Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1031 - Chương 3578: Con Bé Nghịch Ngợm Thế ...

Chương 3578: Con Bé Nghịch Ngợm Thế ... Chương 3578: Con Bé Nghịch Ngợm Thế ...Chương 3578: Con Bé Nghịch Ngợm Thế ...

Mục Lương thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nói:

- Thật đau đầu, thật ra chuyện này cũng không cần phải để ta xử lý.

Tất cả mọi chuyện lớn nhỏ đều báo cáo với hắn, nhưng hắn lại không có nhiều tỉnh lực như vậy để xử lý hết.

- Cộc cộc cộc ~~~

Mục Lương tiếp tục øgð ngón tay lên mặt bàn, là lúc tìm thêm mấy người giống như Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên thay hắn để ý những việc vụn vặt này, cũng là vì phân ưu cho Hồ Tiên, Nguyệt Thấm Lan và Ly Nguyệt. Hắn thở dài một tiếng, cười khổ nói:

- Thôi được rồi, chuyện này bàn sau ởi, hiện nay không có người thích hợp.

- Mục Lương, có tin tức tốt! Một giọng nói vang lên, sau đó cửa thư phòng bị đẩy ra. Mục Lương ngước mắt nhìn người đến, dung nhan

- Tin tức tốt gì thế?

Hắn dịu dàng hỏi.

Hồ Tiên bước nhanh tới bên cạnh nam nhân rồi ngồi xuống.

Cô vòng lấy cổ của hắn, nói thăng:

- Ba mươi ngàn chiếc điện thoại di động ma huyễn đều đã bán hết, đơn đặt hàng mới lại tăng lên một trăm hai chục ngàn chiếc.

- Một trăm hai chục ngàn chiếc à, nếu muốn lấy hàng thì phải đợi tới mấy tháng sau.

Mục Lương cười nói.

Với tốc độ sản xuất điện thoại di động ma huyền hiện tại, mỗi tháng chỉ sản xuất ra ba mươi ngàn chiếc, một trăm hai chục ngàn chiếc cần mất bốn tháng mới có thể giao hàng.

Lại cộng thêm những đơn đặt hàng trước đó còn chưa xử lý xong, cho nên đơn đặt hàng lấn này ít nhất phải đợi đến sáu tháng sau.

- Vậy thì quá lâu rồi.

Hồ Tiên lắc đầu.

Cô quyến rũ nói:

- Cách tốt nhất chính là mở rộng quy mô nhà xưởng sản xuất, thu nhận thêm người. - Ứm, đúng là nên mở rộng quy mô sản xuất .

Mục Lương gật đầu đồng ý. Hắn phải đẩy nhanh tốc độ xuất xưởng của điện thoại di động ma huyễn, tốt nhất là làm xong toàn bộ trong vòng hai tháng, sau đó muốn mua thì có hàng hiện có, như vậy có thể làm cho thương thành trực tuyến nhanh chóng thu được lợi ích. Đồng thời điện thoại di động ma huyễn được phổ cập cũng có thể biến tướng cộng thêm lợi ích khác, ví dụ như doanh thu từ quảng cáo, các thương phẩm, v.v...

Trừ cái đó ra, phí hội viên điện thoại di động ma huyễn cũng là một khoản thu nhập rất khả quan.

Chờ sau khi phổ cập điện thoại di động ma huyễn, thông qua phí “Lưu Lượng” trò chuyện, phí sử dụng Lục Quang, v.v... đều có thể thu được lợi ích.

Cái gọi là Lưu lượng, có thể làm cho điện thoại di động ma huyễn tiếp vào trung xu xử tý, từ đó sử dụng thương thành trực tuyến, Lục Quang, chức năng video phát hình... Tất cả đều cần lưu Lượng.

Tiền điện thoại và lưu Lượng là sản vật mà Mục Lương tham khảo kiếp trước.

Lưu Lượng và tiền điện thoại đều có thể nạp tiền trực tuyến, cũng có thể đi tới cửa hàng điện thoại di động ma huyễn để nạp tiền.

- Chuyện này cần ta làm không?

Hồ Tiên quyến rũ hỏi.

Mục Lương lắc đầu nói:

- Không cần, ta sẽ để cho Ly Nguyệt đi an bài.

- Ngươi cũng nên để cho Ly Nguyệt nghỉ ngơi một chút đi. Hổ Tiên dịu dàng nói.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, nghiêng đầu hỏi:

- Ly Nguyệt rất bận rộn sao? - Ngươi mới phát hiện à?

Hồ Tiên nhướng mày hỏi ngược lại.

Mục Lương giật giật khóe miệng, cười khổ nói:

- Thật ra cũng không phải, ta vẫn muốn để cô ấy được nghỉ ngơi nhiều hơn, chỉ Là cô ấy làm việc thì ta mới yên tâm. Hổ Tiên dùng trán đè lên trán nam nhân, quyến rũ nói:

- Hiện tại cô ấy quản Lý Bộ Đội Đặc Chủng U Linh và bộ môn tình báo đã bề bộn rất nhiều việc, những chuyện con lại để người khác làm đi.

