Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 960 - Chương 960: Thời Đại Nhân Vật Chính!

Chương 960: Thời đại nhân vật chính! Chương 960: Thời đại nhân vật chính!

Chương 960: Thời đại nhân vật chính!

Chủ nhân của Nhân tộc Phong Vân, tu vi là bán Đạo Quân cửu trọng thiên đỉnh phong. Tin tức này không biết là ai để lộ ra, lập tức truyền ra khắp ức vạn tộc đàn.

Lần này, hoàn toàn chính là một hòn đá kích thích ức vạn tầng sóng, vô số tu giả đều bị kinh hãi, nhất là các Chúa Tể Dị tộc.

Trước đây không lâu Phong Vân mới ban cho bọn họ phương pháp tu hành, bên trong ghi chép kỹ càng cảnh giới phía trên Chúa Tể.

Vốn dĩ theo bọn hắn nghĩ, Phong Vân xem chừng cao nhất cũng chỉ là Truyền Kỳ Chí Tôn cực hạn.

Nhưng mà, bây giờ tin tức lộ ra, lại là bán Đạo Quân cửu trọng thiên đỉnh phong!

Cái này nào chỉ kém xa vạn dặm!

"Khó trách số pháp môn mà hắn tiện tay ban thưởng đều cao thâm khó lường như vậy, hóa ra hắn sớm đã đạt tới tầng thứ này!"

"Hầy, tài năng kinh thiên động địa như vậy, vì sao không phải sinh ra từ tộc đàn chúng ta chứ!"

"Nhân tộc không biết có phải là đời trước đã góp nhặt hết phúc lợi hay không, vậy mà có thể sinh ra thiên tài ngút trời đến vậy, thật sự làm ta cực kỳ hâm mộ!"

"Nhanh thu thập cho xong, rồi dẫn đầu các tộc nhân đi đầu nhập vào Nhân tộc, đi theo sau vị này mà lăn lộn, tiền đồ tất sẽ bừng sáng thôi."

"Nói chuẩn đấy. . ."

. . .

Long tộc lãnh địa.

Nhung Chiến biết được tin tức này, đứng trước cung điện, ngóng nhìn về phương hướng Nhân tộc, cảm khái nói: "Có vài tồn tại, nhất định sẽ trở thành nhân vật chính của thời đại, Phong Vân, chính là một trong những nhân vật chính đó."

"Mà ta, coi như cho ta tài nguyên tương đương, công pháp tương đương, cũng chỉ có thể nhìn theo bóng lưng hắn mà thôi, xa xa không đuổi kịp."

"Làm không được nhân vật chính, làm nhân vật phụ cho hắn cũng tốt rồi, vũ trụ Hỗn Độn lớn như vậy, thiên kiêu nhiều như mưa, không cần thiết phải nản lòng thoái chí, nếu không, sẽ vĩnh viễn dậm chân tại chỗ."

Một giọng nói truyền đến, Nhung Liệt đi ra, nhìn nhi tử mình mà nói.

"Phụ thân nói đúng, ta cần gì so sánh với bọn hắn chứ, chỉ cần không ngừng vượt qua cực hạn của chính mình là được."

Nhung Chiến gật gật đầu, nhanh chóng thu thập lại tâm tình.

"Ngươi có giác ngộ này là rất tốt, nhanh đi thu thập đi, chúng ta đưa cả tộc di chuyển đến Nhân tộc cương vực thôi."

"Vâng."

. . .

Một bên khác.

Phong Vân xử lý xong rất nhiều công việc, sau đó trở lại Phong gia trên địa cầu, tiếp tục ở lại làm bạn cùng Tiểu Lan tỷ cùng viện trưởng.

Kỳ thật lúc trước hắn trở về, cũng đã trở lại Phong gia trên địa cầu, chỉ là về sau bởi vì cảm ứng được nhóm người Đồ Liệt tới gần, cho nên mới lại thuấn di ra ngoài.

Tiếp theo, chính là đi tìm di tích của cổ tu hành giả, trì hoãn thời gian ngàn năm.

Địa cầu, Phong gia Thánh Địa, trong sân biệt thự.

Phong Vân ngồi trên ghế dựa, Phong Tiểu Lan thì tựa vào trong ngực hắn, nàng lẳng lặng nghe Phong Vân kể lại chuyện những năm qua hắn ra ngoài lịch luyện mạo hiểm.

Phong Tiểu Lan nghe rất chân thành, khi thì kinh hô, khi thì cười to, khi thì lo lắng. Phảng phất như chính nàng đã hoàn toàn đi vào trong đó.

". . . Cứ như vậy, về sau ta rời khỏi Càn Nguyên Tông, trở lại Tiểu Thiên Vũ Trụ, dốc lòng muốn Nhân tộc phát triển lên. . ."

Trên ghế dài, Phong Vân kể xong chuyện chính mình những năm qua đã làm.

Phong Tiểu Lan đầy mặt mong mỏi, sau đó sắc mặt nàng lại ảm đạm, "Đáng tiếc, thực lực của ta quá thấp, không cách nào cùng ngươi đi ra ngoài mạo hiểm."

Mặc cho những năm gần đây Phong Tiểu Lan liều mạng tu hành, cố gắng đến mức không thể lại cố gắng thêm, nhưng nàng cuối cùng cũng chỉ là một nhân loại, tiềm năng chỉ đến vậy.

Có một số việc, không phải dựa vào cố gắng là có thể đền bù.

Nếu như chỉ cần cố gắng là có thể đạt tới mục tiêu, vậy sao còn muốn thiên tài gì chứ.

