hoạch được hơn ba trăm vạn hình chiếu Chí Tôn, cách mục tiêu hơn 200w nữa.
Phong Vân cũng đã rời thành Trần Quang Thánh, đi đến nơi tiếp theo.
Dù sao nơi này hắn đã hình chiếu gần hết rồi, nên thay đổi địa điểm.
Trạm tiếp theo, chính là vô tận tinh vực.
Nơi này cũng là một trong mười đại phân bộ, từng là vị trí của Vô Cực Tinh, sau đó cũng bị tông chủ Càn Nguyên Tông thu phục, trở thành một trong mười đại phân bộ.
Vô tận tinh vực là do từng tinh cầu sinh mệnh tạo thành, ở giữa có thông đạo truyền tống, qua lại mậu dịch, giao lưu...
Phong khí ở đây cũng bưu hãn hơn thành Trần Quang Thánh.
Thường xuyên có các loại tranh đấu, thế lực đổi mới giao thủ, chủ nô, đấu thú trường, sinh mệnh vũ trụ mua bán... Hắc ám hơn rất nhiều.
Đối với chuyện này, đám cao tầng của phân bộ Vô Cực Tinh sẽ không quản, chỉ cần không nháo lớn, thì không sao.
Mà bản bộ Càn Nguyên Tông, càng không chú ý chuyện này.
Ánh mắt của người phía cao mênh mông vô cùng, sao có khả năng nhìn về nơi chập hẹp nhỏ bé này, mặc cho bọn họ tự giải quyết.
Từ khi Phong Vân đến đây, mỗi ngày đều nhìn thấy mười mấy cuộc tranh đấu, các sự kiện đẫm máu, càng nhiều vô số kể.
Ở đây, càng sùng bái cường giả vi tôn hơn, áp dụng luật rừng trần trụi, người phù hợp có thể sinh tồn, người không phù hợp sẽ bị đào thải.
Phong Vân rất ít khi ra tay can thiện, đây là hiện tượng vận chuyển tự nhiên của vũ trụ thiên địa.
Hơn nữa, không phải chính hắn cũng đi trên con đường cường giả vi tôn, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn, hắn cũng thích ứng rất nhanh.
Mặc dù ở đây dân phong bưu hãn, nhưng số lượng cường giả rất nhiều, Phong Vân lấy hình chiếu cũng rất vui vẻ, chạy khắp các tinh cầu sinh mệnh, mỗi ngày đều thu hoạch rất nhiều hình chiếu, thỏa mãn và vui vẻ.
Cứ như vậy, hơn nửa năm sau.
Phong Vân thu hoạch được hơn 200w hình chiếu Chí Tôn, cộng thêm 300w hình chiếu ở thành Trần Quang Thánh, đã vượt qua 500w, thành công đạt đến mục tiêu lúc trước của hắn.
Hắn cảm thấy nên rời đi, trở về quét hình chiếu.
...
Lúc này, ở biên giơi khu vực vô tận tinh không, một tinh cầu sinh mệnh sắp lâm vào kiếp nạn.
“Ha ha, các ngươi là đám bò sát nhỏ bé, thuần phục hết cho ta, từ hôm nay trở đi, tinh cầu này sẽ ở dưới trướng Hàn Vương vĩ đại, những ai phản kháng, đều giết không tha!”
Một sinh cật cao hơn vạn mét đứng trên bầu trời, toàn thân được kim loại bao bọc, hai mắt tràn ngập hỏa diễm kim sắc, uy áp khủng bố tràn lan, quét sạch toàn bộ tinh cầu.
Đây là một vị Vũ Trụ Truyền Kỳ Chí Tôn!
“Hàn Vương!”
“Là tên chủ nô sâu trong vô tận tinh vực kia, đáng giận, vậy mà hắn lại đánh chủ ý lên tinh cầu này của chúng ta.”
Bên trên tinh cầu có ngàn tỷ sinh mệnh, nhưng không có một vị Chí Tôn, lúc này, dưới uy áp của một vị vũ trụ Truyền Kỳ Chí Tôn, không ngừng run rẩy, không khác sâu kiến!
“Giết!”
Không bao lâu, sau lưng sinh vật lớn kia bay ra một lượng lớn chiến sỹ, mở ra đại hỗn chiến trên tinh cầu này!
“Giết, giết đám người này đi!”
“Đám trẻ con, mau trốn đi!”
“Aaaa...”
Tất cả sinh mệnh vũ trụ trên tinh cầu này đều liều mạng, điên cuồng nghênh chiến, nhưng đáng tiếc, chênh lệch quá lớn, lớn đến mức khiến bọn họ tuyệt vọng.
Trong đó có một bóng người chói mắt nhất, mặc dù chỉ là Vô Địch Chúa Tể, nhưng lại có chiến lực cấp Linh Chí Tôn.
Hắn ta tung hoành chiến trường, không ngừng cố gắng để không mất thêm một tộc nhân nào nữa.
Cuối cùng, hắn ta đi đến dưới sinh vật lớn kia, ngước đầu nhìn đối phương: “Đến, đánh với ta một trận!”
Trong mắt hắn ta có điên cuồng, cũng có thỏa mãn: “Một mình ta chết, cứu mấy vạn tộc nhân của ta, cũng đủ rồi!”
“Chỉ là sâu kiến mà thôi.”
Sinh vật lớn này cười nhạo một tiếng, chuẩn bị động thủ.
Nhưng mà, lúc này, đôi bên đang tranh đấu, không biết có một thân ảnh đang yên lặng nhìn một màn này.
“Nên trở về đi...” Phong Vân nói khẽ.