- Ừm, vậy để Già Lạc đi phụ trách đi.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Già Lạc à, cũng được.

Hổ Tiên ưu nhã gật đầu. Mục Lương nhìn về phía cô gái đuôi hồ ly, hỏi:

- Ngươi thì sao, dạo gần đây có phải quá vất vả hay không.

- Ta vẫn tốt, ngược lại là Tố Cẩm dạo gần đây tương đối bận rộn, ta đã tìm cho cô ấy hai trợ thủ.

Hồ Tiên quyến rũ trả lời. Mục Lương bình thản dặn dò:

- Ứm, ngươi nghỉ ngơi nhiều một chút, cũng có thể bồi dưỡng người có năng lực đi giúp Tố Cẩm.

Hổ Tiên gật đầu nói: - Dạo gần đây ta đang xem xét một người, nhưng mà vần còn đang trong thời gian quan sát, nếu thích hợp thì sẽ để cô ấy làm trợ thủ cho ta, sau đó an bài cô tiếp nhận một ít công việc của Tố Cẩm.

- Ừm, hai ngày nữa ngươi có rảnh không?

Mục Lương hỏi sang vấn để khác.

- Có chuyện gì vậy?

Ánh mắt Hồ Tiên lộ ra vẻ tò mò. Mục Lương giải thích:

- Ta phải đi thành Tát Luận tham gia yến hội.

- Ngươi muốn ta đi cùng à? Hồ Tiên quyến rũ hỏi.

- Ừm, ngươi có rảnh không? Mục Lương gật đầu hỏi.

Hồ Tiên lắc đầu, vuốt ve tóc Mục Lương, dịu dàng nói:

- Ta không đi được, ngươi bảo chị Thấm Lan đi cùng ngươi ởi, cô là vương hậu thích hợp hơn ta. Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, ôn hòa nói:

- Ngươi là phó hậu, cũng rất thích hợp.

- Chủ yếu là ta không đi được, ngươi cũng biết việc buôn bán của vương quốc Huyền Vũ vội vàng cỡ nào mà.

Hồ Tiên bất đắc dĩ nói.

- Vậy được rồi.

Mục Lương tiếc nuối lên tiếng.

Phi thuyền vận chuyển của vương quốc Huyền Vũ không ngừng bay qua lại, mỗi ngày đều đang vận chuyển hàng hoá và chở người, có thể thấy được bận rộn cỡ nào. - Ngươi vất vả rồi.

Mục Lương nhéo nhéo tay của cô gái đuôi hồ ly.

Hồ Tiên đảo mắt một vòng, quyến rũ nói:

- Ta đã vất vả như thế rồi, vậy khi nào ngươi đi thành Tát Luận thì mang theo Từ Từ đi.

Mục Lương giật giật khóe miệng, hỏi:

- Dạo gần đây con bé rất nghịch ngợm à?

- Cô là con gái của ngươi, con bé nghịch ngợm thế nào mà ngươi còn không biết sao?

Hồ Tiên hỏi ngược lại.

Mục Lương cười khan một tiếng, Mục Phương Tiên có thể dùng một câu ngạn ngữ của kiếp trước để hình dung, chính là ba ngày không đánh nhảy lên mái nhà lật ngói. Trong mấy ngày này, cô đã tàn phá hai cây Đôi Cánh Thiên Sứ, ba gốc cây Linh Quả, lại hái hơn phân nửa nụ hoa của Sen Xanh Tạo Hóa. Nếu như không có Linh Nhi ở đây thì mấy gốc cây Đôi Cánh Thiên Sứ và cây ăn quả kia đều chỉ có nước từ bỏ.

- Được rồi, ta sẽ dẫn con bé đi thành Tát Luận.

Mục Lương đáp ứng.

- Thật tốt, ta có thể yên tĩnh vài ngày.

Hổ Tiên thở ra một hơi.

- Ngươi vất vả rồi.

Mục Lương cảm thán lên tiếng. Hồ Tiên hỏi:

- Còn muốn thai thứ hai sao?

- Cái này để sau đi, chờ Từ từ lớn lên chút nữa, cũng phải hỏi xem ý kiến của Từ Từ và Tiểu Cảnh như thể nào.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Ngươi nói cũng đúng, phải nghĩ tới cảm nhận của con trẻ.

Hồ Tiên cười quyến rũ rồi gật đầu.

- Mẹ, ta muốn ca cai Đúng lúc này cửa thư phòng bị đẩy ra, Mục Phương Tiên chạy vào trong thư phòng. Khóe miệng của Mục Lương không khỏi co giật một chút.
Bình Luận (0)
Comment