Ta, Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu (Dịch Full)

Chương 81 - Chương 1294 - Mẹ Nó! Ta Phải Bị Mấy Vạn Chính Mình Đánh Cướp?

Chương 1294 - Mẹ nó! Ta phải bị mấy vạn chính mình đánh cướp?

Người nào mẹ nó muốn so tài với ngươi?

Ngươi sao có thể mở mắt nói lời bịa đặt như vậy?

Nghe được lời nói của Diệp Tiểu Cước, Vạn Bảo lão nhân trực tiếp ngốc ngay tại chỗ!

"Tiểu Cước đại nhân!"

"Ta chưa nói muốn luận bàn ‌cùng ngài!"

Sau khi tỉnh táo lại, Vạn Bảo lão nhân vội vàng giải thích, dù sao, nếu là thật sự luận bàn, vậy không phải hắn sẽ mất một nửa cái mạng thì cũng bị lột da a!

"Cái gì!!!"

"Ngươi đã đợi không kịp!"

"Lập tức ‌muốn luận bàn cùng ta?"

Nghe được câu nói của Vạn Bảo lão nhân, Diệp Tiểu Cước lại lần nữa thêu dệt vô cớ.

"Mẹ nó!"

"Ta mẹ nó ‌xem như thấy rõ!"

"Tiểu Cước đại nhân đây là rõ ràng muốn chơi ta một trận!"

Nghe được câu nói của Diệp Tiểu Cước, Vạn Bảo lão nhân rốt cục cũng phản ứng lại, sau đó trên mặt toát ra một nụ cười khổ, hắn không nghĩ tới, loại cường giả cấp bậc như Diệp Tiểu Cước, vậy mà cũng sẽ làm ra chuyện không biết xấu hổ như vậy!

"Tiểu Cước đại nhân!"

"Không cần nói nhảm!"

"Ngươi muốn đánh thì đánh đi!"

"Nhưng ta chỉ có một thỉnh cầu, đó là tuyệt đối không nên đánh mặt ta!"

Sau đó, Vạn Bảo lão nhân nhìn về phía Diệp Tiểu Cước nói.

Một lúc lâu sau!

"Hả?"

"Vạn Bảo lão nhân!"

"Mặt của ngươi là chuyện gì xảy ra?"

Nhìn thấy Vạn Bảo lão ‌nhân mang một cái mặt xưng như đầu heo đi vào phòng, Diệp Phong cũng lộ vẻ ngạc nhiên hỏi.

"Diệp thiếu gia!"

"Không có gì!"

"Là khi đi bộ không cẩn thận ngã một phát, vừa vặn bị đập vào mặt!"

Nghe được Diệp ‌Phong hỏi thăm, Vạn Bảo lão nhân cũng lộ vẻ lúng túng trả lời.

"Ừm?"

"Có thể coi là ngã đập mặt, nhưng một cái ngã đó cũng không thể ngã thành như vậy đi!"

Nghe được Vạn Bảo lão nhân giải ‌ thích, Diệp Phong lại căn bản không tin, sau đó hỏi lại lần nữa.

"A!"

"Ta nhớ lầm!"

"Không phải ngã một phát, mà chính là ngã mấy phát!"

Nhìn thấy Diệp Phong căn bản không tin, Vạn Bảo lão nhân cũng là gượng cười giải thích lần nữa.

"Cái mẹ gì mà ngã mấy lần!"

"Cái này rõ ràng là bị Diệp Tiểu Cước đạp mà!"

"Còn ở đây diễn kịch!"

Nhìn mấy dấu chân trên mặt Vạn Bảo lão nhân kia, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lắc đầu, bất quá, nhưng nếu đối phương đã không muốn nói tình hình thực tế, vậy hắn cũng không định tiếp tục truy hỏi, dù sao đây cũng là việc nhỏ!

"Vạn Bảo lão nhân!"

"Đã lấy được mười vạn giọt máu chó!"

"Vậy kế tiếp ngươi mau đưa mười vạn giọt cẩu huyết hòa tan vào mười vạn Thiên Biến Quả này đi!"

"Sau đó, sẽ có người đưa ngươi đi một nơi!"

"Đến lúc đó, ngươi chỉ cần đưa‌ mười vạn Thiên Biến Quả cho mười vạn con Đạo thú ăn hết là được!"

"Sau cùng!"

"Ngươi hãy mang theo mười vạn Đạo thú biến thành chó, lại đi cướp đoạt cẩu tử một lượt là được!"

Lúc này, Diệp Phong nhìn về phía Vạn Bảo lão nhân ra lệnh.

? ? ?

Ăn cướp mười vạn giọt máu chó, chính là vì để hòa vào mười vạn Thiên Biến Quả quý báu kia?

Mà ta vừa mới lấy hết máu của Cẩu ca, ngay sau đó đã muốn ta mang theo mười vạn Cẩu ca đi ăn cướp Cẩu ca?

Vậy sau này nếu như bị Cẩu ca phát hiện ta chính là kẻ cướp che mặt, vậy ta há không bị phế đi?

Nghe được Diệp Phong hạ mệnh lệnh này, cả người Vạn Bảo lão nhân đều muốn điên rồi, hắn không nghĩ tới chính mình mới lên làm chó săn, vậy mà đã nhận được hai nhiệm vụ gian nan như vậy!

"Diệp thiếu gia!"

"Trên thân cẩu tử kia, giống như không có bảo bối gì!"

"Chẳng lẽ lần thứ hai ăn cướp, còn phải đánh cướp máu chó?"

Sau đó, Vạn Bảo lão nhân nhìn về phía Diệp Phong hỏi.

"Không được!"

"Đã ăn cướp mười vạn giọt cẩu huyết!"

"Nếu lại ào ào lấy máu nó, ta sợ nó sẽ sinh ra ám ảnh tâm lý!"

"Như vậy đi!"

"Ngươi mang theo mười vạn cẩu tử biến thân đi ăn cướp nó, nếu là nó không bỏ ra nổi bảo bối, thì ra tay với lông chó trên người nó đi!"

Nghe được Vạn Bảo lão nhân hỏi, Diệp Phong đầu tiên là nghĩ nghĩ, sau đó cho ra biện pháp giải quyết!

Hả?

Trước thì lấy máu!

Sau lại nhổ lông!

Còn có thể chơi như ‌ vậy?

Nghe được câu nói của Diệp Phong, trong đầu của Vạn Bảo lão nhân không tự chủ được hiện lên dáng vẻ trụi lông của Kiếm Cẩu!

"Diệp thiếu gia!"

"Ta biết nên ‌làm như thế nào rồi!"

Nói xong, Vạn ‌Bảo lão nhân bắt đầu dung nhập nguyên một đám máu chó vào trong Thiên Biến Quả.

Sau ba canh giờ!

Trong rừng cây!

"Mẹ nó!!!"

"Kẻ cướp vô liêm sỉ hơn cả chó này tại sao lại tới nữa?"

"Chưa xong đúng không!"

Tiểu Hoàng Cẩu đang tựa ở dưới một cây đại thụ nghỉ ngơi, nhìn thấy Vạn Bảo lão nhân che mặt lại xuất hiện trong tầm mắt lần nữa, không biết tại sao nó lại cảm thấy một chút bất an khó hiểu!

"Cẩu ca!"

"Kẻ cướp lấy máu của ngươi kia, lại mẹ nó đến rồi!"

"Nếu hắn còn muốn cướp máu tươi, vậy thì để hắn ăn cướp máu sói của ta đi!"

"Cẩu ca!"

"Lần này ta tuyệt đối đứng trước người của ngươi!"

"Nếu như hắn muốn!"

"Máu rồng của ta cứ việc cho hắn!"

"Cẩu ca!"

"Lần này, liền để Phi Thiên Trư Trư ta ra ngoài lấy máu đi!"

Mà Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long cùng Phi Thiên Trư Trư cũng chú ý tới Vạn Bảo lão nhân, lúc này trực tiếp ngăn ở trước người Tiểu Hoàng Cẩu!

"Lang đệ, Long đệ, Trư đệ!"

"Các ngươi quá làm cho ta cảm động!"

"Nhưng phần cảm động này, cũng đừng giống trước đó chỉ duy trì được một lát, các ngươi nhất định phải nói được thì làm được!"

Nghe nói như thế, lại nhìn ba thú đứng trước người một chút, Tiểu Hoàng Cẩu cũng cực kỳ cảm động tự nói trong lòng.

"Bốn thú đối diện nghe đây!' ‌

"Đường này là ta mở, cây này là ta trồng!"

"Nếu muốn ở đây, lưu lại tài sản!"

Lúc này, thanh âm kêu gào của Vạn Bảo lão nhân trực tiếp từ nơi không xa vang lên.

"Đi!"

"Quy củ của ngươi, chúng ta đều hiểu!"

"Không phải là không cướp được thì không đi sao?"

"Có điều rút máu chó của ta đã đủ nhiều!"

"Nếu như ngươi còn muốn cướp máu, vậy thì lấy trên thân ba đứa nó đi!"

Nghe được tiếng la của Vạn Bảo lão nhân, Tiểu Hoàng Cẩu cũng trực tiếp đáp lại.

"Ai nói ta lần này muốn cướp máu?"

"Ta nói cho các ngươi biết!"

"Lần này ta muốn cướp, là lông trên thân các ngươi!"

Chương 1295 - Mẹ nó! Ta phải bị mấy vạn chính mình đánh cướp? (2)

"Mà lần này ta tới, là mang theo đông đảo tiểu đệ!"

Khi tiếng nói của Vạn Bảo lão nhân vừa ra, một trận thanh âm huyên náo truyền ra từ bụi cỏ bốn phía.

Ngay sau đó, một đầu tiếp một đầu Tiểu Hoàng Cẩu trực tiếp xuất hiện giữa tầm mắt bốn thú trộm cướp!

Rất nhanh sau đó!

Tiểu Hoàng Cẩu lít nha lít nhít, mênh mông cuồn cuộn hoàn toàn xuất hiện ở‌ trong mắt bốn thú!

"Mẹ nó!!!"

"Hơi thở của Cẩu ca!"

"Hoàng Tuyền kiếm ý!"

"Ba động của Hoàng Tuyền thần thông!"

"Đáng chết, cẩu tử xuất hiện những thứ này, mặc kệ là bộ dáng, hơi thở hay lực lượng làm sao đều giống Cẩu ca như đúc!"

Khi bốn thú phát giác được tình huống này, Phệ Huyết Đường Lang lộ ra sắc mặt khó có thể tin kinh hãi hô lên!

"Cẩu ca!"

"Ngươi nhất định phải đi theo bên người chúng ta!"

"Một khi rời ra, vậy chúng ta không phân biệt được vị nào mới thật sự là ngươi!"

Ngay sau đó, tiếng nói của Tiểu Thương Long cũng vang lên.

"Cẩu ca!"

"Tiếp lấy Gatling!"

"Chỉ cần ngươi cầm nó, coi như đi cách khỏi chúng ta, chúng ta cũng có thể nhận ra ai mới thật sự là ngươi!"

Lúc này, Phi Thiên Trư Trư lại nghĩ đến một ý tưởng, sau đó thì lấy từ đống súng ống chiến giáp ra một khẩu Gatling ném cho Tiểu Hoàng Cẩu!

"Ah!!!"

"Cái này mẹ ‌nó là tình huống như thế nào!"

"Ta phải bị mấy vạn chính mình đánh cướp?"

Sau khi cầm lấy Gatling, Tiểu Hoàng Cẩu nhìn vô số chính mình chung quanh một chút, trong lòng cũng cực kỳ sụp đổ hô to lên!

"Này!"

"Đừng nói ta không nhắc nhở các ngươi!' ‌

"Nếu như các ngươi vẫn ngăn ở trước con chó kia, vậy lông sói, vảy rồng cùng lông heo trên thân các ngươi ta cũng sẽ cướp hết!"

"Có điều, nếu như hiện tại các ngươi lập tức tránh ra, vậy ta cũng chỉ đoạt lông chó của nó, sẽ không ra tay với các ngươi!"

Lúc này, chú ý tới Phệ Huyết Đường Lang, Tiểu Thương Long cùng Phi Thiên Trư Trư ‌vẫn đang ngăn ở trước người Tiểu Hoàng Cẩu, Vạn Bảo lão nhân cũng lộ vẻ bất đắc dĩ lên tiếng uy hiếp.

"Cẩu ca!"

"Hắn cũng chỉ muốn ‌cướp một ít lông chó của ngươi mà thôi, cũng sẽ không thương tổn ngươi!"

"Nhưng chúng ta cứ ngăn ở trước người ngươi, vậy rất có thể sẽ khiến hắn tức giận!"

"Mà một khi hắn tức giận, vậy rất có thể sẽ gây thương tổn cho ngươi, cho nên, vì an toàn của ngươi, chúng ta cũng chỉ có thể lui sang một bên!' ‌

Nghe được Vạn Bảo lão nhân uy hiếp, Phệ Huyết Đường Lang trực tiếp quay đầu nhìn Tiểu Hoàng Cẩu nói một câu như vậy, sau đó, ba thú trực tiếp lui qua một bên!

"Mẹ nó!"

"Lại nữa?"

"Các ngươi không thể để ta cảm động một hồi sao?"

Nhìn thấy ba thú trực tiếp đứng qua một bên, trên mặt Tiểu Hoàng Cẩu cũng toát ra một vệt cười khổ!

"Xông lên!"

"Nhóm cẩu tử!"

"Cướp sạch lông chó của nó!"

Lúc này, theo tiếng ra lệnh của Vạn Bảo lão nhân, mười vạn Tiểu Hoàng Cẩu giống như cơn bão cát màu vàng, trực tiếp vọt tới hướng Tiểu Hoàng Cẩu!

"Ah!"

"Hỗn Độn giới cũng thật là đáng sợ!"

"Vì cái gì nơi này sẽ có nhiều Kiếm Cẩu giống ta như đúc!"

"Không được!"

"Chuyện đáng sợ như vậy, ta nhất định phải nói cho chủ nhân mới được!"

"Nếu không, vạn nhất những cẩu tử này đi trêu chọc chủ nhân, sau đó chủ nhân ngộ nhận thành ta, vậy chẳng phải ta thảm rồi!"

Nhìn mười vạn Tiểu Hoàng Cẩu vọt tới phía mình, Tiểu Hoàng Cẩu cũng lộ vẻ bất an nói.

Một lát sau!

"Mẹ nó!"

"Đoạt lông chó thì đoạt lông chó!"

"Ngươi mẹ nó cắn thịt ta làm ‌gì!"

"Ai nha mẹ nó!"

"Con Kiếm Cẩu nhà người sao lại chơi chó như thế, cắn lông chó của ta không trực tiếp cắn đứt, ngược lại cứng rắn nhổ xuống?"

"Ah!!!"

"Con Kiếm Cẩu ngươi mẹ nó mắt chó mù à, đó mẹ nó là huynh đệ của ta, không phải lông chó!"

". . ."

Rất nhanh, Tiểu Hoàng Cẩu đã bị vô số Tiểu Hoàng Cẩu bao phủ lại, tiếng kêu thảm thiết của nó liên tiếp không ngừng vang lên.

Sau một hồi!

"Tên khốn kiếp!"

"Tên cướp này, hắn quả thực cũng là tên khốn kiếp a!"

"Trước đó còn thiếu sáu mươi tám giọt máu chó kà ta có thể kết thúc cơn ác mộng lấy máu, kết quả, hắn hết lần này tới lần khác không lấy xong cho ta, mà chính là đánh ta ngất xỉu, còn mỹ danh nói là giúp ta giảm bớt tra tấn!"

"Mà bây giờ, ta bị mấy vạn con chó điên cuồng nhổ lông chó, hắn lại không đánh ta ngất xỉu!"

"Hắn rõ ràng là đang cố ý chơi ta!"

Lúc này, đã biến thành Kiếm Cẩu Tiểu Hoàng Cẩu trọc lông, nhìn kẻ cướp che mặt đối diện kia, trong mắt sớm đã tràn ngập vô tận lửa giận!

"Cẩu tử!"

"Lông chó của ta cũng cướp ‌xong!"

"Chúng ta núi xanh còn đó, nước biếc chảy dài, về sau hữu duyên gặp lại!"

