Chương 3597: Vì Sao Những Thứ Này Lại...
Chương 3597: Vì Sao Những Thứ Này Lại...Chương 3597: Vì Sao Những Thứ Này Lại...
Sắc mặt của Hương Thái trắng bệch, vô ý thức tới gần cô gái tóc đỏ.
Nhóm binh sĩ như gặp phải đại địch, giơ tay lên ngăn cản các công nhân trồng trọt muốn chạy loạn.
Thái Khả Khả tức giận quát: - Ai còn chạy loạn thì tự chịu trách nhiệm sống chết đi
Vừa nghe được lời này, một bộ phận công nhân trồng trọt trở nên thành thật, nhưng cơ thể vẫn run bần bật.
- Đây là thứ quỷ quái gì? Nguyệt Phi Nhan cau mày. Sinh linh màu đen đều có kích cð không khác biệt nhau lắm, mỗi một con đều dài khoảng ba mét, móng vuốt sắc bén vồ vào trong vách đá, tròng mắt đỏ nhìn chăm chăm nhóm người Nguyệt Phi Nhan.
- Tê tê tê ~~~
Sinh linh màu đen lè Lưỡi, nhảy người đánh về phía đảm người.
Nguyệt Phi Nhan cao giọng ra lệnh: - Công kích!
- Hưu hưu hưu ~~~
Nhóm binh sĩ nâng quân nỏ lên, bắn mẩy chục mũi tên về phía sinh Linh màu đen. Không đợi nhóm binh sĩ vui vẻ, mũi tên giống như là bắn vào trong đống bùn nhão, bị cơ thể của sinh linh đen kia nuốt mất.
Nguyệt Phi Nhan trầm giọng nói:
- Dùng tên phát nổ.
- Vâng! Nhóm binh sĩ vội vã lấy ra mũi tên phát nổ, nhét vào quân nỏ rồi bắn về phía sinh Linh màu đen.
- Âm ầm ~~~
Tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên không ngừng nghi. - Hống hống hống ~~~
Sinh linh màu đen gào rống Liên tục, dịch nhờn màu đen trên cơ thể văng ra khắp nơi.
- XÈO XÈO ~~~
Chất lỏng màu đen rơi xuống đất khiến mặt đất bốc lên một mảng khói đen Lớn.
- Dùng tên phát nổ có hiệu quải
Nhóm binh sĩ hưng phẩn lên tiếng.
Nguyệt Phi Nhan phất tay ra lệnh:
- Đừng dừng lại, tiếp tục tấn công đi!
- Hưu hưu hưu ~~~
Tên phát nổ lại bắn ra lần nữa, ngăn cản đường tiến tới của sinh Linh màu đen.
Đôi mắt màu đỏ của Nguyệt Phi nhan loé lên, Khôi Giáp Chu Tước trên người sáng lên ánh ltửa..
Cô lấy ra Quạt Chu Tước, nhanh chóng vung lên vài cái, mấy quả cầu Lửa khổng lổ đập về phía sinh linh màu đen.
- Ẩm ầm ~~~
Mấy chục sinh linh màu đen không kịp tránh né, bị quả cầu lửa hoàn toàn cắn nuốt, trên người bốc lên từng trận khói đặc.
- GraooO ØraooOO ~~~
Tiếng kêu thảm thiết của sinh linh màu đen cực kỳ thê Lương, giống như tiếng khóc của trẻ sơ sinh lúc nửa đêm.
Thần sắc trên mặt Nguyệt Phi Nhan lạnh lùng, Quạt Chu Tước trong tay lại vung ra, hàng loạt quả cầu lửa bay ra dày đặc như mưa.
- Ẩm ầm ~~~
Hang động đá vôi lắc lư, càng ngày càng nhiều sinh Linh màu đen lăn lóc trên mặt đất.
Tiếng kêu của chúng thật sự khó nghe, các công nhân trồng trọt đều bịt lỗ tai lại, cảm thấy thống khổ không chịu nổi. - Cộp cộp cộp ~~~
Càng ngày càng có nhiều sinh lĩnh màu đen xuất hiện, hàng ngàn con rậm rạp, làm cho da đầu người ta tê dại.
- Sao lại nhiều như vậy chứ? Thái Khả Khả nhăn mặt chửi thẩm.
Cô há miệng ăn quả Tỉnh Thần, cơ bắp trên người nhô lên, sau lưng mở ra cánh rồng, trên đầu mọc ra một đôi sừng rồng.
Thái Khả Khả lấy ra một thanh trường đao, sát tiến vào trong bầy sinh linh màu đen, một đao chặt bỏ đầu một con.
Nguyệt Phi Nhan quay đầu Liếc nhìn nhóm binh sĩ, đã có sinh linh màu đen tới gần, triển đấu với nhóm binh sĩ ở cự ly gần.
