Nếu như thu một tu sĩ Đạo Đồ Cảnh ở Hỗn Độn Giới làm tiểu đệ, như vậy thì tất cả những gì mà bọn họ biết thì đối phương cũng biết, như vậy thì trải nghiệm làm đại ca sẽ kém hơn rất nhiều!
Nghĩ đến đây, Hồ Trường Trường khẽ gật đầu với Hồ Đoản Đoản, xem như công nhận ý nghĩ thu tiểu đệ của hắn.
"Tiểu tử!"
"Ngươi vừa tới Hỗn Độn Giới, nếu như không có người dẫn dắt thì chắc chắn người có thể gặp được nguy hiểm!"
"Cho nên có muốn đi theo hai hướng để chúng ta lăn lộn hay không?"
"Phải biết, hai huynh đệ chúng ta đều là cường giả Đạo Vương Cảnh!"
Nhìn thấy đại ca gật đầu, Hồ Đoản Đoản cũng toát ra vẻ hưng phấn, sau đó trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
???
Hỗn với các ngươi?
Nói ta làm tiểu đệ của các ngươi?
Nghe Hồ Đoản Đoản nói lời này, Diệp Phong sửng sốt một chút, sau đó hỏi hệ thống: “Hệ thống, nói cho ta tu vi cảnh giới của Hỗn Độn giới, để ta nhìn xem, thực lực của bọn họ rốt cuộc mạnh như thế nào!”
“Đinh! Ký chủ, tu vi cảnh giới của Hỗn Độn giới chia làm Đạo Đồ Cảnh, Đạo Sư Cảnh, Đạo Vương Cảnh, Đạo Hoàng Cảnh, Đạo Đế Cảnh, Đạo Thánh Cảnh, Đạo Tôn Cảnh, Đạo Thần Cảnh cùng Hỗn Độn chi tổ chín đại cảnh giới, mà mỗi cảnh giới lại chia thành Cửu Trọng!”
Khi Diệp Phong vừa dứt lời, giọng nói hệ thống lập tức vang lên trong đầu hắn.
Hả?
Chỉ như vậy?
Còn tự xưng là cường giả?
Sau khi biết tình huống tu vi cảnh giới của Hỗn Độn giới, Diệp Phong nhìn hai người bọn họ với ánh mắt kỳ quái.
“Đinh! Ký chủ, ta cảm thấy việc này rất thú vị, ngươi nghĩ xem, nếu như ngươi làm tiểu đệ của bọn họ, vậy ngươi nhờ bọn họ một chút chuyện, bọn họ nhất định ngượng ngùng từ chối, vậy thì chờ sau khi bọn họ nhìn thấy ngươi lấy ra Thiên Trữ Phù, cho dù họ kinh ngạc da đầu tê dại, nhưng cũng xấu hổ không dám lộ ra, nghĩ xem, cảnh tượng đó sẽ thú vị như thế nào!”
Đúng lúc này, giọng nói của hệ thống lại lần nữa vang lên trong đầu Diệp Phong.
“Hả?”
“Hệ thống, ngươi cũng quá xấu rồi!”
“Còn có, ngươi làm như vậy sẽ dạy hư ta nha!”
Nghe hệ thống nói những lời này, hai mắt Diệp Phong sáng lên, chẳng qua, hắn vẫn không nhịn được trêu chọc hệ thống một chút.
( Hệ thống:??? Ta hư? Ta có thể hư như ngươi sao? Còn có, ta chính là thống nhất đại, trước khi gặp ngươi, ta thuần khiết như một tờ giấy trắng, mà hiện tại sở dĩ sẽ biến thành như vậy, còn không phải bởi vì chịu ảnh hưởng của ngươi! )
Bên kia!
“Đại ca!”
“Nhị ca!”
“Ta vừa phi thăng Hỗn Độn giới, gặp được các ngươi, đây thật sự là phúc khí của ta!”
“Cho nên, ta nguyện ý đi theo các ngươi hỗn!”
Lúc này, Diệp Phong cũng ra vẻ kích động nhìn về phía hai người nói.
“Ha ha ha!”
“Tốt!”
“Vậy từ giờ trở đi, ngươi chính là tiểu đệ của chúng ta, sau này có chuyện gì chúng ta đều sẽ che chở cho ngươi!”
“Đúng rồi, ta là Hồ Đoản Đoản, sau này ngươi cứ gọi ta là Đoản ca, vị này chính là đại ca của ta, Hồ Trường Trường, ngươi cứ gọi hắn là Trường ca!”
Nghe Diệp Phong nói xong, Hồ Đoản Đoản cười lớn đáp lại.
???
Hồ Đoản Đoản?
Hồ Trường Trường?
Hai anh em các ngươi khi sinh ra, có phải đã đắc tội với cha mẹ không, sao lại đặt cho các ngươi những cái tên quái gở như vậy?
Mà sau khi biết tên của hai người, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn thật sự không nghĩ tới tên của hai người lại kỳ ba như vậy!
“Trường ca!”
“Đoản ca!”
“Ta là Diệp Phong, từ nay về sau phiền toái hai vị ca ca chiếu cố ta!”
Giật mình xong, Diệp Phong lập tức đáp lại một câu.
“Phong đệ yên tâm!”
“Có chúng ta che chở ngươi, sau này sẽ không có người dám bắt nạt ngươi!”
“Đúng rồi!”
“Ta cùng đại ca muốn bắt đầu hấp thu Hi Linh Thổ thổ giữa Hỗn Độn chi khí tiến hành tu luyện, ngươi ở một bên hộ pháp cho chúng ta!”
Nói xong, hai anh em Hồ Đoản Đoản cùng Hồ Trường Trường liền khoanh chân ngồi bên cạnh Hi Linh Thổ, sau đó trực tiếp nhắm hai mắt tu luyện.
“Mẹ kiếp!”
“Hai tên khờ này tín nhiệm ta như vậy?”
“Trực tiếp bắt đầu tu luyện trước mặt ta?”
Nhìn thấy hai người trực tiếp tu luyện, Diệp Phong cũng giật mình, phải biết rằng, bọn họ chỉ mới quen biết nhau!
“Đinh! bọn hắn không ngu ngốc như ngươi tưởng đâu, trong lúc tu luyện, bọn hắn đều kích hoạt một khối linh ngọc bảo hộ có khắc trận pháp phòng ngự, cho nên ngươi muốn đánh lén bọn hắn, cũng không thể đả thương bọn hắn!”
Đúng lúc này, giọng nói của hệ thống lại vang lên trong đầu Diệp Phong.
“Thì ra là như vậy!”
“Đúng rồi, hệ thống, tiêu hao công năng nhìn trộm thiên cơ một lần, kiểm tra hiệu quả sử dụng cụ thể của Thiên Trữ Phù!”
Lúc này, Diệp Phong nghĩ tới gì đó, sau đó hạ lệnh với hệ thống, dù sao trước đó hắn đã kiểm tra tình huống của Thiên Trữ Phù, chỉ nói nó ẩn chứa Hỗn Độn chi khí cấp thuần túy, nhưng hắn lại không biết sẽ xuất hiện hiệu quả gì khi sử dụng.
Mà hệ thống cũng không giới thiệu nhiều, vậy thì hắn cũng chỉ có thể vận dụng công năng nhìn trộm thiên cơ một lần.
“Đinh! Tiêu hao công năng nhìn trộm thiên cơ một lần, sau khi Thiên Trữ Phù được sử dụng, nó sẽ phóng xuất ra Hỗn Độn chi khí cực kỳ thuần túy, thể ngay lập tức tăng nồng độ của Hỗn Độn chi khí trong một phạm vi nhất định, nhưng, nếu không có trận pháp kết giới ngăn cản, vậy sẽ trôi đi theo thời gian, nhanh chóng tiêu tán ở trong thiên địa!”
“Nga!”
“Nếu như có hiệu quả này!”
“Vậy ta sử dụng mấy trăm tấm Thiên Trữ Phù trước, để ta nhất định ở trong phạm vi Hỗn Độn chi khí tăng lên, sau đó ta trực tiếp đi ngủ!”
“Nói như vậy, chờ đến khi bọn họ tu luyện xong, nhìn thấy ta ngủ ngon trong phạm vi Hỗn Độn chi khí độ dày cực cao, nhất định sẽ kinh ngạc cảm thán với hành vi phá của của ta!”
Nghĩ vậy, Diệp Phong liền nhếch miệng nở nụ cười!
Sau đó, Diệp Phong liền đi đến một bên, lấy ra ghế bập bênh, nằm ở trên đó, sau đó từ trong không gian hệ thống lấy ra 500 tấm Thiên Trữ Phù, trực tiếp phóng xuất thần thức lập tức kích hoạt toàn bộ!
Oanh!
Chương 1159 - Trữ phù hôm nay, có trăm triệu điểm mãnh! (2)Một cỗ Hỗn Độn chi khí mỏng manh có thể nhìn thấy bằng mắt thường trong nháy mắt bao phủ lấy toàn thân thể Diệp Phong trong phạm vi năm mét!
“Mẹ kiếp!!!”
“Trữ phù hôm nay là cấp bậc gì thế này!”
“Ta chỉ dùng 500 tấm, mà Hỗn Độn chi khí quanh thân đã trực tiếp tăng lên đến trình độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường?”
Nhìn thấy Hỗn Độn chi khí có thể mơ hồ thấy được ở xung quanh, Diệp Phong cũng kinh ngạc kêu lên.
“Đinh! Ký chủ, mười vạn tấm Thiên Trữ Phù trong tay ngươi đều là Thiên Trữ Phù cao cấp nhất ở Hỗn Độn giới, không chút khoa trương khi nói bên trong mỗi tấm Thiên Trữ Phù ẩn chứa Hỗn Độn thuần túy, cho dù là cường giả có Hỗn Độn chi tổ cấp bậc đỉnh cấp tới, cũng phải hâm mộ đỏ mắt!”
Theo lời cảm thán của Diệp Phong, giọng nói của hệ thống cũng vang lên trong đầu hắn.
“Chết tiệt!”
“Vừa lên đã đưa bảo bối cấp độ mạnh như vậy!”
“Ngươi là thật · hệ thống phá của!”
Nghe hệ thống nói như vậy, Diệp Phong không khỏi bật cười!
Một lát sau!
“Hả?”
“Ta không có tu luyện!”
“Nhưng bởi vì Hỗn Độn chi khí quanh thân ta có quá mức nồng đậm, kết quả dẫn tới Hỗn Độn chi lực thuần tuý đó tự mình dung nhập vào trong cơ thể của ta, khiến tu vi của ta tự tăng lên!”
“Chỉ một lát thôi, ta đã có dấu hiệu muốn đột phá!”
“Có nên nói hay không, mẹ nó như thế này quá lợi hại!”
Say khi ý thức được tình huống, trên mặt Diệp Phong cũng cười khổ khiếp sợ, sau đó liền hỏi hệ thống: “Hệ thống, hiện tại ta đã đến Hỗn Độn giới, phương thức đột phá của ta chính là khen thưởng hoàn thành nhiệm vụ, hay vẫn là cần phải ăn đan dược đặc thù, hay là tiêu hao điểm phá của tiến hành đột phá?”
“Đinh! Ký chủ, ở Hỗn Độn giới, phương thức đột phá của ngươi chỉ có một loại, đó chính là khi đạt được khen thưởng, liền có cơ hội đạt được khen thưởng đột phá, tuy nhiên, khác với ở Thần giới, một khi ngươi đạt được khen thưởng đột phá, nó không nhất định là một tiểu cảnh giới, mà có thể là mấy tiểu cảnh giới hoặc mấy đại cảnh giới!”
Rất nhanh, giọng nói của hệ thống lập tức vang lên trong đầu Diệp Phong.
“Hả?”
“Có khả năng trực tiếp đột phá mấy tiểu cảnh giới hoặc mấy đại cảnh giới sao?”
“Thú vị như vậy!”
Nghe hệ thống nói xong, Diệp Phong không khỏi bật cười, bởi vì hắn cảm thấy cách đột phá này thật khiến người chờ mong!
“Chờ một chút!”
“Nếu đã như vậy, vậy thì mặc kệ ta tự động hấp thu bao nhiêu Hỗn Độn chi khí, hẳn là sẽ không thể đột phá đến Đạo Đồ Cảnh Nhị Trọng phải không!”
“Một khi đã như vậy, vậy thì ta trực tiếp ngủ, đến nỗi Hỗn Độn chi khí thuần túy gì đó, nếu nó nguyện ý chui vào trong thân thể ta vậy thì cứ để nó chui!”
Nghĩ vậy, Diệp Phong liền nằm ở trên ghế bập bênh trực tiếp nghỉ ngơi.
Ba giờ sau!
“Đại ca!”
“Hoàng cấp Hi Linh Thổ trong Hỗn Độn chi khí thật sự quá mạnh!”
“Ta có cảm giác chính mình lập tức đột phá đến Đạo Vương Cảnh Ngũ Trọng!”
Lúc này, Hồ Đoản Đoản mở to hai mắt kích động nói ra tình huống của mình với Hồ Trường Trường ở bên cạnh.
“Đoản Đoản!”
“Ngươi đã dừng lại ở Đạo Vương Cảnh Tứ Trọng đỉnh phong thật lâu, có thể nói cho dù không có Hoàng cấp Hi Linh Thổ này, không cần đến một tháng thời gian, ngươi cũng sẽ đột phá đến Đạo Vương Cảnh Ngũ Trọng!”
“Tuy nhiên, hiện tại Hỗn Độn chi khí trong thiên địa quá loãng, hơn nữa các thế lực khắp nơi không ngừng cướp đoạt các loại thiên tài địa bảo, hiện tại có thể tìm được thiên tài địa bảo thật sự càng ngày càng ít, mà không có thiên tài địa bảo trợ giúp, muốn nhanh chóng tăng lên tu vi, đó là việc không có khả năng!”
Nói đến đây, Hồ Trường Trường cũng bất đắc dĩ thở dài, phải biết rằng thiên phú tu luyện của hai huynh đệ là rất mạnh, nếu như Hỗn Độn chi khí trong thiên địa không thay đổi, hoặc cũng đủ nhiều thiên tài địa bảo, vậy thì tu vi của huynh đệ bọn họ tuyệt đối có thể lấy tốc độ đáng sợ tăng lên!
“Đại… Đại ca!”
“Ngươi, ngươi mau nhìn bên kia!”
“Tuy rằng có chút mơ hồ, nhưng đó thật thật sự sự là thực chất hoá Hỗn Độn chi khí!”
“Tại sao xung quanh Phong đệ lại nồng đậm Hỗn Độn chi khí đến trình độ khủng bố như vậy?”
Đúng lúc này, Hồ Đoản Đoản rốt cuộc cũng chú ý tới tình huống ở chỗ Diệp Phong, sau đó hoảng sợ hét to với Hồ Trường Trường.
“Mẹ kiếp!”
“Thế nhưng thật sự là thực chất hóa Hỗn Độn chi khí!”
“Mà Phong đệ thế nhưng lại đang ngủ ngon ở trong Hỗn Độn chi khí nồng đậm như vậy?”
Nhìn thấy Diệp Phong ngủ say ở trong hoàn cảnh mà vô số tu sĩ tha thiết ước mơ, Hồ Trường Trường tức điên run rẩy cả người!
“Hả?”
“Trường ca!”
“Đoản ca!”
“Các ngươi đã hấp thu xong Hi Linh Thổ trong Hỗn Độn chi khí kia rồi sao?”
“Còn có, sao các ngươi lại nhìn ta như vậy?”
Lúc này, Diệp Phong vừa tỉnh lại nhìn thấy Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản đang dùng ánh mắt hình lưỡi dao nhìn hắn, hắn có hơi khó hiểu hỏi.
Nhìn ngươi làm gì sao?
Ngươi đang ở trong hoàn cảnh tu luyện tốt như vậy, nhưng ngươi không tranh thủ tu luyện, mà lại lăn ra ngủ say, ngươi đang làm chuyện của con người sao?
Đừng nói nhìn ngươi, trong lòng chúng ta hiện tại đều muốn dùng đao giết ngươi!
Nghe Diệp Phong hỏi như vậy, hai huynh đệ Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản tức giận đến mức gần như không nói nên lời!
Phù!
Sau khi hít sâu một hơi, Hồ Trường Trường lúc này mới nhìn về phía Diệp Phong hỏi: “Phong đệ, tại sao Hỗn Độn chi khí xung quanh ngươi lại nồng đậm như vậy?”
“Ta dùng 500 tấm đỉnh cấp Thiên Trữ Phù nha!”
“Sau đó Hỗn Độn chi khí trong phạm vi 5 mét xung quanh ta liền tăng lên như hiện tại!”
“Hơn nữa, ngủ trong môi trường này thật sự rất thoải mái!”
“Trường ca, Đoản ca, các ngươi có muốn đến đây thử xem không?”
Nghe Hồ Trường Trường hỏi chuyện, Diệp Phong liền cười giải thích, sau đó đưa ra lời mời đối với hai người.
???
Ngươi dùng 500 tấm đỉnh cấp Thiên Trữ Phù?
Thật vô nghĩa!
