Chương 871: Hợp với khuôn mẫu của nhân vật chính!
“Là ai?” Trụ Vũ và Hắc Tê nhìn Phong Vân hỏi.
Phong Vân chỉ phun ra một câu: “Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ.”
Có thù với Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, còn có khí cơ khiến bọn họ chán ghét nữa, chỉ sợ chỉ có Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ mà thôi.
Trụ Vũ nghe vậy, sắc mặt suy tư: “Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ, ta biết vũ trụ này, là vũ trụ trăm vạn kỷ nguyên trước từ chỗ sâu trong vô tận hỗn độn phiêu lưu đến đây, cuối cùng định gần Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ.”
Hả?
Phong Vân nghe vậy, sắc mặt khẽ động, hiếu kỳ hỏi: “Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ không phải bản thổ ở đây, mà từ chỗ sâu trong hỗn độn vô tận đến? Vũ trụ có thể di động sao?”
“Tất nhiên, nhưng Đạo Quân mới có thể làm cho vũ trụ di động, Nhất Đạo Chi Quân, xê dịch vũ trụ là chuyện dễ như trở bàn tay.”
Hắn Tê bên cạnh giải thích.
“Nhớ này đó Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ mới đến, quyết đấu với Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, cơ hồ là nghiền ép, sắp bị đánh đến chỗ sâu trong bản nguyên vũ trụ, sau đó tông chủ Càn Nguyên Tông xuất quan, mượn nhờ vũ trụ chi lực, cộng thêm lực lượng của Đạo Quân, mới có thể đuổi Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ khỏi phạm vi thế lực, nhưng từ đó đã kết thù hận, thường xuyên có va chạm.”
Trụ vũ phổ cập kiến thức cho Phong Vân về đoạn cổ sử này, Phong Vân nghe xong sửng sốt một chút.
Nghe chuyện xưa này, hắn cảm thấy tông chủ Càn Nguyên Tông rất hợp với khuôn mẫu của nhân vật chính.
Kết thúc hỗn loạn kéo dài kỷ nguyên, thống nhất Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, lại ngăn cơn sóng dữ, đánh lui cường địch, nếu không có vị trí bá chủ như bây giờ, thì còn ai nữa?
“Chủ nhân, tất nhiên là Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ chú ý đến thiên phú yêu nghiệt của ngươi, không hy vọng Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ xuất hiện vị Đạo Quân thứ hai, cho nên phái cường giả tuyệt thế đến chặn giết ngươi, đáng tiếc bọn họ không ngờ, có hai huynh đệ ta bảo vệ, cho nên mới từ bỏ.”
Trụ Vũ suy đoán nói, đã trúng tám chín phần chân tướng.
“Đúng, ta cũng cho rằng như vậy.” Phong Vân gật đầu nói: “Nhưng có các ngươi ở đây, cũng không sao.”
“Mặc dù như vậy, nhưng chủ nhân vẫn phải chú ý nhiều hơn, đề phòng đánh lén, hơn nữa, sau một kỷ nguyên, hai Đại Thiên vũ Trụ sẽ tụ hợp, đến lúc đó sẽ xảy ra giết chóc kinh thiên, rất có thể đối phương sẽ nhằm vào ngươi, cho nên phải chuẩn bị sớm.” Trụ Vũ nghiêm túc nói.
Đến lúc đó, có thể tưởng tượng, Ma Giác Đại Thiên Vũ Trụ sẽ dùng toàn bộ lực lượng của Đại Thiên Vũ Trụ để ám sát Phong Vân, không để hắn trưởng thành!
Thủ đoạn kia, cho dù là hai người bọn họ, cũng không thể bảo vệ Phong Vân chu toàn.
Nếu là lúc hắn toàn thịnh thì không có vấn đề gì, nhưng bây giờ, hắn vẫn chưa có lực lượng này.
“Một kỷ nguyên nữa, hai đại vũ trụ sẽ tụ hợp sao?”
Lần đầu tiên Phong Vân nghe thấy chuyện này, nhưng hắn cũng không bối rối, đối với tu giả mà nói, một kỷ nguyên rất ngắn, chỉ là một lần bế quan tu hành mà thôi.
Nhưng đối với Phong Vân mà nói, đã hoàn toàn đủ rồi!
Phải biết, từ khi Phong Vân là một nhân tộc bình thường bắt đầu tu hành đến bây giờ còn chưa đến một kỷ nguyên đâu!
“Đến lúc đó, coi như không phải Đạo Quân, ta cũng không sợ Đạo Quân!”
Trong lòng Phong Vân thầm nghĩ, điều khiến hắn tự tin như vậy, chính là nơi phát ra sức mạnh, ở sâu trong đầu hắn, tấm gương hình chiếu.
...
Sau đó, Phong Vân trở lại phủ lãnh chúa.
Hắn mở bưu kiện ra, soạn một tin, nội dung rất đơn giản, chỉ có một câu: Đệ tử nội môn Phong Vân, xin khảo hạch đệ tử hạch tâm.
Sau khi gửi tin xong, Phong Vân liền đưa ý thức vào trong tấm gương, bắt đầu quét hình chiếu.
...
Cùng lúc đó, tại bản bộ Càn Nguyên Tông.