"Yên tâm, có ta ở đây."

Phong Vân đã sớm tính tới điểm này, cho nên từ khi hắn ra khỏi Càn Nguyên Tông, cũng đã mang theo không ít đan dược giúp tăng lên tiềm năng cùng cực hạn, đủ để cho Phong Tiểu Lan đánh vỡ cực hạn, trở thành Chúa Tể.

Lúc này, hắn vừa động ý niệm, lập tức trên tay hắn xuất hiện một hộp gấm.

Mở ra sau đó, một mùi hương cực kỳ nồng đậm thản nhiên mà tỏa ra, xen lẫn đan lại thành sợi mây bảy màu rực rỡ, chói lọi vô cùng.

Bên cạnh Phong Tiểu Lan chỉ ngửi một hơi, cũng cảm giác toàn thân lỗ chân lông đều mở ra, có một loại cảm giác như muốn thăng hoa.

"Đây là Chí Tôn cấp đan dược, viên màu trắng này tên là Càn Đan, viên màu đen này tên là Khôn Đan, hợp lại chính là Càn Khôn Đan, nếu như chỉ ăn một viên, chỉ có hiệu quả tăng cường."

"Nhưng nếu như cùng lúc ăn cả hai, liền có thể tăng cường thiên phú, đánh vỡ cực hạn."

Phong Vân nhẹ nhàng giải thích: "Đến, ta hộ pháp cho ngươi, Tiểu Lan tỷ ngươi ăn vào đi."

"Không được, thứ này rất trân quý, Chí Tôn cấp đan dược, Tiểu Vân tự ngươi giữ đi." Phong Tiểu Lan nghe là Chí Tôn cấp đan dược, vô ý thức liền cự tuyệt.

"Yên tâm, loại vật này ta có rất nhiều, ngươi cũng đừng quên, ta dù gì cũng là phó tông chủ Càn Nguyên Tông, tài nguyên của toàn bộ Đại Thiên Vũ Trụ ta đều có thể điều động, hơn nữa ta còn đạt được số tài nguyên trong di sản kếch xù mà Kim Dương Đao Hoàng lưu lại nữa. Ngươi không cần lo lắng."

Cuối cùng, Phong Vân nói hết lời, Phong Tiểu Lan rốt cục cũng ăn Càn Khôn Đan này.

Trong chốc lát, nàng liền bị một đen một trắng hai vệt quang mang bao phủ, giống như đã rơi vào 'Thái Cực Âm Dương'.

Phong Vân nhẹ nhàng lộ ra một ngón tay, đặt lên mi tâm Phong Tiểu Lan, trợ giúp nàng luyện hóa hai viên đan dược này.

Không bao lâu sau, dược lực hoàn toàn tan ra, không ngừng cải tạo thiên phú của Phong Tiểu Lan, có một loại cảm giác như thể phá rồi lại lập.

"Thời gian mấy năm hẳn cũng đủ. . ."

Vốn dĩ lấy thực lực của Phong Tiểu Lan muốn hoàn toàn tiêu hóa hai viên đan dược này, ít nhất phải tốn mấy kỷ nguyên, bây giờ có Phong Vân xuất thủ tương trợ, thời gian mấy năm đã đủ.

Phong Vân nhìn Phong Tiểu Lan đã rơi vào trạng thái ngủ say, lập tức dời ánh mắt, nhìn về phía thiên khung.

Ánh mắt nối liền trời đất, lập tức liền nhìn thấy cảnh tượng sâu trong vũ trụ.

"Toàn bộ Tiểu Thiên Vũ Trụ muốn phát triển, nhưng hoàn cảnh nơi này hạn chế quá lớn."

Bây giờ Tiểu Thiên Vũ Trụ này, một giọt máu của Phong Vân rơi xuống cũng có thể phá hủy, có thể nghĩ, vũ trụ này yếu ớt ra sao.

Căn bản không có khả năng có hai Chí Tôn trở lên cùng xuất hiện.

"Phải nghĩ cách để Tiểu Thiên Vũ Trụ tiến hóa mới được. . ."

Muốn làm được điều này, Phong Vân nhất định phải tìm kiếm Tiểu Thiên Vũ Trụ mới, hoặc là Trung Thiên Vũ Trụ mới đến để dung hợp, từ đó tăng cường đẳng cấp của vũ trụ.

Mà muốn tìm ra Tiểu Thiên Vũ Trụ, Trung Thiên Vũ Trụ vừa mới sinh ra, hiển nhiên không phải dễ dàng như vậy.

"Việc này, chỉ có thể để cho mạng lưới tình báo của Càn Nguyên Tông ra tay xử lý giúp."

Phong Vân lẩm bẩm.

Kỳ thật còn có một con đường, đó chính là để các tu giả trong Tiểu Thiên Vũ Trụ, đều chuyển vào Càn Nguyên Đại Thiên Vũ Trụ.

Nhưng các cao tầng Nhân tộc đều cự tuyệt, nơi này là quê nhà của bọn họ, sao có thể vứt bỏ.

Kỳ thật Phong Vân cũng không phải rất muốn làm như vậy, nơi này cũng là quê hương của hắn, Địa Cầu, hệ ngân hà, Thái Dương Hệ, những nơi này đối với hắn mà nói, đều là vô cùng quen thuộc.

Nếu như có thể, hắn cũng muốn đem tất cả các nơi này cũng đều phát triển lên.

Một ngày nào đó, để bọn chúng cũng vang danh khắp vô tận hỗn độn!

Bình Luận (0)
Comment