Phải biết rằng, cho dù là thế lực bá chủ khắp nơi ở Hỗn Độn giới, đỉnh cấp Thiên Trữ Phù trong tay bọn họ chỉ sợ cũng không vượt qua một ngàn tấm!
Chương 1160 - Không giả vờ nữa, ngả bài, ta là đệ nhất bại gia tử Chư Thiên Vạn Giới!Mà ngươi, một người mới phi thăng từ Thần giới lên, trong tay thế nhưng lại có 500 tấm đỉnh cấp Thiên Trữ Phù?
Nghe Diệp Phong giải thích, Hồ Trường Trường cũng là kinh ngạc, sau đó hắn nhíu mày bắt đầu suy tư, lúc này hắn mới cảm thấy tân binh trước mắt không đơn giản như hắn tưởng tượng!
“Phong đệ!”
“Ngươi có thể đừng khoác lác nữa được không!”
“Phải biết rằng, cho dù là thế lực bá chủ khắp nơi ở Hỗn Độn giới, trong tay họ sợ rằng cũng không có bao nhiêu đỉnh cấp Thiên Trữ Phù, mà một người mới phi thăng từ Thần lên như ngươi lại có năm…”
Hồ Đoản Đoản còn chưa kịp nói xong, Diệp Phong đã lấy ra một đống đỉnh cấp Thiên Trữ Phù ném xuống trên mặt đất, cảnh tượng ngang tàng này trực tiếp đem câu nói tiếp theo của Hồ Đoản Đoản nghẹn trở lại!
Rầm!
Sau khi Hồ Đoản Đoản phóng xuất thần thức, phát hiện mấy trăm tấm Thiên Trữ Phù nằm ngổn ngang trên mặt đất đều là đỉnh cấp Thiên Trữ Phù cũng là bị dọa nuốt nước miếng, sau đó lắp bắp nói với Hồ Trường Trường ở bên cạnh: “Đại, đại ca, mấy trăm tấm trữ phù này giống như thật sự đều là đỉnh cấp Thiên Trữ Phù!”
“Diệp Phong!”
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Nghe Hồ Đoản Đoản nói như vậy, Hồ Trường Trường nghiêm túc nhìn về phía Diệp Phong hỏi.
“Ai!”
“Ta vốn đang muốn chơi với các ngươi một lúc, hiện tại xem ra chơi không nổi nữa!”
“Nếu như ngươi đã hỏi như vậy, ta liền nói cho ngươi biết!”
“Ta, chính là đệ nhất bại gia tử Chư Thiên Vạn Giới!”
Nghe Hồ Trường Trường hỏi, Diệp Phong cũng không giả vờ, trực tiếp ngả bài!
Hả?
Đệ nhất bại gia tử Chư Thiên Vạn Giới?
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản đều ngẩn ra.
“Hiện tại, trong tay ta còn có chín vạn 9500 tấm đỉnh cấp Thiên Trữ Phù!”
“Cho nên, ta muốn cho huynh đệ các ngươi hai lựa chọn!”
“Lựa chọn thứ nhất, chính là giết người đoạt bảo, chỉ cần ngươi giết ta là có thể lấy đi toàn bộ số Thiên Trữ Phù này!”
“Lựa chọn thứ hai, chính là giúp ta bại hết chín vạn 9500 tấm Thiên Trữ Phù này, sau khi hoàn thành, ta sẽ cho huynh đệ các một ngàn tấm đỉnh cấp Thiên Trữ Phù coi như phí vất vả!”
“Hiện tại, các ngươi có thể đưa ra lựa chọn!”
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong lại vang lên ở bên cạnh.
Giết người đoạt bảo?
Mẹ nó trong tay ngươi có nhiều đỉnh cấp Thiên Trữ Phù như vậy, nói ngươi là người thường, quỷ cũng không dám tin!
Hơn nữa, nếu chúng ta thật sự dám làm như vậy, chỉ sợ còn chưa kịp ra tay với ngươi đã chết ngay tại chỗ này!
Nghĩ vậy, hai người liếc nhìn nhau, cùng nói: “Chúng ta lựa chọn thứ hai!”
“Hả?”
“Hai tên này cũng không ngốc nha!”
Nghe hai người đưa ra lựa chọn, Diệp Phong không khỏi bật cười.
“Phong ca!”
“Trước khi giúp ngài phá của, ta có thể hỏi ngài một chuyện được không?”
Đúng lúc này, giọng nói của Hồ Đoản Đoản đột nhiên vang lên từ bên cạnh.
“Ồ!”
“Ngươi muốn hỏi ta chuyện gì?”
Nghe Hồ Đoản Đoản nói vậy, Diệp Phong cũng có hơi tò mò hỏi.
“Phong ca!”
“Ngươi có thiếu tiểu đệ không?”
“Ta cùng đại ca của ta muốn làm tiểu đệ trung thành nhất của ngươi!”
Lúc này, Hồ Đoản Đoản cũng nghiêm túc bày tỏ suy nghĩ của mình.
???
Lúc trước kêu ta làm tiểu đệ của các ngươi!
Hiện tại, các ngươi lại muốn làm tiểu đệ của ta?
Các ngươi biết chơi như vậy sao?
Nghe Hồ Đoản Đoản nói những lời này, Diệp Phong cũng lộ ra một tia kinh ngạc!
“Ta vừa tới Hỗn Độn giới, thật ra cũng không hiểu biết tình huống ở Hỗn Độn giới!”
“Nếu như có hai người bọn họ ở bên cạnh, hẳn là sẽ đỡ được rất nhiều phiền toái!”
Nghĩ vậy, trong lòng Diệp Phong cũng đã có chủ ý, sau đó nhìn về phía Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản nói: “Thôi được rồi, huynh đệ các ngươi cứ tạm thời đi theo ta trước, chẳng qua, từ tục tĩu nói ở trước, nếu như các ngươi biểu hiện không tốt, ta sẽ yêu cầu các ngươi rời đi bất cứ lúc nào!”
“Phong ca!”
“Chúng ta nhất định sẽ không khiến ngươi thất vọng!”
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản cũng hưng phấn lên tiếng đáp lại.
“Đúng rồi Phong ca!”
“Nhiều Thiên Trữ Phù như vậy, chúng ta phải bại hết chúng nó như thế nào đây!”
Hưng phấn qua đi, Hồ Đoản Đoản liền nhìn Diệp Phong hỏi, dù sao hắn lớn như vậy vẫn chưa từng phá của đâu, cho nên, hắn thật sự không biết nên làm như thế nào!
“Rất đơn giản!”
“Hai người các ngươi cứ liên tục kích hoạt Thiên Trữ Phù là được!”
“Chúng ta cần phải phóng thích Hỗn Độn chi khí ẩn chứa trong chín vạn 9500 tấm Thiên Trữ Phù trong phạm vi 5 mét!”
“Sau đó, chúng ta ngủ một giấc thật ngon là được!”
“Đúng rồi, đừng nói ta không nhắc nhở các ngươi, đến lúc đó không thể tu luyện, chúng ta chỉ là ngủ, chính là chơi, hiểu chưa?”
Nghe Hồ Đoản Đoản hỏi, Diệp Phong liền nói thẳng ra suy nghĩ của mình.
???
Muốn phóng thích tất cả Hỗn Độn chi khí ẩn chứa trong chín vạn 9500 tấm đỉnh cấp Thiên Trữ Phù trong phạm vi 5 mét nho nhỏ này?
Mẹ nó, vậy thì Hỗn Độn chi khí bên trong đó phải tăng đến trình độ gì đây?
Chỉ sợ tùy tiện hút một ngụm, đều có thể hấp thu một đống Hoàng cấp Hi Linh Thổ ẩn chứa trong Hỗn Độn chi khí kia!
Nhưng trong môi trường tu luyện như vậy, không tu luyện, chỉ ngủ?
Sau khi nghe ý tưởng của Diệp Phong, Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản thật sự bị sốc, bọn họ thật sự không ngờ hành vi phá của của Diệp Phong lại phát rồ đến trình độ như vậy!
“A Trường!”
“A Đoản!”
“Có lẽ hành vi phá của bình thường của ta lúc này sẽ đánh sâu một chút vào tinh thần các ngươi!”
“Nhưng ta hy vọng các ngươi có thể hiểu một điều, đó chính là muốn đi theo bên cạnh ta, nhất định phải quen với hành vi phá của bình thường này, bởi vì sau này hành vi phá của của ta có lẽ sẽ còn điên cuồng hơn bây giờ!”
Thấy hai người ngẩn ra tại chỗ, Diệp Phong mỉm cười lên tiếng nhắc nhở.
???
Hành vi phá của bình thường?
Đánh sâu một chút vào tinh thần của chúng ta?
Ngươi có phải có gì hiểu lầm với từ bình thường cùng một chút không?
Nghe Diệp Phong nói những lời này, hai người liếc nhìn nhau, sau đó đều ngẩn ra cười khổ!
……
Chương 1161 - Cái gì! Ngươi nói đây là hành vi phá của bình thường?Nửa giờ sau!
“Quá điên cuồng!”
“Mẹ nó thật sự quá điên cuồng!”
“Kích hoạt chín vạn 9500 tấm đỉnh cấp Trữ Thiên Phù, cư nhiên có thể đem Hỗn Độn chi khí trong không gian nhỏ này tăng lên đến trình độ hoàn toàn thực chất hoá.”
“Loại tình huống này đừng nói là thời đại xuống dốc hiện tại, cho dù đặt ở thời đại Hỗn Độn giới đã từng huy hoàng nhất, vậy thì cũng tương đương với bùng nổ!”
Nhìn Hỗn Độn chi khí hoàn toàn thực chất hóa ở xung quanh, Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản thật sự kinh hãi!
Không chút khoa trương khi nói nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, có đánh chết bọn họ cũng sẽ không tin tưởng Hỗn Độn chi khí thế nhưng có thể nồng đậm đến trình độ hoàn toàn thực chất hóa như thế này!
“Phong ca!”
“Ngươi có thể thu hồi ghế bập bênh!”
“Hiện tại xung quanh chúng ta đều là hoàn toàn thực chất hóa Hỗn Độn chi khí, chúng ta chỉ cần phóng xuất ra một tia thần thức là có thể tùy ý khống chế hoàn toàn thực chất hóa Hỗn Độn chi khí này biến thành những hình dạng hoặc vật phẩm nào đó!”
“Cho nên, chúng ta có thể điều khiển hoàn toàn thực chất hóa Hỗn Độn chi khí này chế tạo thành một chiếc ghế bập bênh Hỗn Độn!”
Lúc này, nhìn thấy Diệp Phong nằm xuống ghế bập bênh chuẩn bị nghỉ ngơi, Hồ Trường Trường cũng lên tiếng nhắc nhở.
“Ồ!”
“Còn có thể như vậy sao?”
Nghe được lời này, Diệp Phong cũng cảm thấy hứng thú, sau đó tùy tay bắt lấy một khối thực chất hóa Hỗn Độn chi khí ở bên cạnh, phóng xuất ra một tia thần thức bắt đầu thao tác.
Cây búa!
Trường kiếm!
Trường cung!
Đại thương!
……
Theo thao tác của Diệp Phong, khối Hỗn Độn chi khí trong tay liền bắt đầu biến hóa thành đủ loại kiểu dáng vũ khí khác nhau, điều này trực tiếp khiến Diệp Phong kinh ngạc!
Vài phút sau!
“Được rồi!”
“Hiện tại chúng ta có thể nghỉ ngơi!”
Sau khi nằm trên chiếc ghế bập bênh làm bằng Hỗn Độn chi khí, Diệp Phong cười nói với hai người.
“Phong ca!”
“Ta, ta giống như muốn đột phá!”
“Nhưng ta thật sự không có tu luyện, là thực chất hóa Hỗn Độn chi khí xung quanh tự chui vào trong thân thể của ta!”
Nghe Diệp Phong nói xong, Hồ Đoản Đoản ở bên cạnh hoảng hốt nói ra tình huống hiện tại của mình!
“Không sao!”
“Nên đột phá thì cứ đột phá!”
“Chỉ cần các ngươi không chủ động tu luyện là được!”
Nói xong, Diệp Phong nhắm hai mắt nghỉ ngơi.
Oanh!
Cùng lúc đó, một cổ hơi thở đột phá cũng bạo phát ra từ trong thân thể Hồ Đoản Đoản.
“Đại ca!”
“Ta muốn chết!”
“Ta thoải mái muốn chết!”
“Khi ta đột phá đến Đạo Vương Cảnh Ngũ Trọng, Hỗn Độn chi khí xung quanh giống như điên cuồng xâm nhập vào trong cơ thể ta, cái loại cảm giác này thật sự rất mê người!”
Lúc này, Hồ Đoản Đoản vừa hoàn thành xong đột phá nhìn về phía Hồ Trường Trường nói ra tình huống của chính mình với vẻ mặt thỏa mãn.
“Một canh giờ!”
“Ở trong hoàn cảnh này, nhiều nhất thêm một canh giờ là ta có thể đột phá đến Đạo Vương Cảnh Cửu Trọng!”
“Ta muốn xem xem cảm giác ngươi nói thoải mái cỡ nào!”
Nghe Hồ Đoản Đoản nói xong, Hồ Trường Trường cũng chờ mong lên tiếng đáp lại.
Bên kia!
“Luyện chế Hồn Ngọc Phá Thiên Đan, chỉ kém một gốc cây Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!”
“Cũng không biết có thể tìm được trong chỗ sâu nhất ở rừng rậm hoang vực không!”
Lúc này, có một lão giả đang nhanh chóng đi đến chỗ Diệp Phong, mà tên này chính là một Hỗn Độn chi tổ cường đại!
( Đạo Đồ Cảnh, Đạo Sư Cảnh, Đạo Vương Cảnh, Đạo Hoàng Cảnh, Đạo Đế Cảnh, Đạo Thánh Cảnh, Đạo Tôn Cảnh, Đạo Thần Cảnh cùng Hỗn Độn chi tổ )
Hả?
Chuyện gì đang xảy ra ở bên kia vậy?
Tại sao lại có dao động Hỗn Độn chi khí mãnh liệt như vậy?
Sau khi nhận ra tình hình này, lão giả nghiêm túc đi đến chỗ Diệp Phong.
“Này… Này…!”
“Thế nhưng là hoàn toàn thực chất hóa Hỗn Độn chi khí!”
“Ta không phải đang nằm mơ đấy chứ!”
“Trong Hỗn Độn giới hiện tại thế nhưng sẽ còn nơi xuất hiện nhiều hoàn toàn thực chất hóa Hỗn Độn chi khí như vậy sao?”
Khi lão giả đi vào nơi này, nhìn thấy hoàn toàn thực chất hóa Hỗn Độn chi khí cách đó không xa, cả người trực tiếp kinh hãi, trong mắt lộ ra vẻ khó có thể tin.
“Chờ một chút!”
“Ba tiểu tử kia đang làm cái gì vậy?”
“Ngủ ngon ư?”
“Ở trong hoàn toàn thực chất hóa Hỗn Độn chi khí, không chỉ không tu luyện, ngược lại còn ngủ ngon?”
Khi lão giả thấy Diệp Phong, Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản đang ngủ say ở bên trong, sắc mặt của hắn lập tức xanh mét, phải biết rằng, cả đời này hắn chưa từng được tu luyện ở trong hoàn cảnh tuyệt vời như vậy!
“Không được!”
“Ta cần phải ném ba tên tiểu tử phá của kia ra, sau đó ta đi vào tranh thủ tu luyện một chút!”
Rất nhanh, lão giả liền đưa ra một quyết định!
Tuy nhiên, ngay khi lão giả định đi về phía ba người, một tráng hán đầu trọc đột nhiên xuất hiện ngăn cản đường đi của hắn.
“Ngươi là ai?”
“Tại sao lại cản đường đi của ta?”
Nhìn thấy tráng hán đầu trọc đi chân trần đột nhiên xuất hiện, Lâm Trường Phong ngưng trọng lên tiếng hỏi, bởi vì hắn cảm nhận được nguy cơ cực kỳ mãnh liệt ở trên người đối phương!
“Ha hả!”
“Đại nhân nhà ta đang ngủ ở bên trong, mà ngươi lại muốn đi quấy rầy hắn nghỉ ngơi!”
“Ngươi nói ta có nên ngăn cản ngươi không!”
Nghe đối phương nói xong, Diệp Tiểu Cước nghiền ngẫm nói.
“Xin lỗi!”
“Ta cũng không biết tình huống này là như vậy!”
“Ta hiện tại lập tức rời đi!”
Nghe Diệp Tiểu Cước nói vậy, Lâm Trường Phong cũng sửng sốt, sau đó chuẩn bị lập tức rời đi!
“Muốn chạy?”
“Ngày nào ta cũng bị bắt nạt!”
“Hiện tại cuối cùng cũng gặp được người ta có thể bắt nạt, sao ta có thể để ngươi rời đi dễ dàng như vậy?”
Nhìn thấy Lâm Trường Phong xoay người chuẩn bị rời đi, Diệp Tiểu Cước lắc mình một cái, lại lần nữa ngăn đường đi của đối phương, sau đó nhìn đối phương với ánh mắt tràn đầy vui đùa.
