Chương 933: Không phải Đạo Quân, nhưng có thể giết Đạo Quân!
Oanh!
Hỗn độn nổ vang, khí cơ khai thiên tích địa lan tràn, ma liên ngụy đại đạo của Hắc Thiên Ma Quân đâm xuyên qua mỗi tấc trong không gian, xoắn nát tất cả mảnh hỗn độn này.
Các sinh linh ở Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ đều kinh ngạc đến ngây người, căn bản không thể chống đỡ được, chênh lệch giữa Đaọ Quân và cảnh giới phía dưới cách biệt một trời một vực, không thể chiến thắng tồn tại này, Phong Vân chắc chắn phải chết.
Nhưng mà, quang mang trong mắt Phong Vân càng lúc càng thịnh.
Trong thời khắc này, thanh thần kiếm duy nhất trong ý thức hải của hắn nhẹ nhàng vang lên một tiếng, trong nháy mắt bay ra ngoài, dung nhập vào trong Hắc Diệu Kiếm.
Trong nháy mắt lộ ra phong mang lợi hại, trên chọc thủng cửu thiên, dưới đâm sâu cửu u, tung hoành trên trời dưới đất, chém ra hỗn độn!
Ngâm!
Một tiếng kiếm minh vang lên, Phong Vân chém ra một kiếm mà trước đó chưa từng xuất hiện, xiềng xích ngụy đại đạo của Hắc Thiên Ma Quân bị chặt đứt, ngụy đại đạo rực rỡ bị mũi kiếm hắc sắc đâm xuyên qua.
Nhắm thẳng đến!
Hắc Thiên Ma Quân không thể chống lại, bay ngược ra ngoài, xiềng xích ngụy đại đạo vỡ vụn thành từng mảnh, miệng phun máu, không thể ngăn cản.
Điều này khiến hắn ta cảm thấy sợ hãi, xiềng xích ngụy đại đạo của hắn ta lại không địch được phong mang kiếm đạo của Phong Vân, cơ thể hắn cũng bị xuyên thủng, sinh cơ khô cạn.
Hắc Thiên ma Quân khó mà tiếp nhận được, hắn ta đường đường là Đạo Quân, còn là trung phẩm, vậy mà bại!
Phốc!
Phong Vân giống như hòa thành một thể với kiếm, phong mang phát ra vô cùng đáng sợ, mơ hồ có thể nhìn thấy một vòng trường hà kiếm đạo chuyển động.
“Đạo Quân, cũng chỉ như vậy mà thôi!”
Lời nói lạnh lùng bình thản vang lên, không chỉ vang vọng trong khu vực hỗn độn, cũng truyền đến chiến trường ở Đại Thiên Vũ Trụ, khiến nơi đó hoàn toàn yên tĩnh.
...
Trên cửu thiên, trong hỗn độn.
Một mình Phong Vân đứng đó, quanh người có phong mang vô tận lượn lờ.
Một tay hắn cầm kiếm, đâm xuyên qua mi tâm Hắc Thiên Ma Quân, đính hắn ta trong hư không, từng dòng máu dọc theo thân kiếm chảy xuống, nhìn mà giật mình.
Đây là cảnh tượng vô cùng rung động, toàn bộ sinh linh, cho dù là phe mình hay quân địch, đều đứng yên như tượng đất.
Cho dù trôi qua bao nhiên năm, phàm là sinh linh nhìn thấy cảnh tượng này, sợ là đều không quên được, lạc ấn ở trong lòng.
Tóc đen của Phong Vân bay phấp phới giống như tiên, hỗn độn tẩy lễ, quang huy chói lọi, đứng vững trong hỗn độn, đánh một vị Đạo Quân trọng thương, chấn kinh thế gian.
Tất cả sinh linh đều hóa đá, không thể tin được nhìn một màn này, trong nháy mắt, thời gian giống như dừng lại, khiến người ta quên thở.
Đánh vỡ rào cản cảnh giới, đánh tan cấm kỵ bất hủ, nghịch thiên thảo phạt Đạo Quân, đây là hành động của một vị bán Đạo Quân, ngẩng đầu mà đứng, độc tôn trong hỗn độn!
Phong Vân đã chứng minh với thế nhân, không phải Đạo Quân, lại có chiến tích khủng bố giết sạch Đạo Quân!
Nếu bọn họ biết, Hắc Thiên Ma Quân là một vị Đạo Quân trung phẩm, mà không phải là Đạo Quân hạ phẩm, nói không chừng sẽ bị Phong Vân dọa chết!
“Ta nhìn thấy là sự thật sao? Hắn dường như giết sạch một vị Đạo Quân!”
“Mẹ ơi, con nhìn thấy kỳ tích rồi!”
“Hắn tu loại kiếm đạo nào vậy, sắc bén và bá đạo như vậy, ta có cảm giác hắn đã chém toàn bộ vô tận hỗn độn.”
Cũng không biết đã trôi qua bao lâu, các sinh linh mới lên tiếng kinh hô, tất cả đều ngưỡng vọng thành quả chiến đấu như thần tích trong vô tận hỗn độn kia, trong mắt mỗi người đều lộ ra vẻ kinh hãi.