Lúc này, Vạn Bảo lão nhân đã hoàn thành nhiệm vụ, cũng nhìn về phía Tiểu Hoàng Cẩu cười lớn.

? ? ?

Đầu tiên là cướp máu chó của ta!

Sau đó là cướp lông chó của ta!

Cái này còn không được, còn muốn về sau gặp lại?

Ta gặp ngươi muội chứ gặp!

Nghe được lời này của Vạn Bảo lão nhân, Tiểu Hoàng Cẩu cũng run lên toàn thân, nó không nghĩ tới, đối phương vậy mà hoàn toàn để mắt tới nó!

Một bên khác!

Trong phòng khách tửu lâu!

"Đinh! Chúc mừng kí chủ hoàn thành sản phẩm bại gia hôm nay, khen thưởng đột phá ba tiểu cảnh giới, khen thưởng mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch *3!"

Ngay khi Diệp Phong chờ đến hơi không kiên nhẫn, thanh âm nhắc nhở khen thưởng của hệ thống vang lên trong đầu hắn.

Oanh! Oanh! Oanh!

Ngay sau đó, ba cỗ hơi thở đột phá bạo phát từ trong cơ thể của hắn!

Đạo Thần cảnh thất trọng đỉnh phong!

Đạo Thần cảnh bát trọng đỉnh phong!

Đạo Thần cảnh cửu trọng đỉnh phong!

Khi tu vi của Diệp Phong đạt tới Đạo Thần cảnh cửu trọng đỉnh phong, hơi thở không ngừng đột phá mới dần dần ngừng lại!

"Đạo Thần cảnh cửu trọng đỉnh phong!"

"Mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch đạt tới 75 viên!"

"Nhanh!"

"Thật là quá nhanh!"

"Tốc độ tăng tu vi và thu thập mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch thật là quá nhanh!"

Kiểm tra tu vi bản thân một hồi, lại kiểm tra số lượng mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch một hồi, một nụ cười đắc ý trực tiếp hiện lên trong đầu Diệp Phong.

"Hệ thống!"

"Sáng mai, tuyên bố‌ nhiệm vụ bại gia cho ta!"

Chương 1296 - không biết luyện đan? Vậy bịa ra mấy lời chỉ đạo.

"Tốt nhất là loại nhiệm vụ có thể thu được số lượng lớn mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch!"

Sau đó, Diệp Phong ở trong lòng nới với hệ thống.

"Đinh! Kí chủ, tại sao lại muốn buổi sáng ngày mai tuyên bố, hiện tại tuyên bố thì phạm pháp sao?"

Tiếng nói của Diệp Phong vừa ra, thanh âm hệ thống vang lên trong đầu hắn.

"Hệ thống!"

"Mặc dù bây giờ tuyên bố cũng không phạm pháp, nhưng hiện tại ta muốn nghỉ ngơi!"

"Dù sao, sắc trời đều đã mờ đi, cũng sắp đêm rồi!"

Nghe được lời này của hệ thống, Diệp Phong cũng cười đáp lại một câu, sau đó nằm dài trên giường nghỉ ngơi.

. . .

Sáng sớm hôm sau!

"Aizz!"

"Lại lãng phí một bộ chăn ‌mền!"

"Sư tôn lúc nào mới có thể phi thăng đến Hỗn Độn giới theo ‌ta!"

Nhìn cái chăn trước mắt đã thủng trăm ngàn lỗ, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó nhanh chóng thu chăn vào bên trong không gian hệ thống!

"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ bại gia, Ngự Long thành Thành Chủ phủ trước mắt đang tuyển một tên luyện đan đại sư chỉ đạo thiếu thành chủ luyện đan, mời ‌kí chủ lấy phương thức bại gia, thông qua khảo hạch của Thành Chủ phủ, sau đó thuận lợi trở thành Luyện Đan Sư duy nhất chỉ đạo thiếu thành chủ luyện đan, nhiệm vụ thành công, khen thưởng số lượng lớn mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch, nhiệm vụ thất bại không trừng phạt, thời gian nhiệm vụ, ba ngày!"

"Đinh! Nhắc nhở kí chủ, thời gian nhiệm vụ ba ngày, là tính từ khi trở thành luyện đan đạo sư của thiếu thành chủ, nói cách khác, kí chủ cần chỉ đạo thiếu thành chủ luyện đan ba ngày mới tính là hoàn thành nhiệm vụ, nếu như chỉ đạo luyện đan không đủ ba ngày hoặc không thông qua khảo hạch của Thành Chủ phủ, vậy sẽ đều tính là nhiệm vụ thất bại!"

Đúng lúc này, thanh âm hệ thống tuyên bố nhiệm vụ vang lên trong đầu Diệp Phong.

Hả?

Lấy phương thức phá của thông qua khảo hạch!

Sau đó chỉ đạo thiếu thành chủ luyện đan ba ngày, mới tính là hoàn thành nhiệm vụ?

Nghe được nhiệm vụ bại gia mà hệ thống ban bố này, trên mặt Diệp Phong cũng toát ra sắc mặt mơ hồ, bởi vì hắn căn bản cũng không quá hiểu luyện đan!

"Hệ thống!"

"Thông qua khảo hạch của Thành Chủ phủ, ta còn có thể nghĩ biện pháp một chút!"

"Nhưng ta căn bản không biết luyện đan a, làm sao chỉ đạo thiếu thành chủ luyện đan được?"

Sau đó, Diệp Phong lên tiếng hỏi hệ thống.

"Đinh! Kí chủ, tuy ngươi không biết luyện đan, nhưng ngươi có thể chỉ đạo a, dù sao trong nhiệm vụ cũng không yêu cầu ngươi nhất định phải chỉ đạo luyện đan chính xác, cho nên ngươi muốn chỉ đạo như thế nào thì chỉ đạo, chỉ cần kiên trì ba ngày là được!"

Nghe được Diệp Phong hỏi, hệ thống cũng rất nhanh đã cho ra câu trả lời.

"Ừm?"

"Muốn chỉ đạo như thế nào thì chỉ đạo?"

"Hệ thống!"

"Nếu ngươi để cho ta chơi như vậy, vậy cái nhiệm vụ bại gia này lại trở nên thú vị!"

Sau khi nghe được hệ thống giải thích, Diệp Phong nhếch miệng nở nụ cười, hắn không nghĩ tới, hệ thống vậy mà lại cho ra một cái nhiệm vụ thú vị như vậy!

"Hệ thống!"

"Để Tiểu Thi tới đây một chuyến!"

"Sau đó để hắn đưa ta đến Ngự Long thành đi!"

Sau đó, Diệp Phong hạ ‌một mệnh lệnh cho hệ thống!

Một lát sau!

Bên trong Ngự Long thành!

"Mẹ nó!"

"Người đến Thành Chủ phủ báo danh Luyện Đan Sư hơi nhiều a!"

Khi Diệp Phong đi vào phủ Thành Chủ, nhìn đến có hơn trăm người đang đứng xếp hàng tiến hành đăng ký, trên mặt trực tiếp toát ra vẻ giật mình, hắn không nghĩ tới, chỉ tìm luyện đan đạo sư cho thiếu thành chủ mà thôi, kết quả vậy mà lại có nhiều người đến đây cạnh tranh như vậy!

"Tiểu huynh đệ!"

"Hay là ngươi thôi đi, đừng lãng phí thời gian ở đây!"

"Tuy ta không biết mức độ luyện đan của ngươi như thế nào, nhưng thực lực của ngươi đã không đạt tiêu chuẩn!"

"Cho nên ngươi không thể nào được tuyển chọn!"

Ngay khi Diệp Phong đi vào xếp hàng giữa đám người, trước người hắn là một tên trung niên nam tử thiện ý lên tiếng nhắc nhở.

"Ừm?"

"Tìm luyện đan đạo sư cho thiếu thành chủ, lại còn yêu cầu tu vi?"

Nghe được trung niên nam tử nhắc nhở, Diệp Phong cũng toát ra vẻ giật mình. ‌

"Tiểu huynh đệ!"

"Ngươi sẽ không phải là không biết sự kiện này đi!"

"Chẳng lẽ ngươi không nhìn thông báo sao?"

Nhìn thấy Diệp Phong giật mình, trung niên nam tử cũng xạm mặt lại hỏi thăm.

"Thông báo?"

"Không biết!"

"Ta chỉ biết Thành Chủ phủ đang tìm cho thiếu thành chủ một luyện đan đạo sư!"

"Đúng rồi, lão ca!"

"Trên thông báo ngoại trừ có yêu cầu tương đối với tu vi, còn có yêu cầu khác sao?"

Nghe được trung niên nam tử hỏi, Diệp Phong cũng lộ vẻ lúng túng đáp lại một câu, sau đó lên tiếng hỏi.

"Không có yêu cầu khác!"

"Chỉ cần tu vi đạt tới tiêu chuẩn!"

"Sau đó tự thân nắm giữ tạo nghệ luyện đan cực cao là được!"

Nghe được Diệp Phong hỏi, trung niên nam tử cũng thuận miệng đáp lại một câu, sau đó không tiếp tục để ý đến Diệp Phong, bởi vì hắn cảm giác não Diệp Phong tuyệt đối có bệnh nặng!

Nếu không, một người bình thường không nhìn thông báo đã trực tiếp tới cạnh tranh?

"Aizz!"

"Còn muốn hỏi hắn, tu vi tiêu chuẩn là cảnh giới gì!"

"Mà nhìn bộ dạng này của hắn, giống như không muốn để ý đến ta!"

Nhìn đến trung niên nam tử trực tiếp quay người không để ý tới mình nữa, Diệp Phong cũng lộ vẻ bất đắc dĩ nở nụ cười khổ.

"Tiểu tử này!"

"Vẫn còn chưa đi!"

"Xem ra ta đoán không tệ, đầu óc của hắn tuyệt đối có bệnh nặng!"

Chú ý tới Diệp Phong còn xếp hàng ở phía sau, trung niên nam tử cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó lấy ra 200 khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch đổi vị trí cùng người phía trước!

Không vì cái gì, hắn cũng muốn cách người có bệnh xa một chút!

"Ồ!"

"Dùng tiền đổi ‌vị trí?"

"Còn mẹ nó có thể chơi như vậy?"

"Ta làm sao ‌lại không nghĩ tới nhỉ!"

Mà Diệp Phong đứng ở phía sau thấy cảnh này, lại hai mắt tỏa sáng, sau đó lấy ra 1000 khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch đổi vị trí với người phía trước kia!

"Mẹ nó!"

"Hai người này có bệnh à!"

"Chỉ vì để đứng gần phía trước một chút mà không ngừng trả thù lao?"

Chương 1297 - Mẹ nó! Tiểu tử này lại cùng ta lên.

Nghĩ đến mình cái gì cũng không làm, cũng chỉ nhường xuống hai vị trí, sau đó đã được 1200 khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch, cái này khiến Tống Hỏa rất hưng phấn, sau đó quay đầu dò hỏi người đứng phía sau: "Lão huynh, chỉ cần 300 khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch, ngươi có thể đến vị trí trước ta, thế nào, đối với giao dịch này có hứng thú hay không?"

"Hả?"

"Là ngươi điên rồi!"

"Còn nói ta người ngốc nhiều tiền?"

"Chỉ vì gần lên phía trước một vị trí, ta phải bỏ ra 300 khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch làm giá, trừ phi não bị nước vào, nếu không tuyệt đối không làm được chuyện ngu xuẩn như vậy!"

Nghe được Tống Hỏa hỏi, tên nam tử đằng sau kia thì dùng một loại ánh mắt nhìn ngu ngốc nhìn hắn lên tiếng trả lời.

Một bên khác!

"Mẹ nó!"

"Tiểu tử này có độc!'

"Ta mẹ nó dùng tiền đổi vị trí, hắn cũng dùng tiền đổi vị trí!"

"Thế nào, nhất định phải đứng sát bên ta?"

Chú ý tới Diệp Phong lại tới phía sau mình, tên trung niên nam tử kia cũng ở trong lòng mắng lớn, sau đó cắn răng lại lần nữa xuất ra 200 khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch, sau đó đổi vị trí với người phía trước!

"Ồ!"

"Lão ‌huynh này lại đi rồi?"

"Chẳng lẽ nói hắn cũng là một tên phá của?"

Nhìn thấy tên trung niên nam tử kia lần nữa đổi cái vị trí với người phía trước, Diệp Phong cũng toát ra vẻ giật mình, phải biết hắn chỉ vừa định dùng 1000 khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch đổi vị trí cùng hắn đó a!

Sau đó!

Diệp Phong dùng 1000 khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch, đổi cái vị trí cùng người phía trước!

"Mẹ nó! ! !"

"Tiểu tử này lại lên cùng ta!"

"Tốt!"

"Vậy ta nhìn xem, ngươi có thể lên cùng bao lâu!"

Chú ý tới Diệp Phong lại đi theo sau, trung niên nam tử cũng tức giận, sau đó lấy ra 200 khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch, lần nữa đổi vị trí cùng người phía trước!

Một người!

Hai người!

Ba người!

Khi trung niên nam tử bỏ ra tới vạn khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch đổi vị trí với hơn mười người phía trước, phát hiện Diệp Phong vẫn đi theo sau, trong lòng hắn trực tiếp sụp đổ!

Phải biết, hắn tiêu số tiền này, đều là lãng phí, dù sao hắn lại không thiếu chút thời gian này! ‌

"Hừ!"

"Ta mẹ nó phục còn không được sao!'

"Ngươi đã nguyện ý đi theo phía sau của ta, vậy ngươi cứ theo đi!"

"Ta mẹ nó là đổi không nổi!"

Sau đó, trung niên nam tử làm ra quyết định!

"Lão ca!"

"Nơi này là 1000 khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch!' ‌

"Chỉ cần ngươi đổi chỗ cùng ta, vậy chỗ Hỗn Độn ‌chi thạch, này đều là của ngươi!"

Khi trung niên nam tử đã thỏa hiệp, giọng nói Diệp Phong vang lên phía sau của hắn.

Hả?

1000 khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch?

Đổi vị trí cùng ta?

Nghe được lời này của Diệp Phong, trung niên nam tử trực tiếp hoang mang, bởi vì dựa theo phỏng đoán của hắn, Diệp Phong là muốn ở phía sau hắn mới đúng!

"Tiểu huynh đệ!"

"Ngươi phải dùng 1000 khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch đổi vị trí với ta?"

"Ngươi không muốn ở đằng sau ta?"

Sau khi tỉnh táo lại, vẻ mặt trung niên nam tử thành thật nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi.

"Lão ca!"

"Ta đi theo sau ngươi làm ‌cái gì?"

"Ta là muốn dùng thời gian nhanh nhất, đến phía trước nhất mà!"

"Có điều, ta còn phải tạ ơn ‌lão ca ngươi đây!"

"Nếu không phải ngươi, ta còn không biết có thể dùng tiền đổi vị trí đó!"

Sau khi nghe được trung niên nam tử nói, Diệp Phong cũng ‌cười giải thích.

? ? ?

Ngươi không phải muốn cùng ta?

Mà là bởi vì nhìn thấy ta dùng tiền đổi vị trí, cho nên được dẫn dắt, sau đó muốn thừa thế xông lên, trực tiếp dùng tiền đổi được vị trí đầu tiên?

Vậy ta hao tốn hơn vạn khối sơ phẩm Hỗn Độn tinh thạch tính là gì?

Nghĩ đến chính mình lãng phí một cách vô ích hơn vạn khối sơ phẩm Hỗn Độn chi thạch, tâm thái trung niên nam tử trực tiếp sập rồi!

Một lát sau!

"Rốt cục đổi được vị trí đầu tiên!"

"Nếu là còn ngốc nghếch chờ ở phía sau, tối thiểu sẽ lãng phí ‌ hai canh giờ!"

Khi Diệp Phong rốt cục cũng đi tới vị trí đầu, cũng cảm thấy may mắn tự nói.

"Vị tiếp theo!"

Đúng lúc này, quản gia đứng ở cửa phủ Thành Chủ hô to lên, đồng thời, một tên trung niên nam tử cũng mang theo sắc mặt mất mát đi ra khỏi phủ Thành Chủ.

"Tiểu huynh đệ!"