“Vị đạo hữu này!”
“Ta thừa nhận, ta không phải là đối thủ của ngươi!”
“Nhưng ta chính là Thái thượng trưởng lão của Thiên Ngộ Kiếm Tông!”
“Nếu như ngươi thật sự ra tay với ta, đó chính là đang khiêu khích Thiên Ngộ Kiếm Tông chúng ta, đến lúc đó, nếu như Thái thượng đại trưởng lão Thiên Ngộ Kiếm Tông ra tay, ngươi có thể sẽ gặp phải phiền toái, phải biết rằng, Thái thượng đại trưởng lão Thiên Ngộ Kiếm Tông chúng ta chính là Cửu kiếp Hỗn Độn chi tổ!”
Chương 1162 - Ta là Thái thượng trưởng lão của Thiên Ngộ Kiếm Tông, ngươi dám động vào ta?Nghe Diệp Tiểu Cước nói những lời này, Lâm Trường Phong cũng dùng giọng điệu không vui lên tiếng uy hiếp.
“Cái gì!”
“Cửu kiếp Hỗn Độn chi tổ!”
“Thật sự là quá mạnh, đối với ta cũng có chút khó giải quyết!”
“Nhưng mà, cũng chỉ là có chút khó giải quyết mà thôi, ta không sợ hắn!”
Nói đến đây, Diệp Tiểu Cước liền dùng ánh mắt khiêu khích nhìn về phía Lâm Trường Phong tiếp tục nói: “Đến nỗi ngươi, Tam kiếp Hỗn Độn chi tổ, hành hạ dễ dàng hơn nhiều!”
“Chờ… Chờ một chút!”
“Chúng ta có chuyện từ từ nói!”
“Cho dù ngươi muốn đánh ta, cũng đừng đánh vào mặt ta được không!”
Nhìn thấy Diệp Tiểu Cước xoa tay hầm hè đi đến chỗ mình, Lâm Trường Phong sợ hãi hét to!
……
Sáng sớm hôm sau!
“Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành sản phẩm phá của ngày hôm qua!”
Khi Diệp Phong tỉnh lại, giọng nói nhắc nhở khen thưởng của hệ thống liền vang lên trong đầu hắn
???
Chỉ chúc mừng ta mà thôi?
Còn lại không có khen thưởng gì cả?
Chơi ta sao?
Nghe hệ thống nhắc nhở khen thưởng ngắn gọn như vậy, Diệp Phong trong lúc nhất thời sợ ngây người!
“Hệ thống!”
“Không có phần thưởng khác sao?”
Sau đó, Diệp Phong lên tiếng hỏi hệ thống.
“Đinh! Ký chủ, hiện tại hệ thống không có bất kỳ hạn chế nào đối với ngươi, ngươi muốn là có thể có được, ngươi muốn cái gì sẽ có cái đó, cho nên, ngoài khen thưởng đột phá tu vi cùng khen thưởng Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch, ngươi còn muốn cái gì?”
Rất nhanh, giọng nói của hệ thống lại vang lên trong đầu Diệp Phong.
“Đúng vậy!”
“Hiện tại ta muốn cái gì, hệ thống sẽ trực tiếp cho ta cái đó, vậy thì thật sự không cần khen thưởng cho ta!”
“Cho dù khen thưởng ta, kia chẳng phải liền tương đương với tay trái đổi sáng tay phải sao?”
Nghĩ vậy, Diệp Phong cũng cười lắc đầu, sau đó thầm nghĩ trong lòng: “Ta còn chưa quen với loại sinh hoạt không có hạn này đâu!”
Bên kia!
“Đại ca!”
“Chỉ ngủ một giấc mà tu vi của ta từ Đạo Vương Cảnh Tứ Trọng đỉnh phong đột phá đến Đạo Vương Cảnh Lục Trọng, loại cảm giác này thật quá sung sướng!”
“Hơn nữa, ta nằm mơ đều không có nghĩ đến còn có thể đột phá như vậy!”
“Nói thật, ta hiện tại có chút không nỡ rời đi nơi này!”
“Dù sao cũng phải mất ít nhất hai ngày mới có thể khiến cho toàn bộ thực chất hóa Hỗn Độn chi khí trong phạm vi 5 mét này tiêu tán ở trong thiên địa, nếu như ta toàn lực tu luyện trong hai ngày này, ta cũng không dám nghĩ mình có thể đột phá đến cảnh giới gì!”
Lúc này, Hồ Đoản Đoản vừa tỉnh lại cũng nhìn về phía Hồ Trường Trường ở bên cạnh nói ra suy nghĩ của mình.
“Đoản Đoản!”
“Không cần tham lam lợi ích nhỏ trước mắt!”
“Chỉ cần chúng ta có thể đi theo Phong ca hỗn, tương lai nhất định vượt xa sức tưởng tượng của chúng ta!”
Nghe vậy, Hồ Trường Trường lập tức khuyên bảo.
“Đại ca!”
“Ta biết!”
“Hơn nữa, đó là ta tùy tiện nói mà thôi!”
Nghe Hồ Trường Trường nhắc nhở, Hồ Đoản Đoản cũng cười đáp lại.
“A Trường!”
“A Đoản!”
“Hai quả Hỗn Độn giới này, các ngươi cất đi, bên trong đều chứa một ngàn tấm đỉnh cấp Thiên Trữ Phù, đây là phí vất vả ngày hôm qua ta đã hứa với các ngươi!”
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong vang lên từ bên cạnh.
“Tạ Phong ca!”
Nhìn thấy Hỗn Độn giới Diệp Phong đưa qua, hai huynh đệ cũng không từ chối, mà là vô cùng vui vẻ nhận lấy.
“Đinh! Chúc mừng ký chủ kích hoạt hành vi phá của, khen thưởng đột phá tám tiểu cảnh giới!”
Cùng lúc đó, lời nhắc nhở khen thưởng từ hệ thống lại lần nữa vang lên trong đầu Diệp Phong.
Oanh! Oanh! Oanh!
Ngay sau đó, từng hơi thở đột phá liên tiếp bạo phát ra từ trong cơ thể Diệp Phong.
Đạo Đồ Cảnh Nhị Trọng đỉnh phong!
Đạo Đồ Cảnh Tam Trọng đỉnh phong!
……
Đạo Đồ Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!
Rất nhanh, tu vi của Diệp Phong trực tiếp từ Đạo Đồ Cảnh Nhất Trọng đỉnh phong đột phá đến Đạo Đồ Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!
???
Phong ca đang làm gì vậy?
Đây là đang đột phá hay vẫn là đang chơi!
Có cần phải đột phá nhẹ nhàng như vậy không!
Nếu như ngươi chơi như vậy, sẽ khiến ta nghĩ lầm ta cũng có thể!
Nhìn thấy Diệp Phong thịch thịch thịch trực tiếp đột phá đến Đạo Đồ Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, điều này trực tiếp khiến huynh đệ Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản kinh hãi!
Chỗ tối!
“Thấy không!”
“Vị thanh niên anh tuấn tiêu sái, phong lưu phóng khoáng, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, soái khí vô địch kia chính là đại nhân nhà ta!”
“Ngươi tốt nhất nên nhớ kỹ bộ dáng của hắn, nếu không, nếu như ngươi lại trêu chọc phải đại nhân nhà ta, ngươi tuyệt đối chết chắc!”
“Hơn nữa, ngươi hẳn là cảm thấy may mắn vì lần này ta là người thu thập ngươi, nếu như là tên Diệp Nhất kia, hắn đã trực tiếp giết ngươi!”
Lúc này, nhìn đầu heo Lâm Trường Phong, Diệp Tiểu Cước cũng lên tiếng nhắc nhở.
“Đại nhân!”
“Ta đã nhớ kỹ bộ dáng của hắn!”
“Sau này nếu gặp lại hắn, ta nhất định tránh xa hắn!”
“Còn có, cảm tạ đại nhân lần này không giết!”
Nghe Diệp Tiểu Cước nói như vậy, Lâm Trường Phong cũng vội vàng đáp lại, đồng thời trong lòng tủi thân thầm nghĩ: “Tuy rằng ta không chết, nhưng ngươi dùng đôi chân xú kia đá mặt ta cả đêm, khiến ta hiện tại có bóng ma tâm lý với đôi chân!”
Một lát sau!
“Thôi!”
“Bởi vì gặp phải kiếp này, ta cũng không còn tâm tình đi rừng rậm hoang vực tìm kiếm Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!”
“Nếu đã như vậy, liền đi Thiên Hoang Thành gần đây nghỉ ngơi một chút, thuận tiện phát ra thông cáo thu mua Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo, xem có thể thu được một gốc nào không!”
Sau khi an toàn rời đi, Lâm Trường Phong từ bỏ ý tưởng tiến vào nơi sâu nhất trong rừng rậm hoang vực tìm kiếm Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo, sau đó rời khỏi rừng rậm hoang vực, bay thẳng đến Thiên Hoang Thành gần đây!
Bên kia!
“Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, thỉnh ký chủ đi đến Thiên Hoang Thành, sau đó hoàn thành ba lần hành vi phá của, nhiệm vụ thành công, khen thưởng trăm phần trăm đột phá cảnh giới, có xác xuất cao khen thưởng Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch, nhiệm vụ thất bại, không có trừng phạt, thời gian nhiệm vụ, ba ngày!”
Hả?
Tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên!
Khen thưởng là trăm phần trăm đột phá cảnh giới cùng tỷ lệ cao Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch?
Chương 1163 - Ngươi gọi như vậy là biết một chút sao?Thú vị như vậy!
Nghe hệ thống đột nhiên tuyên bố nhiệm vụ phá của ngẫu nhiên, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ hứng thú.
“Đúng rồi!”
“Ta còn chưa xem sản phẩm phá của đổi mới hôm nay đâu!”
Lúc này, Diệp Phong đột nhiên nghĩ tới một chuyện, sau đó bắt đầu kiểm tra sản phẩm phá của làm mới hôm nay!
Sản phẩm phá của hôm nay: Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo mười vạn năm niên đại *10000 cây
Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo: Một loại Thần thảo hiếm có ở Hỗn Độn giới, có thể ăn trực tiếp, cũng có thể dùng cho việc luyện chế đan dược!
“Ai!”
“Lại không phải giới thiệu chi tiết rồi!”
“Giới thiệu nhiều thêm một chút có thể chết sao!”
Sau khi kiểm tra tình huống của sản phẩm phá của được đổi mới hôm nay, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó liền nhìn sang Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản ở bên cạnh, lên tiếng hỏi: “Hai người các ngươi đã từng nghe nói đến Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo chưa?”
“Nga!”
“Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo sao?”
“Không rõ lắm, chưa bao giờ nghe nói qua!”
Nghe Diệp Phong dò hỏi, giọng nói của Hồ Đoản Đoản lập tức vang lên.
???
Không biết?
Không biết, vậy ngươi nga cái gì mà nga!
Nghe Hồ Đoản Đoản trả lời, Diệp Phong lập tức đen mặt!
“Phong ca!”
“Nói thật với ngươi, ta thật ra cũng biết một vài về Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!”
Đúng lúc này, giọng nói của Hồ Trường Trường cũng vang lên từ một bên.
“Hả?”
“Ngươi biết?”
“Vậy nói nhanh lên!”
Nghe Hồ Trường Trường nói vậy, Diệp Phong cũng nhìn về phía đối phương vội vàng hỏi.
“Phong ca!”
“Theo ta được biết, Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo chính là một loại Thần thảo tương đối hiếm có ở Hỗn Độn giới!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Hồ Trường Trường lập tức trả lời.
???
Tiếp tục nói đi!
Mẹ nó sẽ không phải hết rồi đấy chứ?
Nhìn thấy Hồ Trường Trường nói câu này, sau đó lại không có động tĩnh gì, Diệp Phong cũng đen mặt hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Phong ca!”
“Không có sau đó!”
“Ta không phải đã nói rồi sao, ta chỉ biết một vài, cho nên, ta chỉ biết như vậy mà thôi!”
Nghe Diệp Phong dò hỏi, Hồ Trường Trường cũng nghiêm túc đáp lại.
Hả?
Mẹ nó, ngươi gọi chút thông tin vô dụng này là có biết một vài ư?
Nghe Hồ Trường Trường nói xong, Diệp Phong suýt chút nữa ngất đi, thậm chí hắn hiện tại không nhịn được muốn rống to với Hồ Trường Trường một câu: “Ngươi gọi đây là có biết một vài sao, mẹ nó không bằng một tiếng nga của đệ đệ ngươi đâu!”
“Được rồi!”
“Không nói đến Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo nữa!”
“Các ngươi có biết Thiên Hoang Thành ở đâu không?”
Sau khi cố gắng bình tĩnh lại, Diệp Phong lúc này mới nhìn về phía hai người hỏi.
“Nga!”
“Thiên Hoang Thành sao?”
“Phong ca, Thiên Hoang Thành…”
Bang!
Hồ Đoản Đoản còn chưa kịp nói xong, Diệp Phong liền dùng nắm đấm đánh thẳng vào đầu hắn, sau đó mắng to: “Nga nga nga, nga ngươi cái đầu, biết thì biết, không biết thì không biết, có thể nói chuyện đàng hoàng được không!”
“Phong ca!”
“Ta biết Thiên Hoang Thành!”
“Có thể nói, Thiên Hoang Thành là thành trấn gần rừng rậm hoang vu nhất!”
“Nếu như hiện tại rời đi rừng rậm hoang vu, khoảng giữa trưa là có thể đến Thiên Hoang Thành!”
Xoa cái đầu đau nhức, Hồ Đoản Đoản oan ức lên tiếng giải thích.
“Phải không?”
“Vậy thì không nên muộn!”
“Chúng ta tranh thủ xuất phát, lập tức đến Thiên Hoang Thành!”
Nghe Hồ Đoản Đoản nói xong, Diệp Phong liền nói thẳng ra quyết định của mình!
……
Ba giờ sau!
Thiên Hoang Thành!
“Hai người các ngươi ở trong trấn này hỏi thăm xem có ai biết về Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo không!”
“Nếu như có người biết, vậy hỏi cẩn thận một chút, nhớ rõ đưa cho người ta chút tiền trà nước!”
“Còn ta ở lại nhà tửu lầu này chờ tin tức tốt của các ngươi!”
Sau khi đi đến Thiên Hoang Thành, Diệp Phong trực tiếp đưa ra mệnh lệnh đầu tiên cho Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản.
“Phong ca!”
“Chúng ta liền đi tìm hiểu trước!”
Nói xong, Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản chia làm hai đường, rất nhanh liền biến mất ở trong tầm mắt của Diệp Phong!
Một giờ sau!
“Phong ca!”
“Hôm nay có người phát ra thông cáo nói muốn thu mua một gốc Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!”
“Ta nghĩ người kia tuyệt đối hiểu rõ tình huống của Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!”
“Nếu không, chúng ta đi gặp người kia!”
Lúc này, Hồ Đoản Đoản vừa đi vào tửu lầu liền nói tình huống này với Diệp Phong.
“Nga!”
“Có người đang thu mua Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo sao?”
Nghe Hồ Đoản Đoản nói như vậy, Diệp Phong cũng ngạc nhiên lẩm bẩm.
“Ngươi nga thì không sao!”
“Ta nga liền đánh đầu của ta!”
“Phong ca, ngươi cũng quá song tiêu!”
Nghe Diệp Phong cũng nga một tiếng, Hồ Đoản Đoản cười khổ.
“A Đoản!”
“Liên hệ với đại ca ngươi, kêu hắn trở về!”
“Chúng ta đi gặp người thu mua Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!”
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong vang lên ở bên cạnh.
“Phong ca!”
“Ta đã biết!”
“Ta liền liên hệ với đại ca ngay, kêu hắn nhanh chóng trở lại!”
Hồ Đoản Đoản nghe xong cũng lập tức đáp lại.
Một lát sau!
Nhà đấu giá Long Ngọc!
“Lâm tiền bối!”
“Bên ngoài có ba tên tiểu tử nói muốn gặp ngươi!”
“Bọn họ nói, trong tay bọn họ có Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo mà ngài cần!”
Lúc này, lão bản nhà đấu giá Long Ngọc đang cung kính nói với Lâm Trường Phong.
“Cái gì!”
“Bọn họ nói trong tay có Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo sao?”
“Là trăm năm niên đại, hay vẫn là ngàn năm niên đại?”
Nghe được tin tức này, Lâm Trường Phong lập tức kích động, phải biết rằng, hắn tuyên bố bố cáo kia cũng chỉ là tùy tiện phát một chút, căn bản không hy vọng xa vời có thể thu được Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!
Nhưng hắn vạn lần không ngờ hạnh phúc lại đến đột nhiên như vậy!
“Lâm tiền bối!”
“Bọn họ chưa nói là bao nhiêu niên đại!”
“Nếu không, ta mời bọn họ tiến vào, sau đó ngươi trực tiếp nói chuyện với bọn họ?”
Nghe Lâm Trường Phong dò hỏi, lão bản nhà đấu giá Long Ngọc cũng vội vàng trả lời.
