Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp (Dịch)

Chương 985 - Chương 985: Gieo Xuống Ba Khỏa Hạt Giống!

Chương 985: Gieo xuống ba khỏa hạt giống! Chương 985: Gieo xuống ba khỏa hạt giống!

Chương 985: Gieo xuống ba khỏa hạt giống!

Trên quảng trường, ba thanh Thần Đao đột nhiên biến mất, một lần nữa hóa thành bóng người bá đạo uy nghiêm kia.

Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng vung tay lên, lập tức, một vầng đao quang bay vọt ra.

Nhìn như một vầng đao quang bình thường, lại trong nháy mắt tăng lên gấp 1000 lần gấp 10000 lần gấp 100000 lần, đạt tới cấp độ bất khả tư nghị, khiến một đám tu giả quanh Phong Vân trong nháy mắt bị chém chết toàn bộ, nhưng một giây sau, bọn họ lại lần nữa hiển hiện ra.

"Đây chính là ba môn chí cao Đao Đạo truyền thừa, các ngươi đã nhìn rồi, đi thôi."

Bóng người bá đạo uy nghi cất lời.

Một giây sau, Phong Vân đột nhiên tỉnh táo lại, mà hắn phát hiện mình đã trở lại trong sân, hết thảy mọi chuyện vừa mới phát sinh, phảng phất chỉ là ảo ảnh.

Nhưng hắn lại biết rất rõ, chính mình xác thực thật sự đã tiếp xúc đến ba môn chí cao Đao Đạo kia.

Bởi vì giờ khắc này, ba môn chí cao Đao Đạo kia đã hóa thành ba hạt giống, treo lơ lửng bên trong thức hải của hắn, chỉ chờ nở hoa kết trái, nở rộ hào quang.

"Không sai, Đao Đạo truyền thừa này vậy mà trực tiếp để cho ta nhập môn. . ."

Phong Vân hơi nhướng mày, ánh mắt lộ ra vẻ vui mừng, giúp hắn nhảy vọt qua giai đoạn khó nhất.

Đương nhiên, việc này cũng là do Đao Đạo thiên phú cùng ngộ tính của hắn đủ cao, bằng không, chỉ riêng việc hình thành ba môn hạt giống này, hắn cũng không có khả năng giữ được, sẽ tan thành mây khói.

Dù sao chí cao Đao Đạo có linh, nếu như tu giả tu hành nó không có Đao Đạo thiên phú đủ cao, thà rằng tự hủy, cũng sẽ không truyền thừa tiếp.

"May mắn Đao Đạo thiên phú của ta đạt tới Vĩnh Hằng cấp, tăng thêm Linh Hồn thiên phú cũng đạt tới song Đạo Quân cấp, hoàn toàn thỏa mãn điều kiện."

Phong Vân tự lẩm bẩm.

Khi hắn dự định bắt đầu lĩnh hội ba môn chí cao Đao Đạo này, bỗng nhiên bên tai truyền đến âm thanh nhắc nhở.

"Ồ? Có tu giả khiêu chiến ta ư?"

Phong Vân tiếp thụ nhắc nhở của đảo, vừa mới có tu giả khiêu chiến hắn, hơn nữa cũng ở tầng thứ năm.

"Già Lam Đạo Quân, là hắn ư."

Phong Vân từng cảm nhận qua các Đạo Quân ở nơi này, Già Lam Đạo Quân này tuyệt đối là Đạo Quân mạnh nhất mà hắn gặp qua ở nơi này, trừ Bá Lan.

Mặc dù cảnh giới của hắn chỉ là tuyệt phẩm đỉnh phong, nhưng trong cảm giác của hắn, lại cực kỳ đáng sợ, không thể theo lẽ thường mà tính toán.

"Hơn nữa Già Lam Đạo Quân này cũng là sinh mệnh đặc thù, nhưng hắn dường như chưa từng để lộ ra chân thân bao giờ, duy nhất một lần, vẫn là lúc cùng Bá Lan đối chiến."

Rất hiển nhiên, Già Lam Đạo Quân sinh mệnh đặc thù này, so với sinh mệnh đặc thù như Diễm Ma Đạo Quân còn cường đại hơn nhiều.

"Thú vị, người mạnh như vậy đến khiêu chiến ta à."

Phong Vân bèn vươn người đứng dậy, từ bỏ lĩnh hội ba môn chí cao Đao Đạo kia.

Đao Đạo tùy thời đều có thể lĩnh hội, còn khiêu chiến, lại không phải lúc nào cũng có.

"Đúng lúc lấy hình chiếu của vị Già Lam Đạo Quân này, cũng làm cho hắn trở thành một phần tử trong số đông đảo các hình chiếu."

Các hòn đảo trên tầng thứ năm cách nhau quá xa, Phong Vân muốn lấy hình chiếu hầu như rất khó, cũng chỉ đến lúc khiêu chiến, mới có cơ hội lấy hình chiếu.

Bây giờ cơ hội đang ở ngay trước mắt, tự nhiên là không thể bỏ qua.

Nghĩ đến đây, Phong Vân vừa động tâm niệm, đồng ý khiêu chiến.

Xoát!

Một giây sau, hắn bị thần quang bao phủ, truyền tống rời đi, biến mất tại chỗ.

. . .

Trên một đại lục hoang phế.

Xoẹt!

Thần quang rơi xuống, Phong Vân cũng theo đó mà lộ ra.

Đối diện hắn, một bóng người khác cũng cùng lúc xuất hiện.

Phong Vân nhìn đối phương, người kia cũng nhìn hắn, trong mắt hào quang bừng bừng phấn chấn.

