Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1010 - Chương 3557: Không Được, Ta Sẽ Bị Đán...

Chương 3557: Không Được, Ta Sẽ Bị Đán... Chương 3557: Không Được, Ta Sẽ Bị Đán...Chương 3557: Không Được, Ta Sẽ Bị Đán...

Vưu Phi Nhi bẻ ngón tay nói: - Sữa bột rất dễ dàng làm nha, dùng sữa thú chiết xuất là được rồi...

Hồ Tiên quyến rũ nói:

- Ứm, chờ Mục Lương nhìn xem, không thành vấn để sẽ xây dựng tuyến sản xuất, những thương nhân và quý tộc kia sẽ thích.

Nguyệt Phi Nhan nghiêng đầu hỏi:

- Chúng ta không bán cho những thường dân kia à? Ánh mắt của Hồ Tiên lóe lên, nói: - Đương nhiên là bán, nhưng mà phải tìm nhiều hơn ma thú cho sữa mới được, giảm bớt giá cả bán ra.

Nguyệt Phi Nhan thuận miệng nói:

- Chúng ta có thể không cần sữa ma thú nha, sữa động vật bình thường cũng có thể làm thành sữa bột mà.

- Nói cũng phải.

Khóe môi của Hồ Tiên cong Lên.

Không phải ai cũng có thể uống được sữa ma thú, càng đừng nói đến sữa ma thú sau khi chiết xuất thành sữa bột, nhưng nếu như dùng sữa thú động vật bình thường chế thành sữa bột thì có thể giảm bớt giá vốn, bình dân cũng có thể mua được.

Mà sữa ma thú chế thành sữa bột sẽ chuyên cung cấp cho thương nhân và quý tộc, có thể kiếm càng nhiều tỉnh thạch ma thú hơn.

- Chuyện này các người phải đi giải quyết thôi, ta không có biện pháp.

Vưu Phi Nhi nhún vai một cái nói. - Ứm, ta sẽ tìm người giải quyết.

Hổ Tiên như suy nghĩ gì đó, sau đó gật đầu.

- Nếu Mục Lương còn chưa làm xong, buổi tối ta lại đi tìm hãăn.

Vưu Phi Nhi nói xong thì đứng dậy.

Hồ Tiên quyển rũ nói:

- Được rồi, Từ Từ và Tiểu Cảnh, các người cũng nên đi ngủ trưa đi.

Hai người uống hết sữa bột, bụng khẳng định không đói, lại chơi tiếp thì một ngày sẽ trôi qua.

- Tốt.

Mục Phương Tiên ngoan ngoãn đáp một tiếng.

Hai người bị tiểu hầu gái mang ởi Thiên Điện ngủ trưa, chính sảnh cung điện lập tức yên tĩnh lại.

Nguyệt Phi Nhan duỗi người, ngáp hữu khí vô lực nói:

- A cáp, ta cũng muốn đi ngủ một lát, vất vả lãm mới nghỉ ngơi được, chỉ muốn năm không động đậy.

Hôm nay cô được nghỉ, căn cứ Không Quân bên kia có Hi Bối Kỳ canh chừng, cô không cần lo lắng gì khác. Chỉ là khi cô nằm trên chiếc giường mềm mại thì lại không thể ngủ được.

- Cái gì chứ, ta mới không muốn kết hôn đâu.

Nguyệt Phi Nhan bĩu môi, nghĩ đến những lời của cô gái đuôi hồ ly.

Cô nghiếễn răng, Llẩm bẩm: - Cái gì gọi là trong khoảng thời gian ngắn không ai thèm lấy, ta mà muốn lập gia đình, người muốn kết hôn với ta có thể vòng quanh Chủ Thành mười vòng.

- Không phải, là 100 vòng! Nguyệt Phi Nhan buồn bực nói.

Nhưng cô nghĩ đến ngoại trừ làm công việc chung và nhóm binh sĩ ra thì nam nhân tốt mà cô tiếp xúc hình như chỉ còn lại một. Nguyệt Phi Nhan thở dài, chậm rãi mở miệng:

- Mục Lương à...

Cô ôm chăn lăn qua lộn lại trên giường, trong đầu hiện lên dáng vẻ của Mục Lương, nhưng chẳng mấy chốc đã bị mặt của Nguyệt Thấm Lan thay thế.

- A... A... A... Không được, không được, mẹ sẽ đánh chết tai

Nguyệt Phi Nhan phiền muộn lên tiếng.

Cô vùi đầu vào trong chăn, buổn bực không lên tiếng.

- Còn có ai nữa?

Nguyệt Phi Nhan an tĩnh hơn mười giây, lại lật người rì rà rì rầm.

Cô lật qua lật lại trên giường nửa giờ, cuối cùng vẫn là đứng lên xuống giường, quyết định ra ngoài đi bộ một chút.

Nguyệt Phi Nhan ra cửa, ởi bộ trên đường chính của Chủ Thành, chẳng mẩy chốc đã ởi tới quảng trường.

Trên đường người lui tới đông đúc, khí tức sinh hoạt rất nồng đậm.

