Chương 912: Truyền thừa chi địa!
Trong kiếm lư.
Thông Thiên Kiếm Chủ đứng trước linh vị Kiếm Chủ đời trước, bái lạy hết lần này đến lần khác, sắc mặt rung động lại kích động, phức tạp.
Hồi lâu sau, ông ta mới miễn cưỡng bình phục cảm xúc, quay người lại nhìn thân ảnh thon dài đứng ở cửa, cuối cùng, chỉ phun ra hai chữ: “Biến thái!”
Phong Vân bất đắc dĩ cười một tiếng, hai chữ này hắn đã nghe mấy trăm lần rồi, từ khi hắn biểu lộ ra ba môn kiếm đạo chí cao đại thành, dường như cứ cách mấy phút Thông Thiên Kiếm Chủ lại nói như vậy một lần.
“Lão sư, nào có ai nói đệ tử của mình như vậy?” Phong Vân phản bác.
“Đừng, ta không có đệ tử biến thái như ngươi, tiểu tử ngươi vô thanh vô tức đã vượt qua ta, nếu truyền đi, mặt mo của ta biết đặt ở đâu nữa.”
Thông Thiên Kiếm Chủ trợn mắt nói.
Lão sư dạy đệ tử, bình thường đều thích đệ tử thiên tài, bởi vì dạy nhanh, dẫn ra ngoài cũng đẹp mặt.
Nhưng nếu gặp được đệ tử siêu cấp biến thái, như Phong Vân, chính là một loại tra tấn.
Ông ta còn chưa dạy thế nào, bất tri bất giác Phong Vân đã vượt qua ông ta rồi.
Quá đả kích người!
“Yên tâm, ta sẽ không nói ra.” Phong Vân bảo đảm.
“Ta tin ngươi cái quỷ.” Thông Thiên Kiếm Chủ không tin nói.
Cho dù tâm tính ông ta có mạnh, đều sắp bị Phong Vân đả kích đến tự bế.
Nhưng mà, đây là tâm tình của riêng ông ta, nếu xem xét từ góc độ kiếm đạo, Thông Thiên Kiếm Chủ lại rất kích động và hưng phấn.
Bởi điều này đại biểu, Phong Vân có khả năng rất lớn sẽ kế thừa ‘Chung cực Kiếm Đạo’.
Cho nên, Thông Thiên Kiếm Chủ rất kích động.
“Ba môn kiếm đạo chí cao đều đạt đến cấp đại thành, vậy ta sẽ dẫn ngươi đến truyền thừa chi địa.”
Thông Thiên Kiếm Chủ mở miệng nói Phong Vân.
“Được, sớm đã chuẩn bị kỹ càng rồi.” Phong Vân gật đầu.
“Việc này không thể chậm trễ, lên đường đi.”
Lúc này, Phong Vân và Thông Thiên Kiếm Chủ hóa thành hai tia sáng, biến mất tại chân trời.
...
Một tinh cầu hoang vu ở Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, nơi này không hề có sinh cơ, đều là hoang vu.
Phút chốc, hai đạo lưu quang từ trên không trung rơi xuống tinh cầu này, chính là Phong Vân và Thông Thiên Kiếm Chủ.
“Nơi này chính là truyền thừa chi địa?” Phong Vân nhìn xung quanh, vô cùng kinh ngạc nói.
“Đương nhiên không phải, truyền thừa chi đại không ở trong Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, cụ thể ở đâu ta cũng không biết, chỉ biết là ở một góc trong vô tận hỗn độn.” Thông Thiên Kiếm Chủ lắc đầu nói.
“Vậy chúng ta đi như thế nào?”
“Đương nhiên là truyền tống đi.”
Thông Thiên Kiếm Chủ nói xong, một tay phất lên, tinh cầu này lập tức kịch chấn, sau đó, đại địa vỡ ra, một tế đàn cổ từ dưới đất bay lên, khí cơ vô cùng cổ xưa, có chút mục nát.
Thông Thiên Kiếm Chủ lấy kiếm phù nhét vào tế đàn, lập tức, một cỗ lực lượng vô hình sinh sôi, giống như ngủ say từ vạn cổ đã thức tỉnh.
Trên tế đàn xuất hiện vô số đường cong kí hiệu, trong nháy mắt tạo thành một trận pháp to lớn, giống như ảo mộng, khiến người ta kinh ngạc.
Phong Vân vừa nhìn đã biết, đây là trận pháp có cự ly siêu cấp, chỉ sợ sẽ truyền tống bọn họ đến nới cách Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ không biết bao xa.
“Lần trước mở truyền tống trận này, là mấy chục vạn kỷ nguyên trước.”
Trong mắt Thông Thiên Kiếm Chủ tràn ngập hoài niệm, một lần kia, là Kiếm Chủ đời trước dẫn ông ta đến đây, còn lần này, là ông ta dẫn đệ tử của mình đến.
