Chương 3563: Ngươi Không Có Phần Thư...
Chương 3563: Ngươi Không Có Phần Thư...Chương 3563: Ngươi Không Có Phần Thư...
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười một tiếng, đón nhận con trai từ trong lòng Mục Lương, bước đi ưu nhã trở về Thiên Điện.
- Cha ~~~
Tiếng nói giòn giã vang lên, Linh Nhi xuất hiện ở trong chính sảnh cung điện.
- Linh Nhi.
Mục Lương giơ tay lên, vô thức xoa xoa đầu cô gái tinh Linh.
Linh Nhi ngước mắt hỏi:
- Cha, Lăng Hương sắp mừng sinh nhật, ta nên tặng Lễ vật gì cho cô ấy đây?
- Cô ấy thích gì thì ngươi đưa cải đó.
Mục Lương ôn hòa đáp.
- Cô ấy thích nước hoa, nhưng ta đã tặng rất nhiều nước hoa cho cô rồi.
Linh Nhi do dự nói.
Mục Lương suy nghĩ một chút, hỏi:
- Vậy cô ấy còn thích gì không?
Hắn vẫn rất ủng hộ Linh Nhi kết giao bạn bè, nó sẽ giúp tính cách cô gái tỉnh Linh rộng mở hơn.
- Còn thích gì à... Điện thoại di động ma huyền có tính không?
Linh Nhi thử thăm dò nói.
- Được rồi, vậy thì tặng điện thoại di động ma huyền cho cô ấy đi.
Mục Lương nói xong thì lật tay một cái, lấy ra một chiếc điện thoại di động ma huyền mới cầm về từ nhà xưởng.
- Hả, thật sự có thể à?
Linh Nhi vừa kinh ngạc và vui mừng reo lên. - Đương nhiên, nhưng đổi lại ta cần cô ấy hỗ trợ thể nghiệm chức năng mới.
Mục Lương mỉm cười nói. Linh Nhi nhận lấy điện thoại ma huyền, tò mò hỏi:
- Chức năng mới là gì?
Mục Lương ôn hòa nói:
- Hai ngày nữa sẽ tiến hành chức năng mua sắm trực tuyến, ngươi bảo cô ấy thể nghiệm một chút trước, sau đó viết ra ưu và khuyết điểm xuống cho ta.
- Được rồi, tới lúc đó ta sẽ dặn cô ấy.
Linh Nhi vội vàng gật đầu.
- Linh Vận có muốn không? Mục Lương cười hỏi.
Đôi mắt đẹp của Linh Nhi lại sáng lên lần nữa:
- Có thể chứ?
- Đây, nhớ là phải viết tỉ mỉ ưu và khuyết điểm sau khi thể nghiệm.
Mục Lương cười đưa ra chiếc điện thoại di động ma huyền thứ hai.
- Không thành vấn để. Linh Nhi cười tươi như hoa đồng ý.
Cô hoàn toàn có thể dự liệu được vẻ mặt của Lăng Hương và Linh Vận khi nhìn thấy điện thoại di động ma huyền, nhất định là nụ cười sẽ đọng lại trên mặt mấy ngày.
Mục Lương lại xoa đầu cô gái tỉnh Linh, mặt mỉm cười trở về thư phòng.
- Cộc cộc cộc ~~~
Hắn vừa ngồi xuống thì cửa thư phòng bị gõ, giọng nói của Vưu Phi Nhi vang lên: - Mục Lương, ngươi có ở đây không?
- Có, vào đi.
Mục Lương nói xong thì cầm lấy một phần văn kiện trên bàn làm việc.
- Cọt kẹt ~~~
Cửa thư phòng bị đẩy ra, cô gái cột tóc hai chùm ởi vào thư phòng.
Trong lòng Vưu Phi Nhi ôm lấy bình Lưu ly, bên trong chứa bột màu trằng.
- Có chuyện gì vậy? Mục Lương ôn hòa hỏi.
Vưu Phi Nhi ngây thơ đáp: - Ta nghiên cứu ra sữa bột mới, muốn cho ngươi xem một chút.
- Sữa bột gì thế?
Mục Lương cảm thấy hứng thú hỏi.
Vưu Phi Nhi đi lên trước, buông bình Lưu ly xuống, sau khi mở ra lập tức một mùi thơm của sữa thơm khuếch tán bốn phía.
Ánh mắt của Mục Lương sáng lên, hắn còn cảm nhận được trong sữa bột có một nguồn nguyên tố sinh mệnh nồng nặc.
Vưu Phi Nhi thanh thúy nói: - Đây là sữa bột làm từ Sinh Mệnh Trà và sữa ma thú, ta nghĩ nó sẽ thích hợp cho Từ Từ và Tiểu Cảnh uống hơn.
- Ngươi vất vả rồi.
Mục Lương nói cảm ơn từ trong thâm tâm.