"Khảo hạch bên trong cực ‌ kỳ đáng sợ!"

"Ta chỉ có thể nói chúc ngươi may mắn!"

Mà khi Diệp Phong và tên trung niên nam tử này gặp thoáng qua, tên trung niên nam tử cực kỳ thân thiện nhắc nhở một câu như vậy!

Hả?

Không phải chỉ là tìm luyện đan đạo sư sao?

Khảo hạch còn có thể đáng sợ thế nào?

Nghe được trung niên nam tử nhắc nhở, Diệp Phong lại là toát ra sắc mặt không hiểu!

Rất nhanh sau đó!

Diệp Phong được đưa tới một cái sân nhỏ rộng rãi!

"Tiểu tử!"

"Ngươi có thể đi!"

Đúng lúc này, một tên nam tử khôi ngô đứng trong sân dùng sắc mặt lạnh lùng nhìn Diệp Phong nói một câu như vậy.

"Hả?"

"Ta có thể đi?"

"Vì cái gì?"

"Ngươi còn chưa tiến hành khảo hạch với ta?"

Nghe nói như thế, Diệp Phong cũng sững sờ, sau đó lộ vẻ không hiểu lên tiếng hỏi.

"Tự thân tu vi không đạt tới Đạo Tôn cảnh cửu trọng đỉnh phong, là không có tư cách tham gia khảo hạch!"

"Chẳng lẽ ngươi không nhìn thông báo sao?"

Nghe được Diệp Phong hỏi, nam tử khôi ngô cũng trực tiếp nói thẳng nguyên nhân!

"Hóa ra trên thông báo yêu cầu tu vi là Đạo Tôn cảnh cửu trọng đỉnh phong!"

"Vậy ta thực lực ẩn tàng của ta lại tăng lên tới Đạo Tôn cảnh cửu trọng đỉnh phong không được sao?"

Xem rõ ràng tình huống này, Diệp Phong không nói gì thêm, nhưng hơi thở trên thân hắn ba động, lại từ Đạo Đế cảnh cửu trọng đỉnh phong trực tiếp biến thành Đạo Tôn cảnh cửu trọng đỉnh phong!

"Hả?"

"Tiểu tử này vậy mà che giấu tu vi!"

"Mà ta lại còn không phát hiện được!"

"Cái kia thì đủ để chứng minh, tiểu tử này hoặc là so với ta còn mạnh hơn, hoặc là trên người có một kiện đại bảo vật có thể ẩn tàng hơi thở!"

Phát giác được tu vi của Diệp Phong trong nháy mắt bạo tăng tới Đạo Tôn cảnh cửu trọng đỉnh phong, trong mắt của nam tử khôi ngô, cũng lóe qua vẻ giật mình!

"Bây giờ!"

Chương 1298 - Các ngươi làm việc mẹ nó có thể thật thà một chút hay không?

"Ta có tư cách tham gia khảo hạch sao?"

Nhìn thấy nam tử khôi ngô kia một bộ dáng giật mình, sắc mặt Diệp Phong cũng nghiền ngẫm lên tiếng dò hỏi.

"Có tư cách!"

"Chiến đấu đi!"

"Chỉ cần ngươi có thể ở trên tay của ta kiên trì mười lăm hồi, coi như ngươi thông qua khảo hạch!"

Nghe được Diệp Phong hỏi, nam tử khôi ngô cũng nhếch miệng nở nụ cười, sau đó trực tiếp lên tiếng nói.

Hả?

Chiến đấu?

Sau đó kiên trì ‌mười lăm hồi trên tay ngươi, coi như thông qua khảo hạch?

Cái này mẹ nó là tình huống như thế nào?

Không cần khảo hạch ‌ luyện đan sao?

Nghe được lời này của nam tử khôi ngô, Diệp Phong trực tiếp thấy mơ hồ, bởi vì tình huống này so với hắn dự đoán không giống nhau!

"Chờ một chút!"

"Không phải phủ Thành Chủ các ngươi tìm luyện đan đạo sư cho thiếu thành chủ sao?"

"Vậy tại sao muốn tiến hành chiến đấu khảo hạch?"

"Không phải là tiến hành một số khảo hạch liên quan đến luyện đan sao?"

Sau khi tỉnh táo lại, Diệp Phong nhìn về phía nam tử khôi ngô hỏi nghi ngờ trong lòng mình!

"Đầu tiên, các ngươi tới đây tham gia khảo hạch khẳng định đều là Luyện Đan Sư!"

"Tiếp theo, tu vi của các ngươi có thể đạt tới Đạo Tôn cảnh cửu trọng đỉnh phong, vậy tạo nghệ luyện đan khẳng định cũng sẽ không kém!"

"Cho nên, chúng ta chỉ cần tiến hành một phen khảo hạch thực lực bản thân các ngươi là được!"

Nghe được Diệp Phong hỏi, nam tử khôi ngô trực tiếp giải thích.

Hả?

Cái gì gọi là trước tiên khi tới đây tham gia khảo hạch, khẳng định đều là Luyện Đan Sư?

Ta cũng không phải!

Các ngươi làm việc mẹ nó có thể hay không cẩn một chút!

Còn có, các ngươi nếu là thật sự làm như vậy, vậy còn để cho ta phá của đi cửa sau a!

Nghe được nam tử khôi ngô giải ‌thích, cả người Diệp Phong đều kinh hãi!

Mà nam tử khôi ngô cũng không nghĩ tới, lần này tuyển luyện đan đạo sư, vậy mà lại gặp phải một tên luyện đan sư lưu manh như Diệp Phong, dù sao dựa theo bọn họ phỏng đoán, người không biết luyện đan là chắc chắn sẽ không tới tham gia khảo hạch, bởi vì một khi bị phát hiện, vậy phủ Thành Chủ bọn hắn sẽ không tha thứ cho loại người này!

"Một vấn đề cuối cùng!"

"Chúng ta chỉ tới làm luyện đan đạo sư, vì cái gì nhất định muốn tiến hành một phen khảo hạch thực lực của chúng ta?"

Lúc này khi Diệp Phong nhìn ‌về phía nam tử khôi ngô hỏi thăm lần nữa.

"Bởi vì bản thân thiếu thành chủ của chúng ta có chút vấn đề, cho nên nếu như thực lực bản thân các ngươi không đủ, vậy các ngươi sẽ gặp nguy hiểm tính mạng!"

Nghe được Diệp Phong hỏi, nam tử khôi ngô cũng không giấu diếm ‌cái gì, trực tiếp giải thích rõ.

"Hệ thống!"

"Sử dụng công năng nhìn trộm thiên cơ xem xét một chút, thiếu thành chủ này là tình huống như thế nào?"

Nghe được nam tử khôi ngô nói, Diệp Phong đối với vị thiếu thành chủ này cũng sinh ra một chút hứng thú, sau đó trực tiếp ra lệnh với hệ thống.

"Đinh! Sử dụng công năng nhìn trộm thiên cơ, thiếu thành chủ không có bất cứ vấn đề gì, hắn chỉ là không thích luyện đan, cho nên trước kia mời Luyện Đan Sư cho hắn đều bị hắn đánh chạy, cho nên lần này phủ Thành Chủ tuyển luyện đan đạo sư, chủ yếu nhìn cũng là năng lực thực chiến của luyện đan đạo sư mà không phải luyện đan tạo nghệ!"

"Đinh! Nhắc nhở kí chủ, thiếu thành chủ là một kỳ tài chiến đấu, cho nên trong chuyện thực chiến này, vô cùng mạnh mẽ!"

Câu hỏi của Diệp Phong vừa ra, âm thanh của hệ thống thanh vang lên trong đầu hắn.

Hả?

Thiếu thành chủ không thích luyện đan?

Ngược lại là một kỳ tài chiến đấu?

Đặc biệt là ở mặt thực chiến lại có biểu hiện vô cùng mạnh mẽ?

Sau khi nghe được hệ thống nói, Diệp Phong trực tiếp thấy hoang mang, hắn không hiểu, một kỳ tài chiến đấu dạng này, vì sao nhất định phải bắt hắn học luyện đan!

"Đinh! Kí chủ, bởi vì gia tộc Ngự Long thành Thành Chủ này, là một thế gia luyện đan, mà thiếu thành chủ còn là độc đinh của dòng chính, cho nên dù hắn là một kỳ tài chiến đấu, nhưng cũng nhất định phải học tập Luyện Đan, mà lại một khi Luyện Đan có thành tựu, vậy đối với bản thân hắn mà nói, cũng tốt vô cùng!"

Ngay khi Diệp Phong nghi hoặc chuyện này, hệ thống lại lần nữa giải thích.

"Ừm!"

"Đan dược đối với tu đạo giả mà nói, hoàn toàn chính xác là vô cùng quan trọng!"

"Nếu có điều kiện cùng thiên phú này, vậy trở thành Luyện Đan Sư, đối bản thân đích thật là có chỗ vô cùng tốt!"

Nghe được hệ thống giải thích, Diệp Phong cũng nhẹ gật đầu biểu thị tán thành!

"Chờ một chút!"

"Bây giờ không ‌phải là lúc nói những chuyện này!"

"Ta phải lấy cách phá của thông qua khảo hạch, mà tình huống bây giờ, ta mẹ nó làm như thế nào phá của!"

"Chẳng lẽ trực tiếp hối lộ nam tử khôi ngô này sao?"

Lúc này, Diệp Phong cũng nghĩ đến cái gì, sau đó khẽ nhíu mày suy tư.

"Tiểu tử!"

"Ngươi đã lãng phí rất nhiều thời gian của ta!"

"Cho nên, ngươi đến cùng muốn tiến hành khảo hạch hay không?"

"Nếu như ngươi không muốn ‌vào khảo hạch vậy thì mời ngươi rời đi, sau đó để người tiếp theo vào đây!"

Nhìn thấy Diệp Phong không tiến vào trạng thái chiến đấu, ngược lại cúi đầu suy nghĩ chuyện gì đó, sắc mặt nam tử khôi ngô cũng trong nháy mắt biến thành khó coi, sau đó nhìn về phía Diệp Phong hỏi lần cuối!

"Ta đương nhiên muốn tiến hành khảo hạch!"

"Không phải vậy ta tới làm gì!' ‌

Nói xong, Diệp Phong tiến vào trạng thái chiến đấu, nhưng ở trong lòng lại là lập tức ra lệnh với hệ thống: "Hệ thống, sử dụng công năng nhìn trộm thiên cơ xem tên này thích thiên tài địa bảo gì nhất!"

"Đinh! Sử dụng công năng nhìn trộm thiên cơ, Đinh Dương là một tên Thần Thực Sư mạnh mẽ, cho nên các loại thần thực đặc biệt hiếm có đều có sưc hấp dẫn trí mạng với hắn!"

Tiếng nói của Diệp Phong vừa ra, giọng nói của hệ thống cũng lập tức vang lên trong đầu hắn.

"Tốt!"

"Vậy trước tiên tùy tiện cầm ra cho ta vài cọng thần thực hiếm có!"

Sau khi xem rõ ràng tình huống này, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống.

"Hả?"

"Coi như ngươi che giấu tu vi!"

"Nhưng cùng ta thực chiến vẫn còn thất thần, đây có phải là quá xem thường ta hay không!"

Chương 1299 - Mẹ nó! Hắn làm như vậy ta còn chiến đấu thế nào?

Chú ý tới Diệp Phong lại thất thần vào lúc này, trên mặt Đinh Dương cũng toát ra vẻ tức giận, sau đó cả người hóa thành một tia sáng, vọt thẳng về hướng Diệp Phong.

Xoát!

Ngay khi nắm đấm của Đinh Dương sắp đánh lên mặt Diệp Phong, trong tay Diệp Phong bỗng nhiên xuất hiện một gốc hoa toàn thân màu xanh đậm, mà hắn cũng ngay lập tức cầm đóa hoa xanh đậm trong tay ngăn trên khuôn mặt mình!

Một tấc!

Lúc này, nắm đấm của Đinh Dương cũng cách đóa hoa xanh đậm khoảng một tấc thì đột nhiên ngừng lại, đồng thời nhìn đóa hoa xanh đậm trước mắt kia, hô hấp của Đinh Dương lập tức trở nên dồn dập.

"Hải Lam Thiên Thần Hoa!' ‌

"Vậy mà là Hải Lam Thiên Thần Hoa sống ở chỗ sâu trong Khô Tịch Chi Hải!"

"Mà lại!"

"Nhìn gốc Hải Lam Thiên ‌ Thần Hoa này, tối thiểu cũng trên một vạn năm!"

Nhìn gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa trong tay Diệp Phong kia, trong nháy mắt Đinh Dương đã luân hãm trong đó, không cách nào tự kềm chế!

Thậm chí trong lúc này, cái gì khảo hạch không khảo hạch, hắn đã hoàn ‌toàn không thèm để ý, trong mắt của hắn, chỉ có Hải Lam Thiên Thần Hoa!

"Huynh đệ!"

"Gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa trong tay ngươi này, ta muốn!"

"Nói giá đi!"

Sau khi tỉnh táo lại, vẻ mặt Đinh Dương thành thật nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói.

"Không bán!"

"Bất kể ngươi ra giá bao nhiêu, gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa này ta cũng sẽ không bán cho ngươi!"

"Nhưng mà!"

"Nếu ngươi có thể giúp ta thông qua khảo hạch, gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa này, ta có thể trực tiếp tặng cho ngươi!"

Sau khi nghe được Đinh Dương nói, sắc mặt Diệp Phong nghiền ngẫm nói ra mục đích của mình!

"Hả?"

"Giúp ngươi thông qua khảo hạch?"

"Ý của ngươi là, ngươi muốn dùng gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa này để ta giúp ngươi đi cửa sau?"

Nghe được câu nói của Diệp Phong, Đinh Dương lại toát ra một vẻ xoắn xuýt, bởi vì hắn không muốn cô phụ niềm tin của thành chủ đối với hắn, nhưng hắn cũng không muốn mất đi gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa này!

"Ba!"

"Hai!"

Thế mà Diệp Phong lại không cho Đinh Dương quá nhiều thời gian suy nghĩ, mà là trực tiếp bắt đầu đếm ngược!

"Một!"

Khi Diệp Phong đếm tới một, trực tiếp ném đóa Hải Lam Thiên Thần Hoa trong tay xuống mặt đất, sau đó dùng chân trực tiếp nghiền nát!

Mà Đinh Dương thấy cảnh này, cả người trực tiếp choáng váng, hắn làm ‌sao cũng không nghĩ tới, Diệp Phong vậy mà lại trực tiếp phá hủy gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa quý hiếm này!

"Tới đi!"

"Tiếp tục chiến đấu đi!' ‌

"Ta nhất định sẽ thông qua khảo hạch!"

Ngay khi Đinh Dương thất thần, giọng nói Diệp ‌ Phong lại lần nữa vang lên.

"Mẹ nó! ! !"

"Tiểu tử này tại sao có thể có nhiều Hải Lam Thiên Thần Hoa như vậy?"

"Còn có!"

"Hắn mẹ nó hai tay đều cầm mười cây Hải Lam Thiên Thần Hoa, cái này bảo ta phải chiến đấu với hắn thế nào?"

"Ta không nỡ hủy đi những gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa kia!"

Nhìn thấy trong tay Diệp Phong cầm những gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa kia, cả người Đinh Dương đều muốn điên rồi, bởi vì thông qua chuyện mới vừa rồi, hắn dám cam đoan, chỉ cần mình ra tay, vậy đối phương tuyệt đối sẽ dùng Hải Lam Thiên Thần Hoa trong tay đi ngăn cản công kích của mình!

Kết quả cuối cùng chính là Diệp Phong có thể sẽ thụ thương, nhưng những gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa cũng tuyệt đối sẽ bị chính mình hủy đi!

"Huynh đệ!"

"Ngươi đến cùng muốn làm gì?"

Sau cùng, Đinh Dương vẫn lựa chọn từ bỏ, bởi vì hắn căn bản không cách nào ra tay với nhiều Hải Lam Thiên Thần Hoa như vậy, nên cũng chỉ có thể thương nghị với Diệp Phong!

"Giúp ta thông qua khảo ‌ hạch!"

"Những đóa Hải Lam Thiên Thần Hoa này đều là của ngươi!"

"Mà ta cam đoan, ta sẽ không làm tổn thương thiếu thành chủ!"