“Đi thôi.”
Lập tức, Thông Thiên Kiếm Chủ và Phong Vân bước lên truyền tống trận.
Ong!
Quang huy lóe lên, một giây sau, hai người họ biến mất trong truyền tống trận, vô tung vô ảnh.
Mà sau khi bọn họ rời đi, trận pháp này cũng biến mất không thấy đâu nữa, chỉ còn lại một tế đàn mục nát đứng ở đó.
...
Phong Vân và Thông Thiên Kiếm Chủ tiến vào truyền tống trận, sau đó liền thấy một cái thông đạo bảy màu lộng lẫy, tiến vào một vĩ độ không gian khác.
Không bao lâu, thông đạo đã đến cuối cùng, hai người từ bên trong bay ra, đi vào một mảnh hắc ám.
Mặc dù không biết đây là đâu, nhưng Phong Vân biết, nơi này là vô tận hỗn độn, bởi vì xung quanh tràn ngập sương mù hỗn độn mà hắn quá quen thuộc.
“Hả?”
Bỗng nhiên Phong Vân nhìn về phía trước, chỉ thấy có vô số vòng xoáy hiện lên, trên ngững vòng xoáy kia lại có từng vòng sáng, nhìn rất lộng lẫy, nhưng trong đó, Phong Vân cảm nhận được một loại lực lượng kinh khủng.
Lực lượng này có thể chôn vùi và thôn phệ tất cả!
“Chú ý đừng đến gần, đây là Tịch Diệt Thần Luân, lực lượng ẩn chứa trong đó cực kỳ đáng sợ, cho dù là vô thượng Đạo Quân, cũng không dám xâm nhập vào trong đó.”
Thông Thiên Kiếm Chủ lấy ra kiếm phù lúc trước, nói với Phong Vân: “Theo sát ta.”
Chỉ thấy ông ta ném kiếm phù vào trong lực lượng mênh mông này, lập tức, bên trong bay ra mười cái phù văn, lơ lửng giữa không trung, tản ra ánh sáng trắng.
“Mở!” Thông Thiên Kiếm Chủ khẽ quát một tiếng.
Xoát xoát xoát...
Lập tức, mười cái phù văn cổ lão dung nhập trong hư không, từng gợn sóng xuất hiện, hình thành một cánh cửa hư không.
Xuyên thấu qua cánh cửa hư không, có thể nhìn thấy bên kia có một tòa cung điện khổng lồ.
“Đi, đi vào, cửa này không duy trì được bao lâu đâu.”
Thông Thiên Kiếm Chủ và Phong Vân nhẹ nhàng lóe lên, dọc theo cánh cửa hư không bay vào.
Vừa vào trong, Phong Vân liền nhìn thấy cung điện màu vàng to lớn trước mắt, phía trên lộ ra đại khí trang nghiêm, có đủ loại điêu khắc đồ án, rất lộng lẫy.
Mà trên cửa điện có hai chữ to : Kiếm Đạo!
Hai chữ này nhìn như bình thường, nhưng cẩn thận quan sát, sẽ phát hiện nét bút cấu thành hai chữ này đều ẩn chứa ý cảnh chí cao, tản ra phong mang vô biên, giống như đây không phải chữ, mà là hai vị kiếm đạo đại năng.
“Nhiều năm như vậy, nơi này vẫn không thay đổi.”
Thông Thiên Kiếm Chủ nhớ lại, cảm thán một câu, sau đó lại nói với Phong Vân: “Đi vào đi.”
Cửa điện cao lớn, mở ra toàn bộ, Thông Thiên Kiếm Chủ và Phong Vân nhẹ nhàng bước vào.
Ầm ầm!
Lúc hai người bọn họ vừa bước vào cửa điện, phía trước liền có vô số lôi điện sinh sôi, trong nháy mắt hóa thành một sinh vật loại người, trên người lượn lờ lôi quang, giống như một vị Thần Lôi, hình thể nguy nga, từ trên cao nhìn xuống quan sát Phong Vân và Thông Thiên Kiếm Chủ.
“Xin ra mắt tiền bối.” Thông Thiên Kiếm Chủ thi lễ nói.
“A? Lại là tiểu gia hỏa ngươi, thế nào, mấy chục vạn kỷ nguyên trôi qua, ngươi còn muốn khiêu chiến sao? Đáng tiếc, ngươi chỉ có một cơ hội, đã hao hết rồi.”
Sinh vật Lôi Đình nhận ra Thông Thiên Kiếm Chủ, thản nhiên nói.
“Không, không phải ta, mà là đệ tử của ta, hắn muốn tiếp nhận khiêu chiến truyền thừa.”
Thông Thiên Kiếm Chủ chỉ Phong Vân bên cạnh nói.