Một lát sau, Già Lam Đạo Quân nhẹ giọng nói: "Không nghĩ tới, Nhân tộc, vậy mà cũng có thể sinh ra một yêu nghiệt như ngươi vậy. Ở quê nhà của ta, Nhân tộc tu hành cao nhất cũng mới chỉ tới Chúa Tể cảnh, hoàn toàn không cách nào so sánh được với ngươi."

"Là thế ư, giữa người cùng người cũng có khác biệt." Phong Vân tùy ý đáp lại một câu, đã bắt đầu lấy hình chiếu của đối phương.

【 hình chiếu đối tượng 】: Già Lam Đạo Quân

【 tuổi tác 】: 200w kỷ nguyên

【 cảnh giới 】: Tuyệt phẩm đỉnh phong cấp Đạo Quân

【 rơi xuống 】: Đạo Quân cấp võ kỹ 《 Thần Thủy Tịch Diệt Trảo 》, Đạo Quân cấp võ kỹ 《 Dạ Tuyền Thiên Hà 》, Đạo Quân cấp võ kỹ 《 Vạn Xuyên Trảo Ấn 》, Đạo Quân cấp Thủy Hệ công pháp 《 Thủy Hoàng Chân Kinh 》, Vĩnh Hằng cấp Thủy Hệ thiên phú, Thủy Chi Ngụy Đại Đạo (tám tầng đỉnh phong), Thiên phú thần thông Thủy Hoàng Bất Tử Thân. . .

. . .

Nhìn hình chiếu của đối phương hình thành trong gương, Phong Vân thầm mừng, quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn, Già Lam Đạo Quân này đã đạt tới tuyệt phẩm đỉnh phong cấp.

Mà hắn còn là sinh mệnh đặc thù, chiến lực tất nhiên còn cao hơn cảnh giới.

Còn có cả thiên phú thần thông kia, cũng làm cho Phong Vân rất để ý.

"Thủy Hoàng Bất Tử Thân. . ."

Môn thiên phú thần thông này là lần đầu tiên Phong Vân nhìn thấy, cũng không rõ nó có uy năng cỡ nào.

Nhưng nếu là thiên phú thần thông của một vị Đạo Quân tuyệt phẩm đỉnh phong, chắc hẳn cũng sẽ không kém.

Bởi vậy dưới đáy lòng Phong Vân cũng thầm chôn xuống một ý niệm.

. . .

Đối diện.

Già Lam Đạo Quân nghe được lời này của Phong Vân, mỉm cười, "Ngươi nói không sai, giữa người với người quả thật là có khác biệt, vậy hãy để ta lãnh giáo một chút chỗ khác biệt của ngươi đi."

Xoẹt!

Vừa nói xong, hắn liền ra tay.

Tay phải cao cao giơ lên, giữa thiên địa lập tức xuất hiện một móng vuốt lớn màu xanh đậm.

Già Lam Đạo Quân vung tay lên, móng vuốt lớn màu xanh đậm kia cũng theo đó mà vồ xuống, chấn động khủng bố quét sạch hết thảy, không gì sánh được!

"Trảo Chi Đạo sao."

Phong Vân ngắm nhìn móng vuốt bao trùm bát hoang kia, ánh mắt khẽ nhúc nhích.

Cái này khiến hắn không khỏi nhớ tới vị Thiên Tuyền Đạo Tôn kia, có vẻ như chính là am hiểu trảo chi đạo.

Phong Vân còn một mực nhớ kĩ Trảo chi đạo của vị Thiên Tuyền Đạo Tôn này ở trong đầu, mặc dù hắn không dự định tu hành, nhưng cũng có chút tác dụng tham khảo.

Cho nên lúc này nhìn thấy Trảo Chi Đạo của Già Lam Đạo Quân này, hắn không khỏi lấy nó ra so sánh với Thiên Tuyền Đạo Tôn.

Kết quả tự nhiên phát hiện ra rất nhiều nhược điểm, hoặc là nói, rất nhiều chỗ còn chưa hoàn thiện.

Chuyện này cũng rất bình thường, Già Lam Đạo Quân dù mạnh, nhưng chung quy cũng chỉ là một tên Đạo Quân mà thôi, làm sao có thể cùng Thiên Tuyền Đạo Tôn so sánh được chứ.

Nghĩ đến đây, Phong Vân nâng tay phải lên, nhẹ nhàng điểm ra một chỉ.

Vút!

Đầu ngón tay xuyên phá hư không, không tán ra chút chấn động nào làm người sợ hãi, chỉ nhẹ nhàng điểm lên một chỗ trên móng vuốt to lớn kia.

Một giây sau, móng vuốt to lớn màu xanh đậm kia bất ngờ vỡ vụn tại chỗ.

Hả?

Già Lam Đạo Quân thấy cảnh này, con ngươi co rút lại, hắn có chút không dám tin mà trợn mắt nhìn Phong Vân.

Một kích này của hắn mặc dù không tính là sát chiêu, nhưng cũng không kém bao nhiêu, lại bị một chỉ tùy ý của đối phương tiêu diệt?

"Xem ra đối phó ngươi, dùng phong độ lúc bình thường là không được rồi."

Già Lam Đạo Quân chăm chú nhìn Phong Vân, một giây sau, toàn thân hắn bộc phát ra hào quang sáng chói, loá mắt bức người, để cho người ta không ai dám nhìn thẳng.

Một lát sau.

Khi hào quang tán đi, thân thể Già Lam Đạo Quân trước kia đã biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó, là một Dị Thú màu xanh đậm!

Bình Luận (0)
Comment