Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 1038 - Chương 3585: Tối Hôm Qua Bị Dằn Vặt Q...

Chương 3585: Tối Hôm Qua Bị Dằn Vặt Q... Chương 3585: Tối Hôm Qua Bị Dằn Vặt Q...Chương 3585: Tối Hôm Qua Bị Dằn Vặt Q...

- Cha.

Trước cửa, Mục Cảnh Lam ngấng đầu lên nhìn chăm chú vào nam nhân, trên mặt viết đầy sự ủy khuất.

- Có chuyện gì vậy?

Mục Lương cúi người xuống ôm lấy con trai, vươn tay nhéo nhéo má cậu bé.

Mục Cảnh Lam uỷ khuất nói: - Mẹ ra cửa, lại không mang theo ta.

- Mẹ ngươi đi làm cái gì? Mục Lương kinh ngạc hỏi. Mục Cảnh Lam ngây ngô đáp:

- Mẹ nói muốn đi dò xét chỗ quản lý của Thành Buôn Bán.

Ánh mắt của Mục Lương loé lên, cảm thán Nguyệt Thẩm Lan thật xứng chức, đồng thời cũng có chút tự trách, hẳn hăn là đi theo.

- Cha, ta đói rồi.

Mục Cảnh Lam uỷ khuất nói. S02 c0)2) coi so

Tiếng bước chân truyền đến, Tiểu Tử cầm bình sữa đi nhanh tới.

- Vương tử điện hạ, nên uống sữa bột.

Tiểu Tử vội vàng hô Lên.

- Rất đúng lúc.

Mục Lương cười một tiếng, nhận lấy bình sữa nhét vào trong miệng con trai.

Hắn nhìn về phía tiểu hầu gái, hồi:

- Vương hậu của các ngươi đi ra ngoài rồi à?

Tiểu Tử giải thích:

- Ba Phù và A Thanh, A Mạn đều đi theo vương hậu nương nương rồi ạ.

- Vậy là tốt rồi.

Mục Lương gật đầu một cái, gặp việc gì thì A Thanh và A Mạn cũng có thể xử lý.

A Thanh và A Mạn xem như là hộ vệ Trung Ương kỳ cựu, cả hai cũng đã lên tới chức vụ đội trưởng, ngày thường sẽ mang theo năm, sáu hộ vệ Trung Ương mới để kèm cặp.

Tiểu Tử vươn tay ra nhận lấy Mục Cảnh Lam từ trong lòng Mục Lương.

Cô thanh thúy hỏi: - Bệ hạ còn muốn ngủ thêm một lát nữa không?

- Không ngủ, ta cũng ởi ra ngoài một chút.

Mục Lương duỗi người.

Tiểu Tử ngoan ngoãn nhắc nhở:

- Được rồi, bệ hạ nhớ kỹ trở về trước 10 giờ đấy, phải đi tham gia yến hội nữa.

Mục Lương gật đầu một cái, dặn dò:

- Chiếu cố tốt Ly Nguyệt, có việc gì thì dùng điện thoại di động ma huyễn liên lạc với ta.

- Vâng.

Tiểu Tử cung kính gật đầu. - Cha, ta cũng muốn đi. Mục Cảnh Lam nói xong thì vươn tay về phía cha.

- Được rồi.

Mục Lương cười một tiếng, ôm con trai vào trong lòng. Hắn cười vang nói:

- Nào, ra ngoài đi dạo với cha. - Tốt.

Mục Cảnh Lam ngây ngô trả lời một câu, vẫn còn năm chặt bình sữa trong tay.

- Thật đáng yêu.

Mục Lương bị con trai đáng yêu chọc cười, hôn một cái lên trên mặt cậu bé.

- Cha, ướt.

Mục Cảnh Lam phồng má kháng nghi.

Mục Lương bật cười nói:

- Không sao. Mục Cảnh Lam trợn to hai mặt, ôm bình sữa có chút cạn lời.

Đôi mắt Mục Lương hiện ra ý cười, ôm con trai đi về phía Thang Vận Chuyển.

- Cộp cộp cộp ~~~

Hai tên hộ vệ Trung Ương đuổi theo, cùng rời khỏi Trung tâm Huyền Vũ.

Thành Buôn Bán sáng sớm rất náo nhiệt, nhất là trong Siêu Thị Huyền Vũ, dân chúng đều mang theo giỏ xách, đi đến từng gian hàng mua thức ăn. Mục Lương ôm con trai ổi trên đường cái, các cửa hàng xung quanh đều mở cửa, trên đường còn có rất nhiều xe thú.

Thành Buôn Bán cũng có pháp quy giao thông đồng bộ với vương quốc Huyền Vũ, người ngoài tiến vào đây đều phải tuân thủ quy tắc của nơi này.

- Cha, muốn đi tìm mẹ à? Mục Cảnh Lam ngây ngô hỏi. Mục Lương ôn hòa trả lời:

- Trước tiên đi th một ít cửa hàng, sau đó mới ởi tìm mẹ của ngươi.

Hắn rất coi trọng danh tiếng cửa hàng, nếu như xuất hiện hành vi cửa hàng lấn khách thì hắn sẽ trừng phạt nghiêm khắc.

Nếu có người ác ý gây sự thì hắn cũng sẽ dùng thủ đoạn lôi đình để trấn áp.