"Còn nữa, ta sẽ chỉ đạo thiếu thành chủ trong ba ngày, ba ngày vừa đến, ta sẽ rời đi!"

Nghe được Đinh Dương hỏi, Diệp Phong cũng không giấu diếm chút nào mà trả lời.

Hả?

Tốn cái giá lớn như vậy nhưng chỉ là muốn chỉ đạo thiếu thành chủ ba ngày?

Nghe được Diệp Phong trả lời, Đinh Dương lại chau mày, bởi vì hắn vẫn có cảm giác chuyện này có chút không thích hợp!

"Hủy Diệt Thần Mâu!"

Ngay khi Đinh Dương thật lâu không quyết định được, Diệp Phong trực tiếp sử dụng Hủy Diệt Thần Mâu, trong nháy mắt gọt sạch tóc Đinh ‌ Dương!

Hoảng sợ!

Vô tận hoảng sợ!

Nghĩ tới hơi thở hủy diệt vừa mới lóe lên một cái rồi biến mất kia, thân thể Đinh Dương trực tiếp không thể khống chế mà run rẩy!

"Tốt!"

"Ngươi, ngươi thông qua khảo hạch!"

"Từ giờ trở đi, ngươi chính là luyện đan đạo sư của thiếu thành chủ!"

"Mà chuyện này, ta sẽ lập tức bẩm báo cho thành chủ đại nhân!"

Lúc này giọng nói của Đinh Dương cũng run lên nói với Diệp Phong, bởi vì hắn vô cùng rõ ràng, đối phương cũng đang chứng minh thực lực của mình, chứng minh nếu như mình thật sự muốn thương tổn thiếu thành chủ, bọn họ căn bản ngăn không được!

Trong lòng Đinh Dương, kỳ thật vẫn có một nỗi nghi hoặc!

Đó chính là, Diệp Phong rõ ràng có thực lực cường đại như vậy, vì sao không thông qua khảo hạch một cách bình thường, mà nhất định phải trả cái giá lớn như vậy để đi cửa sau!

"A!"

"Ta thông qua khảo hạch?"

"Đó thật ‌sự là quá tốt!"

"Vậy theo ước định trước đó, những gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa này đều là của ngươi!' ‌

Nghe được lời nói của Đinh Dương, trên mặt Diệp Phong cũng toát ra ý cười, sau đó đưa hơn mười gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa vạn năm cho đối phương!

"Cảm tạ đại nhân!"

"Vậy ta xin nhận!"

Nhìn thấy Diệp Phong đưa tới hơn mười gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa, Đinh ‌ Dương căn bản không dám từ chối, chỉ có thể kiên trì đón lấy.

"Tốt!"

"Ngươi có thể bẩm báo chuyện của ta cho thành chủ đi!"

"Có điều, ta hiện tại muốn đi gặp thiếu thành chủ trước!"

Nhìn thấy Đinh Dương tiếp nhận tất cả Hải Lam Thiên Thần Hoa, khóe miệng Diệp Phong cũng hiện lên ý cười, sau đó nói ra ý nghĩ của mình.

Một lát sau!

Trong phủ Thành Chủ, một góc sân nhỏ vắng vẻ!

“Ừm!”

“Có nên nói, thiếu thành chủ này còn rất biết chọn chỗ ở không!”

Nhìn hoàn cảnh trước mắt này, Diệp Phong cũng nhịn không được khen ngợi. "Ngươi là ai!"

Chương 1300 - Hủy đạo bào của ta, còn muốn ta đứng lên như một nam nhân?

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên từ trong phòng ốc bên sân nhỏ, ngay sau đó, một thanh niên mặc đạo bào màu trắng đi từ trong phòng ra.

“Tự giới thiệu một chút!”

"Ta là Diệp Phong!"

“Ngươi có thể gọi ta là Diệp thiếu gia!”

“Mà bắt đầu từ hôm nay, ta chính là đạo sư luyện đan của ngươi!”

Nghe Tô Long hỏi, Diệp Phong cũng cười giới thiệu thân phận của mình.

"Cái gì?"

“Ngươi nói, ngươi là đạo sư luyện đan của ta?”

"Đùa cái gì?"

“Sao phụ thân của ta lại tìm một tiểu tử vắt mũi chưa sạch như ngươi đến làm đạo sư luyện đan của ta!”

Nghe diệp phong nói xong, Tô Long trực tiếp dùng một loại ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn về phía Diệp Phong!

"Thế nào?"

"Không phục?"

“Cho rằng ta không có tư cách trở thành đạo sư luyện đan của ngươi?”

Nhìn thấy vẻ mặt khinh thường của Tô Long, vẻ mặt của Diệp Phong cũng đùa giỡn lên tiếng hỏi.

“Đúng vậy!”

“Không phục!”

"Trừ phi ngươi có thể đánh thắng ta!"

“Nhưng mà ta không biết tu vi hiện tại của ngươi, là tu vi chân thật của ngươi, hay là ngươi che dấu thực lực!”

“Nếu như đánh với ta, ngươi chỉ có thể dùng thực lực Đạo Tôn cảnh cửu trọng đỉnh phong bởi vì ta chỉ có thực lực này!”

Nghe diệp phong nói như vậy Tô Long cũng tự tin nói ra suy nghĩ của mình.

"Tốt!”

"Vậy ta sẽ lấy tu vi Đạo Tôn Cảnh cửu trọng đỉnh phong đánh một hồi với ngươi!”

Nghe được đề nghị này của Tô Long, Diệp Phong trực tiếp đáp ứng.

Chẳng bao lâu!

Tô Long lập tức lấy vũ khí Phá Thiên Cầm Long Côn hắn yêu thích nhất, đồng thời bản thân cũng tiến vào trạng thái chiến đấu!

"Hủy diệt Thần Mâu!”

Nhìn thấy Tô Long đã tiến vào trạng thái chiến đấu, Diệp Phong không không nói nhảm câu nào, trực tiếp vận dụng Hủy Diệt Thần Mâu, sau đó tiêu diệt Phá Thiên Cầm Long Côn trong tay Tô Long!

"Được rồi... Lực lượng hủy diệt khủng bố!”

"Mà trong nháy mắt vừa rồi, ta cũng thật sự cảm thụ được khí tức tử vong!”

"Không nghĩ tới, tuổi của thanh niên này cũng tựa như ta, lại có thể khủng bố như thế!”

"Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hắn mạnh hơn ta, nhưng tại sao hắn lại muốn hủy phá Phá Thiên Cầm Long Côn của ta, đây chẳng qua chỉ là một hồi luận bàn tỷ thí thôi!”

Nhìn Phá Thiên Cầm Long Côn đã biến mất ở giữa tay phải, Tô Long cảm thấy vô cùng đau lòng, dù sao, vũ khí kia chính là tâm can bảo bối của hắn!

Hơn nữa, không nói khoa trương chút nào, chuyện hắn có thể phát huy ra sức chiến đấu mạnh nhất, có quan hệ mật thiết với Phá Thiên Cầm Long Côn, mà bây giờ không còn Phá Thiên Cầm Long Côn, vậy sức chiến đấu của hắn cũng sẽ bị hạn chế, chỉ sợ cũng chỉ có khoảng tám phần lúc trước!

"Thiếu thành chủ!”

"Ngốc ngây ngốc ở đó làm gì?”

"Nào!”

"Chiến đấu đi!"

"Tiếp tục lấy vũ khí của ngươi ra đi, nếu ngươi không cầm vũ khí, vậy ta sẽ xuống tay với đạo bào trên người ngươi!”

"Dù sao, chúng ta chỉ là luận bàn bình thường, ta cũng không thể đả thương ngươi đúng không!”

Ngay khi Tô Long ngây người, giọng nói của Diệp Phong bỗng nhiên vang lên.

Hủy hoại vũ khí yêu thích của ta còn chưa đủ sao!

Còn muốn tiếp tục phá hủy vũ khí của ta?

Mà nếu ta không lấy ra vũ khí mới, ngươi sẽ hủy đạo bào trên người ta?

Nghĩ đến mình rất có thể sẽ mát mẻ, Tô Long trực tiếp luống cuống, sau đó vội vàng nhìn về phía Diệp Phong rồi nói: "Diệp thiếu, ta nhận thua, không cần xuống tay với đạo bào của ta nữa!”

"Cái gì!"

“Phải huyết chiến với ta đến cùng!”

"Thiếu thành chủ, ta cũng thích người dũng cảm như ngươi!”

Nói xong, Diệp Phong lập tức vận dụng Hủy Diệt Thần Mâu lần thứ hai, sau đó trực tiếp tiêu diệt sạch sẽ đạo bào trên người Tô Long!

"Má!"

"Tên này bị bệnh thần kinh à!"

"Mẹ nó ta đã nói là nhận thua rồi, sao lại đến trong miệng hắn, lại biến thành huyết chiến đến cùng?”

"Làm sao hắn có thể không biết xấu hổ như vậy chứ!"

Lúc này, Tô Long ngồi xổm xuống, cả người cuộn mình trên mặt đất, trong lòng điên cuồng mắng to.

"Thiếu thành chủ!”

"Ngươi chính là kỳ tài chiến đấu!”

"Giờ lại ngồi xổm trên mặt đất làm gì vậy!”

"Đứng lên!"

"Giống như một nam nhân, tiếp tục huyết chiến với ta đến cùng!”

Nhìn thấy Tô Long ngồi xổm trên mặt đất, không có chút ý tứ nào, Diệp Phong cũng cười đùa, sau đó lớn tiếng kêu gào lên!

???

Ngươi đã phá hủy đạo bào của ta!

Sau đó, lại bắt ta đứng lên giống như nam nhân, tiếp tục huyết chiến đến cùng với ngươi?

Nếu không biết xấu hổ như vậy, làm sao ngươi không biết xấu hổ nói ra?

Còn nữa, ta chính là thiếu thành chủ!

Ta không cần mặt mũi sao?

Nghe diệp phong kêu gào, khóe miệng Tô Long tức giận đến méo mó!

"Diệp thiếu!"

"Ta phục rồi!”

"Ta nhận thua!”

"Ngươi cũng đừng đùa ta nữa!”

Sau khi cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, Tô Long nói thêm lần nữa với Diệp Phong, tuy rằng hắn còn cảm thấy không cam lòng, nhưng hắn biết rõ, chính mình chỉ là một con kiến hôi trong mắt Diệp Phong!

"Quá đáng sợ phải không?”

"Ta mới sử dụng Hủy Diệt Thần Mâu hai lần thôi!”

“Vậy mà không kiên trì nổi sao?”

Nhìn thấy Tô Long nhận thua lần thứ hai, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó lên tiếng nói: "Thiếu thành chủ, nếu ngươi đã nhận thua, vậy kế tiếp ta chỉ đạo ngươi luyện đan, ngươi phải thành thật nghe lời ta!”

“Diệp thiếu yên tâm!”

"Tuy rằng ta không thích luyện đan, nhưng ta vẫn tâm phục khẩu phục ngươi!”

"Cho nên, ngươi chỉ đạo ta luyện đan, ta nhất định sẽ nghiêm túc học tập!”

Nghe Diệp Phong nói như vậy, Tô Long cũng thở phào nhẹ nhõm thật dài, sau đó vội vàng đáp lại!

Tuy rằng mình không thích phải học tập luyện đan, nhưng so với bị tra tấn như vậy, hắn thà rằng đi học tập luyện đan!

"Đúng rồi!”

"Ta còn chưa xem xét sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay đâu!"

Sau khi nghe Tô Long nói, Diệp Phong cũng hài lòng gật đầu, sau đó lại nghĩ tới cái gì, rồi lại trực tiếp xem xét sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay!

Sản phẩm bại gia hôm nay: Thất Long Thiên Hoang Đỉnh *10000!

Thất Long Thiên Hoang Đỉnh: Một trong mười lô đỉnh đỉnh cấp của Hỗn Độn giới, bên trong lô đỉnh ẩn chứa bảy đạo lực lượng long chi hồn ấn khác nhau, có thể kích hoạt long hồn chi ấn trong quá trình luyện đan!

Chương 1301 - Hủy đạo bào của ta, còn muốn ta đứng lên như một nam nhân? (2)

“Ừm!”

"Lô đỉnh này có chút ý tứ!”

“Nhưng mà, vậy mà lại cho ta một vạn cái, vậy ta cũng không thể dùng để tạo hầm cầu!”

"Vậy nên chơi như thế nào đây?"

Sau khi Diệp Phong kiểm tra tình huống Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, rồi cúi đầu trầm tư.

"Diệp thiếu!"

"Làm sao vậy?"

"Xảy ra chuyện gì sao?"

Nhìn thấy Diệp Phong bỗng nhiên cúi đầu trầm tư, Tô Long ở một bên cũng lộ vẻ tò mò lên tiếng hỏi thăm.

"Thiếu thành chủ!”

"Ngươi có nghe nói qua Thất Long Thiên Hoang Đỉnh không?”

Nghe Tô Long nói xong, Diệp Phong trực tiếp hỏi ngay.

Hả?

Thất Long Thiên Hoang Đỉnh?

Vì sao Diệp thiếu lại đột nhiên hỏi tới chuyện này?

Chẳng lẽ hắn biết, đỉnh này kỳ thật nằm trong tay phụ thân ta?

Nghe diệp phong nói như vậy, sắc mặt của Tô Long cũng đột nhiên biến đổi, sau đó lại dùng một loại ánh mắt cảnh giác nhìn về phía đối phương!

"Ừ?"

"Tình huống gì?"

Ánh mắt tiểu tử này nhìn ta, sao lại trở nên có chút không thích hợp chứ?

Chú ý tới vẻ mặt biến Hóa của Tô Long, Diệp Phong cũng toát ra vẻ ngây thơ, sau đó hạ mệnh lệnh cho hệ thống: "Hệ thống, sử dụng chức năng nhìn trộm thiên cơ, xem tình huống của thiếu thành chủ này là gì!”

"Đinh! Ký chủ, bởi vì Thất Long Thiên Hoang Đỉnh của Hỗn Độn giới vừa vặn ở trong phủ thành chủ bọn họ, mà chuyện này, cũng chỉ có thành chủ Tô Thiên Minh cùng thiếu thành chủ Tô Long hai người bọn họ biết được, cho nên, chủ túc chủ bỗng nhiên hỏi Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này, cho nên khiến Tô Long lầm tưởng chủ chủ là hướng về phía đỉnh này!”

Theo Diệp Phong nói xong, giọng nói hệ thống vang trong đầu hắn.

"Mẹ kiếp!"

"Trùng hợp như vậy sao?"

Nghe được hệ thống nói xong, Diệp Phong bỗng dưng toát ra một tia giật mình, bởi vì hắn cũng thật không ngờ, cái Thất Long Thiên Hoang Đỉnh của Hỗn Độn giới kia, vậy mà lại đang ở trong phủ thành chủ này!

"Diệp thiếu!"

"Vì sao ngươi lại đột nhiên hỏi Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này?”

Đúng lúc này, giọng nói Tô Long vang lên bên cạnh.

"Tiểu Tô!”

"Không cần khẩn trương như vậy!”

"Bởi vì trong tay ta vừa vặn có mấy Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, cho nên, ta muốn hiểu rõ, đồ chơi này rốt cuộc có tác dụng gì!”

Nghe Tô Long hỏi, Diệp Phong cũng cười trả lời.

???

Trong tay ngươi có Thất Long Thiên Hoang Đỉnh?

Mẹ nó còn có mấy cái?

Vậy cái đó trong tay cha ta tính là gì?

Hàng nhái sao?

Nghe được Diệp Phong khoe khoang so sánh như thế,Vẻ mặt của Tô Long cũng đen xì ngay, hắn thật không ngờ, Diệp Phong không chỉ có thể mở mắt nói dối, còn là một gã vô cùng khoác lác!

"Cái gì!"

"Diệp thiếu!"

"Ngươi nói, Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, một trong mười đại lô đỉnh đỉnh cấp của Hỗn Độn giới, đang ở trong tay ngươi?”

"Vậy ngươi có thể lấy ra cho ta xem một chút hay không!”

Sau đó, Tô Long giật mình nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói, đồng thời trong lòng thầm nghĩ: "Nếu ngươi đã thích giả vờ so sánh như vậy, vậy ta ngược lại muốn nhìn xem, lần này ngươi làm thế nào!”