Vưu Phi Nhi Lắc đầu, ngây thơ nói:
- Sữa bột sinh mệnh này cũng có thể bán ra ngoài, hẳn là những quý tộc và phú thương kia sẽ chịu mua nó. Mục Lương suy nghĩ một chút, gật đầu nói:
- Ừm, loại sữa này sẽ đi con đường cao cấp, mấy người vương thất kia chắc chắn sẽ bỏ tiền mua.
Trong đầu hắn hiện lên một loạt sách lược vận doanh, có thể nhanh chóng đánh ra thị trường sữa bột sinh mệnh. Hắn đặt bút lên giấy, bắt đầu viết phương án trù hoạch trong đầu xuống, sau đó Hồ Tiên sẽ đi an bài.
Vưu Phi Nhi chớp chớp mắt, dịu dàng nói:
- Ta còn muốn nghiên cứu ra sữa bột thảo dược, nhưng nghĩ lại thì dường như nhu cầu thị trường không lớn, cho nên không nghiên cứu. Mục Lương gật đầu nói:
- Đúng rồi, như bây giờ đã là rất khá rồi.
- Ừ Ừ.
Vưu Phi Nhi lên tiếng.
- Vất vả cho ngươi rồi, dạo gần đây có mong muốn gì không?
Mục Lương ngước mắt lên dịu dàng hỏi.
Vưu Phi Nhi suy nghĩ một chút, sau đó lắc đầu nói:
- Không có, bây giờ ta rất tốt, không có mong muốn gì. - Khi nào có thì nhớ nói với ta, lúc nào cũng được.
Mục Lương ôn hòa dặn dò. - Được rồi.
Vưu Phi Nhi cười nói, nhìn chăm chăm mặt của Mục Lương, lỗ tai chẳng mấy chốc đã đỏ thấu.
Mục Lương lộ ra ý cười, còn chưa kịp nói gì thì Vưu Phi Nhi đã chạy trốn mất dạng. Vương quốc Huyền Vũ.
Chủ Thành.
Tại một quán cà phê bên đường, Lăng Hương và Linh Vận ởi vào trong cửa hàng. - Định Linh ~~~
Lục lạc treo trên cửa vang lên vài tiếng, nhân viên bán hàng sau quầy nhìn lại, vẻ mặt chuyển thành nụ cười. - Hôm nay hai vị tới sớm thật đấy.
Nhân viên bán hàng tưới cười chào hỏi. - Đúng vậy, vẫn như cũ.
Linh Vận cười nói.
Cô và Lăng Hương thường xuyên đến quán cà phê này, đã quen thuộc với nhân viên bán hàng.
- Được rồi, ba ly Tinh Thần Băng Nã Thiết.
Nhân viên bán hàng cười gật đầu.
Cái gọi là Tỉnh Thần Băng Nã Thiết chính là trà tỉnh thần và cà phê tiến hành chiết xuất ra, cuối cùng thêm vào sữa thú. Lăng Hương lấy ra đồng Huyền Vũ thanh toán, sau đó ngồi xuống vị trí bên cạnh cửa sổ cùng với Linh Vận.
- Linh Nhi chắc là cũng sắp đến rồi.
Linh Vận ngây thơ nói.
- Định tỉnh ~~~
Cửa tiệm cà phê bị đẩy ra Lần nữa, Linh Nhi nhanh nhẹn bước vào trong cửa hàng.
- Tới rồi. Đôi mắt đẹp của Lăng Hương sáng lên.
Cô giơ tay quơ quơ, lên tiếng ra hiệu:
- Nơi đây.
Linh Nhi mỉm cười ởi tới, ngồi xuống ghế đối diện Linh Vận.
- Hai người đợi có lâu không?
Cô thanh thúy hỏi.
Hôm nay là sinh nhật của Lăng Hương, ba người hẹn nhau đi ăn lẩu buổi tối, bây giờ chạm mặt là để uống trà chiều trước.
- Không có, vừa mới tới một lúc thôi.
Lăng Hương thanh thúy đáp. - Cộp cộp cộập ~~~
Nhân viên bưng cà phê tới, ở miệng ly còn bốc lên khí Lạnh.
- Cảm ơn.
Khóe môi của Lăng Hương cong lên, bưng cà phê lên uống một ngụm.
Linh Nhi cũng uống một ngụm, thuận miệng hỏi : - Hôm nay ngươi định ăn sinh nhật như thế nào, không ở cùng người nhà à? Lăng Hương là công chúa, theo đạo lý nếu như đến ngày sinh nhật là sẽ tổ chức lớn, tiệc rượu khăng định không thể thiếu.
Lăng Hương xua tay nói:
- Ta lại không ở vương quốc Tây Hoa, không cần tổ chức yến hội gì gì đó, nhưng mà những lễ vật kia hẳn là có không ít, mẹ sẽ thu giúp ta. Linh Vận ngây thơ nói:
- Ta cũng chuẩn bị quà nha, tối nay cho ngươi.
- Hì hì, thật tốt.
Lăng Hương cười tươi như
hoa.
- Ta cũng chuẩn bị lễ vật.
Linh Nhi dịu dàng nói.
- Là cái gì vậy?
Trong mắt của Lăng Hương lộ ra vẻ chờ mong.