“Tốt! Tốt! Tốt!”
“Vậy ngươi mau dẫn bọn hắn vào đây!”
“Ta tự nói chuyện với bọn họ!”
Lâm Trường Phong nghe vậy cũng vội vàng nói.
Một lát sau!
“Mẹ kiếp!!!”
“Mẹ nó ta đều trốn đến nơi này, bọn họ còn không chịu buông cho tha ta sao?”
“Đây là chuẩn bị đuổi tận giết tuyệt sao?”
Chương 1164 - Ta đều đã trốn đến nơi này, bọn họ còn không buông tha cho ta sao?Nhưng mà, sau khi Lâm Trường Phong nhìn thấy ba người đi vào thế nhưng là Diệp Phong, Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản, hắn cảm giác mình sắp phát điên!
???
Tại sao tên này lại đột nhiên run lên khi nhìn thấy chúng ta vậy?
Chúng ta đáng sợ như vậy sao?
Thấy Lâm Trường Phong ở đối diện đột nhiên run rẩy cả người, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra một tia nghi hoặc.
“Ngươi là người muốn thu mua Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo sao?”
Diệp Phong không hiểu, dứt khoát cũng không nghĩ nữa, mà là nhìn thẳng vào Lâm Trường Phong hỏi.
“Không, không sai!”
“Là ta muốn thu mua Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!”
Nghe Diệp Phong dò hỏi, Lâm Trường Phong cũng vội vàng đáp lại.
“Trong tay ta đang có Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!”
“Tuy nhiên trước khi bán cho ngươi, ta muốn hỏi ngươi một việc trước, không biết có tiện hay không?”
Nghe Lâm Trường Phong trả lời, Diệp Phong tiếp tục hỏi.
“Phương tiện!”
“Nhất định phải phương tiện!”
“Thiếu gia, mau mời ngồi!”
“Ngươi muốn hỏi cái gì cứ việc hỏi, ta nhất định sẽ nói cho ngươi tất cả những gì ta biết!”
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Lâm Trường Phong đầu tiên đặt một chiếc ghế ở sau lưng Diệp Phong, sau đó cung kính lên tiếng đáp lại.
Hả?
Có chuyện gì với tên này vậy?
Tại sao hắn lại khách khí với ta như vậy?
Ta cũng không quen biết hắn nha!
Thấy Lâm Trường Phong khác thường, Diệp Phong cũng hơi nhíu mày, sau đó ở trong lòng trực tiếp hạ lệnh với hệ thống: “Hệ thống, tiêu hao công năng nhìn trộm thiên cơ một lần, kiểm tra một chút, tại sao người này lại khách khí với ta như vậy?”
“Đinh! Tiêu hao công năng nhìn trộm thiên cơ một lần, đối phương tên là Lâm Trường Phong, chính là Thái thượng trưởng lão của Thiên Ngộ Kiếm Tông, mà hắn sở dĩ khách khí với ngươi như vậy là bởi vì ngày hôm qua hắn đột nhiên xông vào khi các ngươi đang ngủ say, sau đó bị Diệp Tiểu Cước ngăn lại, hơn nữa lại bị Diệp Tiểu Cước đạp cả đêm!”
Khi Diệp Phong vừa dứt lời, giọng nói của hệ thống liền vang lên trong đầu hắn.
???
Ngày hôm qua khi chúng ta ngủ, tên này đã xuất hiện ở kia?
Sau đó, còn để Tiểu Cước hầu hạ hắn cả đêm?
Nghe hệ thống nói xong, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó tự lẩm bẩm nói: “Chẳng trách khi hắn vừa nhìn thấy ta liền sợ run người, hoá ra là đã gặp qua ta!”
“Lâm tiền bối!”
“Ta muốn biết một vài tình huống có liên quan đến Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!”
“Nói sơ qua cho ta biết đi!”
Sau khi làm rõ tình hình, Diệp Phong ngồi ở trên ghế, sau đó nhìn đối phương dò hỏi.
“Vị thiếu gia này!”
“Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo chính là một loại Thần thảo hiếm có ở Hỗn Độn giới!”
“Nếu như dùng trực tiếp, sẽ tăng lên thần thức, tuy nhiên, nếu muốn phát huy hoàn toàn dược hiệu của Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo, vậy thì vẫn phải luyện chế thành đan dược!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Lâm Trường Phong lập tức trả lời.
“Ta không muốn biết những chuyện này!”
“Điều ta muốn biết chính là Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo có nơi nào đặc biệt không!”
“Ví dụ như có thể đốt cháy, trồng ở nơi có thể tự khô héo linh tinh!”
Nghe Lâm Trường Phong trả lời, Diệp Phong khẽ nhíu mày, sau đó lại hỏi.
“Phong ca đúng là Phong ca!”
“Đúng là đi con đường không tầm thường!”
Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản ở bên cạnh nghe Diệp Phong nói như vậy cũng cười khổ lẩm bẩm.
“Hả?”
“Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo có nơi nào đặc biệt hay không sao?”
“Ví dụ như đốt cháy hoặc trồng ở nơi có thể tự khô héo?”
“Sao vậy, ngươi đang chuẩn bị ra tay với Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo sao?”
Mà nghe Diệp Phong nói những lời này, Lâm Trường Phong cũng ngốc!
“Vị thiếu gia này!”
“Nếu là như vậy, Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo thật sự có một chỗ đặc biệt!”
“Đó chính là Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo sợ ánh sáng mặt trời!”
“Nếu Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo tiếp xúc với ánh mặt trời trong thời gian dài, nó sẽ dần dần khô héo, cuối cùng, lực lượng đặc thù ẩn chứa trong nó sẽ hoàn toàn tiêu tán, nó cũng sẽ biến thành một gốc cây khô!”
Mặc dù không hiểu tại sao Diệp Phong lại muốn biết tình huống này, nhưng Lâm Trường Phong vẫn giải thích
“Hả?”
“Sau khi ánh mặt trời chiếu vào, nó sẽ biến thành cây khô?”
“Đó có phải là có thể dùng Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo đan một chiếc ô che nắng dùng một lần?”
Nghĩ vậy, Diệp Phong liền nhếch miệng nở nụ cười, sau đó nhìn về phía Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản trực tiếp hỏi: “Các ngươi có ai biết dùng cỏ dại đan thành dù không?”
“Nga!”
“Dù?”
“Dùng cỏ dại đan ra một cái…”
Bùm!
Hồ Đoản Đoản còn chưa nói xong, Diệp Phong đã trực tiếp một quyền đánh vào đầu hắn, sau đó mắng to: “Đã bảo ngươi nói chuyện đừng nga nga nga, ngươi còn nga nga nga, sao nào, tìm đánh không đủ đúng không!”
“Phong ca!”
“Ta sai rồi!”
“Sau này ta sẽ tận lực khống chế!”
Nghe Diệp Phong giận mắng, Hồ Đoản Đoản ôm đầu tủi thân nói.
???
Tận lực khống chế?
Không nên là sau này tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa sao?
Sao nào, không nói nga là không được phải không!
Nghe Hồ Đoản Đoản nói như vậy, Diệp Phong cũng là che trán, tỏ ra cực kỳ bất đắc dĩ, hắn cảm thấy Hồ Đoản Đoản thật sự đã không cứu được!
“Phong ca!”
“Ta thật ra biết một chút về việc dùng cỏ dại đan thành dù!”
Đúng lúc này, giọng nói của Hồ Trường Trường cũng vang lên từ bên cạnh.
“Nga!”
“Ngươi hiểu một chút?”
“Vậy trong tay ngươi có cỏ dại, biểu diễn cho ta xem một chút trước đi!”
Nghe Hồ Trường Trường nói như vậy, hai mắt Diệp Phong sáng lên, sau đó lên tiếng thúc giục.
“Hả?”
“Ta nga thì không được, liền đánh ta!”
“Ngươi nga thì được, và không có gì xảy ra?”
“Dựa vào cái gì!”
“Cuộc sống này mẹ nó vô pháp qua!”
Mà Hồ Đoản Đoản ở bên cạnh nghe Diệp Phong ‘ nga ’ một tiếng, cảm thấy như mình sắp phát điên!
Tuy nhiên, Diệp Phong không có thời gian để chú ý đến tình huống của Hồ Đoản Đoản, bởi vì lúc này sự chú ý của hắn đã ở trên người Hồ Trường Trường.
“Hả!”
“Tên Hồ Trường Trường này xem ra cũng rất chuyên nghiệp!”
“Chỉ là không biết chờ sau khi hắn hoàn thành, chiếc dù được đan xong sẽ trông như thế nào!”
Nhìn Hồ Trường Trường trãi các loại Thần thảo trên mặt đất, rất nhanh làm thành hình dạng một cái dù, điều này khiến cho Diệp Phong bắt đầu mong đợi.
“Hả?”
“A Trường!”
“Sao lại dừng?”
“Bắt đầu đan đi!”
Chương 1165 - Suy đoán đáng sợ, Lâm Trường Phong luống cuống!Sau khi thấy Hồ Trường Trường trãi ra thành hình cái dù liền trực tiếp đứng dậy ngừng lại, Diệp Phong cũng khó hiểu lên tiếng hỏi.
“Đan?”
“Ta không biết đan nha!”
“Phong ca, không phải ta đã nói rồi sao, ta chỉ là biết sơ qua một chút, cho nên, ta chỉ biết phô ra hình dạng một cái dù, đến nỗi công việc đan dệt còn lại, nó đã nằm ngoài khả năng của ta!”
Nghe Diệp Phong dò hỏi, Hồ Trường Trường cũng nghiêm túc lên tiếng giải thích.
“Mẹ kiếp!!!”
“Tại sao ta lại đặt nhiều kỳ vọng vào hắn như vậy!”
“Khi hắn nói biết một vài, lúc đó ta nên chuẩn bị tinh thần thật tốt!”
Nghe được lời giải thích của Hồ Trường Trường, Diệp Phong cảm thấy cả người sắp nổ tung, hắn không hiểu tại sao lúc trước mình lại nhận hai tên tiểu đệ khờ khạo như vậy!
“Một cái há mồm chính là nga!”
“Một cái há mồm chính là lược hiểu một vài!”
Nghĩ đến câu cửa miệng của hai tên khờ này, Diệp Phong hiện tại hận không thể khâu miệng bọn họ lại, miễn cho huyết áp của mình tăng lên!
“Vị thiếu gia này!”
“Nếu không để ta thử xem?”
Đúng lúc này, giọng nói của Lâm Trường Phong vang lên từ bên cạnh.
“Hả?”
“Lâm tiền bối, ngươi cũng biết đan sao?”
Nghe Lâm Trường Phong nói như vậy y, Diệp Phong cũng có hơi ngạc nhiên hỏi.
“Chỉ là đan thôi mà!”
“Không phải có tay là được rồi sao?”
Nghe Diệp Phong hỏi, Lâm Trường Phong cũng cười đáp lại.
“Đại ca!”
“Ta có cảm giác lão nhân này đang ám chỉ chúng ta!”
“Nhưng ta không có chứng cứ!”
Mà Hồ Đoản Đoản ở bên cạnh nghe được lời này, lại là trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình với Hồ Trường Trường ở một bên.
“Muốn cái mao chứng cứ!”
“Lão nhân này chính là đang ám chỉ huynh đệ chúng ta đâu!”
“Nhưng chúng ta có thể làm sao bây giờ, chỉ có thể nhẫn nhịn gió êm sóng lặng, học trộm thành công rồi làm hắn nha!”
Nói xong, tất cả sự chú ý của Hồ Trường Trường đều đổ dồn lên người Lâm Trường Phong, hắn cần phải học được cách đan chiếc dù này!
Một nén nhang sau!
“Thiếu gia!”
“Ngươi xem cái ô đan bằng cỏ này có được không?”
Lúc này, Lâm Trường Phong cầm lên chiếc dù cỏ đã được đan xong, sau đó vẻ mặt đắc ý nhìn Diệp Phong hỏi.
“Không tệ!”
“Thật không sai!”
“Chiếc dù đan bằng cỏ này chính là thứ ta muốn!”
Nhìn chiếc dù cỏ trong tay Lâm Trường Phong, Diệp Phong vô cùng hài lòng nói.
“Được rồi!”
“Tiếp theo, chúng ta nên nói đến chuyện Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!”
Sau đó, Diệp Phong nhìn về phía Lâm Trường Phong nói ra lời này.
“Thiếu gia!”
“Ta muốn một gốc Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo ngàn năm, nếu không có, trăm năm cũng được!”
“Đến nỗi giá cả, ngươi tùy tiện mở lời, ta tuyệt đối sẽ không trả giá!”
Nghe Diệp Phong nói xong, Lâm Trường Phong cũng vội vàng đáp lại, hắn không sợ tiêu tiền, thậm chí, hắn còn có chút chờ mong Diệp Phong có thể lừa hắn, dù sao loại cơ hội xoát hảo cảm như vậy cũng không nhiều lắm!
“Không có!”
“Trăm năm niên đại cùng ngàn năm niên đại, ta đều không có!”
Lúc này, giọng nói của Diệp Phong rất nhanh liền vang lên.
Hả?
Đều không có sao?
Xem ra, vẫn là ta nghĩ mọi việc quá tốt đẹp!
Nhưng mà cũng đúng, với tình huống hiện tại ở Hỗn Độn giới, các loại đỉnh cấp Thần thảo, Thần hoa, thiên tài địa bảo linh linh đều bị tranh đoạt gần hết, hơn nữa Hỗn Độn chi khí ở Hỗn Độn giới càng ngày càng loãng, các loại Thần thực hiếm có cũng bắt đầu diệt sạch, muốn có Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo trăm năm hoặc ngàn năm là chuyện không quá hiện thực!
Cho dù ta tự mình đi vào nơi sâu nhất trong rừng rậm hoang vực, chỉ sợ cũng sẽ không tìm được Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo!
“Thiếu gia!”
“Mười năm niên đại cũng được, thậm chí, cho dù là một năm, ta cũng muốn!”
Sau đó, Lâm Trường Phong liền nhìn về phía Diệp Phong nói ra suy nghĩ của mình.
???
Tại sao yêu cầu càng ngày càng thấp hơn vậy?
Đây là đang khinh thường ta sao?
Nghe Lâm Trường Phong nói như vậy, Diệp Phong cũng đen mặt nói: “Lâm tiền bối, ta không có Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo những năm ngươi nhắc tới, nhưng mà trong tay ta thật ra có một ít Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo mười vạn năm, ngươi có muốn không?”
“Cái gì!!!”
“Mười vạn năm niên đại?”
“Ở trong Hỗn Độn giới thế nhưng còn có Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo mười vạn năm?”
Nghe vậy, Lâm Trường Phong trợn mắt há hốc mồm. Dù sao hắn đã sống mấy vạn năm, nhưng lại chưa từng nghe nói qua Hỗn Độn giới có Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo mười vạn năm niên đại như vậy!
Hơn nữa nếu đây là thật, vậy thì cây Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo này còn lớn tuổi hơn cả hắn!
Xoát!
Nghe Lâm Trường Phong cảm thán, đặc biệt chú ý tới sắc mặt đối phương khó có thể tin, Diệp Phong cũng không nói thêm lời vô nghĩa, mà là trực tiếp từ trong hệ thống không gian lấy ra Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo mười vạn năm đặt trên mặt đất.
Hả?
Trong tay ngươi có Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo mười vạn năm đã là chuyện quá mức!
Kết quả, ngươi không phải chỉ có một gốc cây, mà là một trăm cây?
Đây là chuyện mà con người có thể làm ra sao?
Khi Lâm Trường Phong nhìn thấy Diệp Phong lấy ra một trăm cây Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo, hắn toàn toàn chết lặng tại chỗ!
“Lâm tiền bối!”
“Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo của ta, chỉ tặng không bán!”
“Nói cách khác, nếu như ngươi vì ta làm một chuyện, ta có thể tặng cho ngươi số Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo này làm phí vất vả, nhưng ta nhất định sẽ không bán cho ngươi, mặc kệ ngươi ra giá bao nhiêu, ta cũng sẽ không bán!”
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong vang lên từ một bên.
???
Chỉ đưa không bán?
Còn có chuyện tốt như vậy sao?
Vậy ta chẳng phải có lời rồi sao?
Nghe Diệp Phong nói những lời này, Lâm Trường Phong lập tức kích động lên, hắn thật sự không ngờ chính mình còn có thể gặp được loại chuyện tốt này!
“Thiếu gia!”
“Không biết có thể giúp được gì cho ngài?”
“Chỉ cần nằm trong khả năng của ta, ta nhất định sẽ cố gắng hết sức!”
Sau đó, Lâm Trường Phong nghiêm túc nhìn Diệp Phong hỏi.
“Rất đơn giản!”
“Trong tay ta có một vạn cây Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo mười vạn năm!”
“Ngươi chỉ cần giúp ta đan một vạn cây Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo này thành cỏ dù là được!”
Nghe Lâm Trường Phong nói xong, Diệp Phong liền nói thẳng ra suy nghĩ của mình.
“Cái gì!”
Chương 1166 - Ngươi gọi như vậy là biết một chút sao?“Trong tay vị đại thiếu thần bí này thế nhưng còn có một vạn cây Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo mười vạn năm?”