Các công nhân trồng trọt Liên tục thét chói tai nhưng lại không dám rời khỏi vòng tròn do nhóm bình sĩ làm thành, dù sao bên ngoài đều là sinh lĩnh màu đen quỷ di, chạy ra chỉ có chịu chết.
- Những thứ quỷ quái này sao lại giếng Hư Quỷ vậy chứi Vẻ mặt của Nguyệt Phi Nhan khó coi.
Cô rút thời gian lấy ra điện thoại di động ma huyền, mở máy quay phim rồi nhắm ngay sinh linh màu đen, chuẩn bị khi nào trở về đưa cho Mục Lương xem.
- Nhanh, mau giết sạch bọn nó!
Có công nhân trồng trọt sợ hãi hô to.
- Câm miệng!
Thái Khả Khả quay đầu trừng mắt đổi phương một cái. Cơ thể của tên công nhân trồng trọt kia run lên, bị dọa đến ngất xỉu.
- Phế vật.
Thái Khả Khả bĩu môi, tiếp tục chém giết với sinh linh màu đen.
- VÙ VÙ VÙ ~~~
Nguyệt Phi Nhan không ngừng vung Quạt Chu Tước trong tay, vô số quả cầu lửa nóng rực đập ra ngoài.
- Đáng chết, đám quái vật này càng nhiều hơn rổi! Thái Khả Khả kinh ngạc nói. Xa xa, càng ngày có càng nhiều sinh linh màu đen xuất hiện, bọn nó vọt tới đám người như thủy triều.
- A.. A.. A.. ÄA ~~~
Hương Thái liên tục thét chói tai, lông tơ toàn thân dựng đứng.
Cô muốn đi tới bên cạnh cô gái tóc đỏ, như vậy có thể cho cô cảm giác an toàn, nhưng mà bên ngoài đều là sinh Linh màu đen, cô sợ đến mức không dám bước ra một bước.
- Hống hống hổng ~~~ Ở chỗ sâu trong hang động đá vôi truyền ra tiếng kêu kinh khủng, làm cho cô gái tóc đỏ cũng cảm thấy uy áp. Nguyệt Phi Nhan cao giọng nói:
- Dùng Phú Năng Trần Châu mở ra Lĩnh Vực Thế Giới! Thái Khả Khả nghe vậy lập tức lấy ra Phú Năng Trân Châu, đồng tử dựng đứng mở ra, đồng thời thả ra Lĩnh Vực Thế Giới.
"
Ảo ảnh Thế Giới Thụ khổng lổ màu vàng kim xuất hiện, ngay lập tức chen đầy toàn bộ hang động đá vôi dưới lòng đất, sau đó cành lá giãn ra, xỏ xuyên qua từng sinh Linh màu đen.
Nguyên tố sinh mệnh nồng nặc tràn ngập toàn bộ không gian dưới đất, các công nhân trồng trọt giống như là cá gặp nước, vội vàng hô hấp liên tục.
Các công nhân trồng trọt nhìn chăm chú vào ảo ảnh Thế Giới Thụ khổng tổ, trên mặt lộ ra thần sắc thành tín. - Là Thánh Thụ, chúng ta được cứu rồi! Các công nhân trồng trọt kích động lên tiếng.
- Thật tốt quá, có Thánh Thụ ở đây, chúng ta sẽ không có chuyện gi.
- Thánh Thụ có linh, phù hộ chúng ta.
Các công nhân trồng trọt quỳ rạp trên mặt đất, không ngừng dập đầu.
Nguyệt Phi Nhan liếc mắt nhìn bọn họ, bĩu môi tiếp tục đánh về phía các sinh Linh màu đen. Có Lĩnh Vực Thế Giới, sinh linh màu đen bị áp chế hoàn toàn.
- Ong ongø ong ~~~
Trong hang động đá vôi dưới lòng đất, lĩnh vực của Thể Giới Thụ bao trùm toàn bộ không gian nơi đây, ảo ảnh của Thế Giới Thụ khổng tổ lù lù bất động.
Nó tản ra ánh sáng màu vàng, phàm là sinh Linh màu đen đến gần thì đều sẽ bị tan chảy, chỉ còn lại từng cô xương khô.
- Ong ong ong ~~~ Cành lá của Thế Giới Thụ ảo ảnh bắn ra, giống như từng cây trường mâu đâm về phía sinh Linh màu đen ở phía xa. - Tranh thủ thời gian, giết chết tất cả những quái vật còn lại.
Nguyệt Phi Nhan cao giọng ra lệnh.
- Vâng!
Khí thế của nhóm binh sĩ tăng lên nhiều, lấy ra đạn nổ ném ra ngoài.
- Rầm rập ~~~
Tiếng nổ mạnh không dứt bên tai, sinh linh màu đen liên tiếp ngã xuống, từng thân thể giập nát bay ra ngoài.
Trên mặt Hương Thái lộ ra thần sắc kích động, trong miệng thì thầm không ngừng:
- Được cứu rồi, chúng ta được cứu rồi.