Chương 966: Thất đại thiên phú tấn thăng!
Thái Thượng Trụ Cực Kinh, nói khó cũng khó, nói đơn giản, kỳ thật cũng đơn giản, chỉ có thiên phú tư chất đạt tới yêu cầu, thì sẽ không khó.
Tương phản, nếu như không có đạt tới yêu cầu, vậy cũng chỉ có thể tạm biệt mà thôi.
Cổ tu giả ở phương diện tư chất có yêu cầu đặc biệt cao, cao hơn nhiều so với tu luyện giả hiện đại!
Bọn họ giảng cứu thiên phú là một loại 'Linh căn', điểm này cùng thiên phú thuộc tính của tu luyện giả hiện đại không sai biệt lắm.
Bất quá khác biệt chính là, Linh căn của bọn họ rất khó có được cũng như tăng lên.
Linh căn nhất đẳng của bọn họ, thì tương đương với thiên phú thuộc tính Thần cấp của tu luyện giả hiện đại.
So sánh như vậy, phương diện thiên phú của cổ tu giả, so với tu luyện giả hiện đại cao hơn nhiều.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ này.
Cổ tu giả đối với tư chất tu luyện có yêu cầu siêu cao, nhưng vấn đề là, loại 'Linh căn' này rất khó sinh ra, cho dù là trong hơn ức vạn sinh linh có thể ra một 'Linh căn' cấp thấp cũng đã rất không tệ rồi.
Không nói đến cao cấp, như vậy thì quá hiếm thấy rồi.
Nhưng hệ thống tu luyện hiện đại không giống vậy, phương pháp tu luyện của bọn họ đối với tư chất yêu cầu rất thấp, cho nên cơ hồ mỗi người đều có thể tu luyện.
Ngay từ đầu còn nhìn không ra chênh lệch, thậm chí cổ tu giả còn áp chế ngược nữa.
Nhưng chậm rãi, khi thời gian dần dần đi qua, một kỷ nguyên, mười kỷ nguyên, vạn kỷ nguyên. . .
Tu luyện giả hiện đại liền hiện ra ưu thế cực lớn, cường giả của bọn họ càng ngày càng nhiều, như là quả cầu tuyết vậy.
Chờ tới lúc cổ tu giả kịp phản ứng lại, thì thời gian đã quá muộn rồi.
Thế là, đại chiến kinh thiên động địa liền bạo phát, hai loại hệ thống quyết phân ra cao thấp.
Cuối cùng, không hề nghi ngờ, cổ tu giả bị đánh bại, không phải thua hệ thống tu luyện hiện đại, mà là thua trào lưu lịch sử cuồn cuộn.
Kỳ thật muốn nói tới cừu hận, ở giữa hai đại hệ thống cũng không có thâm cừu đại hận gì cả.
Nhiều nhất chính là phần lớn cổ tu giả băng lãnh vô tình, vì tu luyện, đoạn tuyệt tình yêu, thậm chí vì chặt đứt chấp niệm, có thể giết cả người thân.
Bọn họ nhìn chúng sinh như là kiến hôi vậy, cao cao tại thượng, mắt không có hạ bụi nào.
Cho nên khi nhìn thấy hệ thống tu luyện hiện đại quật khởi, có thể cùng bọn hắn ngang hàng, tự nhiên là không thể chịu đựng được.
Mà những tu luyện giả hiện đại cũng không chịu được cổ tu giả thống trị bọn họ.
Lúc này mới dẫn đến quyết chiến bạo phát ra.
Những lịch sử này đều là Phong Vân tìm đọc được từ trong 'Thái Thượng Trụ Cực Kinh', cái này không chỉ là một phương pháp tu luyện, mà cũng là một bộ bách khoa toàn thư nữa.
Đoán chừng là cổ tu giả vì để hậu bối có thể ghi khắc đoạn lịch sử này, đáng tiếc, cuối cùng tiện nghi cho Phong Vân.
"Nói tới nói lui, nháo thì nháo, pháp môn của cổ tu giả vẫn là rất cường đại • '."
Tư chất thuộc tính bây giờ của Phong Vân, coi như là ở bên trong cổ tu giả, cũng thuộc vào loại 'Thiên tài kia, cho nên 'Thái Thượng Trụ Cực Kinh' này với hắn mà nói, coi như tu luyện thuận lợi.
Thời gian trăm năm ngắn ngủi, đã nhập môn rồ.
"Bất quá còn không đủ, ta muốn đạt tới tiểu thành, đại thành, thậm chí là viên mãn!"
Đến lúc đó, dù cho Phong Vân không đạt tới Đạo Quân, thì hắn cũng có thể tung hoành ở cấp độ Đạo Quân mà không cần sợ hãi!
"Hai hệ thống kiêm tu, khẳng định là không chỉ có ta làm như vậy mà thôi. . ."
Phong Vân cũng không cảm thấy, chỉ có mình mới có được pháp môn cổ tu giả này.
Hỗn Độn lớn như vậy, khẳng định có kinh tài tuyệt diễm, cùng người có vận may lớn đạt được, không chừng còn cường đại hơn nhiều so với môn 'Thái thượng trụ cực kinh'này của hắn.
Bất quá Phong Vân cũng không thèm để ý, không gặp được thì không sao, nếu là gặp được, trực tiếp hình chiếu là xong việc, sợ cái gì chứ.