“Quá đáng sợ!”
“Nhưng mà, tại sao hắn lại muốn đem Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo đan thành dù cỏ?”
“Chẳng lẽ, hắn muốn lấy dù cỏ làm vật che ánh mặt trời khi đi ra ngoài?”
Trừng!
Nghĩ đến khả năng này, thân thể của Lâm Trường Phong đột nhiên run lên, sau đó, hắn dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn về phía Diệp Phong!
“Thiếu gia!”
“Ta có một nghi vấn muốn hỏi!”
“Đó là, tại sao ngài phải đem số Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo quý giá này biến thành cỏ để đan dù vậy?”
Sau đó, Lâm Trường Phong nhìn về phía Diệp Phong thử hỏi.
“Lâm tiền bối!”
“Bởi vì đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, cho nên, ngươi có lẽ không hiểu biết về ta!”
“Thật ra ta là một người rất có tâm!”
“Lúc nãy khi vừa tiến vào nhà đấu giá, ta nhìn thấy bên ngoài nhà đấu giá có rất nhiều hoa cỏ đang phơi dưới ánh nắng mặt trời chói chang, như vậy khiến ta không đành lòng!”
“Cho nên, ta mới muốn đem Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo này đan thành dù, sau đó đặt ở bên ngoài giúp những bông hoa cây cỏ đáng yêu đó che ánh mặt trời nóng cháy!”
Nghe Lâm Trường Phong dò hỏi, Diệp Phong cũng nghiêm trang nói hươu nói vượn.
???
Ngươi phải dùng Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo vô giá giúp những cây hoa cỏ dại có thể tùy ý nhìn thấy ở bên ngoài che ánh mặt trời?
Đây làm gì gọi là có tâm, ngươi đơn thuần chỉ là một tên bại gia tử!
Dù sao những cây hoa cỏ dại ngoài kia phơi không chết, nhưng Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo một khi tiếp xúc với ánh nắng mặt trời, nó sẽ chết ngay lập tức!
Những cây hoa cây cỏ dại rác rưởi kia có tài đức gì, mà có thể làm Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo sang quý thay thế chúng nó che đậy ánh mặt trời, chúng nó căn bản không xứng!
Nghe Diệp Phong giải thích xong, Lâm Trường Phong hai mắt tối sầm, thiếu chút nữa ngất đi, hắn thật sự không ngờ rằng Diệp Phong lại thật sự dùng ô rơm dệt từ Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo che nắng, mà càng thêm điên cuồng chính là thế nhưng muốn che nắng cho những cây hoa cây cỏ dại rác rưởi ngoài kia!
“Thiếu gia!”
“Nếu là như vậy!”
“Ta thật sự không làm được việc đan cỏ dù này!”
“Ta thật sự không đành lòng nhìn Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo niên đại như vậy phải bị lãng phí!”
Sau khi lấy lại tinh thần, Lâm Trường Phong liền nhìn về phía Diệp Phong nói ra suy nghĩ của mình, không phải hắn không sợ Diệp Phong, mà là hắn không thể chấp nhận hành vi phá của phát rồ như vậy!
“Lâm tiền bối!”
“Sau khi hoàn thành, ta sẽ cho ngươi một trăm cây Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo mười vạn năm niên đại!”
Nghe Lâm Trường Phong nói như vậy, Diệp Phong trực tiếp nói ra phí vất vả.
“Thiếu gia!”
“Tuy rằng ta không xuống tay được, nhưng ta lại có thể xuống chân!”
“Nhưng mà ta vẫn không đành lòng nhìn hình ảnh kia, cho nên, ta chuẩn bị che lại đôi mắt!”
Nghe được phí vất vả ngang tàng như thế, Lâm Trường Phong lập tức thay đổi quyết định, thậm chí còn không do dự một giây phút nào, hắn cảm thấy nếu như mình do dự, đó là không tôn trọng một trăm cây Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo mười vạn năm niên đại kia!
“Mẹ kiếp!”
“Lão nhân này ngày thường ngoài việc tu luyện rốt cuộc còn làm gì!”
“Không chỉ biết dùng tay đan cỏ dù, mẹ nó thế nhưng còn có thể dùng chân?”
“Hơn nữa, vẫn là dưới tình huống hai mắt bị che lại!”
“Mẹ nó cũng quá mạnh rồi!”
Nhìn thấy Lâm Trường Phong cởi giày, dùng vớ che hai mắt mình, sau đó trực tiếp bắt đầu dùng chân đan cỏ dù, một màn này trực tiếp khiến Diệp Phong chấn động!
“Đại ca!”
“Lão nhân này thật là ức hiếp người!”
“Dùng tay nhục nhã chúng ta còn chưa tính, hiện tại thế nhưng còn dùng cả chân nhục nhã chúng ta!”
“Tiểu đệ thật sự không thể nhịn nổi nữa, đại ca, ngươi cũng không thể nhịn!”
Mà Hồ Đoản Đoản ở một bên lúc này cũng dùng thần thức truyền âm nói với Hồ Trường Trường suy nghĩ của mình.
“Đoản Đoản!!!”
“Giờ nào rồi mà còn quan tâm mấy thứ vô dụng này!”
“Đừng nói lão nhân này dùng chân nhục nhã chúng ta, cho dù hắn dùng đầu lưỡi nhục nhã chúng ta, đó cũng không phải việc chúng ta hiện tại cần quan tâm!”
Nghe Hồ Đoản Đoản nói xong, Hồ Trường Trường tức giận mắng to.
“Đoản Đoản!”
“Ngày hôm qua Phong ca thu hai chúng ta làm tiểu đệ!”
“Nhưng mà hai ngày qua, huynh đệ chúng ta người thì nga nga nga, người thì có biết một vài, chuyện gì cũng chưa làm xong!”
“Nếu cứ tiếp tục như vậy, Phong ca có thể đuổi chúng ta đi!”
Sau khi trách mắng, Hồ Trường Trường liền dùng thần thức truyền âm nói với Hồ Đoản Đoản nguy cơ huynh đệ bọn họ đang gặp phải!
“Đại ca!”
“Năng lực của chúng ta có hạn!”
“Có chút đồ vật thật sự không biết, có một số việc, cũng thật sự làm không được!”
“Vậy chúng ta cũng chỉ có thể xuống tay ở cùng một chỗ, nếu vẫn không thể giải quyết nguy cơ hiện tại chúng ta gặp phải, vậy thì thật sự không còn cách nào khác!”
“Chỉ có thể nói rằng chúng ta cùng Phong ca có duyên không phận!”
Sau khi nghe Hồ Trường Trường nói, Hồ Đoản Đoản cúi đầu trầm tư, sau đó nghiêm túc nói ra suy nghĩ của mình.
“Hả?”
“Vậy ngươi nói cho ta biết, chúng ta nên bắt đầu từ đâu!”
Nghe vậy, Hồ Trường Trường cũng vội vàng hỏi.
“Phá của!”
“Nếu như Phong ca là đệ nhất bại gia tử Chư Thiên Vạn Giớ, chúng ta không thể làm gì khác hơn là phá của!”
“Từ giờ trở đi, việc huynh đệ chúng ta cần phải làm là trở thành tiểu đệ phá của mạnh nhất bên cạnh Phong ca!”
Nói xong, Hồ Đoản Đoản liền lấy ra một ngàn tấm đỉnh cấp Thiên Trữ Phù phí vất vả mình vừa nhận được trước đó.
Oanh!
Khi Hồ Đoản Đoản kích hoạt toàn bộ một ngàn tấm Thiên Trữ Phù, nồng độ Hỗn Độn chi khí trong phạm vi 5 mét xung quanh Diệp Phong ngay lập tức tăng lên đến mức đáng sợ, tuy rằng không đạt tới trình độ hoàn toàn thực chất hóa, nhưng Hỗn Độn chi khí bên trong có thể mơ hồ nhìn thấy được!
Hả?
Tiểu tử A Đoản này đang làm gì vậy?
Tại sao hắn lại đột nhiên kích hoạt một ngàn tấm Thiên Trữ Phù?
Lúc này, Diệp Phong cũng ý thức được tình huống này, cũng dùng ánh mắt khó hiểu nhìn Hồ Đoản Đoản hỏi: “A đoản, ngươi đang làm gì vậy?”
Chương 1167 - Đây làm gì gọi là có tâm, ngươi đơn thuần chỉ là một tên bại gia tử!“Phong ca!”
“Ngài chính là đệ nhất bại gia tử Chư Thiên Vạn Giới!”
“Vậy khi ngươi nghỉ ngơi, Hỗn Độn chi khí mỏng manh nhất định sẽ làm cho ngươi thấy không thoải mái!”
“Cho nên ta muốn tăng nồng độ của Hỗn Độn chi khí bên người ngài, trong tình huống Hỗn Độn chi khí nồng đậm bao phủ, ngài nhất định sẽ thoải mái!”
Nghe Diệp Phong dò hỏi, Hồ Đoản Đoản cũng vội vàng giải thích.
“Hả?”
“Tên tiểu tử A Đoản này thế nhưng còn có thiên phú phá của mạnh như vậy?”
“Ta đã đánh giá thấp hắn rồi!”
Nghe Hồ Đoản Đoản giải thích xong, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ hài lòng, sau đó trực tiếp lấy ra một quả Hỗn Độn giới ném cho đối phương, đồng thời lên tiếng nói: “Trong Hỗn Độn giới này có chứa một trăm vạn tấm đỉnh cấp Thiên Trữ Phù, sau này tùy theo tình huống mà sử dụng!”
“Phong ca!”
“Loại việc nhỏ như vậy ngài cứ giao cho ta!”
Nghe được lời này, Hồ Đoản Đoản lập tức nhận lấy Hỗn Độn giới, sau đó hưng phấn đáp lại!
“Mẹ kiếp!”
“Thì ra muốn làm cho Phong ca vui vẻ đơn giản như vậy!”
“Không được, ta cũng phải nghĩ ta một ý tưởng phá của mới được!”
Nhìn thấy một màn này, Hồ Trường Trường ở bên cạnh cũng nôn nóng, sau đó bắt đầu cúi đầu trầm tư.
“Đúng rồi!”
“Phong ca không phải thích nằm ở trên ghế bập bênh sao?”
“Vậy ta trực tiếp dùng toàn bộ Hỗn Độn tinh thạch chế tạo cho Phong ca một cái ghế bập bênh Hỗn Độn tinh thạch xa hoa không phải được rồi sao?”
Nghĩ vậy, Hồ Trường Trường trực tiếp đi ra phòng cho khách.
“Hả?”
“Tại sao A Trường lại đi ra ngoài?”
“Quá mót sao?”
Nhìn thấy Hồ Trường Trường đột nhiên rời đi, Diệp Phong cũng lộ ra một tia nghi hoặc.
Bên kia!
“Thì ra hoàn toàn thực chất hóa Hỗn Độn chi khí ta nhìn thấy hôm qua xuất hiện như thế này!”
“Nhưng tại sao trong tay bọn họ lại có nhiều đỉnh cấp Thiên Trữ Phù như vậy!”
“Phải biết rằng, loại đỉnh cấp Thiên Trữ Phù này cho dù là Thiên Ngộ Kiếm Tông cũng không có nhiều!”
Cảm nhận được Hỗn Độn chi khí xung quanh đã xảy ra thay đổi, Lâm Trường Phong tháo xuống vớ bịt mắt, sau khi hắn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi lẩm bẩm một mình.
Một lát sau!
“Phong ca!”
“Ngài chính là đệ nhất thần hào phá của Chư Thiên Vạn Giới!”
“Chiếc ghế bập bênh ngươi thường ngồi cũng không thể quá tầm thường!”
“Đây là ta dùng hết toàn bộ Hỗn Độn tinh thạch trên người chế tạo thành ghế bập bênh Hỗn Độn tinh thạch, sau đó còn trãi lên trên một lớp đệm mềm mại, nằm ở trên nó sẽ vô cùng thoải mái, ngài thử xem!”
Khi Lâm Trường Phong còn đang loay hoay đan cỏ dù, Hồ Trường Trường rời đi trước đó đã quay trở lại phòng cho khách, thậm chí còn lấy ra một chiếc ghế bập bênh tinh thạch được chạm khắc các loại hoa văn hoa xinh đẹp!
“Hả?”
“A Trường vừa rồi đi làm cái này sao?”
Nhìn thấy Hồ Trường Trường lấy ra ghế bập bênh tinh thạch, Diệp Phong không khỏi bật cười, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: “Xem ra, hai huynh đệ này có vẻ quen tay!”
Một giờ sau!
“Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành sản phẩm phá của hôm nay, khen thưởng đột phá một đại cảnh giới, khen thưởng mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch *1!”
“Đinh! Chúc mừng ký chủ kích hoạt hành vi phá của, khen thưởng đột phá ba tiểu cảnh giới!”
Sau khi Lâm Trường Phong đã đan một vạn gốc Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo thành mười cái dù cỏ cực lớn, để cạnh nhau giữa sân ngoài nhà đấu giá, lời nhắc nhở khen thưởng từ hệ thống liên tiếp vang lên trong đầu Diệp Phong.
“Hả?”
“Hệ thống, không phải nói sẽ khen thưởng Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch sao?”
“Nhưng mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch là cái quỷ gì vậy?”
Sau khi hệ thống nhắc nhở khen thưởng, Diệp Phong cũng tỏ ra khó hiểu hỏi.
“Đinh! Ký chủ, mười mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch có thể hợp thành một khối Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch hoàn chỉnh, mà muốn sửa chữa lỗ thủng trong đại thế giới này thì cần phải có mười khối Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch hoàn chỉnh , cho nên, ngươi cần phải có một trăm mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch!”
Nghe Diệp Phong dò hỏi, hệ thống lập tức giải thích.
“Hệ thống!”
“Vậy nếu như ta có được một trăm mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch, cũng sửa chữa được lỗ hổng trong đại thế giới này, như vậy có phải tính là hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, đó cũng là sứ mệnh của ta!”
“Vậy về sau thì sao?”
Nghe hệ thống nói xong, Diệp Phong tiếp tục dò hỏi.
“Đinh! Ký chủ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, ngươi có thể thoải mái tùy tâm sở dục, đến lúc đó, mặc kệ là Huyền Thiên Đại Lục, Thượng giới hay vẫn là Thần giới, ngươi đều có thể tùy ý đi lại, có thể nói, đến lúc đó ngươi có thể tận tình hưởng thụ cuộc sống thuộc về chính ngươi!”
Rất nhanh, giọng nói của hệ thống lại lần nữa vang lên.
“Không thích hợp!”
“Có vấn đề!”
“Hệ thống nhất định chưa nói thật với ta!”
Nhưng mà, khi Diệp Phong nghe xong lại hơi nhíu mày, bởi vì không biết vì sao, hắn luôn cảm thấy hệ thống còn có chuyện gì đó gạt mình!
“Xong rồi xong rồi xong rồi!”
“Sau khi lấy được nhiều phí vất vả như vậy, ta cảm thấy đôi tay cùng đôi chân của mình dừng lại quả thực chính là đang phạm tội!”
“Ta hẳn là nên tiếp tục dùng đôi tay đôi chân cần lao của mình, kiếm lấy càng nhiều phí vất vả mới được!”
Lúc này, tâm tình của Lâm Trường Phong cũng có chút thay đổi khi nhìn một trăm gốc Thiên Minh Huyền Ngọc Thảo bên trong Hỗn Độn giới, hắn chưa bao giờ ngờ rằng đôi tay và đôi chân của mình thế nhưng có thể kiếm được tài phú khủng bố mà cả đời hắn không dám nghĩ đến!
Cho nên, hắn hiện tại thật sự hy vọng Diệp Phong có thể sắp xếp cho hắn làm thêm một số việc!
“Lâm tiền bối!”
“Ngươi nói xem, trong Thiên Hoang Thành này nơi nào thích hợp phá của?”
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong vang lên từ một bên.
“Hả?”
“Nơi nào thích hợp phá của sao?”
Nghe Diệp Phong hỏi như vậy, Lâm Trường Phong cũng là sửng sốt, sau đó cúi đầu trầm tư.
“Diệp thiếu!”
“Nếu không chúng ta đi đập phá thôi!”
Sau khi suy nghĩ được một lúc, trong lòng Lâm Trường Phong có một cái ý nghĩ, sau đó nhìn về phía Diệp Phong nghiêm túc nói.
Hả?
Chương 1168 - Diệp thiếu, nếu không chúng ta đi đập phá!Vấn đề ta hỏi chính là nơi nào thích hợp phá của!
Kết quả là ngươi muốn mang ta đi đập phá?
Sao ngươi lại ghê gớm như vậy!
Nghe Lâm Trường Phong nói những lời này, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Lâm tiền bối!”
“Ta không hiểu ý của ngươi!”
Giật mình qua đi, Diệp Phong nhìn về phía Lâm Trường Phong hỏi lại.
“Diệp thiếu!”
“Theo ta được biết, nhà đấu giá Thiên Ngự là nhà đấu giá lớn nhất ở trong Thiên Hoang Thành có một kiện bảo vật tuyệt thế!”