Mấy vị trưởng lão chuyên môn phụ trách các hạng mục khảo hạch đang xử lý công việc, Tần Xuyên lúc trước phụ trách thi đấu đệ tử nội môn cũng ở trong đó, mặc dù ông ta là trưởng lão Chấp Pháp Điện, nhưng đồng thời cũng là trưởng lão khảo hạch.
Lúc này, Tần Xuyên trưởng lão đang chỉnh lý từng bưu kiện, bỗng nhiên có một bưu kiện mới hấp dẫn chú ý của ông ta.
Chỉ thấy phía trên có viết rõ ràng: Đệ tử nội môn Phong Vân, xin khảo hạch đệ tử hạch tâm!
“Là hắn!”
Tần Xuyên trưởng lão lập tức nhớ lại người thanh niên nhân tộc đã để lại cho ông ta ấn tượng mãnh liệt trong cuộc thi đấu đệ tử nội môn.
Chỉ một chiêu đã đánh bại thiên kiêu Di Đạo đã đừng đầu ba khóa, vô cùng mạnh.
“Lại muốn xin khảo hạch đệ tử hạch tâm!”
Tần Xuyên trưởng lão trừng mắt, khảo hạch đệ tử hạch tâm chính là khảo hạch khó khăn nhất trong lịch sử Càn Nguyên Tông, thậm chí, ở một trình độ nào đó còn khó hơn khảo hạch trưởng lão bản bộ.
Từ khi Càn Nguyên Tông sáng lập đến nay, đã có vô số kỷ nguyên, nhưng người có thể thông qua khảo hạch đệ tử hạch tâm, chỉ có vạn người mà thôi.
Con số này đủ để chứng minh độ khó của khảo hạch.
Mặc dù thiên phú của Phong Vân mạnh mẽ, nhưng Tần Xuyên trưởng lão không nghĩ đối phương sẽ thành công.
Phải biết, từ khi hắn gia nhập Càn Nguyên Tông đến bây giờ còn chưa đến vạn năm, đã muốn xin khảo hạch đệ tử hạch tâm, điều này không khác gì người si nói khoác!
Nhưng nghĩ thì nghĩ như vậy, Tần Xuyên trưởng lão không có quyền bác bỏ, nói cho đúng, là không ai có quyền bác bỏ.
Lúc trước tông chủ Càn Nguyên Tông đã đặt ra quy định, chỉ cần xin, đều phải thông qua.
Tần Xuyên trưởng lão lập tức nói tin tức này cho mấy vị trưởng lão khảo hạch biết, tự nhiên cũng khiến bọn họ xôn xao.
“Mới trở thành đệ tử nội môn mấy trăm năm đã xin khảo hạch? Ta sống nhiều kỷ nguyên như vậy, đây là lần đầu tiên gặp chuyện này!”
“Đúng vậy, nhanh đi chuẩn bị đi.”
“Đi, đến thế giới giả tưởng bố trí.”
“...”
Mấy vị trưởng lão khảo hạch vì một câu của Phong Vân mà bắt đầu bận rộn.
Mà tại thế giới giả tưởng của Càn Nguyên Tông, tin tức này cũng truyền ra.
Không nghi ngờ, giống như một tảng đá lớn rơi xuống mặt hồ bình tĩnh, nhấc lên một trận sóng.
Từ các đệ tử ngoại môn của Càn Nguyên Tông, cho đến đám trưởng lão trên cao đều biết chuyện.
Phong Vân, xin khảo hạch đệ tử hạch tâm!
“Mẹ nó! Thật hay giả, mới trở thành đệ tử nội môn mấy trăm năm đã xin khảo hạch đệ tử hạch tâm?”
“Lúc trước Di Đạo cũng phải đợi bao nhiêu kỷ nguyên mới dám xin, Phong Vân, quá trâu bò!”
“Phong Vân đại thần của ta đã từng một chiêu miểu Di Đạo đó!”
“Lần khảo hạch này tiến hành trong thế giới giả tưởng, chúng ta có thể quan chiến, tốt, đi, đi xem một chút!”
“...”
Vô số đệ tử của Càn Nguyên Tông đều vào thế giới giả tưởng, bình thường nới này quạnh quẽ là thế, bây giờ lại trở nên vô cùng huyên náo, đều vì Phong Vân mà đến.
...
Bản bộ Càn Nguyên Tông, trong một tòa thần sơn gần phủ đệ của phó tông chủ, có mấy thân ảnh vô cùng trẻ tuổi đang đứng, trên người tỏa ra khí cơ khủng bố.
“Xem đi, ta đã sớm nói rồi, vị Phong Vân này rất nhanh sẽ xin khảo hạch đệ tử hạch tâm.” Một nam tử trẻ tuổi mở miệng nói.
“Trở thành đệ tử nội môn mấy trăm năm đã dám xin khảo hạch đệ tử hạch tâm, Phong Vân, không biết là nhân vật nào.” Một thân ảnh tay cầm quạt nói.
“Nếu như hắn thành công, sợ là sẽ phá vỡ kỷ lục của Càn Nguyên Tông từ trước đến nay!” Một nữ tử như Võ Thần nói.
“Rửa mắt mà đợi đi, bây giờ nói những lời này vẫn còn hơi sớm...”