Nguyệt Phi Nhan mua một cây kẹo hồ lô, vừa ăn vừa đi bộ, gặp phải rất nhiều cặp đôi sóng vai đi ngang qua, lúc này cô đều sẽ nhìn nhiều một hổi.

- Cửa hàng kết duyên? Cô dừng bước, đây là cửa hàng mới mở?

Cô gái tóc đỏ tò mò đi vào, mới phát hiện đó là một cửa hàng coi mắt.

Không đợi nhân viên phục vụ nhiệt tình tiếp đón, cô đã xoay người đi nhanh ra bên ngoài.

- Hôm nay là chuyện gì vậy? Trong lòng Nguyệt Phi Nhan tràn đầy phiền muộn, tại sao giống như tất cả đều đang nhắc nhở cô nên yêu đương. Cô thở phì phò cắn kẹo hồ Lô, hai ba ngụm ăn sạch mứt quả còn lại, tiếp tục đi dạo lung tung không có mục đích ở trong Chủ Thành. Nguyệt Phi Nhan suy nghĩ một chút, thấp giọng tự Lẩm bẩm:

- Được rồi, đi thăm mẹ Thấm Di đi, đã lâu không gặp mẹ.

Cô trở về Khu Vực Trung Ương, đi qua Cửa Không Gian Truyền Tống đến Vệ Thành Số Tám.

Bước ra Cửa Không Gian Truyền Tống ở Vệ Thành Số Tám, cô gọi chiếc xe thú đến Phim Trường. Cô xoát khuôn mặt một đường thông suốt, thuận lợi tìm được Nguyệt Thấm Di vần còn đang chỉ đạo quay chụp.

- Mẹ, xong việc chưa? Nguyệt Phi Nhan ngây thơ hỏi.

- Phi Nhan, sao ngướơi lại đột nhiên tới đây?

Nguyệt Thấm Di nhướng mày hỏi.

Cô vẫn giữ lại mái tóc ngắn sóng vai như trước, thoạt nhìn rất giỏi giang. - Không có gì, chỉ là đến thăm mẹ thôi.

Nguyệt Phi Nhan làm nũng. Nguyệt Thấm Di buồn cười nói:

- Nhìn ngươi cũng không giống như là không có chuyện øiì.

- Rõ ràng như vậy sao? Nguyệt Phi Nhan cười gượng hỏi.

- Ừm, nói đi, có chuyện gì? Nguyệt Thấm Di ngồi xuống hỏi. Nguyệt Phi Nhan hỏi thẳng: - Mẹ, có phải ta tới lúc kết hôn rồi hay không?

- Vì sao lại nghĩ như vậy? Nguyệt Thấm Di cau mày hỏi.

- Chính là trong Lúc bất chợt cảm thấy như vậy.

Nguyệt phi Nhan nhỏ giọng đáp.

- Nghĩ gì thế, mẹ của ngươi còn chưa kết hôn đâu, ngươi gấp cái gì? Nguyệt Thấm Di xoa đầu con đái CƯỜI nói.

- Thọ mệnh dài như vậy, lại không phải là trước kia, bây giờ kết hôn cũng không cần phải gấp gáp.

Nguyệt Phi Nhan trừng lớn đôi mắt màu đỏ, nghẹn lời một lát sau lên tiếng:

- A, nghe mẹ nói như vậy cũng có lý ha...

- Đừng cả ngày nghĩ những chuyện này nữa, nếu như quá rảnh rồi thì tìm chút chuyện làm đi.

Nguyệt Thấm Di dạy dỗ. - Vâng, ta biết rồi.

Nguyệt Phi Nhan cười khúc khích đáp, sự phiền muộn trong lòng tan biến rất nhiều.

Vương quốc Huyền Vũ. Tầng bảy Khu Vực Trung Ương, nhà xưởng sản xuất _ điện thoại di động ma huyền mới xây dựng năm ở đây. Tầng bảy Khu Vực Trung Ương rất rộng lớn, hiện nay một nửa là Xưởng Chế Tạo Linh Khí đang sử dụng.

Khu vực còn lại lấy ra phân nửa để xây nhà xưởng sản xuất điện thoại di động ma huyễn.

Xây dựng nhà xưởng sản xuất điện thoại di động ma huyễn ở tầng bảy Khu Vực Trung Ương chính là nghĩ đến tính an toàn và tính bảo mật của nơi này, người ngoài không vào được.

Nhà xưởng sản xuất điện thoại di động ma huyễn rất lớn, do ba toà nhà Lầu năm tầng hợp thành.

Trong đó hai tòa là khu vực sản xuất, toà thứ ba là nơi ở của nhân viên.

Lúc này, trong nhà lâu sản xuất điện thoại di động ma huyễn, một bộ phận Ma Pháp Sư cấp 9 và Luyện Khí Sư cao cấp đang nghe Mục Lương nói.

Mục Lương lạnh nhạt giới thiệu:

- Đây là ma cụ có thể tự động khắc họa ma pháp trận, nó có thể giúp các người nhanh chóng vẽ ra ma pháp trận, tăng cao tốc độ sản xuất điện thoại di động ma huyễn.
Bình Luận (0)
Comment