“Mà kiện bảo vật tuyệt thế kia, đã từng vô số người đã từng muốn mua với giá cao, nhưng đều bị nhà đấu giá Thiên Ngự từ chối, theo như lời của bọn họ, kiện bảo vật tuyệt thế kia dù có ra giá bao nhiêu cũng sẽ không bao giờ bán!”
“Nhưng đó là người khác, ta nghĩ nếu như Diệp thiếu ra tay, tuyệt đối có thể mua nó!”
“Mà sau khi mua được, chúng ta không phải có thể phá của sao!”
Nghe Diệp Phong dò hỏi, Lâm Trường Phong liền nói thẳng ra suy nghĩ của mình.
“Ồ!”
“Thú vị như vậy!”
“Tuy nhiên, bỏ ra bao nhiêu công sức mới có thể bại một thứ, như vậy cũng không thú vị lắm!”
“Nếu như ở trong quá trình trao đổi, ta mượn cơ hội bại rớt một số thứ khác, vậy có thể nói là hoàn mỹ!”
Nghĩ vậy, Diệp Phong liền nhếch miệng nở nụ cười, theo sau nói thẳng: “Lâm tiền bối, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức đi đến nhà đấu giá Thiên Ngự thôi!”
“Được!”
“Nhưng mà Diệp thiếu, cái ghế bập bênh được tạo từ Hỗn Độn tinh thạch trong phạm vi nồng đậm Hỗn Độn chi khí muốn xử lý như thế nào bây giờ?”
Nhìn thấy Diệp Phong đứng dậy chuẩn bị rời đi, Lâm Trường Phong cũng vội vàng hỏi.
“Gì mà xử lý như thế nào?”
“Trực tiếp ném là được!”
“Chẳng lẽ còn muốn mang nó đi theo?”
Nghe Lâm Trường Phong hỏi chuyện, Diệp Phong cũng lộ vẻ khó hiểu hỏi lại.
???
Trực tiếp ném?
Không nên tạo ra một trận pháp để bảo vệ Hỗn Độn chi khí nồng đậm như vậy sao, cứ mặc kệ Hỗn Độn chi khí nồng đậm đó tiêu tan ở trong thiên địa?
Còn có cái ghế bập bênh được tạo từ Hỗn Độn tinh thạch kia, tuy rằng sửng dụng đều là Hỗn Độn tinh thạch cấp thấp, nhưng cũng không thể trực tiếp ném nha!
Nghe Diệp Phong nói xong, Lâm Trường Phong cười khổ, hắn nhất thời thật khó có thể tiếp thu hành vi phá của của Diệp Phong!
……
Nhà đấu giá Thiên Ngự!
“Đại nhân!”
“Lâm Trường Phong tới!”
“Nói là có một chuyện rất quan trọng muốn nói với ngươi, làm hắn lại đây sao?”
Lúc này, một lão giả mặc áo bào trắng sau khi đi vào thư liền nhìn về nam tử trung niên trước mắt nói tình huống.
“Hả?”
“Lâm Trường Phong có việc tìm ta?”
“Hắn có thể có chuyện gì?”
Tôn Thành Lân nghe lão giả nói xong cũng hơi nhíu mày, sau đó mới lên tiếng: “Dẫn hắn đến đây đi!”
“Đại nhân!”
“Lâm Trường Phong không đến một mình, hắn còn mang theo ba gã thanh niên!”
“Là dẫn một mình hắn đến, hay là dẫn toàn bộ đến đây?”
Lão giả áo bào trắng nghe xong lập tức hỏi lại.
???
Tên khốn Lâm Trường Phong kia nói có chuyện quan trọng muốn nói với ta!
Kết quả, mẹ nó dìu già dắt trẻ lại đây làm gì?
Như thế nào, đây là muốn ngoa ta một bữa cơm sao?
Nghe được tình huống này, Tôn Thành Lân đen mặt, sau đó vung tay lên nói: “Mang bọn hắn lại đây!l
Một lát sau!
“Lâm Trường Phong!”
“Ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Sau khi Lâm Trường Phong, Diệp Phong, Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản đi vào thư phòng, Tôn Thành Lân trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
“Tôn lão bản!”
“Thật ra người lần này tới tìm ngươi không phải ta, mà là vị Diệp thiếu này!”
“Hắn muốn đàm phán với ngươi một vụ mua bán!”
Nghe Tôn Thành Lân dò hỏi, Lâm Trường Phong cũng cười giải thích.
Hả?
Diệp thiếu?
Lâm Trường Phong chính là Thái thượng trưởng lão của Thiên Ngộ Kiếm Tông, hơn nữa, bản thân cũng là Tam Kiếp Hỗn Độn chi tổ, người có thể khiến hắn cung kính đối đãi như vậy hẳn là không phải người bình thường!
Nghĩ vậy, ánh mắt của Tôn Thành Lân nhìn về phía Diệp Phong cũng đã thay đổi.
“Diệp thiếu!”
“Không biết ngươi muốn đàm phán vụ mua bán gì với ta?
Sau đó, Tôn Thành Lân liền nhìn Diệp Phong hỏi thẳng.
“Tôn lão bản!”
“Nghe nói nhà đấu giá Thiên Ngự các ngươi có một kiện bảo vật tuyệt thế, cho nên, ta muốn mua kiện bảo vật tuyệt thế kia!”
“Đến nỗi giá cả, ngươi tùy tiện mở lời!”
Nghe Tôn Thành Lân dò hỏi, Diệp Phong trực tiếp nói ra mục đích đến đây.
“Hả?”
“Diệp thiếu cũng đến đây vì kiện bảo vật tuyệt thế ở nhà đấu giá chúng ta sao?”
“Vậy Diệp thiếu có từng nghe Lâm Trường Phong nói qua, nhà đấu giá chúng ta sẽ không bao giờ bán kiện bảo vật tuyệt thế kia chưa!”
Sau khi hiểu rõ mục đích đến của Diệp Phong, Tôn Thành Lân cũng không hề tỏ ra quá ngạc nhiên, dù sao thì thực sự có quá nhiều người muốn mua kiện bảo vật tuyệt thế kia từ nhà đấu giá của bọn họ.
“Ta nghe hắn nói qua!”
“Nhưng mà, ta cho rằng người khác mua không được chỉ có một nguyên nhân, đó chính là chưa đưa đủ nhiều tiền!”
“Nếu như tiền đủ nhiều, chắc chắn có thể mua được!”
Nghe Tôn Thành Lân nói xong, Diệp Phong cũng vô cùng tự tin bày tỏ suy nghĩ của mình.
“Nga!”
“Diệp thiếu cho rằng, chỉ cần có tiền là có thể mua được mọi thứ sao?”
Nghe vậy, Tôn Thành Lân nghiền ngẫm nhìn về phía Diệp Phong nói một câu như vậy.
“Đúng vậy!”
“Ta cảm thấy có tiền cái gì cũng mua được!”
“Như thế nào, Tôn lão bản không đồng ý với ý tưởng của ta sao?”
Lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Tôn Thành Lân mỉm cười hỏi lại.
“Đồng ý!”
“Nhưng không phải hoàn toàn đồng ý!”
“Ta chỉ có thể nói, có tiền có thể mua được 99% đồ vật, nhưng tuyệt đối không phải là toàn bộ!”
“Ví dụ như kiện bảo vật tuyệt thế trong nhà đấu giá Thiên Ngự của ta, cho dù ngươi có trả giá như thế nào, đều không có khả năng mua được nó!”
Nghe Diệp Phong hỏi lại, Tôn Thành Lân trực tiếp bày tỏ thái độ của mình.
“Tôn lão bản!”
“Ta đồng ý với cách nói của ngươi!”
“Nhưng mà kiện bảo vật tuyệt thế trong nhà đấu giá của ngươi tuyệt đối không nằm trong 1% kia!”
Nói xong, Diệp Phong hạ mệnh lệnh với hệ thống ở trong lòng: “Hệ thống, tiêu hao công năng nhìn trộm thiên cơ một lần, kiểm tra một chút, thứ mà Tôn Thành Lân quan tâm nhất là cái gì!”
Chương 1169 - Nhược điểm của Tôn Thành Lân, đúng việc rồi!“Đinh! Tiêu hao công năng nhìn trộm thiên cơ một lần, bởi vì Tôn Thành Lân là Thể Tu, cho nên, thứ hắn để ý nhất chính là các loại thiên tài địa bảo có thể rèn luyện thân thể, hơn nữa, tuy rằng Tôn Thành Lân là một vị Cửu Kiếp Hỗn Độn chi tổ, nhưng bởi vì đã xảy ra một số vấn đề trong quá trình tu luyện, cho nên, nếu như hắn vận dụng toàn bộ thực lực chiến đấu, nhiều nhất chỉ có thể kiên trì được nửa canh giờ, hơn nữa sau đó sẽ tiến vào một tháng suy nhược lâu dài!”
Khi Diệp Phong vừa nói xong, trong đầu hắn liền vang lên giọng nói của hệ thống.
“Thể Tu!”
“Các loại thiên tài địa bảo rèn luyện thân thể!”
“Đây chẳng phải đúng việc rồi sao!”
Sau khi hiểu rõ tình huống, Diệp Phong nhếch miệng nở nụ cười.
Oanh!
Đúng lúc này, Hồ Đoản Đoản ở bên cạnh cảm thấy Diệp Phong sẽ muốn ở chỗ này thêm một đoạn thời gian, cho nên hắn liền lấy ra một ngàn tấm đỉnh cấp Thiên Trữ Phù từ trong Hỗn Độn giới, kích hoạt toàn bộ!
“Này… Này…!”
Nhìn thấy Hỗn Độn chi khí xung quanh Diệp Phong bắt đầu dần dần thực chất hóa, Tôn Thành Lân hoàn toàn bị sốc!
“Tôn lão bản!”
“Không cần làm ầm ĩ như vậy!”
“Diệp thiếu thích ở trong những nơi có Hỗn Độn chi khí tương đối nồng đậm, cho nên, đến nơi nào đều sẽ sử dụng một ít đỉnh cấp Thiên Trữ Phù, tăng nồng độ Hỗn Độn chi khí xung quanh mình lên!”
Nhìn thấy Tôn Thành Lân biểu hiện ra bộ dáng chưa hiểu việc đời, Lâm Trường Phong mỉm cười giải thích.
???
Như vậy mà chỉ là nồng đậm một chút thôi sao?
Mẹ nó đó đều là đã dần dần thực chất hoá!
Hơn nữa, lấy tình hình hiện tại của Hỗn Độn giới, cho dù là Cửu Kiếp Hỗn Độn chi tổ cũng không có hoàn cảnh tu luyện nổ mạnh như vậy!
Mà hắn không tu luyện, hắn chỉ là muốn thoải mái một chút?
Nghe Lâm Trường Phong giải thích, Tôn Thành Lân tức giận muốn mắng người, tuy rằng đồ vật không phải của hắn, nhưng nhìn thấy hành vi phá của điên cuồng như thế, hắn cảm thấy rất khó chịu!
“Phong ca!”
“Ngồi đi!”
Đúng lúc này, Hồ Trường Trường ở bên cạnh cũng lấy ra một cái ghế bập bênh Hỗn Độn tinh thạch đã được làm sẵn trước đó, sau đó trực tiếp đặt phía sau Diệp Phong.
“Đó là… Đó là đỉnh cấp Hỗn Độn tinh thạch sao?”
“Các ngươi thế nhưng dùng đỉnh cấp Hỗn Độn tinh thạch làm ghế bập bênh?”
“Các ngươi có biết hiện tại ở Hỗn Độn giới muốn tìm được một khối đỉnh cấp Hỗn Độn tinh thạch là một việc khó khăn như thế nào không!”
Sau khi Tôn Thành Lân nhìn thấy chiếc ghế bập bênh tinh thạch kia, cuối cùng cũng không nhịn được nói ra suy nghĩ của mình.
“Tôn lão bản!”
“Đồ vật là của ta, ta muốn dùng như thế nào, chẳng lẽ còn phải hỏi ý kiến của ngươi sao?”
Nhìn thấy Tôn Thành Lân có phản ứng lớn như vậy, Diệp Phong giễu cợt nhìn đối phương trực tiếp hỏi ngược lại, sau đó sử dụng Huỷ Diệt Thần Mâu trực tiếp hủy diệt chiếc ghế bập bênh sau lưng mình!
“A Trường!”
“Lại lấy ra đây một chiếc ghế bập bênh tinh thạch khác!”
“Chúng ta có rất nhiều ghế bập bênh tinh thạch, ngồi một cái hủy một cái, không vì cái gì khác, chính là chơi!”
Sau đó, Diệp Phong liền nói với Hồ Trường Trường ở bên cạnh mình.
Choáng váng!
Lúc này, tất cả mọi người đều ngây người tại chỗ!
Hơi thở hủy diệt thoáng qua vừa rồi, cho dù là hồi tưởng lại, cũng có thể khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi vô tận!
Đặc biệt là Lâm Trường Phong cùng Tôn Thành Lân, bởi vì tu vi của bọn họ cao nhất ở chỗ này, cho nên bọn họ càng cảm nhận được uy lực hủy diệt đó khủng bố đến cỡ nào!
“Không ngờ tu vi của Diệp thiếu yếu như vậy, nhưng lại có được lực lượng khủng bố đến như thế!”
“Thật sự quá đáng sợ!”
“Cũng may lúc trước ta không có đắc tội hắn, bằng không, kết cục của ta chỉ sợ cũng giống như cái ghế bập bênh tinh thạch kia, trực tiếp biến mất!”
Sau khi lấy lại tinh thần, Lâm Trường Phong cảm thấy cực kỳ may mắn lẩm bẩm.
“Hư!”
“Phong ca thật là quá xấu rồi!”
“Hắn lợi hại như vậy, trước đó còn lừa hai huynh đệ chúng ta giết người đoạt bảo vật!”
“Cũng may huynh đệ chúng ta không mắc mưu, bằng không, chúng ta tuyệt đối chết còn oan hơn cái ghế bập bênh tinh thạch vừa rồi!”
Lúc này, hai huynh đệ Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản nghĩ tới cảnh tượng Diệp Phong mê hoặc bọn họ trước kia, cả người không nhịn được run lên, sau đó cảm thấy may mắn lẩm bẩm.
“Quá khủng bố!”
“Lực hủy diệt kia, chỉ sợ ngay cả ta cũng không chống cự nổi!”
“Vị Diệp thiếu này rốt cuộc là ai, tại sao hắn lại có được lực lượng đáng sợ như vậy?”
Tôn Thành Lân ở đối diện lúc này cũng dùng ánh mắt sợ hãi nhìn Diệp Phong, nói thật, hắn thật sự bị dọa, hơn nữa, hắn có cảm giác đối phương làm như vậy chính là bởi vì ra oai phủ đầu với hắn!
“Tôn lão bản!”
“Vừa rồi chỉ là một khúc nhạc đệm mà thôi!”
“Tiếp theo, chúng ta có thể tiếp tục bàn chuyện làm ăn!”
Ngồi trên chiếc ghế bập bênh tinh thạch được phủ một tấm đệm mềm, Diệp Phong nhìn Tôn Thành Lân lần nữa nói chuyện làm ăn!
“Diệp thiếu!”
“Vẫn là câu nói kia, nhà đấu giá Thiên Ngự chúng ta tuyệt đối sẽ không bán kiện bảo vật tuyệt thế kia!”
“Cho dù ngươi hủy diệt nhà đấu giá Thiên Ngự chúng ta, ta cũng sẽ không bán!!”
Nghe Diệp Phong nói những lời này, Tôn Thành Lân cũng dứt khoát bày tỏ quyết định của mình!
“Tôn lão bản!”
“Nếu như ta đoán không lầm, quá trình tu luyện của ngươi gặp phải chút ngoài ý muốn phải không!”
“Mà chút ngoài ý muốn kia, trực tiếp dẫn đến việc ngươi bây giờ không dám ra tay toàn lực, cho dù ra tay toàn lực, nhiều nhất cũng chỉ có thể duy trì được nửa canh giờ, hơn nữa, sau đó sẽ tiến vào một tháng suy yếu, ta nói đúng không!”
Nghe Tôn Thành Lân nói xong, Diệp Phong trực tiếp nói thẳng ra bí mật của đối phương!
“Cái gì!”
“Làm sao hắn biết được bí mật của ta?”
“Chuyện này trừ bỏ Bạch lão và ta, căn bản không có người thứ ba biết đến mới đúng!”
Nghe Diệp Phong nói những lời này, sắc mặt Tôn Thành Lân lập tức thay đổi, có thể nói, đây tuyệt đối là bí mật quan trọng nhất trong đáy lòng hắn, không có gì sánh nổi!
Chương 1170 - Cất đan bánh đi, về sau để lại cho cẩu ăn!Bang!
Nhìn bộ dáng của Tôn Thành Lân lúc này, Diệp Phong bật cười, sau đó đập một bình đan dược lên bàn.
“Tôn lão bản!”
“Đan dược bên trong này gọi là Tử Huyền Thiên Ma Đan!”