Rầm!

Theo một tiếng nổ lớn, một cự đỉnh cao tới hai thước, thân đỉnh có bảy thanh long văn, trực tiếp xuất hiện ở trong tầm mắt Tô Long.

Choáng váng!

Lúc này, nhìn Thất Long Thiên Hoang Đỉnh vô cùng quen thuộc trước mắt kia, Cả người Tô Long đều thấy choáng váng!

Tuy rằng còn chưa cẩn thận xem xét Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này, nhưng trực giác nói cho hắn biết, cái đỉnh này tuyệt đối là thật, bởi vì từ nhỏ hắn đã tiếp xúc với cái đỉnh này, cho nên, hắn vô cùng quen thuộc với cái đỉnh này.

"Không có khả năng!”

"Chuyện này tuyệt đối không có khả năng là thật!”

"Nếu như cái đỉnh này là thật, vậy cái đỉnh trong tay phụ thân ta, xem như là cái gì?"

Nghĩ đến đây, Tô Long trực tiếp đi về phía Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, hắn muốn cẩn thận xem xét một phen!

Một lát sau!

“Thật!”

"Cái đỉnh này vậy mà thật sự là Thất Long Thiên Hoang Đỉnh!”

"Nhưng làm sao có thể chứ?”

"Không phải nói, Hỗn Độn giới chỉ có một cái Thất Long Thiên Hoang Đỉnh sao?”

"Chẳng lẽ nói, cái đỉnh này kỳ thật chính là của phụ thân ta, chẳng qua, bị tên này trộm đi?”

Nghĩ đến khả năng này, Tô Long trực tiếp lấy ra truyền âm thạch, liên lạc với phụ thân hắn!

Thư phòng của Phủ Thành Chủ!

"Diệp Phong!"

"Thực lực không biết!”

"Có được lực lượng hủy diệt cực kỳ khủng bố!”

"Có thể tiện tay xuất ra hơn mười gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa giá trị không thể đo lường được!”

"Chỉ đạo Thiếu thành chủ luyện đan ba ngày!”

"Thú vị!"

"Người này ngược lại có chút ý tứ!”

Nghe Đinh Dương nói xong, Tô Thiên Minh lập tức sinh ra hứng thú cực lớn đối với Diệp Phong, đang lúc hắn chuẩn bị đi gặp thanh niên thú vị này, lại phát hiện truyền âm thạch trong ngực bỗng nhiên có phản ứng.

Mà khi hắn phát hiện, là nhi tử của mình đang liên hệ với mình, sắc mặt của hắn cũng đột nhiên biến đổi, sau đó vội vàng kích hoạt truyền âm thạch!

"Tô Long!”

"Xảy ra chuyện gì?"

"Có phải Diệp Phong kia làm tổn thương ngươi không?"

Sau khi kích hoạt truyền âm thạch, thần sắc Tô Thiên Minh lo lắng dẫn đầu hỏi.

"Phụ thân!"

"Ta không sao!"

"Diệp Phong đạo sư không có thương tổn ta!”

"Mà ta bỗng nhiên liên lạc với ngươi là vì muốn hỏi một chút, Thất Long Thiên Hoang Đỉnh kia hiện tại còn ở trong tay ngài sao, buổi tối ta muốn đi xem một chút!”

Sau khi nghe được lời của Tô Thiên Minh, Tô Long cũng là vội vàng giải thích.

"Hô!”

"Ngươi không có việc gì là tốt rồi!”

"Nhưng mà sao bỗng nhiên ngươi muốn xem Thất Long Thiên Hoang Đỉnh vậy?”

"Đỉnh kia trước mắt đang ở giữa Hỗn Độn giới của ta!”

"Nếu ngươi muốn xem, buổi tối có thể tùy thời tới xem”!

Biết được nhi tử bảo bối của mình không có việc gì, Tô Thiên Minh cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó đầu tiên là kiểm tra một chút Thất Long Thiên Hoang Đỉnh giữa Hỗn Độn giới, sau đó lên tiếng đáp lại ngay.

"Phụ thân!"

"Ta chỉ bỗng nhiên muốn xem!”

"Vậy buổi tối ta đi tìm ngài đi!”

Nói xong, Tô Long trực tiếp cắt đứt liên hệ của truyền âm thạch.

"Tình huống gì?"

"Tình huống này mẹ nó là như thế nào đây!”

"Hỗn Độn giới, làm sao lại đột nhiên lại xuất hiện một Thất Long Thiên Hoang Đỉnh?”

Chương 1302 - Ngươi có Thất Long Thiên Hoang Đỉnh trong tay? Mẹ nó còn có mấy cái?

Sau khi cắt đứt truyền âm thạch, Tô Long mang theo thần sắc khó có thể tin nhìn Diệp Phong!

Hừ!

Nhưng mà, khi Tô Long nhìn thấy bên người Diệp Phong lại xuất hiện tám Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, hai mắt trực tiếp trợn tròn hít một hơi khí lạnh, trong mắt tràn ngập thần sắc khó có thể tin.

"Tiểu Tô!”

"Ta biết trong phủ thành chủ các ngươi có một Thất Long Thiên Hoang Đỉnh!”

"Nhưng mà ta không có chút hứng thú với Thất Long Thiên Hoang Đỉnh trong tay các ngươi!”

"Bởi vì trong tay ta có rất nhiều Thất Long Thiên Hoang Đỉnh!”

Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Tô Long, Diệp Phong cũng cười giải thích.

"Diệp thiếu!"

"Theo ta được biết, Hỗn Độn giới cũng chỉ có một Thất Long Thiên Hoang Đỉnh!”

"Mà Thất Long Thiên Hoang Đỉnh kia đang ở trong tay phụ thân ta!”

"Nhưng trong tay ngươi, vì sao còn có thể có nhiều Thất Long Thiên Hoang Đỉnh như vậy?”

Nghe Diệp Phong nói xong, Tô Long lộ ra vẻ mặt không hiểu, lên tiếng hỏi thăm.

"Tiểu Tô!”

"Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này mặc dù cường đại, nhưng nó cũng là do người chế tạo ra!”

"Nếu có người có thể chế tạo ra một cái, vậy khẳng định có thể có người chế tạo ra cái thứ hai, thứ ba, ngươi nói có đúng hay không?"

Nghe Tô Long hỏi, Diệp Phong cũng cười giải thích.

???

Mẹ nó còn có người có thể chế tạo ra cái thứ hai, thứ ba?

Phải biết rằng, lúc trước tên luyện khí sư đỉnh cấp chế tạo Thất Long Thiên Hoang Đỉnh kia, phải trả giá bằng sinh mệnh, mới tạo ra thành công, hơn nữa, không chỉ có hắn trả giá sinh mệnh, đồng thời còn có sinh mệnh của bảy đầu Hỗn Độn Chi Tổ Thiên Ma Long Vương có thực lực đạt tới cửu giai!

Không nói phương pháp chế tạo sớm đã thất truyền, chỉ nói riêng việc muốn tìm được bảy đầu Thiên Ma Long Vương ở Hỗn Độn giới có được lực lượng bất đồng, đó đều là một chuyện không có khả năng!

Cho nên, Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này, mẹ nó căn bản cũng không có khả năng sao chép thành công!

Nghe diệp phong trả lời, Tô Long trực tiếp cười khổ, bởi vì hắn cảm giác, Diệp Phong giải thích quá mức buồn cười, nhưng trong tay Diệp Phong, lại thật sự có nhiều Thất Long Thiên Hoang Đỉnh như vậy, điều này làm cho hắn không cách nào phản bác, cho nên hiện tại hắn rất khó chịu!

"Tiểu Tô!”

"Hiện tại ngươi có thể nói với ta một chút tình huống về Thất Long Thiên Hoang Đỉnh đi!”

Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong lại vang lên bên cạnh.

"Diệp thiếu!"

"Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này, địa phương cường đại nhất, chính là Long Chi Hồn Ấn ẩn chứa bảy đạo lực lượng bất đồng!”

"Nếu mà luyện chế đỉnh cấp đan dược, vậy là có thể kích hoạt thất đạo long chi hồn ấn, sau đó mượn lực lượng của chúng nó đề cao tỷ lệ thành đan!”

“Có điều lực lượng của bảy đạo long chi hồn ấn kia có hạn, có thể nói là dùng một lần thì sẽ ít một lần, cho nên, dưới tình huống không cần thiết, sẽ không vận dụng thất đạo long chi hồn ấn kia!”

"Mà một khi lực lượng của thất đạo long chi hồn ấn bị tiêu hao sạch sẽ, vậy Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này cũng coi như là bảo vật bình thường!”

Lúc này đây, Tô Long đã không còn băn khoăn gì nữa, trực tiếp nói ra tình huống của Thất Long Thiên Hoang Đỉnh.

"Ồ!"

"Lực lượng của thất đạo long chi hồn ấn kia có hạn?”

“Một khi bị tiêu hao sạch sẽ, Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này coi như phế đi?”

Biết được tình huống này, trước mắt Diệp Phong cũng sáng ngời, nhưng mà nghĩ đến mình có một vạn Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, hắn lại trực tiếp buông tha ý nghĩ này, bằng không, tiêu hao hết lực lượng long chi hồn ấn trong Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, vậy không biết đến ngày tháng năm nào!

"Tiểu Tô!”

"Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này không có địa phương đặc thù nào khác sao?”

Sau đó, Diệp Phong lại nhìn về phía Tô Long rồi hỏi lại lần nữa.

"Ừ?"

"Những nơi đặc thù khác?"

Nghe diệp phong hỏi, Tô Long cũng cúi đầu trầm tư.

"Đúng rồi!”

"Diệp thiếu!"

"Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này, thật đúng là có một địa phương đặc thù!”

"Đó chính là nó cực kỳ yếu ớt, cho dù là một gã Đạo Đồ cảnh một tầng rác rưởi nhất, đều có thể dễ dàng đánh nát nó!”

"Thậm chí, luyện chế nhất phẩm đan dược cấp thấp nhất, nếu như nổ lò mà nói, đều có thể hủy diệt nó!”

Lúc này, Tô Long đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, sau đó nói tình huống này ra.

"Cái gì!"

"Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này yếu thế sao?”

"Tùy tiện một tá là có thể đánh nát, tùy tiện nổ một cái, là có thể nổ nát?"

Nghe đến đây, Diệp Phong lập tức hưng phấn lên, bởi vì Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này nếu như có loại đặc điểm này mà nói, vậy hắn cũng biết chơi như thế nào!

"Đúng vậy!”

"Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này tuy rằng cường đại, có thể thừa nhận các loại hỏa diễm cường đại thiêu đốt!”

"Nhưng nó chính là một thứ yếu ớt, đụng một cái là vỡ vụn, nổ một cái là phế!"

Lúc này, Tô Long cũng gật đầu khẳng định.

"Tiểu Tô!”

"Ta chỉ có thể chỉ đạo ngươi trong ba ngày!”

"Cho nên, thời gian không đợi người, chúng ta mau chóng bắt đầu giảng dạy đi!”

Sau khi nhận được phản ứng khẳng định của Tô Long, Diệp Phong nhanh chóng thúc giục ngay.

Hả?

Diệp thiếu này là như thế nào?

Ta làm sao cảm giác được, từ sau khi hắn biết được Thất Long Thiên Hoang Đỉnh dễ vỡ, bỗng nhiên biến thành dị thường hưng phấn đây?

Nhìn thấy bộ dáng diệp phong lúc này, không biết vì cái gì, Tô Long mơ hồ cảm giác được một tia bất an!

Một lát nữa!

Bên ngôi nhà trong sân nhỏ!

"Diệp thiếu!"

"Tuy rằng ta chán ghét luyện đan!”

"Hơn nữa còn đánh rất nhiều đạo sư luyện đan bỏ chạy!”

"Nhưng trình độ luyện đan hiện tại của ta, vẫn là đạt tới tứ phẩm Luyện Đan Sư!”

"Cho nên, ngươi có thể trực tiếp chỉ đạo ta luyện chế đan dược tứ phẩm!”

Sau khi đi vào phòng ốc, Tô Long cũng nói rõ tình huống của mình với Diệp Phong, sau đó hắn nhìn qua Thất Long Thiên Hoang Đỉnh trước mắt, trong lòng âm thầm suy đoán: "Diệp thiếu không phải là chuẩn bị dùng Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này để chỉ đạo ta luyện đan chứ!”

"Cái gì!"

"Ngươi đã là tứ phẩm Luyện Đan Sư rồi?”

Biết được Tô Long là tứ phẩm Luyện Đan Sư, Diệp Phong cũng toát ra vẻ giật mình, phải biết rằng, hắn vốn tưởng rằng đối phương là tên luyện đan gà mờ, cái gì cũng không hiểu, vậy hắn chỉ đạo mấy cái, đối phương khẳng định cũng không phát hiện được!

Chương 1303 - Thất Long Thiên Hoang Đỉnh yếu thế sao? Điều này thật thú vị!

Nhưng tình huống hiện tại, lại có chút phiền toái!

"Quên đi!”

"Mặc kệ!”

"Cho dù hắn là tứ phẩm Luyện Đan Sư thì như thế nào!”

"Ta sẽ chỉ đạo dựa theo phương thức của ta là được, dù sao cũng chỉ đạo ba ngày, chơi bừa bãi thôi!”

Rất nhanh, Diệp Phong lập tức đưa ra quyết định, sau đó nhìn về phía Tô Long trực tiếp nói: "Ngươi nói cũng vô dụng, như vậy đi, ngươi trước luyện chế một nhất phẩm đan dược, để cho ta xem trình độ luyện đan của ngươi!”

"Hệ thống!"

"Bắt đầu từ giờ trở đi, không ngừng sử dụng công năng nhìn trộm thiên cơ!”

"Sau đó trong quá trình Tô Long luyện đan, tìm ra nên luyện chế như thế nào có thể xuất hiện tình huống lò nổ!”

Ngay sau đó, Diệp Phong hạ mệnh lệnh với hệ thống trong lòng.

Đúng vậy!

Ý tưởng của Diệp Phong rất đơn giản!

Hắn muốn hướng dẫn Tô Long các loại phương thức nổ lò!

Dù sao, thất bại là mẹ thành công, vậy hắn để cho Tô Long trải qua các loại phương thức luyện đan thất bại, tự nhiên coi như là một loại chỉ đạo đối với hắn!

"Diệp thiếu!"

"Ngươi muốn cho ta dùng Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này luyện chế đan dược sao?”

Đúng lúc này, tiếng hỏi thăm của Tô Long vang lên bên tai.

"Đúng vậy!”

"Vậy cứ dùng Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này luyện chế đan dược!”

"Còn có, trong quá trình luyện chế, trực tiếp kích hoạt bảy đạo long chi hồn ấn, như vậy, có thể đề cao tỷ lệ thành đan của ngươi!”

Nghe Tô Long hỏi, Diệp Phong cũng nghiêm túc trả lời.

???

Ta, tứ phẩm Luyện Đan Sư!

Luyện chế nhất phẩm đan dược, tuyệt đối là trăm phần trăm thành công!

Cần long chi hồn ấn để giúp ta đề cao tỷ lệ thành đan sao?

Ngươi đây quả thực chính là ngang nhiên khinh thường ta!

Nghe được Câu trả lời của Diệp Phong, Tô Long kêu một cái khó chịu, hắn cảm giác Diệp Phong thật sự là quá xem thường hắn!

"Tốt!”

"Nếu ngươi xem thường ta như vậy!”

"Vậy ta phải cố gắng biểu hiện một chút cho ngươi xem!”

"Xem ta hung hăng vả mặt ngươi như thế nào!”

Nghĩ đến đây, Tô Long lập tức xuất ra hai mươi hai loại thần thực luyện chế nhất phẩm đan dược từ trong Hỗn Độn giới!

"Chờ một chút!”

"Những thần thực luyện chế đan dược này của ngươi quá kém!”

"Dùng đồ của ta đi!”

Ngay khi Tô Long chuẩn bị bắt đầu luyện chế đan dược, giọng nói của Diệp Phong lại vang lên.

Hả?

Nhìn thấy Diệp Phong ném Hỗn Độn giới tới, Tô Long cũng là toát ra một tia nghi hoặc, bởi vì hắn cảm giác thần thực mình luyện chế đan dược, cũng không có vấn đề gì.

