Chương 931: Quyết đấu Đạo Quân!
Một cái tay lớn cưỡng ép xâm nhập Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ, lớn khoảng ngàn tỷ năm ánh sáng, ngang nhiên bắt đến.
Bên dưới, chỉ có một mình Phong Vân đối diện với đại thủ khủng bố, lớn vô biên này.
Tất cả chúng sinh linh ở Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ đều nhìn thấy một màn này, giống như trở thành vĩnh hằng.
“Chủ nhân!”
Lana và Clift ở phía xa nhìn thấy cảnh tượng này, đôi mắt trừng lớn như muốn rách, họ muốn làm gì đó, nhưng căn bản không thể đến gần, chỉ có thể trơ mắt nhìn xem, trong lòng tràn ngập cảm giác bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn xem.
Công phạt của cảnh giới này, bọn họ không khác gì sâu kiến, căn bản không có khả năng rung chuyển.
Đây không phải một cái đại thủ, mà là một mảnh thế giới rơi xuống!
Ngâm!
Bỗng nhiên, có tiếng kiếm reo vang vọng, một vòng kiếm quang đột nhiên xuất hiện, phóng lên cửu thiên, mang phong thái khủng bố chém lên không trung.
Phốc!
Một giây sau, có máu bắn ra tứ tung.
Trong ánh mắt kinh hãi của chúng sinh, chỉ thấy cự thủ kinh thiên kia bị chém ra một vết thương, máu tươi chảy xuống, nhuộm đỏ tinh không cương vực.
Vậy mà có thể đả thương Đạo Quân!
Phương xa, mười vị Ma Vương vốn đang cười lạnh, lúc này nụ cười đã ngưng kết trên mặt, lộ ra vẻ chấn kinh, căn bản không thể tin vào một màn này.
Bán Đạo Quân Phong Vân, có thể đả thương Hắc Thiên Ma Quân đại nhân!
Khố Lạc và Mang Nhai cũng không thể tin, trong đầu bọn họ đều nghĩ đến câu nói lúc trước của Phong Vân: “Không sao, chỉ là Đạo Quân mà thôi.”
Lại phối hợp với một màn này, mẹ nó, đơn giản là bức bách đến nổ tung!
“Tiên huyết của ta cũng không phải chảy vô ích.”
Trên không trung, giọng nói của Hắc Thiên Ma Quân truyền đến.
Hắn ta tùy tiện để máu nhuộm đỏ tinh không, dòng máu vô biên giống như biển rộng vô cùng vô tận, bao phủ vô số tinh cầu xung quanh, sau đó, lao mạnh về phía Phong Vân.
Cường giả cấp Đạo Quân vô cùng khủng bố, vốn là mấy giọt tiên huyết mà thôi, giờ phút này lại hóa thành huyết hải vô biên, bao phủ vô số tinh cầu trong vũ trụ mênh mông, trong chớp mắt, chúng đã hóa thành tro tàn.
Ma huyết đầy trời bao phủ Phong Vân.
“Ma Huyết Dung vạn vật!”
Trong huyết quang ngàn tỷ dặm, nở rộ giữa thiên không, huyết hải không bờ, to lớn mênh mông.
Phong Vân đứng trong đó, sắc mặt không chút biến hóa, phút chốc, hắn nhẹ nhàng điểm mũi kiếm lên hư không.
Keng!
Lập tức, một gợn sóng vô hình bắn ra, giống như bị tinh hải kích thích.
Trong tích tắc, huyết hải vô tận bị luyện hóa đến khô cạn.
Hả?
Đến lúc này, cuối cùng Hắc Thiên Ma Quân đã phát hiện Phong Vân dị thường, hắn ta liên tiếp đánh ra hai chiêu, mặc dù không phải sát chiêu gì, nhưng cũng đủ để mạt sát tất cả tồn tại dưới cảnh giới Đạo Quân.
Hắn ta cảm ứng được cảnh giới của Phong Vân chỉ là bán Đạo Quân thất trọng thiên mà thôi, mặc dù chiến lực có thể so sánh với cửu trọng thiên đỉnh phong, nhưng trước mặt hắn ta, vẫn chỉ là sâu kiến.
Hắc Thiên Ma Quân cho rằng như vậy, nhưng lúc chân chính giao thủ, hắn ta lại phát hiện có sự khác biệt.
Phong Vân tùy tiện đã có thể hóa giải công phạt của hắn ta, không hề phí sức!
“Đây chính là thiên kiêu tuyệt thế sao? Thật sự có thiên phú chiến đấu khiến người ta ghen ghét!”
Hắc Thiên Ma Quân nhắm mắt lại, trước đó hắn ta nghe Ám Diệu Ma Quân nói ở Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ xuất hiện một thiên kiêu khó lường, trong lòng hắn ta không thèm để ý, nhưng bây giờ tự mình tiếp xúc, hắn ta mới biết được chỗ kinh khủng của đối phương.