Rất nhanh, Mục Lương mang theo con trai đi tới trước một cửa hàng bán bánh cuốn, trong cửa hàng đã chật ních, trước cửa cũng không thiếu người đang xếp hàng.

- Thật là nhiều người. Cái miệng nhỏ của Mục Cảnh Lam khẽ nhếch lên. Mục Lương dừng bước nói:

- Nhiều người tới ăn như vậy, hắn là không có vấn đề gì, đi xem cửa hàng khác ởi.

Hắn bế con trai xoay người rồi đi, đi tới cửa hàng điểm tâm cách đó không xa. Trong cửa hàng cũng có rất nhiều khách, Lúc này đã đầy hai phần ba chỗ ngồi, các nhân viên bán hàng đang bận rộn mang thức ăn lên. Mục Lương ngồi ở một góc, để con trai ngồi ở trên đùi. Hai tên hộ vệ Trung Ương đứng sau lưng hắn, giếng như hai vị đại thần.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Các ngươi cũng ngồi xuống đi, đừng đứng ảnh hưởng đến những người xung quanh.

- Bệ hạ, chuyện này không hợp quy củ.

Hộ vệ Trung Ương thấp giọng nói.

- Đây cũng là mệnh lệnh. Mục Lương nhàn nhạt mở miệng.

Hai tên hộ vệ Trung Ương nghe vậy thì do dự một chút, cuối cùng vẫn là ngồi xuống với sống lưng thẳng tắp, chỉ là thoạt nhìn có chút không được tự nhiên. - Thả lỏng, đừng làm cho người ta nhìn ra dị dạng. Mục Lương liếc nhìn hai người.

Hắn là tới thị sát ngầm, không cần gây sự chú ý.

- Vâng.

Lúc này hai tên hộ vệ Trung Ương mới thả lông cơ thể, vai buông lỏng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Một nhân viên bán hàng vội vã đi tới, cầm thực đơn trên tay nói:

- Để các vị đợi lâu rồi, trong cửa hàng tương đối nhiều người, thật xin lỗi.

- Không sao.

Mục Lương nói với vẻ mặt không thay đổi.

Nhân viên bán hàng nhìn chăm chăm vào nam nhân mấy lần, trong mắt lộ ra thần sắc kinh ngạc, nói: - Vị khách này nhìn rất quen mát.

Trong lòng Mục Lương khẽ động, là hãn sơ ý, quên thay đổi dung nhan trước khi đi ra ngoài.

Hắn nhàn nhạt mở miệng:

- Sao nào, ngươi nhớ được mỗi một vị khách đến đây à? - Thật xin lỗi, là ta quá nhiều lời.

Nhân viên bán hàng cười gượng vài tiếng, đặt thực đơn xuống.

Hắn tiếp tục nói: - Mấy vị xem muốn ăn 8ì, có cần ta đề cử hay không?

- Không cần.

Mục Lương mở thực đơn ra. Hắn nhìn lướt qua rồi bắt đầu báo tên món ăn:

- Tôm sủi cảo thuỷ tỉnh, thịt viên chiên, bánh bao nhỏ, canh trứng gà và nấm...

Tay của nhân viên bán hàng di chuyển cực nhanh, viết xuống tất cả món ăn mà Mục Lương vừa nói.

- Chỉ những thứ này thôi. Mục Lương khép lại thực đơn nói.

Nhân viên bán hàng nhắc nhở:

- Được rồi, ngày hôm nay khách tương đối nhiều, có thể phải chờ thêm mười phút nữa.

- Ứm.

Mục Lương gật đầu một cái. Nhân viên bán hàng thu hổi thực đơn rồi xoay người rời đi, nhanh chóng ởi phục vụ những vị khách còn lại. Mục Lương quan sát các nhân viên khác trong cửa hàng, tay chân đều rất nhanh nhẹn, khi khách hỏi thăm cũng không lộ ra vẻ mặt khó chịu.

Sau mười phút, món ăn mà hắn gọi Lần Lượt được bưng lên bàn, bốc hơi nóng làm cho người ta nhìn rất muốn ăn.

Mục Lương nếm thử mấy món, mùi vị coi như không tệ, nhưng mà không ngon bằng cửa hàng ở Chủ Thành vương quốc Huyền Vũ.

- Các ngươi cũng ăn ổi. Hắn nhìn về phía hai tên hộ vệ Trung Ương.

Hộ vệ Trung Ương hạ giọng nói:

- Bệ hạ....

- Mệnh lệnh.

Mục Lương nhàn nhạt lên tiếng.

- Vâng.

Vẻ mặt của nhóm hộ vệ Trung Ương nghiêm túc, cầm đũa lên bắt đầu ăn cơm. Mục Lương buông đũa xuống, hưởng qua mùi vị là được rồi, hắn chuẩn bị đi thị sát ngầm cửa hàng tiếp theo Lúc này tên nhân viên bán hàng vừa rồi đang phục vụ vị khách khác như nghĩ tới cái gì đó, cơ thể đột nhiên cứng đờ, quay ngoát lại nhìn về phía Mục Lương.

- Bệ hại

Hắn há miệng thốt lên.

Mục Lương thầm than một tiếng, rốt cuộc vần là bị nhận ra.
Bình Luận (0)
Comment