"Mẹ kiếp!"

"Bích Hoàng Thảo vạn năm?"

"Thiên Trúc Hoa vạn năm?"

"Lưu Hoàng Thiên Trọng Diệp vạn năm?"

“...”

Khi Tô Long nhìn thấy bên trong Hỗn Độn giới, chứa hai mươi hai gốc cây thần thực, toàn bộ đều là vạn năm, cả người trực tiếp choáng váng!

Hắn thật không ngờ, Diệp Phong cho hắn hai mươi hai loại thần thực, chính là hắn lấy ra hai mươi hai loại thần thực kia, nhưng năm lại kinh khủng đến cực điểm!

Phải biết rằng, hắn lấy ra hai mươi hai loại thần thực kia, năm cao nhất mới là ba mươi lăm năm thôi!

"Diệp thiếu!"

"Cái này ... Những thần thực này, mặc dù đều là thần thực cấp thấp nhất, nhưng tuổi của những thứ này, thật sự là quá khủng bố!”

"Chúng ta vẫn nên bảo tồn đi!”

Sau khi lấy lại tinh thần, Tô Long lại nhìn về phía Diệp Phong rồi nói ra suy nghĩ của mình.

"Bảo tồn?"

"Chỉ có những thứ này, có cái gì để bảo tồn?"

"Ngươi cứ yên tâm lớn mật mà dùng, dùng không hết, ta lại cho ngươi!”

Nghe Tô Long nói như vậy, Diệp Phong lại lớn tiếng đáp lại.

???

Đồ chơi rách nát?

Tuy rằng những thần thực này đều là thần thực cấp thấp nhất, nhưng bọn chúng đều là vạn năm năm!

Không chút khoa trương nói, coi như là đỉnh cấp cửu phẩm Luyện Đan Sư có được chúng nó, vậy đều sẽ xem như tâm can tiểu bảo bối!

Nghe diệp phong nói như vậy, Tô Long trực tiếp cười khổ, sau đó, hắn lại kiên trì, dùng những thần thực này bắt đầu một lần luyện đan xa xỉ nhất của mình!

Một lát nữa!

"Đinh! Nhắc nhở chủ túc chủ, kế tiếp để cho Tô Long khống chế cường độ hỏa diễm giảm xuống ba thành, sau đó đem Bích Hoàng Thảo phải dùng tiếp theo đổi thành Thiên Trúc Hoa, mà lượng đầu nhập vào Thiên Trúc Hoa là một phần ba, chỉ cần thao tác như vậy, lập tức sẽ nổ lò!”

Ngay tại Tô Long luyện đan đã tiến hành đến một nửa thời điểm, giọng của hệ thống lập tức vang lên trong đầu Diệp Phong.

Mà Diệp Phong nghe xong, cũng trực tiếp lên tiếng nhắc nhở Tô Long.

Hả?

Phương thức luyện đan này của ta không sai!

Nhưng tại sao Diệp thiếu lại để ta làm như vậy?

Chẳng lẽ, phương pháp của luyện đan hiện tại hắn tốt hơn so với phương pháp của ta?

Nghe diệp phong nhắc nhở, Tô Long cũng toát ra một tia khó hiểu, nhưng mà, khó hiểu thì khó hiểu, hắn vẫn tiến hành thao tác dựa theo Diệp Phong nhắc nhở, dù sao hiện tại Diệp Phong chính là đạo sư luyện đan của hắn!

Hơn nữa, Diệp Phong có thể tiện tay xuất ra nhiều thần thực khủng bố như vậy, vậy cũng đủ để nói rõ, trình độ luyện đan của Diệp Phong khẳng định cực kỳ khủng bố, vậy dựa theo lời đối phương nói làm, tuyệt đối không thành vấn đề!

Rầm!

Ngay khi Tô Long cho rằng học được phương pháp luyện đan cao thâm hơn, một đạo ầm ầm trực tiếp đem hắn nổ trở lại hiện thực!

Lò nổ!

Một nửa vạn năm thần thực bị hủy!

Quan trọng hơn là, một Thất Long Thiên Hoang Đỉnh cũng bị hủy theo!

Nhìn đống lô đỉnh đầy phòng cùng tàn dư thần thực, Cả người Tô Long đều choáng váng, hắn làm sao cũng không nghĩ tới, mình làm dựa theo lời Diệp Phong nói, kết cục lại tàn bạo như vậy!

"Ha ha ha ha!”

"Nổ tung!”

"Một tiếng này oanh vang, thật đặc biệt dễ nghe làm sao!”

Ngay lúc Tô Long không biết làm sao, giọng nói tràn đầy hưng phấn của Diệp Phong lại vang lên bên tai.

"Mẹ kiếp!"

"Tại sao Diệp thiếu lại hưng phấn như vậy!"

"Còn nữa!”

“Nhìn bộ dạng của hắn, giống như đã sớm biết sẽ nổ lò vậy!”

"Chẳng lẽ, hắn vừa mới chỉ đạo ta làm sao nổ lò?”

Nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của Diệp Phong, Tô Long trực tiếp choáng váng, bởi vì hắn thể giải thích được, vì sao Diệp Phong phải làm như vậy, phải biết rằng, tổn thất thần thực là nhỏ, tổn thất một Thất Long Thiên Hoang Đỉnh là lớn!

"Tiểu Tô!”

Chương 1304 - Người khác dạy ta luyện đan như thế nào, ngươi lại dạy ta nổ lò?

"Ngươi không cần nhìn ta như vậy!”

"Ta nói cho ngươi biết, ta không giống với đạo sư luyện đan ngươi gặp phải trước kia!”

"Bọn họ có thể sẽ chỉ đạo ngươi làm sao luyện đan chính xác!”

"Nhưng ta muốn chỉ đạo ngươi chính là, trong quá trình luyện đan, thao tác như thế nào sẽ xuất hiện tình huống nổ lò!”

Nhìn thấy Tô Long đang dùng một loại ánh mắt tràn đầy khó hiểu nhìn mình, Diệp Phong cũng nghiêm túc lên tiếng giải thích.

???

Người khác dạy ta luyện đan!

Ngươi lại dạy ta làm thế nào để nổ lò?

Học luyện đan còn có thể chơi như vậy sao?

Nghe Diệp Phong giải thích, Tô Long càng bối rối, bởi vì hắn chưa bao giờ gặp qua một đạo sư luyện đan kỳ lạ như thế!

Thậm chí có thể nói, Diệp Phong căn bản cũng ra bài không theo cách thông thường!

Rầm!

Đúng lúc này, Diệp Phong lại lấy ra một cái Thất Long Thiên Hoang Đỉnh đặt ở trướ mặt Tô Long.

"Diệp thiếu!"

“Tuy rằng ta không thể hiểu vì sao ngươi phải chỉ đạo ta các loại phương thức nổ lò!”

"Nhưng nếu muốn nổ lò, chúng ta cũng không cần phải dùng lô đỉnh và thần thực đỉnh cấp như vậy đi, bằng không, cái này cũng quá phá của!”

Sau khi lấy lại tinh thần, Tô Long lại nói ra suy nghĩ của mình với Diệp Phong.

"Tiểu Tô!”

"Quên nói với ngươi!”

"Kỳ thật ta còn có một thần hào phá của!”

"Cho nên, ta hưởng thụ khoái hoạt mà phá của có thể mang đến, mà ta cũng muốn đem phần vui vẻ này chia sẻ cho ngươi!"

Nghe tô Long nói như vậy, Diệp Phong cũng nghiêm túc lên tiếng đáp lại.

???

Thần hào phá của?

Tận hưởng niềm vui mà việc phá của có thể mang lại?

Và chia sẻ niềm vui này với ta?

Nhưng ta đặc biệt không hưởng thụ được khoái hoạt này, ta cảm nhận được chỉ có đau lòng!

Nghe diệp phong trả lời, Tô Long trực tiếp cười khổ, hắn như thế nào cũng không nghĩ tới, Diệp Phong thế nhưng vẫn là một bại gia tử, nhưng hắn muốn nói là, cho dù là bại gia tử, vậy cũng không nên phá của như vậy!

Phá của như vậy, sẽ không sợ thiên đạo trừng phạt ngươi sao?

(Thiên Đạo: Mẹ kiếp! Ngươi cũng đừngt so sánh, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói không thể nói bậy! Ai đặc biệt muốn trừng phạt hắn, ngươi cũng đừng hãm hại ta!)

"Diệp thiếu!"

"Cho dù ngươi là thần hào bại gia!”

"Cho dù ngươi muốn hưởng thụ niềm vui phá của!”

"Nhưng ngươi cũng hiểu về thần thực và Thất Long Thiên Hoang Đỉnh đúng không!”

"Vậy khẳng định không chịu nổi ngươi phá của như vậy!”

Lúc này, Tô Long lại khuyên bảo Diệp Phong lần nữa, hơn nữa, hắn cảm giác lần này mình khuyên bảo, có cơ hội rất lớn có thể khuyên bảo thành công!

"Tiểu Tô!”

"Có phải ngươi có hiểu lầm gì với từ thần hào này không?"

"Nếu ta dám tự xưng là thần hào bại gia, vậy đối với tài phú của bản thân, khẳng định là có tuyệt đối tự tin!”

"Nói Thất Long Thiên Hoang Đỉnh này, trong tay ta còn có chín ngàn chín trăm chín mươi chín cái!”

"Về phần phá thần thực vạn năm kia, trong tay ta càng nhiều không đếm xuể!”

"Cho nên, ngươi nói một chút, tài phú này của ta, có thể chống đỡ được kẻ phá của như ta hay không!”

Nghe Tô Long khuyên bảo lần nữa, Diệp Phong cũng đắc ý nói ra lá bài tẩy của mình!

"Cái gì!"

"Trong tay ngươi còn có chín ngàn chín trăm chín mươi chín Thất Long Thiên Hoang Đỉnh?”

"Điều này làm sao có thể!"

Nghe Diệp Phong nói như vậy, Tô Long trực tiếp trợn tròn hai mắt kinh hô lên, không phải hắn không tin, thật sự là con số này, đặc biệt quá nói nhảm!

Xoạt!

Đúng lúc này, Diệp Phong lại ném một quả Hỗn Độn giới cho Tô Long!

Trời!

Khi Tô Long nhìn thấy Hỗn Độn giới, chứa chín ngàn chín trăm chín mươi chín Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, trực tiếp hít một hơi khí lạnh!

"Tiểu Tô!”

"Hiện tại ngươi yên tâm đi!

"Kế tiếp, ngươi chỉ cần dựa theo ta nhắc nhở tiến hành luyện đan!”

"Chờ ta nói xong tình huống lò nổ của một loại đan dược này, chúng ta sẽ đổi một loại đan dược khác!”

"Ta muốn cho ngươi biết, trong quá trình luyện chế mỗi một loại đan dược, sẽ xuất hiện tất cả phương thức nổ lò!”

Lúc này, Diệp Phong cũng nghiêm túc nhìn Tô Long rồi lên tiếng nói.

"Ừ?"

"Muốn cho ta biết, trong quá trình luyện chế mỗi loại đan dược, sẽ xuất hiện tất cả phương thức nổ lò nào?"

"Có muốn chơi như vậy không?”

"Không vậy thì làm sao chỉ ngươi luyện đan!”

"Phụ thân, lần này ngươi tìm đạo sư luyện đan, hắn quả thực chính là một ma quỷ!”

Nghe Diệp Phong nói như vậy, Tô Long trực tiếp kêu rên trong lòng!

Ầm! Ầm! Ầm!

Rất nhanh, trong phòng ốc không ngừng truyền ra tiếng nổ tung!

10 phút!

Tô Long nổ tâm tan vỡ!

20 phút!

Tô Long nổ tâm tê dại!

40 phút!

Tô Long nổ tâm bình tĩnh!

60 phút!

Tô Long nổ tâm hưng phấn!

"Nổ tung!”

"Cảm giác lò nổ này, thật đặc biệt sảng khoái!”

“Hơn nữa, nổ vẫn là Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, cảm giác này, thật sự là sảng khoái!”

Trải qua các loại biến hóa tâm tình, Tô Long đã hoàn toàn trầm mê trong đó, không cách nào tự kiềm chế!

Phía bên kia!

"Đinh Dương!”

"Ngươi nói Diệp Phong kia, vì sao phải tới làm đạo sư luyện đan của con ta đây?"

"Hơn nữa, còn chỉ là ba ngày!”

"Cái này cũng quá không bình thường!”

Đi trên đường đi tới chỗ ở của Tô Long, Tô Thiên Minh lại lộ vẻ khó hiểu nói chuyện với Đinh Dương.

"Thành chủ đại nhân!”

"Điểm này, ta cũng đoán không ra!”

"Hơn nữa, hắn rõ ràng có thể thông qua thực lực cường hãn của mình thông qua khảo hạch, lại hết lần này tới lần khác muốn hối lộ ta đi cửa sau, điểm này, cũng vô cùng kỳ quái!"

Sau khi nghe Tô Thiên Minh nói, Đinh Dương cũng nói ra suy nghĩ của mình.

???

Kỳ lạ?

Ngươi có mặt mũi nào nói kỳ quái không?

Chỉ bằng mười mấy gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa vạn năm ngươi nhận được, hiện tại ngươi đặc biệt đều giàu có hơn so với phủ thành chủ chúng ta, kết quả, ngươi đặc biệt nói hối lộ ngươi rất kỳ quái?

Sao ngươi không biết xấu hổ thế này!

Nghe được Đinh Dương không biết xấu hổ như thế, Tô Thiên Minh đều có tâm tình muốn bóp chết đối phương!

Ầm! Ầm! Ầm!

Đúng lúc này, từng đợt tiếng ầm ầm từ xa truyền vào tai hai người!

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Chương 1305 - Tô Long, mẹ nó ta muốn đánh chết đồ phá của nhà ngươi!

Từng đợt tiếng nổ vang này là chuyện gì xảy ra?

Nghe được từng trận tiếng nổ vang này, thần sắc của hai người Tô Thiên Minh và Đinh Dương cũng biến đổi, sau đó nhanh chóng chạy tới chỗ ở của Tô Long!

"Cái này ... Khí tức dao động này, hình như là luyện đan lò nổ mới có thể xuất hiện khí tức dao động!”

"Tên hỗn tiểu tử kia, mẹ nó rốt cuộc đang làm gì!

Khi Tô Thiên Minh cùng Đinh Dương hai người chạy tới giữa sân sau đó, Tô Thiên Minh thông qua khí tức tản mát ra trong phòng ốc, trực tiếp phán đoán ra được nguồn gốc của giọng nói này!

"Cái gì?"

"Lò nổ?"

"Thiếu thành chủ vẫn luôn nổ lò?”

Nghe được lời này của Tô Thiên Minh, Đinh Dương cũng toát ra vẻ giật mình, sau đó lại lên tiếng nói: "Thành chủ đại nhân, chẳng lẽ vị Diệp thiếu thần bí kia, đang chỉ đạo Thiếu thành chủ luyện chế đan dược cường đại nào đó?”

"Không rõ ràng lắm!”

"Tuy rằng tiểu tử Tô Long kia không thích luyện đan!”

"Nhiều năm qua, dưới sự cưỡng bức lợi dụ của ta, hắn vẫn là đạt tới trình độ tứ phẩm Luyện Đan Sư!”

“Cho nên, nếu như là bình thường chỉ đạo hắn luyện đan mà nói, không nên xuất hiện loại tình huống này!

Sau khi nghe Đinh Dương nói, Tô Thiên Minh lập tức nói ra suy nghĩ của mình.

Hả?

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Trong khí tức dao động của lò nổ, ta làm sao cảm giác được còn có một tia long chi hồn ấn khí tức dao động?

Đúng lúc này, Tô Thiên Minh nhận thấy được một tia khác thường, sau đó lập tức kiểm tra Hỗn Độn giới của mình, khi hắn phát hiện, Thất Long Thiên Hoang Đỉnh còn đang ở giữa Hỗn Độn giới sau đó, hắn lúc này mới thở phào nhẹ nhõm!

"Thành chủ đại nhân!”

"Nếu không, chúng ta đi vào xem một chút?”

Lúc này, Đinh Dương mang theo thần sắc tò mò lên tiếng đề nghị.