"Muốn tăng tốc tiến độ, điều duy nhất có thể làm được là tăng lên thiên phú thuộc tính, thiên phú càng cao, độ phù hợp cùng môn Thái Thượng Trụ Cực Kinh này cũng càng cao, tu hành cũng sẽ càng nhanh hơn. . ."
Phong Vân có rất nhiều Linh Thạch, còn lại, chính là thiên phú thuộc tính.
Mà cái này, từ sau khi hắn đi tới chỗ sâu trong vô tận hỗn độn, sẽ không còn là vấn đề nữa.
. . .
Xuân đi thu đến, nhoáng một cái, thời gian trăm năm lại trôi qua.
Thành trì trung tâm ở Địa Long Vực, bên trong một gian phòng tu luyện.
Phong Vân ở trước khi kỳ hạn đến, chuẩn bị xoát một đợt hình chiếu cuối cùng.
Lúc này, có thể nhìn thấy, ở trong gương của hắn, có rất nhiềuhình chiếu mới, đây đều là hình chiếu chất lượng tốt những năm này hắn tìm kiếm được trong Địa Long Vực.
Trên cơ bản đều là nửa bước Đạo Quân, thậm chí, còn có mười mấy vị Đạo Quân cấp!
Hình chiếu bực này, không chỉ có số lượng cao, chất lượng cũng rất cao.
"Hi vọng hôm nay có thể thu hoạch một đợt. . ."
Trăm năm qua,Phong Vân trên cơ bản là mười năm xoát một lần, bây giờ, đã xoát mười lần rồi.
Thiên phú thuộc tính của hắn, đã có năm cái đạt tới Vĩnh Hằng cấp rồi, theo thứ tự là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.
Còn thừa lại năm cái, ở vào cấp độ Đạo Quân, bất quá cũng đã đạt tới song Đạo Quân cấp, chỉ cần lại có thêm một cái nữa, sẽ đạt tới điều kiện tấn thăng.
"Bắt đầu xoát đi."
Lúc này, Phong Vân bắt đầu cắm đầu cắm cổ xoát hình chiếu, trừ mười mấy hình chiếu Đạo Quân kia có khả năng xoát ra hơi thấp một chút, những hình chiếu nửa bước Đạo Quân khác đều có khả năng xoát ra rất cao.
Rất nhanh, mấy giờ qua đi, Phong Vân đã xoát xong hình chiếu cuối cùng rồi.
Hắn lập tức đem ánh mắt dời về phía ba lô, sau khi quét qua, trên mặt lộ ra nét mừng.
"Rơi xuống thiên phú thuộc tính Phong, Quang Minh Đạo Quân cấp."
Những cái khác đều là đồ rác rưởi, chỉ có hai cái này là khá tốt, bất quá đối với Phong Vân mà nói, cũng coi là thỏa mãn.
Nói như vậy, hắn lại có hai thiên phú thuộc tính đạt tới Vĩnh Hằng cấp nữa.
"Hiển hóa!"
Phong Vân trong lòng mặc niệm nói.
【 Hiển hóa thiên phú Phong Hệ Đạo Quân cấp. . . Hiển hóa bên trong. . . Hiển hóa thành công! 】
【 Hiển hóa thiên phú Quang Minh Đạo Quân cấp. . . Hiển hóa bên trong. . . Hiển hóa thành công! 】
Ông ——! !
Một trận thanh âm nổ vangtruyền đến, lập tức hai đạo quang mang một xanh một trắng từ trong tấm gương bay ra, dung nhập vào trong cơ thể Phong Vân.
Trong tích tắc, Phong Vân cảm giác được thiên phú Phong Hệ cùng thiên phú Quang Minh của mình, đột phá gông cùm xiềng xích, tiến vào tầng thứ cao hơn —— Vĩnh Hằng cấp!
"Còn thiếu ba cái. . ."
Sau khi Phong Vân hoàn thành dung hợp, nhẹ nhàng lẩm bẩm.
Bất quá hắn cũng không sốt ruột, kế tiếp còn có hai đại vực nữa, nghĩ như thế nào cũng đầy đủ!
"Tích tích!"
Lúc này, đèn đỏ bên trong phòng tu luyện bỗng nhiên sáng lên, biểu thị cho phòng tu luyện hắn thuê đã đến ngày trả lại.
"Ngài khỏe chứ, xin hỏi ngài còn muốn ở lại nữa không?" Một giọng nữ dễ nghe truyền đến.
"Không." Phong Vân mở miệng nói.
Lập tức, hắn đứng dậy rời khỏi phòng tu luyện, trực tiếp đi vào địa phương trung tâm của thành trì.
Chỉ thấy ở chỗ này, có một cái truyền tống trận rất lớn tọa lạc ở đây, tản ra hào quang óng ánh, xung quanh còn có rất nhiều Chí Tôn bận rộn, đang bảo toàn truyền tống trận.
"Xin chào, xin hỏi muốn đi đâu?"
Khi Phong Vân đến gần, một tên mặc áo bào trắng, có một đầu to lớn là nửa bước Đạo Quân tới nghênh đón, hỏi thăm Phong Vân.
Hắn có thể cảm nhận được khí tức của Phong Vân còn mênh mông hơn nhiều so với hắn, cho nên thái độ không sai, mặt mỉm cười.
"Thất Tuyệt Vực." Phong Vân nói.
Thất Tuyệt Vực, chính là đại vực kế tiếp hắn phải đi qua. _