Chỉ là bán Đạo Quân thất trọng thiên, đã có thể giao thủ với hắn ta, chiến lực đã phá vỡ cảnh giới cực hạn, tiến vào cảnh giới Đạo Quân!
“Thiên phú bực này, ở Ma Giác tộc cũng là loại vô cùng tốt!”
Nghĩ đến đây, ánh mắt Hắc Thiên Ma Quân trở lên hừng hực, nhìn Phong Vân như nhìn con mồi.
Một giây sau, ma khí trên người đại thịnh, uy áp khủng bố như núi lửa tăng vọt, hắc khí vô biên bao phủ hắn ta, sau lưng hắn ta vang lên tiếng động như hải dương cuồn cuộn, một vùng cự hải chậm rãi hiện ra, sóng dập dờn ngàn tỷ dặm.
Nhưng vẫn chưa xong, ngay sau đó, một vòng mặt trời màu đen từ dưới hải dương bay lên, tỏa xuống u minh chi quang.
“Hắc Thiên Chi Nhật!”
Mặt trời đen đi đến đỉnh đầu Phong Vân, ma quang rơi xuống, muốn trấn áp hắn.
Không thể nghi ngờ, đây chính là sát chiêu chân chính của Đạo Quân, cảnh giới dưới Đạo Quân, đừng nói tiếp, chỉ bị dư quang soi sáng, trong khoảnh khắc sẽ biến thành mảnh vụn, chết đến mức không thể chết nữa.
Giờ khắc này, mặt trời đen chậm rãi rơi xuống, vô số sinh linh đều cảm thấy toàn thân chấn động, giống như bị đeo lên gông cùm xiềng xích, hành động trở nên vô cùng chậm chạp.
Bọn họ cách xa vô số năm ánh sáng cũng có cảm giác như vậy, Phong Vân lại tiếp nhận toàn bộ uy áp, có thể biết áp lực cỡ nào! Sợ là vài phút sẽ bị trấn áp!
Nhưng mà, sự thật lại hoàn toàn không giống suy nghĩ của bọn họ.
Phong Vân đứng dưới mặt trời màu đen, không động đậy không hốt hoảng, giống như không hề có cảm giác.
Lúc Hắc Sắc Ma Quang chiếu xuống người hắn, lại phát ra tiếng ken két, giống như thần thiết va chạm, vô số tia lửa bắn tung tóe.
Một màn này khiến mười vị Ma Vương biến sắc.
“Thân thể đã sắp tiếp cận cấp Đạo Quân!”
Cho dù là Hắc Thiên Ma Quân, ánh mắt cũng trở nên nghiêm nghị, một giây sau, hắn ta thao túng mặt trời màu đen hoàn toàn áp xuống dưới.
Vốn dĩ hắn ta định nương tay, bắt sống Phong Vân, nhưng bây giờ xem ra, chiến lực của đối phương mạnh dọa người, hắn ta nhất định phải tận lực, nếu không thì không thể đánh bại đối phương.
Mặt trời màu đen có ma uy cái thế, ma quang sáng chói, che đậy tinh không, vô số tinh cầu đã biến thành cát bụi, lập tức bao phủ Phong Vân.
Mở ra sức mạnh vô thượng có thể ma diệt Đại Thiên Vũ Trụ, hoàn toàn đè lên người Phong Vân.
“Lần này, ngươi không chết thì cũng trọng thương.”
Trên mặt Hắc Thiên Ma Quân lộ ra vẻ lạnh lùng vô tận, vô cùng tàn khốc.
Một kích này của hắn ta, chính là sát chiêu của cấp Đạo Quân, không biết trong nháy mắt có thể mạt sát bao nhiêu bán Đạo Quân cửu trọng thiên đỉnh phong.
Mặc dù chiến lực của Phong Vân nghịch thiên, nhưng cũng không thể vượt qua chênh lệch này, căn bản không thể ngăn cản được.
Nhưng mà, đúng vào lúc này.
Ầm ầm!
Trong khi ngàn tỷ tinh cầu lay động trong tinh không tạo thành âm thanh thiên băng địa liệt, có một bóng người bay lên đánh nát mặt trời màu đen, từ trong ma quang đi ra.
Phong Vân đứng trong tinh không, vẻ mặt không chút biến hóa, ngước mắt lên, nhìn về bầu trời bên ngoài hỗn độn vô biên, thản nhiên nói.
“Chỉ có vậy thôi sao?”
Cái gì?
Tâm thần Hắc Thiên Ma Quân kinh động, hai mắt nhìn Phong Vân chằm chằm, giống như lần đầu tiên biết đối phương.
Công kích hai lần trước không tổn thương Phong Vân cũng thôi đi, nhưng lần này là sát chiêu của hắn ta, vậy mà cũng không thể tổn thương Phong Vân!
“Chẳng lẽ...” Trong lòng Hắc Thiên Ma Quân nhảy ra một suy nghĩ đáng sợ.
Ngay lúc này, một vòng phong mang kinh thế từ trên người Phong Vân quét ra.
“Đến mà không trả lễ thì không hay, giờ, đến, ta.”