“Ừm!”

"Đi vào xem một chút đi!”

"Ta ngược lại muốn nhìn xem, Tô Long tiểu tử này rốt cuộc đang luyện chế đan dược gì, vậy mà vẫn luôn nổ lò!”

Mặc dù nói như vậy, nhưng Tô Thiên Minh càng muốn xác nhận chính là, lúc nổ lò, vì sao lại có khí tức long chi hồn ấn!

Két!

Theo một giọng nói rất nhỏ vang lên, Tô Thiên Minh cùng Đinh Dương hai người đẩy cửa phòng đi vào trong phòng ốc.

Trừng mắt!

Đi vào phòng ốc, khi Tô Thiên Minh nhìn thấy Tô Long đang dùng một cái Thất Long Thiên Hoang Đỉnh luyện chế đan dược, tròng mắt kinh hãi thiếu chút nữa không trực tiếp trừng ra

"Không có khả năng!”

"Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!”

"Thất Long Thiên Hoang Đỉnh duy nhất trong Hỗn Độn giới, chính là đang ở trong tay ta!”

"Nhưng nơi này làm sao lại xuất hiện một người?"

Nhìn Thất Long Thiên Hoang Đỉnh trước người Tô Long, thần sắc trong mắt Tô Thiên Minh khó có thể tin!

Rầm!

Đúng lúc này, theo tiếng nổ quen thuộc vang lên, Thất Long Thiên Hoang Đỉnh trước người Tô Long trực tiếp nổ lò!

"Ha ha ha!”

“Sảng khoái!”

"Nổ quá sảng khoái!

"Diệp thiếu, nhanh lên lấy cho ta một cái lô đỉnh đi ra, ta muốn tiếp tục nổ!”

Lúc này, Tô Long hoàn toàn đắm chìm trong vui vẻ nổ lò, cũng không có chú ý tới hai người Tô Thiên Minh và Đinh Dương đã đến.

"Tiểu Tô!”

"Người đến!”

"Đợi lát nữa lại nổ đi!”

Sau khi nghe Tô Long nói, Diệp Phong nằm trên ghế đu bỗng nhiên nói một câu như vậy.

"A!"

"Phụ thân!"

"Đinh Dương quản sự!”

"Sao các ngươi lại tới đây?"

Nghe được Diệp Phong nhắc nhở, Tô Long lúc này mới chú ý tới hai người Tô Thiên Minh và Đinh Dương ở cửa phòng!

"Rảnh rỗi không có việc gì!”

"Lại đây xem một chút!”

Nói xong, Tô Thiên Minh nhìn về phía Diệp Phong ở một bên, sau đó nghiêm túc lên tiếng hỏi: "Diệp Phong, Thất Long Thiên Hoang Đỉnh vừa mới nổ nát kia, là của ngươi?”

"Đúng vậy!”

"Thất Long Thiên Hoang Đỉnh vừa mới nổ nát kia, đúng thật là của ta!”

"Mà ta cũng biết ngươi muốn hỏi cái gì!”

"Nhưng mà ta lười giải thích!”

"Ngươi trực tiếp hỏi nhi tử của ngươi đi!”

Nói xong, Diệp Phong không để ý tới đối phương nữa, mà là trực tiếp nhắm mắt nghỉ ngơi.

Một lát nữa!

"Cái gì!"

"Hắn là thần hào bại gia?”

"Trong tay hắn có một vạn Thất Long Thiên Hoang Đỉnh?”

"Sau đó, người khác đều là chỉ đạo ngươi luyện đan như thế nào, mà hắn lại chỉ đạo ngươi làm sao nổ lò?"

"Mà mục đích hắn làm như vậy, cũng chỉ là đơn thuần muốn hưởng thụ một chút khoái hoạt do phá của mang đến?"

Nghe xong lời tô Long nói xong, tô Thiên Minh trong nháy mắt lập tức ong ong lên, thật sự là những tin tức này, làm cho người ta khó có thể tin tưởng!

“Điên rồi!”

"Thế giới này điên rồi!"

"Không phải nói Hỗn Độn giới chỉ có một cái Thất Long Thiên Hoang Đỉnh sao?”

"Vậy bây giờ vì sao lại xuất hiện một vạn cái?"

"Cái này mẹ nó cũng quá nhảm nhí đi!”

Mà Đinh Dương ở một bên nghe xong lời tô Long nói xong, cũng toát ra thần sắc khó có thể tin thì thào tự nói.

"Chờ một chút!”

"Tô Long!”

"Vậy nói cách khác, lô đỉnh ngươi vừa mới nổ lò, toàn bộ đều là Thất Long Thiên Hoang Đỉnh?”

Đúng lúc này, Tô Thiên Minh bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, sau đó nhìn về phía Tô Long rồi lên tiếng chất vấn.

“Đúng vậy!”

"Phụ thân, ta nói cho ngươi biết, chỉ trong thời gian một canh giờ này, ta đã nổ nát mấy trăm Thất Long Thiên Hoang Đỉnh rồi!

"Cảm giác kia, thật sự là quá sảng khoái!”

Nghe được Tô Thiên Minh chất vấn, hai người Tô Long đắc ý lên tiếng đáp lại.

"Cái gì!"

"Mẹ nó ngươi đã nổ nát mấy trăm Thất Long Thiên Hoang Đỉnh rồi sao?”

“Ngươi có biết, Thất Long Thiên Hoang Đỉnh quan trọng thế nào đối với một Luyện Đan Sư hay không?”

"Hôm nay, ta nhất định phải đánh chết kẻ phá của nhà ngươi!”

Nói xong, Tô Thiên Minh lập tức lấy ra một cây trường côn, sau đó trực tiếp dánh về phía Tô Long!

"Thành chủ đại nhân!”

"Ngươi bớt giận, bớt giận!”

"Nói cho cùng, Thiếu thành chủ cũng chỉ là một đứa trẻ!”

"Ngươi cũng đừng đánh hỏng hắn!”

Lúc này, vẻ mặt của Đinh Dương cũng lo lắng đuổi theo, e sợ Tô Thiên Minh sẽ đánh hỏng Tô Long!

Làm gì vậy?

Ngươi đang làm gì vậy?

Mẹ nó còn nói là chơi nữa?

Nhìn thấy ba người ngươi đuổi theo ta, trực tiếp chơi đùa trong phòng ốc rộng rãi, trên mặt Diệp Phong cũng treo đầy hắc tuyến trong nháy mắt!

Chương 1306 - Không có so sánh thì không có thương tổn, Tô Thiên Minh tủi thân muốn khóc!

Một lát sau!

"Phụ thân!"

"Đừng đánh!”

"Ngươi nói ta là bại gia tử, nhưng ta bại chính là đồ của người khác!”

"Vậy làm sao có thể nói ta là bại gia tử đây!”

"Bại gia tử không phải đều là bại đồ của mình sao?"

Sau khi Tô Long bị đánh hai mươi phút, hắn rốt cục không chịu nổi lên tiếng hỏi.

Hả?

Phải, phải!

Nhi tử của ta bại đồ của người khác mà!

Nhưng xem như nhi tử của ta bại đồ của người khác, đó cũng không phải là đồ của nhi tử ta!

Nghe tô Long nói như vậy, lúc này Tô Thiên Minh mới phản ứng lại, sau đó lại xấu hổ nhìn về phía Tô Long.

"Này!"

"Các ngươi chơi cũng chơi rồi!”

"Hiện tại có một công việc, chính là giúp ta nổ lò!”

"Nổ nát một ngàn Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, ta sẽ thưởng cho một Thất Long Thiên Hoang Đỉnh!”

"Thế nào, cảm thấy có hứng thú không?"

Đúng lúc này, giọng nói của Diệp Phong lại vang lên.

Cái gì?

Nổ lò?

Nổ nát một ngàn cái là được thưởng cho một Thất Long Thiên Hoang Đỉnh?

Nghe diệp phong nói như vậy, trong nháy mắt hai người Tô Thiên Minh và Đinh Dương, cũng có hứng thú, bởi vì bọn họ biết rõ, giá trị của một Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, rốt cuộc có bao nhiêu khủng bố!

Về phần điều kiện tiên quyết muốn nổ nát một ngàn Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, bọn họ đã hoàn toàn không nghĩ tới, dù sao đó cũng không phải của bọn họ, nhưng nếu có thể được thưởng, đó chính là của bọn họ!

"Diệp thiếu!"

"Cảm thấy hứng thú, ta cảm thấy hứng thú!”

"Hơn nữa, ta là một gã cửu phẩm Luyện Đan Sư, tương đối có kinh nghiệm đối với phương diện nổ lò luyện đan này!”

Sau đó, Tô Thiên Minh nói ra ý nghĩ của mình với Diệp Phong.

"Diệp thiếu!"

"Tuy rằng ta chỉ là một gã thất phẩm Luyện Đan Sư!”

"Nhưng đối với phương diện nổ lò luyện đan này, ta cũng cực kỳ tinh thông!”

"Cho nên, ta cũng rất hứng thú đối với công việc nổ lô này!”

Ngay sau đó, giọng nói của Đinh Dương cũng vang lên bên cạnh.

Rầm! rầm! Rầm!

Nghe được hai người trả lời, khóe miệng Diệp Phong cũng nổi lên một nụ cười, sau đó trực tiếp xuất ra mười Thất Long Thiên Hoang Đỉnh!

"Hai vị!”

"Nếu các ngươi cảm thấy hứng thú đối với công việc này như vậy!

"Vậy còn chờ gì nữa?"

Sau khi xuất ra mười Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, Diệp Phong cười như không cười, nhìn hai người rồi lên tiếng nhắc nhở.

Ầm! Ầm! Ầm!

Chẳng bao lâu!

Tiếng vang lò nổ lại liên tiếp vang lên trong phòng ốc.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tình huống này là gì?

Vừa rồi còn đánh ta đến chết!

Kết quả là, bây giờ, ngươi lại chơi một mình?

Vậy ta vừa bị đánh, tính là cái gì?

Nhìn thấy Tô Thiên Minh cùng Đinh Dương hai người ở bên kia nổ tung vui vẻ quên cả trời đất, Tô Long ở một bên ủy khuất đều muốn khóc!

"Diệp thiếu!"

"Ta muốn hỏi ngươi một điều!"

"Chính là lúc ta nổ tới một ngàn cái, có phần thưởng hay không?"

Ủy khuất qua đi, Tô Long lại nghĩ tới cái gì, sau đó nhìn về phía Diệp Phong rồi lên tiếng hỏi thăm.

"Phần thưởng?"

"Ngươi muốn phần thưởng gì?"

"Ta đang chỉ đạo ngươi luyện đan!”

“Mà quá trình nổ lò này, cũng là quá trình ngươi học tập, trong đó căn bản cũng không tồn tại tình huống ngươi giúp ta!”

"Cho nên, ngươi không có phần thưởng!”

Nói đến đây, Diệp Phong dừng lại một chút, sau đó nhìn Tô Long tiếp tục nói: "Tiểu Tô, làm sao ngươi có mặt mũi hỏi ra vấn đề này?”

???

Ngươi đang hướng dẫn ta luyện đan?

Sao ngươi không biết xấu hổ nói ra vậy?

Làm gì có ai hướng dẫn luyện đan, mà chỉ hướng dẫn nổ lò chứ?

Nghe diệp phong trả lời, tâm tính Tô Long trực tiếp sụp đổ!

Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, chính mình cố gắng học tập nổ lò, sau đó lại bị đánh một trận, kết quả, lại cũng không chiếm được gì cả!

Ba canh giờ trôi qua!

"Đinh! Chúc mừng vật chủ hoàn thành sản phẩm bại gia hôm nay, khen thưởng mảnh vụn Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch 3, phần thưởng ngẫu nhiên đột phá hai tiểu cảnh giới, thưởng đại đạo thần bia1!”

"Đinh! Chúc mừng chủ nhà kích phát hành vi phá của, thưởng cho mảnh vụn *1, phần thưởng ngẫu nhiên đột phá một tiểu cảnh giới!”

Khi ba người bại sạch một vạn Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, sau đó Tô Thiên Minh cùng Đinh Dương cũng đều lấy được phí vất vả của mình, hệ thống nhắc nhở khen thưởng liên tiếp vang lên trong đầu Diệp Phong.

Ầm!

Ngay sau đó, một cỗ khí tức đột phá bộc phát ra từ trong cơ thể Diệp Phong.

"Không tốt!”

"Diệp thiếu đột phá tới nhất kiếp Hỗn Độn Chi Tổ Cảnh rồi!”

"Cái này sẽ dẫn ta Thiên Đạo lôi kiếp!”

"Chúng ta mau chạy đi!”

"Bằng không, không chỉ ảnh hưởng đến Diệp thiếu, chúng ta cũng sẽ chết dưới lôi kiếp!”

Lúc này, nhận thấy được khí tức dao động của Diệp Phong bộc phát ra, Tô Thiên Minh cũng là hoảng sợ hô to, sau đó kéo Tô Long chạy ra ngoài phòng ốc!

Mà Đinh Dương ở một bên nhìn thấy vậy, cũng là lập tức đi theo ra ngoài!

Ầm!

Ngay khi ba người vừa mới lao ra khỏi phòng ốc, một đạo lôi điện thô to trực tiếp bổ vào trên phòng ốc, trong nháy mắt đã tiêu diệt sạch sẽ phòng ốc!

Đồng thời, một cỗ uy áp thiên đạo cũng rơi vào trên người ba người Tô Thiên Minh, Tô Long và Đinh Dương trong nháy mắt,, để cho bọn họ trực tiếp quỳ rạp xuống đất, không thể động đậy!

Xong rồi!

Chết rồi!

Lúc này, ba người quỳ trên mặt đất, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng, bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới, Diệp Phong lại lựa chọn đột phá ở chỗ này, bởi vì điều này không chỉ hại chết bọn họ, còn có thể hại chết chính Diệp Phong!

"A!"

"Phụ thân!"

"Ngươi mau nhìn Diệp thiếu!

"Hắn là bình vỡ không sợ bể sao?"

Đúng lúc này, giọng của Tô Long lại vang lên.

Nghe nói như vậy, Tô Thiên Minh và Đinh Dương cũng đều nhìn về phía Diệp Phong, khi bọn họ thấy Diệp Phong cũng không chuẩn bị chống đỡ Thiên Đạo lôi kiếp, ngược lại là nằm trên ghế đu trực tiếp nghỉ ngơi, hành động này khiến bọn họ ngây người!

Nhưng mà, khi ba người bọn họ nhìn thấy một màn kế tiếp Thiên Đạo lôi kiếp trực tiếp dùng lôi điện mát xa cho cho Diệp Phong kia, bọn họ hoàn toàn ngây ngốc tại chỗ, bởi vì một màn quỷ dị này, đã hoàn toàn vượt qua nhận thức của bọn họ!

Chương 1307 - Không có so sánh thì không có thương tổn, Tô Thiên Minh tủi thân muốn khóc! (2)

Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới, Độ Thiên Đạo lôi kiếp, còn đặc biệt có thể hưởng thụ như vậy!

Một lát nữa!

"Mẹ kiếp!"

"Không phải chứ!”

Một đạo lôi kiếp nhất trọng còn đang biến hóa, hướng đến kiếp vân nhị trọng!"

"Chẳng lẽ Diệp thiếu còn muốn tiếp tục đột phá?”

Khi Tô Thiên Minh nhận thấy được khác thường của kiếp vân Thiên Đạo, hai mắt hắn trực trợn tròn kinh hô lên, mà Tô Long và Đinh Dương ở một bên nghe xong, trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong, trong mắt càng tràn ngập thần sắc khó có thể tin!

Sau một lúc!

"Tam Kiếp Hỗn Độn Chi Tổ!”

"Trong thời gian ngắn như vậy, Diệp thiếu nhảy từ Đạo Thần Cảnh cửu trọng đỉnh phong đột phá đến Tam Kiếp Hỗn Độn Chi Tổ!”

“Thật sự là quá đáng sợ!”

"Mà càng làm cho người ta khó có thể tiếp nhận chính là, toàn bộ hành trình hắn đều đang ngủ!"

"Tất cả mọi người đều là người, tất cả mọi người đều là độ kiếp, nhưng vì sao chênh lệch lại lớn như vậy!”