“Hơn nữa vẫn là Tử Huyền Thiên Ma Đan phẩm chất cao nhất, ta nghĩ, đối với loại tình huống của đan dược này, ta cũng không cần giải thích quá nhiều!”
“Chỉ cần ngươi đồng ý bán kiện bảo vật tuyệt thế kia cho ta, đan dược này chính là của ngươi, hơn nữa loại đan dược này là vật tặng kèm, xem như ta đưa tặng cho ngươi, đến nỗi giá cả của kiện bảo vật tuyệt thế kia, ngươi cứ ra giá thoải mái, thế nào, muốn suy lại một chút không?”
Lúc này, Diệp Phong lại nhìn Tôn Thành Lân hỏi.
“Đáng chết!”
“Thế nhưng là Tử Huyền Thiên Ma Đan ta tìm kiếm mấy vạn năm nay!”
“Người này thật đúng là hoàn toàn bắt chẹt ta!”
Nghe Diệp Phong nói những lời này, lại nhìn bình đan dược trên bàn, Tôn Thành Lân cũng lộ ra vẻ mặt cực kỳ rối rắm, phải biết rằng mấy vạn năm qua, hắn vẫn luôn tìm kiếm các loại Thần thảo luyện chế Tử Huyền Thiên Ma Đan cùng thiên tài địa bảo, đáng tiếc, cho tới bây giờ, còn có vẫn còn thiếu một số loại Thần thảo chủ yếu cùng thiên tài địa bảo!
Vốn là hắn đã chuẩn bị từ bỏ, nhưng ai có thể nghĩ tới, loại đan dược trong mộng lại xuất hiện ở trước mặt hắn giờ phút này!
“Do dự?”
“Rối rắm?”
“Không được!”
Nhìn thấy vẻ mặt rối rắm của Tôn Thành Lân, Diệp Phong trực tiếp kêu lên: “Tôn lão bản, sự kiên nhẫn của ta có hạn, cho nên ta chỉ cho ngươi ba giây suy nghĩ cuối cùng!”
“Ba!”
“Hai!”
Bùm!
Khi Diệp Phong vừa đến đến hai, hắn trực tiếp ném bình đan lược trên bàn xuống đất, khi bình đan dược vỡ ra, ánh mắt của mọi người đều rơi vào viên đan dược lăn ra ngoài.
Bang!
Đúng lúc này, Diệp Phong trực tiếp đứng dậy, trực tiếp giẫm lên viên đan dược lăn ra thành đan bánh!
“A Trường!”
“Cất đan bánh đi, để lại cho cẩu ăn!”
Ngay sau đó, Diệp Phong liền ra lệnh với Hồ Trường Trường ở bên cạnh, mà hắn cũng không phải tuỳ tiện nói vậy, mà là thật sự chuẩn bị để lại cho Tiểu Hoàng Cẩu ăn, hắn cảm thấy điều kiện sinh hoạt hiện tại của Tiểu Hoàng Cẩu quá tốt, hẳn là phải để Tiểu Hoàng Cẩu trải nghiệm cuộc sống sinh hoạt nghèo khó một chút!
“Làm gì vậy?”
“Các ngươi đang làm gì vậy!”
“Thống nhất đếm ngược ba số, tại sao vừa đến sô hai mà ngươi đã động thủ rồi?”
Nhìn đan dược bị dẫm thành đan bánh, trái tim Tôn Thành Lân gần như bị dẫm nát, hắn thật sự không ngờ Diệp Phong lại không ra bài theo kịch bản như vậy!
“Không được!”
“Hắn làm ta khó chịu, ta cũng không thể để hắn thoải mái được!”
Nghĩ vậy, Tôn Thành Lân liền nhìn sang chỗ Diệp Phong.
“Ai!”
“Diệp thiếu!”
“Ngươi xuống tay sớm!”
“Vốn là ngươi đếm đến một, ta sẽ đồng ý, ai ngờ ngươi đếm đến hai, thế nhưng trực tiếp hủy đi đan dược!”
Sau đó, Tôn Thành Lân ra vẻ tiếc nuối nói một câu như vậy.
“Tuy rằng ta chắc chắn sẽ không đồng ý!”
“Nhưng nếu ta nói thẳng ra như vậy, ta cũng không tin ngươi sẽ không thấy khó chịu!”
“Nếu như ngươi lựa chọn làm như vậy, vậy thì chúng ta cứ làm tổn thương nhau đi!”
Lúc này, khoé miệng Tôn Thành Lân cũng hiện lên một nụ cười xấu xa, nhưng hắn lại bỏ qua một điểm, đó chính là, Diệp Phong chưa bao giờ nói loại này đan dược chỉ có một viên!
“Nga!”
“Tôn lão bản, ý của ngươi là đồng ý sao?”
Nói xong, Diệp Phong lại lấy ra một lọ đan dược khác đặt ở trên bàn.
???
Còn có?
Ta theo đuổi đan dược mấy vạn năm, nhưng chưa từng có được!
Nhưng tại sao trong tay hắn lại có nhiều như vậy!
Hắn là trời cao chuyên môn phái đến tra tấn ta sao?
Thấy Diệp Phong lấy ra một lọ đan dược khác đặt lên bàn, Tôn Thành Lân muốn phát điên rồi, hắn thật sự không ngờ trong tay đối phương thế nhưng sẽ còn có viên Tử Huyền Thiên Ma Đan thứ hai!
“Khụ khụ!”
“Cái kia, ta vừa mới suy nghĩ!”
“Ta vẫn không thể đồng ý với vụ giao dịch này, ta không thể vì ham muốn ích kỷ của bản thân mà bán đi bảo vật tuyệt thế thuộc về nhà đấu giá!”
“Cho nên, ngươi vẫn nên thu hồi…”
Bang!
Tôn Thành Lân còn chưa kịp nói xong, Diệp Phong lại ném bình đan dược trong tay xuống đất, sau đó giẫm lên viên đan dược lăn ra ngoài thành đan bánh!
“Phong ca!”
“Ta hiểu!”
“Cất đan bánh đi, để lại sau này cho cẩu ăn!”
Mà Hồ Trường Trường ở bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này cũng lập tức nhặt đan bánh trên mặt đất lên.
Hả?
Mẹ nó lại dẫm thành đan bánh?
Như thế nào, cẩu nhà ngươi thiếu thức ăn như vậy sao?
Thấy một màn như vậy, Tôn Thành Lân thật sự sắp phát điên rồi, hắn không ngờ Diệp Phong lại giẫm viên đan dược thành đan bánh!
( Tiểu Hoàng Cẩu: Lão khốn kiếp, ngươi mau đồng ý đi, ta không muốn ngày đầu tiên phi thăng Hỗn Độn giới phải ăn đan bánh đến phun! )
“Tôn lão bản!”
“Nếu ngươi đã hạ quyết tâm, ta cũng sẽ không ép buộc ngươi!”
“Tuy nhiên, số Tử Huyền Thiên Ma Đan còn thừa trong tay ta cũng đã không còn tác dụng gì!”
“Một khi đã như vậy, ta liền đem toàn bộ chúng nó biến thành đan bánh thôi!”
Nói xong, Diệp Phong từ trong không gian hệ thống lấy ra một vạn bình đan dược đặt trên mặt đất.
“Phong ca!”
“Ta có lẽ không luyện chế được đan dược!
“Nhưng chế tác đan bánh, ta cảm thấy mình có thể làm được!”
“Cho nên, chuyện còn lại cứ giao cho ta!”
Lúc này, Hồ Đoản Đoản cũng là cực kỳ có ánh mắt, sau khi nhìn thấy Diệp Phong lấy ra nhiều bình đan dược như vậy, hắn trực tiếp đảm nhận công việc chế tác đan bánh này.
“Phong ca!”
“Vậy công việc đập bình giao cho ta đi!”
Ngay sau đó, giọng nói Hồ Trường Trường cũng vang lên từ bên cạnh.
“Được!”
“Vậy mọi việc còn lại giao cho các ngươi!”
Nói xong, Diệp Phong liền nhìn Tôn Thành Lân đần ra ở đối diện, cười nhắc nhở: “Tôn lão bản, đừng nói ta không nhắc nhở ngươi, nhìn toàn bộ Hỗn Độn giới, có lẽ chỉ có một mình ta có Tử Huyền Thiên Ma Đan, cho dù người khác có, phẩm cấp cũng tuyệt đối không cao bằng ta, cho nên, nếu như bỏ lỡ, vậy thì ngươi có thể thật sự bỏ lỡ!”
Nghe Diệp Phong nhắc nhở!
Chương 1171 - Làm gì? Tứ đại hộ pháp góc tường sao?Nhìn hai huynh đệ Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản một cái ném một cái dẫm, đang chơi vô cùng vui vẻ!
Trái tim của Tôn Thành Lân lúc này như bị dao đâm!
“Làm sao bây giờ!”
“Có cần đồng ý không!”
“Nếu như bỏ lỡ, ta đời này có lẽ sẽ không chiếm được Tử Huyền Thiên Ma Đan!”
“Nhưng kiện bảo vật tuyệt thế kia căn bản không phải là bảo vật tuyệt thế gì, nó chỉ là một kiện thượng cổ ma đầu chi khí bị phong ấn, cho dù ta muốn bán thì cũng không bán được!”
“Ông trời ạ, sao lại tra tấn ta như vậy!”
Lúc này, Tôn Thành Lân thật sự sắp phát điên rồi!
“Di!”
“Tên này thế mà còn có thể nhẫn nha!”
“Đến bước này rồi còn không chuẩn bị nhả ra sao?”
Nhận thấy Tôn Thành Lân vẫn không chịu nhả ra, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn vốn tưởng rằng đối phương tuyệt đối sẽ hạ trận tại đây!
“Đinh! Chúc mừng ký chủ kích hoạt hành vi phá của, khen thưởng tùy cơ đột phá sáu tiểu cảnh giới, khen thưởng mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch *2!”
Khi hai huynh đệ Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản đem một trăm viên Tử Huyền Thiên Ma Đan chơi thành đan bánh, giọng nói nhắc nhở khen thưởng của thống cũng vang lên trong đầu Diệp Phong.
“Đinh! Nhắc nhở ký chủ, trước đó ngươi hoàn thành sản phẩm phá của hôm nay cùng kích hoạt hành vi phá của đạt được phần thưởng là tăng một đại cảnh giới cùng tăng ba tiểu cảnh giới, ngươi còn chưa nhận, nếu như trước 0 giờ đêm nay chưa nhận, hệ thống sẽ tự hành phát đi!”
Ngay sau đó, giọng nói của hệ thống lại lần nữa vang lên trong đầu Diệp Phong.
“Nhận hết!”
“Hiện tại liền tăng cảnh giới khen thưởng!”
Sau khi nghe hệ thống nhắc nhở, Diệp Phong trực tiếp nói.
Oanh!
Khi Diệp Phong vừa dứt lời, một hơi thở đột phá trực tiếp bộc phát ra từ trong cơ thể hắn!
Đạo Sư Cảnh Nhất Trọng đỉnh phong!
Đạo Sư Cảnh Nhị Trọng đỉnh phong!
Đạo Sư Cảnh Tam Trọng đỉnh phong!
……
Đạo Vương Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!
Khi phần thưởng được phát ra, tu vi của Diệp Phong trực tiếp đột phá hai đại cảnh giới!
Mà một màn này lập tức làm cho Lâm Trường Phong, Tôn Thành Lân, Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản ở bên cạnh sững sờ!
Bởi vì bọn họ chưa từng thấy qua phương thức đột phá điên cuồng như vậy!
Có thể nói, loại phương thức đột phá thịch thịch thịch này đã hoàn toàn làm đổi mới nhận thức của bọn họ!
“Đại ca!”
“Ngươi đang làm gì vậy?”
Lúc này, Hồ Đoản Đoản nhìn thấy Hồ Trường Trường lẳng lặng đi tới một góc phòng, chỉ để lại một bóng lưng cô độc quay về phía mọi người, điều này khiến cho hắn lo lắng!
“Đoản đệ!”
“Ta khó chịu!”
“Phải biết rằng, ta cố gắng trả giá hơn một ngàn năm mới tu luyện đến Đạo Vương Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!”
“Kết quả, Phong ca mới từ Thần giới phi thăng lên hai ngày, sau đó thịch thịch thịch đột phá tới Đạo Vương Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, điều này làm cho ta sinh ra một loại ảo giác, đó chính là hơn một ngàn năm qua, ta nỗ lực trong cô độc!”
Nghe Hồ Đoản Đoản hỏi, Hồ Trường Trường cũng cười khổ đáp lại
“Đại ca!”
“Như vậy tính là gì với ngươi!”
“Ít nhất tu vi hiện tại của ngươi ngang hàng với Phong ca!”
“Mà ta đã phải nhìn lên hắn, ta càng khó chịu hơn ngươi, không phải sao?”
Nghe Hồ Trường Trường nói như vậy, Hồ Đoản Đoản cũng lập tức thấy khó chịu, sau đó trực tiếp đi đến một góc tường khác!
“Muốn tiền có tiền!”
“Muốn thủ hạ có thủ hạ!”
“Muốn lực lượng khủng bố hủy thiên diệt địa, có lực lượng khủng bố hủy thiên diệt địa!”
“Hiện tại còn đột phá đáng sợ như vậy!”
“Còn có để cho người khác sống không!”
“Tại sao phải để cho ta gặp được hắn, tâm lý của ta gần như bị đả kích sụp đổ rồi!”
Lúc này, Lâm Trường Phong ở bên cạnh cũng tỏ ra đau đớn suy sụp, sau đó cũng đi đến một góc tường khác, hiện tại, hắn chỉ muốn yên lặng một chút!
???
Bọn họ làm sao vậy?
Tại sao cả đám đều chạy đến góc tường?
Nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này, Tôn Thành Lân trực tiếp choáng váng!
“Mặc dù ta không hiểu chuyện gì đã xảy ra!”
“Nhưng hiện tại trong thư phòng chỉ còn dư lại một góc tường, nếu như ta không đi đến đó, có phải có vẻ không quá hòa hợp với tập thể không?”
Nghĩ vậy, Tôn Thành Lân liền mang theo vẻ mặt bối rối đi thẳng đến góc cuối cùng của bức tường.
“Hả?”
“Bọn họ đang làm gì vậy?”
“Tứ đại hộ pháp góc tường sao?”
“Tại sao tất cả bọn họ đều chạy đến góc tường?”
Lúc này, Diệp Phong vừa đột phá xong liền nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị này, trên mặt cũng lộ ra vẻ hoang mang
“Tôn lão bản!”
“Các ngươi chạy đến góc tường làm gì vậy?”
Sau đó, Diệp Phong lộ vẻ khó hiểu nhìn về phía Tôn Thành Lân hỏi.
???
Bốn người trạm góc tường, tại sao ngươi lại hỏi ta?
Ta chỉ là người đi theo sau!
Làm sao ta biết tại sao ta lại đứng trong góc này!
Nghe Diệp Phong hỏi chuyện, Tôn Thành Lân ngẩn ra, sau đó ấp úng giải thích: “Diệp thiếu, nhìn thấy nhiều Tử Huyền Thiên Ma Đan đều biến thành bánh đan, ta cảm thấy không thoải mái, cho nên muốn đi vào trong góc yên lặng!”
“Hả?”
“Muốn yên tĩnh sao?”
“Ta còn chưa bắt đầu bại hết các loại đỉnh cấp thiên tài địa bảo mà Thể Tu cần đâu!”
“Ngươi muốn yên tĩnh có phải có hơi sớm rồi không!”
Nghe Tôn Thành Lân nói vậy, Diệp Phong cười lắc đầu, sau đó trong lòng trực tiếp hạ lệnh với hệ thống: “Hệ thống, tiêu hao công năng nhìn trộm thiên cơ một lần, kiểm tra một chút, tại sao Tôn Thành Lân không chịu bán kiện bảo vật tuyệt thế kia!”
“Đinh! Tiêu hao công năng nhìn trộm thiên cơ một lần, bởi vì thứ mà nhà đấu giá Thiên Ngự có được cũng không phải bảo vật tuyệt thế gì, mà là một cái thượng cổ ma đầu chi khí bị phong ấn, cho nên, hắn không thể bán, cũng không dám bán!”
Khi Diệp Phong vừa dứt lời, giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu hắn.
“Nga!”
“Thượng cổ ma đầu chi khí bị phong ấn sao?”
“Thú vị như vậy!”
Sau khi biết rõ tình huống, Diệp Phong càng cảm thấy hứng thú với chi khí phong ấn đó!
“A Trường!”
“A Đoản!”
“Lâm tiền bối!”
“Vậy tại sao ba người các ngươi lại đứng ở trong góc tường?”
Sau đó, Diệp Phong nhìn ba người bọn họ hỏi.
“Diệp thiếu ( Phong ca )!”
“Chúng ta tới đây là muốn yên tĩnh!”
Nghe Diệp Phong dò hỏi, ba người trăm miệng một lời cùng trả lời.
???
Chương 1172 - Đầu trọc đi chân trần, đó không phải là Tiểu Cước sao?Ba người các ngươi cũng muốn ở trong góc tường yên tĩnh?