...
Trong hỗn độn.
Phong Vân dùng sức, mũi kiếm sắc bén trên mi tâm Hắc Thiên Ma Quân nhanh chóng vỡ ra, sau đó ma thân ‘phốc’ một tiếng, hóa thành một đoàn huyết quang.
Nhưng một giây sau, một vòng u quang lao ra, lấy tốc độ không thể tưởng tượng được xông phá hư không hỗn độn, biến mất không thấy gì nữa.
Phong Vân cũng không đuổi theo, hắn cũng không đuổi kịp, đó là Linh Hồn Độn Pháp, hơn nữa, cho dù đuổi kịp, e rằng hắn cũng không thể giết chết linh hồn Hắc Thiên Ma Quân được.
Dù sao hắn ta cũng là Đạo Quân trung phẩm, cảnh giới cao hơn Phong Vân quá nhiều, hắn dùng tất cả lực lượng mới đánh nát được ma thân đối phương, khiến hắn ta trọng thương, đây đã là kết quả tốt nhất rồi.
“Chung cực kiếm đạo, ít nhất khiến chiến lực của mình tăng gấp một trăm lần.”
Trước khi Phong Vân chưa lĩnh ngộ chung cực kiếm đạo, chiến lực đã đến bán Đạo Quân cực hạn, sắp bước vào cảnh giới Đạo Quân.
Sau khi lĩnh ngộ chung cực kiếm đạo, trực tiếp khiến chiến lực của hắn đột phá gông cùm xiềng xích, tiến vào cấp độ Đạo Quân, thậm chí còn không phải Đạo Quân bình thường, mà trực tiếp đạt đến trung phẩm Đạo Quân, sắp tiếp cận đến cảnh giới Đạo Quân trung phẩm đỉnh phong!
Chung cực kiếm đạo khủng bố cường đại, có thể biết được!
“Không uổng phí mình tốn hơn mười vạn năm mới lĩnh ngộ được, hoàn toàn xứng đáng.”
Phong Vân bỏ qua cảnh giới, linh hồn, thậm chí là thể chất, chỉ tập trung tinh thần vào chung cực kiếm đạo, may mắn, kết quả không khiến hắn thất vọng, mạnh đến khó tin!
Sau khi giải quyết Hắc Thiên Ma Quân xong, Phong Vân quét mắt về một chiến trường khác trong vô tận hỗn độn, ánh mắt lạnh lùng vô tình.
...
Một bên khác.
Ám Diệu Ma Quân cũng rơi vào thế hạ phong, đối mặt với bản tôn và Đạo Thân của tông chủ Càn Nguyên Tông cùng công phạt, hắn ta khó khăn lắm mới có thể chèo chống được.
Vốn dĩ hắn ta dự định để Hắc Thiên Ma Quân giải quyết Phong Vân, sau đó đến trợ giúp hắn ta, kết quả Hắc Thiên Ma Quân lại bị trấn áp, bây giờ đã trực tiếp trốn rồi!
Điều này khiến Ám Diệu Ma Quân kinh hãi không thôi, bây giờ, hắn ta không hề có dục vọng chiến đấu nữa.
Hắn ta không phải đối thủ của tông chủ Càn Nguyên Tông, bây giờ lại thêm Phong Vân nữa, căn bản không địch lại được!
Lúc này không đi, chờ đến khi nào!
Nghĩ đến đây, Ám Diệu Ma Quân không chút do dự bạo phát tất cả lực lượng, sau đó hóa thành một vòng lưu quang, vọt thẳng về chỗ sâu trong hỗn độn.
Đây là uy năng khi thiêu đốt ngụy đại đạo, cho dù là tông chủ Càn Nguyên Tông cũng không đuổi kịp.
Còn Phong Vân, hắn càng không đuổi kịp, hắn chỉ có chiến lực nghịch thiên, phương diện tốc độ vẫn không bằng Đạo Quân, trừ phi không gian quy tắc của hắn đột phá gông cùm xiềng xích, hoặc thiên phú thể chất đạt đến cấp Đạo Quân.
Như vậy mới có thể vượt qua tốc độ của Đạo Quân!
Nhưng mà, ngay lúc này, Phong Vân bỗng nhiên cảm giác được một cỗ dao động cường hoành từ chỗ sâu trong hỗn độn truyền đến.
Sau đó, một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Ma tộc? Chết!”
Bang!
Một tiếng kiếm ngân vang lên quang quẩn, một vòng kiếm quang màu tím từ chỗ sâu trong vô tận hỗn độn bay ra, chém giết thập phương, vạch phá hỗn độn màu đen, vô cùng chói mắt.
“A!!!”
Dưới đạo kiếm quang này, Ám Diệu Ma Quân vốn đang đào tẩu như băng tuyết gặp mặt trời, nhanh chóng bị hòa tàn, sau khi hét thảm lên một tiếng, hóa thành từng sợi khói xanh, hình thần đều bị tiêu diệt tại chỗ!
“Ừm? Đây là, vô thượng Kiếm Quân?”
Ánh mắt Phong Vân chấn động, tiếp cận chỗ sâu trong hỗn độn.