Nghĩ đến kinh nghiệm độ kiếp trước kia của mình, Tô Thiên Minh đều ủy khuất muốn khóc, mà đây cũng chứng thực một câu, đó chính là không có so sánh thì không có thương tổn!

Mà lúc này, Diệp Phong cũng tỉnh lại!

Sau đó trực tiếp xem xét tình huống của đại đạo thần bia, dù sao, phần thưởng này, hắn cũng gặp lần đầu tiên, hơn nữa, nghe tên thật giống như rất ghê gớm!

Đại Đạo Thần Bi: Sản phẩm đặc biệt trong Thiên Đạo chiến trường, ẩn chứa trong đó Thiên Đạo pháp‌ tắc thâm ảo!

Rất nhanh, một số tình huống của Đại Đạo Thần Bi, xuất hiện ở trong đầu Diệp Phong!

Hả?

Thì ra là cái này?

Tin tức cũng quá ít!

Nhìn thấy hệ thống cho ra một chút tin tức đó, Diệp Phong cũng toát ra vẻ mặt khinh bỉ!

Một bên khác!

"Đinh Dương!"

"Ngươi đi trước đi!"

"Trong thời gian ba ngày tiếp đó, sự vụ lớn nhỏ của Phủ Thành Chủ, ngươi giúp ta xử lý trước, trừ phi có chuyện trọng đại gì, nếu không thì không được qua đây quấy rầy ta!"

Lúc này, Tô Thiên Minh cũng dùng vẻ mặt thành thật nhìn Đinh Dương nói.

Hả?

Trong ba ngày tới, chuyện lớn nhỏ trong Phủ Thành Chủ đều giao cho ta?

Nhưng ta không muốn phụ trách!

Ta muốn ở đây giúp Diệp thiếu gia làm việc!

Đinh Dương đã nếm đến hai lần ngon ngọt nên sau khi nghe được mệnh lệnh của Tô Thiên Minh, cả người lập tức có chút gấp gáp, sau đó vội vàng nói: "Thành chủ đại nhân, năng lực ta có hạn, căn bản sẽ xử lý không tốt chuyện lớn nhỏ của Phủ Thành Chủ, mà trong thành không thể một ngày vô chủ, nếu là không có ngài, Phủ Thành Chủ sẽ rất lộn xộn!"

"Đinh Dương! ! !"

"Ta nói ngươi được, là ngươi được!"

"Ta không cho phép ngươi không có tự tin vào bản thân mình như thế!"

"Còn nữa!"

"Nếu Phủ Thành Chủ thật sự lộn xộn, vậy thì cứ lộn ‌xộn đi!"

"Tóm lại, trong thời gian ba ngày này, ta khẳng định phải đi theo Diệp thiếu gia học tập Luyện Đan!"

"Nếu như bỏ qua cơ hội này, tuyệt đối sẽ trở thành tiếc nuối cả đời ta!' ‌

Nghe được câu trả lời của Đinh Dương, Tô ‌Thiên Minh cũng nghiêm túc nói.

? ? ?

Cái quỷ gì mà đi theo Diệp thiếu gia học tập Luyện Đan?

Ngươi rõ ràng là hướng về phía phí khổ cực thì có!

Tuy ngươi là thành chủ, nhưng ngươi cũng không thể không biết xấu hổ như vậy!

Nghe được Tô Thiên Minh không biết xấu hổ như thế, Đinh Dương lập tức bị làm cho kinh hãi!

"Không được!"

"Lần cơ hội này, ta cũng không thể bỏ qua!"

"Vậy ta nhất định phải nghĩ biện pháp ở lại đây mới được!"

Nghĩ đến đây, ánh mắt Đinh Dương chợt hạ xuống người Tô Long đứng một bên.

"Thành chủ đại nhân!"

"Ta cảm giác được đây là một cơ hội lịch luyện tốt đối với thiếu thành chủ!"

"Cho nên ta đề nghị để thiếu thành chủ đến phụ trách tất cả sự vụ lớn nhỏ trong ba ngày của Phủ Thành Chủ!"

Nghĩ vậy, Đinh Dương nhìn về phía Tô Thiên Minh nói ra ý nghĩ của mình.

? ? ?

Tình huống như thế nào?

Cái này mẹ nó là tình huống như thế nào a!

Diệp thiếu gia không phải là luyện đan đạo sư tìm cho ta sao?

Tại sao các ngươi lại xông về phía trước như vậy?

Thậm chí, còn muốn đuổi ta ra ‌ngoài?

Nghe được đề nghị này của Đinh Dương, Tô Long đứng một bên nghe đến choáng váng!

"Đinh Dương!"

"Nếu như ngươi muốn lưu lại cũng không phải ‌không được!"

"Có điều, trước ‌tiên ngươi phải giao ra Hải Lam Thiên Thần Hoa và Thất Long Thiên Hoang Đỉnh mới được!"

Mà Tô Thiên Minh đứng một bên nghe xong lời Đinh Dương nói, khóe miệng cũng hiện lên ý cười xấu xa, sau đó nói ra ý nghĩ của mình, hắn thấy Đinh Dương khẳng định không nỡ lấy ra những vật kia!

Dù sao những vật kia ẩn chứa giá trị‌ thật quá kinh khủng!

Hả?

Tình huống như thế nào?

Đưa cái này cho ta?

Ngươi không có chút do dự nào sao?

Đây đã vượt xa nội tình của Phủ Thành Chủ đó!

Nhìn thấy Đinh Dương không chút do dự đã đưa một cái Hỗn Độn giới cho mình, cả người Tô Thiên Minh đều choáng váng!

"Ba ngày!"

"Chỉ cần có thể đi theo bên người Diệp thiếu gia!"

"Phí cực khổ có thể lấy được tuyệt đối không chỉ những thứ này!"

"Điểm này, ta vẫn là vô cùng rõ ràng!"

"Cho nên ta tuyệt đối không thể bởi vì chút bảo bối ấy mà từ bỏ càng nhiều bảo bối hơn!"

Lúc này Đinh Dương nộp lên tất cả bảo vật, tuy cũng cảm giác vô cùng đau lòng, nhưng hắn ‌biết, những nỗ lực này đều đáng giá!

"Mẹ nó!"

"Làm sao bây giờ!"

"Tên khốn này thật sự bỏ ra được!"

"Ta... mẹ nó!"

Nhìn hơn mười gốc Hải Lam Thiên Thần bên trong Hoa Hỗn Độn giới và mấy chiếc Thất Long Thiên Hoang Đỉnh, Tô Thiên Minh cảm giác cả người đều muốn điên rồi!

"Ba vị!"

"Các ngươi có ai biết ‌Đại Đạo Thần Bi không?"

Đúng lúc này, ‌giọng nói của Diệp Phong vang lên.

"Diệp thiếu gia!"

"Ta biết!"

"Đại Đạo Thần Bi chính là một loại bảo vật đặc biệt trong Thiên Đạo chiến trường!"

"Bởi vì nó ẩn chứa pháp tắc Thiên Đạo cường đại, cho nên bất kỳ tu sĩ nào cũng có thể thông qua việc phóng thích thần thức cảm ngộ lực lượng mà mình mong muốn lĩnh ngộ!"

"Ví dụ như ta là một Luyện Đan Sư, vậy có thể từ bên trong đó cảm ngộ được Luyện Đan chi đạo!"

Chương 1308 - Phụ thân, cho ngươi cơ hội ngươi cũng không biết nắm chắc.

"Nếu như là một Luyện Khí Sư, vậy có thể cảm ngộ được Luyện Khí chi đạo, nếu như là một tên tu đạo giả tu luyện sát đạo, vậy có thể từ đó cảm ngộ bất kỳ loại sát ý nào mà chính mình mong muốn!"

"Tóm lại, bất kỳ người nào cũng có thể từ bên trong Đại Đạo Thần Bi cảm ngộ được lực lượng cảm ngộ chính mình mong muốn!"

Nghe được Diệp Phong hỏi, Tô Thiên Minh lập tức nói ra hết thảy những gì mình biết.

Hả?

Bất luận kẻ nào cũng có thể từ trong Đại Đạo Thần Bi cảm ngộ được lực lượng mình mong muốn?

Trâu bò như vậy sao?

Sau khi nghe được Tô Thiên Minh nói, Diệp Phong cũng hiện vẻ giật mình.

"Diệp thiếu gia!"

"Còn có một chút ta quên nói!"

"Đạo pháp tắc chi lực trong Đại Đạo Thần ‌Bia cũng có hạn!"

"Một khi tiêu hao hết, Đại Đạo Thần Bi kia cũng chỉ còn là một khối đá bình thường!"

Đúng lúc này, Tô Thiên Minh bỗng nhiên nghĩ tới điều gì nên vội vàng bổ sung.

"Phụ thân!"

"Ngươi nói nhiều thứ vô dụng ‌như vậy làm gì!"

"Diệp thiếu gia chính là thần hào phá của!"

"Vậy ngươi phải nói cách nào phá hết chỗ Đại ‌Đạo Thần Bia chứ!"

"Cơ hội biểu hiện tốt như vậy, tại sao ngươi lại không biết nắm chắc!"

Nghe được Tô Thiên Minh nói nhảm nhiều như vậy, Tô Long đứng một bên nghe xong cũng cảm thấy gấp gáp!

"Diệp thiếu gia!"

"Mặc dù Đại Đạo Thần Bi rất mạnh mẽ!"

"Nhưng nó lại có một điểm trí mạng, đó là không thể chống cự công kích của thần thức!"

"Chỉ cần dùng thần thức không ngừng công kích Đại Đạo Thần Bi, sẽ có thể tiêu hao nhất tịnh pháp tắc chi lực thiên đạo ẩn chứa bên trong!"

Lúc này, Tô Long trực tiếp tiến lên một bước rồi nói ra ý nghĩ của mình.

Hoang mang!

Nghe được lời này của Tô Long, hai người Tô Thiên Minh cùng Đinh Dương đứng một bên lập tức hoang mang!

Bọn họ không nghĩ tới Tô Long vậy mà sẽ nói ra lời như thế!

Nhưng rất nhanh, hai người nghĩ đến thân phận thần hào phá của của Diệp Phong, cùng danh hào nổ lô phá của trước đó, bọn họ mới đột nhiên phản ứng lại.

"Ừm!"

"Tiểu Tô!"

"Ngươi nói tiếp!"

"Nói tiếp ý nghĩ của ngươi!"

Mà sau khi Diệp Phong nghe được Tô Long nói, lại là hai mắt tỏa sáng, sau đó lên tiếng hỏi.

"Diệp thiếu gia!"

"Phụ thân ta có một ‌đối thủ một mất một còn!"

"Tên kia cũng là Luyện Đan Sư, đồng thời tu luyện công pháp và thần thông đều liên quan đến thần hồn!"

"Cho nên ta nghĩ là, nếu như chúng ta có Đại Đạo Thần Bi vậy thì chế tạo nó thành một bộ khôi giáp, sau đó để phụ thân ta mặc bộ khôi giáp này, đi chiến đấu cùng tên đó một phen!"

"Như vậy không chỉ có thể phung phí lực lượng của Đại Đạo Thần Bi tới cực hạn, còn có thể để phụ thân ta hung hăng dạy dỗ đối phương một chút!"

Sau khi nghe được Diệp Phong nói, Tô Long cười xấu xa nói ra ý nghĩ chân chính của mình.

"Mẹ nó! ! !"

"Thời điểm then chốt, còn phải nhờ vào nhi tử của ta!"

"Có điều, chuyện một hòn đá ném hai chim này, óc heo của hắn‌ làm sao nghĩ ra được!"

"Cái này mẹ nó cũng quá trâu bò!"

Nghe được ý nghĩ này của Tô Long, Tô Thiên Minh một bên cũng sợ ngây người, nhưng theo sau đó là vô tận hưng phấn!

"Tiểu Tô!"

"Còn phải dựa vào ngươi!' ‌

"Tuy chúng ta tiếp xúc thời gian không dài, nhưng ngươi bây giờ thật sự rất hiểu ta!"

Lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Tô Long lên tiếng tán dương.

Làm gì?

Phụ tử các ngươi một xướng một họa, là đang làm gì đó!

Có thể chừa cho ta chút cơ hội biểu hiện hay không!

Các ngươi làm như vậy khiến tình cảnh của ta rất xấu hổ đó!

Đinh Dương đứng một bên nhìn tình cảnh trước mắt này, cả người đều ngứa ngáy, phải biết rằng hắn vì có thể ở lại đây mà đã phải bỏ ra tất cả!

"Không được!"

"Ta không thể lại bị động như vậy!"

"Ta phải nghĩ biện pháp biểu hiện mình một chút mới được!"

Nghĩ đến đây, Đinh Dương nhìn về phía Diệp Phong nói: "Diệp thiếu gia, ta vừa vặn biết một tên bát phẩm Luyện Khí Sư, để cho hắn chế tạo áo giáp, tuyệt đối không có vấn đề!"

"Tốt!"

"Vậy làm phiền Đinh quản gia!"

"Đúng rồi!"

"Nếu có thể ở trong hai canh giờ chế tạo tốt áo giáp thì ta sẽ cho ngươi năm gốc Hải Lam Thiên Thần Hoa cùng hai cái Thất Long Thiên Hoang Đỉnh làm phí khổ cực!"

Nói xong, Diệp Phong ném Hỗn Độn giới chứa đựng Đại Đạo Thần Bi cho Đinh Dương, đồng thời còn cho Đinh Dương hai cái cổng ‌không gian truyền tống chỉ định!

"Diệp thiếu gia yên tâm!"

"Ta nhất định sẽ ở trong hai canh giờ hoàn thành nhiệm vụ!"

Nói xong, Đinh Dương đầy vẻ hưng phấn kích hoạt cổng không gian truyền tống chỉ định.

"Mẹ nó! ! !"

"Bị trộm nhà?"

"Còn có thể ‌chơi như vậy?"

Nhìn Đinh Dương rời đi, Tô Thiên Minh lập tức mơ hồ, hắn không nghĩ tới, mình nói ra tình huống Đại Đạo Thần Bi, con của mình đưa ra phương pháp phá của, kết quả, mẹ nó phí khổ cực lại bị Đinh Dương cho ngậm chạy!

"Bây giờ, tu vi của ta đã đột phá đến tam kiếp Hỗn Độn Chi Tổ!"

"Mà số lượng mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch góp nhặt được cũng đã đạt đến 79 mảnh!"

"Chờ hoàn thành nhiệm vụ bại gia chỉ đạo Tô Long luyện đan ba ngày, đến lúc đó có thể đạt được số lượng lớn mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch, vậy là khoảng cách một trăm mảnh vỡ Hỗn Độn Bổ Thiên Thạch ngày càng gần!"

Lúc này, Diệp Phong kiểm tra tình huống bản thân một hồi, sau đó tươi cười đầy mặt tự nói.

Một bên khác!

Nguyên Đồ thành, một tiệm thợ rèn ở đông thành!

"Đinh huynh!"

"Sao ngươi lại tới đây?"

Triệu Thiên Phi nhìn thấy Đinh Dương đang đi tới, đầu tiên là dừng công việc trong tay lại, sau đó lộ vẻ ngạc nhiên hỏi thăm.

"Triệu huynh!"

"Không cần nói nhảm nhiều!"

"Lần này đến tìm ngươi là muốn mời ngươi giúp ta chế tạo một kiện áo giáp!"

"Mà thời gian có chút eo hẹp, nhiệm vụ rất nặng, chỉ có hai cái canh giờ!"

Nghe Triệu Thiên Phi hỏi thăm, Đinh Dương cũng trực tiếp nói thẳng ý đồ đến đây!

"Hai canh giờ?"

"Chế tạo ra một kiện khải giáp?"

"Nói đùa cái gì vậy!"

"Ngươi cho rằng ta là Tốc ca à!"

Sau khi biết được ý đồ đến của Đinh Dương, Triệu Thiên Phi lại lộ vẻ không vui lên tiếng trả lời, phải biết rằng hắn ở phương diện luyện khí này có chứng cưỡng bách, cho dù là luyện một vũ khí bình thường hoặc đồ phòng ngự, hắn cũng muốn đã tốt càng tốt hơn, nhất định phải đạt tới trình độ mình hài ‌lòng nhất!

Bình Luận (0)
Comment