Có chuyện gì vậy, ta chỉ là tùy tiện đột phá một chút, kết quả liền đâm vào hang hổ yên tĩnh sao?
Nghe ba người trả lời, Diệp Phong lập tức sửng sốt!
“Được rồi!”
“Đừng đứng đừng ở kia lẳng lặng nữa!”
“Mau trở về đi!”
“Tiếp theo muốn nói chuyện chính sự!”
Sau đó, Diệp Phong trực tiếp quát to với bốn người bọn họ.
……
“Tôn lão bản!”
“Vốn là ta còn chuẩn bị một số trò chơi phá của nho nhỏ khác!”
“Nhưng mà, ta không định chơi nữa!”
“Chúng ta hiện tại đi thẳng vào kiện phong ấn chi khí kia đi!”
Sau khi cả bốn người quay lại, Diệp Phong nhìn về phía Tôn Thành Lân nói thẳng.
“A!”
“Diệp thiếu, tại sao ngươi lại biết kiện phong ấn chi khí đó?”
Nghe Diệp Phong nói như vậy, sắc mặt của Tôn Thành Lân lập tức thay đổi, sau đó vội vàng hỏi.
“Tôn lão bản!”
“Ngươi không cần phải xen vào việc ta làm sao biết được!”
“Ngươi chỉ cần nói cho ta biết tình huống của kiện phong ấn chi khí kia là được!”
“Đương nhiên, nếu như ngươi không muốn nói cũng không sao, ta có rất nhiều biện pháp làm ngươi nói, ngươi có thể từ chối ta!”
Nghe Tôn Thành Lân dò hỏi, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ hưng phấn đáp lại.
“Diệp thiếu!”
“Ta nói, ta nói!”
Nghe Diệp Phong uy hiếp, nhất là khi nhìn thấy bộ dạng kích động của Diệp Phong, Tôn Thành Lân lập tức hoảng sợ, bởi vì hắn không biết đối phương sẽ dùng thủ đoạn gì tra tấn hắn!
Mà hắn, không thể phản kháng, chỉ có thể âm thầm chịu đựng, đây mới là điều đáng sợ nhất!
“Diệp thiếu!”
“Kiện phong ấn chi khí kia là ta vô tình có được ở ngàn năm trước!”
“Mà trong kiện phong ấn chi khí lại phong ấn một cái thượng cổ ma đầu, mà thượng cổ ma đầu kia là một vị cường giả thượng cổ mấy chục vạn năm trước!”
“Theo như lời hắn lời, ở trong thời đại của hắn, nồng độ Hỗn Độn chi khí trong Hỗn Độn giới ít nhất cao hơn hiện tại mấy chục lần, mà hắn cũng là cường giả xứng đáng đứng đầu ở trong thời đại đó!”
“Mà nhà đấu giá Thiên Ngự ta có thể nhanh chóng phát triển trong ngàn năm qua cũng là vì được hắn giúp đỡ!”
“Nhưng mà, cây cao đón gió, chúng ta nhanh chóng quật khởi, tất nhiên cũng có không ít cường địch, tin tức về kiện bảo vật tuyệt thế kia hẳn là do bọn họ truyền ra!”
Lúc này, Tôn Thành Lân cũng nói ra một ít thông tin về phong ấn chi khí.
“Nga!”
“Nếu là như vậy, như vậy vấn đề liền tới rồi!”
“Nếu như hắn đã là cường giả đứng đầu ở trong thời đại đó, vậy thì tại sao hắn lại bị phong ấn?”
Nghe vậy, Diệp Phong cũng có hứng thú, sau đó liền hỏi ra nghi hoặc trong lòng!
“Diệp thiếu!”
“Hắn đã nói chuyện này với ta!”
“Theo lời hắn nói, lúc trước có rất nhiều người sẽ vì danh tiếng của hắn mà tới khiêu chiến, hơn nữa bởi vì hắn thích chiến đấu, cho nên bất luận kẻ nào thách đấu hắn cũng sẽ nhận lời khiêu chiến!”
“Nhưng mà chuyện hắn không nghĩ tới chính là, trong quá trình chiến đấu với một tên đầu trọc đi chân trần, tên kia cư nhiên đánh lén hắn, dẫn đến hắn thất bại, bị đối phương phong ấn!”
“Hắn còn nói, nếu như đối phương không đánh lén hắn, hắn nhất định sẽ không thua!”
Nghe Diệp Phong dò hỏi, Tôn Thành Lân cũng lập tức giải thích.
“Hả?”
“Tên đầu trọc đi chân trần?”
“Sao nghe giống như Tiểu Cước vậy!”
Sau khi nghe Tôn Thành Lân nói xong, trong đầu Diệp Phong trực tiếp hiện ra bóng dáng của Tiểu Cước.
“Đinh! Ký chủ, tên ma đầu kia chính là bị Tiểu Cước phong ấn!”
Đúng lúc này, giọng nói của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu Diệp Phong.
“Cái gì!!!”
“Cái tên đầu trọc đi chân trần đánh lén mà Tôn lão bản nói thế nhưng là Tiểu Cước?”
“Nếu Tiểu Cước đều cần đánh lén mới có thể đánh bại đối thủ, vậy thực lực của đối phương phải khủng khiếp đến mức nào?”
Nghe hệ thống nói xong, Diệp Phong cũng có chút khiếp sợ.
“Đinh! Ký chủ, ngươi đừng nghe tên ma đầu kia khoác lác, ở trong mắt Tiểu Cước, hắn chỉ rác rưởi!”
Đúng lúc này, giọng nói của hệ thống lại lần nữa vang lên.
???
Khoác lác?
Thượng cổ ma đầu kia đang khoác lác?
Nghe hệ thống nói như vậy, Diệp Phong sửng sốt!
“Diệp thiếu!”
“Mặc dù ta được thượng cổ ma đầu kia trợ giúp, nhưng ta cũng trả giá!”
“Bởi vì khế ước, nếu ta dám phản bội hắn, hắn có thể trực tiếp giết ta, mà việc ta cần làm chính là giúp hắn thu thập các loại thiên tài địa bảo hắn cần, sau đó giúp hắn phá giải phong ấn!”
“Cho nên, cho dù ngươi lấy ra thứ tốt gì, ta cũng sẽ không đồng ý!”
Thấy Diệp Phong im lặng không nói chuyện, Tôn Thành Lân tiếp tục nói.
“Tôn lão bản!”
“Tên đầu trọc đi chân trần đánh lén trong miệng ngươi hình như là hộ vệ bên cạnh ta!”
“Như vậy, ngươi đi lấy phong ấn chi khí lại đây, ta cũng gọi tên hộ vệ của ta đến đây!”
“Sau đó, ta kêu hộ vệ của ta thả tên đó ra, để cho bọn họ lần nữa tỷ thí!”
Sau khi nghe Tôn Thành Lân nói xong, Diệp Phong nói thẳng ra một câu như vậy, sau đó ném một bức họa cho đối phương!
“Cái gì!”
“Cường giả mấy chục vạn năm trước thế nhưng là hộ vệ của Diệp thiếu?”
“Vậy vị Diệp thiếu này rốt cuộc là ai!”
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Tôn Thành Lân ngẩn người ra, tuy nhiên hắn cũng không hỏi nhiều, mà là nhận lấy bức hoạ rồi rời đi thư phòng!
……
Nhà đấu giá Thiên Ngự, một gian mật thất bí mật dưới lòng đất!
“Tôn Thành Lân!”
“Sao ngươi còn có thời gian chạy tới chỗ ta?”
“Chẳng lẽ lại tìm được thiên tài địa bảo khác?”
Khi Tôn Thành Lân đi vào mật thất, một cái mâm tròn màu trắng trong mật thất liền lóe lên, sau đó, hư ảnh một nam tử trung niên gầy ốm liền xuất hiện bên trên mâm tròn!
“Hùng đại nhân!”
“Tin tức tốt, ta có một tin tức tốt muốn nói cho ngươi!”
“Hôm nay có một thanh niên tới đây, hắn nói tên đầu trọc đi chân trần năm đó phong ấn ngươi chính là hộ vệ bên cạnh hắn!”
“Hơn nữa, hắn đã gọi tên hộ vệ kia tới, chỉ cần ta mang ngươi qua đó, là có thể để cho người kia thả ngươi ra ngoài!”
“Đến lúc đó, các ngươi còn có thể luận bàn, ta tin tưởng, lần này ngươi tuyệt đối sẽ không thua!”
Chương 1173 - Lâm tiền bối, ngươi làm như vậy không sợ bọn họ đánh chết ngươi sao?Nghe đối phương dò hỏi, Tôn Thành Lân cũng vội vàng giải thích tình huống, sau đó còn lấy ra bức bức họa kia!
???
Mẹ nó, ta chỉ là đang khoác lác mà thôi!
Ta hoàn toàn không phải là đối thủ của tên biến thái đó!
Ở trong mắt hắn, ta chính là đệ trong đệ!
Hơn nữa, lúc trước tên biến thái kia còn dùng bàn chân to hôi thối của hắn đá ta ba ngày ba đêm, ta thật sự không muốn gặp hắn nữa!
Nhìn thấy bức hoạ trong tay Tôn Thành Lân, Hùng Thiên Địa cảm thấy mình muốn phát điên, không ngờ tới mấy chục vạn năm sau còn có thể lại đối phương!
“Giải thoát rồi!”
“Chỉ cần hộ vệ bên cạnh Diệp thiếu thả Hùng đại nhân ra ngoài, ta sẽ được giải thoát!”
“Sau này ta có thể tự do hưởng thụ cuộc sống, không cần mỗi ngày giúp hắn tìm kiếm các loại thiên tài địa bảo nữa!”
Lúc này, một bên Tôn Thành Lân ở một bên đã bắt đầu mơ tưởng về một cuộc sống tốt đẹp trong tương lai!
“Ta không đi!”
“Nói với người kia, ta sẽ tự ra ngoài bằng bản lĩnh của mình, không cần hắn thả ta thả ra!”
“Đến nỗi chuyện tỷ thí lần nữa, chờ đến khi ta ra ngoài bằng bản lĩnh của mình rồi nói sau!”
Đúng lúc này, giọng nói của Hùng Thiên Địa đột nhiên từ bên cạnh vang lên.
???
Người khác đã chủ động thả ngươi đi ra ngoài, sau đó, ngươi không muốn ra?
Đầu óc ngươi có bệnh sao?
Còn có, cái gì kêu bằng bản lĩnh của ngươi, đó không phải đều là ta liều sống liều chết ở bên ngoài giúp ngươi tìm kiếm đủ loại thiên tài địa bảo sao?
Nghe Hùng Thiên Địa nói những lời này, Tôn Thành Lân muốn phát điên!
Bên kia!
“Ngô chủ!”
“Ngài tìm ta?”
Sau khi đi vào thư phòng, Diệp Tiểu Cước tò mò hỏi.
“Tiểu Cước!”
“Mấy chục vạn năm trước, ngươi ở Hỗn Độn giới phong ấn một cường giả sao?”
Nghe Diệp Tiểu Cước nói xong, Diệp Phong trực tiếp hỏi.
“Hả?”
“Hình như từng có!”
“Chúng ta đã từng xuyên qua xuyên lại các vị diện ở trong đại thế giới để chơi, gặp qua rất nhiều người, cho nên ta không nhớ rõ lắm!”
Nghe được Diệp Phong dò hỏi, Diệp Tiểu Cước cũng trả lời ngay.
“Chờ một chút!”
“Hơi thở này có chút quen thuộc!”
Đúng lúc này, Diệp Tiểu Cước phóng xuất thần thức, lập tức cảm nhận được hơi thở của Hùng Thiên Địa trong mật thất dưới tầng ngầm.
“Ngô chủ!”
“Ta nhớ ra rồi!”
“Lúc trước khi ta đang du ngoạn trong một tòa thành trấn ở Hỗn Độn giới, ngẫu nhiên gặp được tên phế vật kia, sau đó hắn khả năng phát giác ra sự bất phàm của ta, cho nên muốn khiêu chiến ta!”
“Nhưng mà, loại rác rưởi kia không đủ tư cách khiêu chiến ta, cho nên ta mặc kệ hắn!”
“Kết quả, hắn thế nhưng ra tay đánh lén ta, ta tức điên, liền dùng chân to đạp hắn ba ngày ba đêm, cuối cùng tiện tay phong ấn hắn trong một cái phong ấn chi khí!”
“Không ngờ, sau mấy chục vạn năm, ta lại gặp được hắn ở đây!”
Sau đó, Diệp Tiểu Cước giải thích ngắn gọn một chút tình hình với Diệp Phong.
???
Xuyên qua xuyên lại các vị diện để chơi?
Tên này rốt cuộc là người nào, chẳng lẽ hắn đã cường đại đến mức có thể làm lơ loạn lưu không gian rồi sao?
Nghe Diệp Tiểu Cước nói những lời này, Lâm Trường Phong, Hồ Trường Trường cùng Hồ Đoản Đoản ở bên cạnh đều lộ ra vẻ khó tin, dù sao trong nhận thức của bọn họ, cho dù là Cửu Kiếp Hỗn Độn chi tổ, cũng không thể làm được việc xuyên qua các giao diện như vậy!
“Thì ra là vậy!”
“Hệ thống nói không sai, tên ma đầu kia thật đúng là giỏi khoác lác, thế nhưng còn nói là Tiểu Cước đánh lén hắn!”
“Kết quả, lại là hắn đánh lén Tiểu Cước!”
Mà Diệp Phong sau khi hiểu rõ tình huống cũng bật cười lắc đầu!
“Ngô chủ!”
“Nếu ngài đã đi vào Hỗn Độn giới, ngài không nghĩ tới việc sáng lập Bại Gia Môn ở đây sao?”
“Dù sao tạo một ngôi nhà ở chỗ này, khi nghỉ ngơi cũng thoải mái hơn!”
Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Tiểu Cước lại vang lên.
Hả?
Sáng lập Bại Gia Môn ở Hỗn Độn giới sao?
Để chính mình có một ngôi nhà ở đây ư?
Nghe Diệp Tiểu Cước đề nghị, Diệp Phong cũng cúi đầu bắt đầu suy nghĩ.
“Nga!”
“Bại Gia Môn?”
“Tên này đủ khí phách!”
“Phong ca, nếu như sáng lập Bại Gia Môn, có thể cho hai huynh đệ chúng ta bái nhập vào không?”
“Cho dù làm tạp dịch cũng được!”
Ngay khi Diệp Phong còn đang suy nghĩ chuyện này, giọng nói của Hồ Đoản Đoản vang lên từ bên cạnh.
“Phong ca!”
“Đừng nhìn ta thực lực thấp kém, nhưng đối với việc sáng lập tông môn, ta cũng lược hiểu một vài!”
“Cho nên, nếu như có chỗ nào cần đến ta, ngài cứ việc mở miệng!”
Ngay sau đó, giọng nói của Hồ Trường Trường cũng vang lên từ bên cạnh.
Mà Lâm Trường Phong ở bên cạnh nghe hai huynh đệ bọn họ nói như vậy, trên mặt cũng lộ ra vẻ cực kỳ rối rắm!
Thần bí!
Giàu có!
Bên người còn có hộ vệ cường đại!
Hơn nữa, bản thân còn có lực lượng hủy thiên diệt địa khủng bố!
Nếu có thể đi theo bên cạnh hắn, đó có tính là bước ngoặt của cuộc đời không?
Nghĩ vậy, Lâm Trường Phong cũng cắn chặt răng, sau đó trực tiếp hướng về phía Diệp Phong quỳ xuống, kiên định nói: “Diệp thiếu, ta nguyện ý từ bỏ thân phận Thái thượng trưởng lão Thiên Ngộ Kiếm Tông, bái nhập vào Bại Gia Môn của ngài, không cầu làm trưởng lão, chỉ cần có thể tiếp nhận ta, ta đã thấy đủ!”
???
Ta còn chưa làm ra quyết định đâu! Các ngươi đã bắt đầu xuống tay với Bại Gia Môn rồi sao?
Nghe ba người nói như vậy, Diệp Phong cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Lâm tiền bối!”
“Ngươi dù sao cũng là Thái thượng trưởng lão Thiên Ngộ Kiếm Tông, nếu như vô cớ từ bỏ thân phận Thái thượng trưởng lão, có phải không tốt lắm không!”
Sau đó, Diệp Phong liền nhìn về phía Lâm Trường Phong lên tiếng dò hỏi.
“n!”
“Thật sự là không tốt lắm!”
“Dù sao, ta có thể có được tu vi như hiện tại cũng là nhờ vào sự giúp đỡ từ Thiên Ngộ Kiếm Tông, nếu như Thiên Ngộ Kiếm Tông không cung cấp cho ta nhiều tài nguyên tu luyện cùng thiên tài địa bảo như vậy, cũng sẽ không có ta hôm nay!”
Nói đến đây, Lâm Trường Phong dừng lại một chút, sau đó tiếp tục nói: “Diệp thiếu, nếu không ta kéo Thiên Ngộ Kiếm Tông làm thế lực phụ thuộc cho Bại Gia Môn, như vậy cũng coi như là ta báo đáp Thiên Ngộ Kiếm Tông!”
???