Chương 3605: Sân Thi Đấu
Chương 3605: Sân Thi ĐấuChương 3605: Sân Thi Đấu
- Chờ lực phá hoại lên rồi, ngươi muốn đắp nặn bề ngoài hoa lệ thế nào thì không có vấn đề gi.
Cổ Tư Mỹ bày ra một bộ dáng thành thói quen, thần sắc trên mặt không có biến hóa.
- Được rồi, bắt đầu huấn luyện đi.
Mục Lương võ tay một cái, vô căn cứ biến ra một tấm bảng đen.
Cổ Tư Mỹ và Bạch Sương đều nghiêm túc nghe Mục Lương giảng giải về ma pháp, một buổi học thu được ích lợi không nhỏ. Trong biệt thự của Lăng Hương ở khu đông thành.
- Cộc cộc cộc ~~~
Cửa phòng bị gõ, giọng nói của Linh Vận vang lên:
- Lăng Hương, ngươi chuẩn bị xong chưa?
- Cọt kẹt ~~~
- Công chúa điện hạ vào trước đi.
Hầu gái kéo cửa phòng ra, tránh vị trí mời thiếu nữ vào trong. Linh Vận khẽ hất hàm, đạp giày cao gót tiến vào biệt thự, Liếc mắt nhìn phòng khách một cái không thấy Lăng Hương đâu, vì vậy đi về phía phòng ngủ.
Lăng Hương đang thay váy mới, bày ra các loại tư thế ở trước gương.
- Thật là xinh đẹp.
Cô dí dỏm nháy mắt về phía bản thân trong gương.
- Được rồi, biết ngươi rất xinh đẹp rổi.
Linh Vận đột nhiên lên tiếng. - A ~~~
Lăng Hương bị dọa sợ, hai mắt mở to, quay đầu tức giận nói:
- Sao ngươi bước vào lại không có chút tiếng động nào vậy?
Linh Vận trợn trắng mắt, nói: - Ta đứng bên ngoài gọi ngươi mấy lần rồi, là do ngươi không nghe thèm nghe thôi.
- Chỉ có thể nói cách âm trong phòng ngủ thật tốt quá. Lăng Hương lý trực khí tráng nói.
- Phải phải phải, cho nên ngươi thu dọn xong chưa? Linh Vận vội vã xua tay hỏi. Lăng Hương cười tươi như hoa đáp:
- Được rồi, chờ Linh Nhi qua đây là chúng ta có thể xuất phát rỗi.
- Linh Nhi cũng sắp tới rồi. Linh vận thanh thúy nói.
Cô nhìn hành tý đóng gói của bạn tốt, ước chừng có ba rương lớn.
- ...Ngươi muốn mang theo nhiều đổ như vậy đi ra ngoài à?
Linh Vận không khỏi hỏi.
- Đúng rồi, không tính là nhiều.
Lăng Hương chớp chớp mắt đẹp nói.
- Nhưng ta chỉ mang theo một rương nhỏ.
Linh Vận co giật khoé miệng. - Đồ vật bên trong đều nhất định phải mang theo nha. Lăng Hương nghiêm túc nói. Cô chỉ vào cái rương rồi giới thiệu:
- Bên trong là mỹ phẩm dưỡng da và nội y, hai rương này là đổ ăn vặt và quần áo mới.
Linh Vận giật khoé miệng, không cách nào phản bác. Cô nhắc nhỡ:
- Nhưng chúng ta không có ma cụ không gian chứa đựng, cũng không mang theo hầu gái, những thứ này đều phải do chúng ta mang đi đấy. Nghe vậy, Lăng Hương lập tức buồn bực, lần này ra ngoài bọn họ quyết định không mang theo hầu gái và tùy tùng, chính là vì để vui chơi thỏa thích, thể nghiệm cuộc sống muốn đi đầu thì đi đó.
Cô cau mày trầm tư nói:
- Để ta suy nghĩ...
- Ta tới rồi đây.
Một mảnh ánh sáng màu vàng hiện lên, Linh Nhi đột nhiên xuất hiện ở trong phòng ngủ. - A, suýt nữa đã quên mất có Linh Nhi, ngươi có thể giúp chúng ta mang hành lý không?
Lăng Hương hưng phẩn hỏi. - Đương nhiên.
Linh Nhi cười đáp, vung tay lên một cách tùy ý, ba rương hành tý Lớn lập tức biến mất.
Lăng Hương khẽ hất hàm nhìn về phía Linh Vận, nói:
- Được rồi, như vậy chúng ta ra ngoài sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều. Linh Vận cạn Lời một giây, ngay sau đó kéo Linh Nhi trở về biệt thự của mình, nhanh nhẹn sửa soạn hành lý rồi nhờ cô gái tỉnh linh hồ trợ mang theo.
Linh Nhi khẽ phất tay thu hổi toàn bộ, chớp chớp mắt màu vàng kim hỏi:
- Bây giờ lên đường à?
- Có thể đi bất cứ lúc nào. Linh Vận và Lăng Hương đồng thời trả lời.
- Vậy thì lên đường thôi. Linh Nhi nhoẻn miệng cười, kéo cánh tay của hai người đi ra ngoài.
Lăng Hương hỏi:
- Đi như thế nào?
- Đương nhiên là ngồi phi thuyền vận chuyển rồi, chúng ta đi mua vé.
Linh Vận ngây thơ đáp. Linh Nhi đề nghị:
- Ta có thể đưa mọi người đến vương quốc Người Thú trước, đi phi thuyền vận chuyển bên kia sẽ gần hơn một chút.
Bên phía vương quốc Người Thú có cành cây Thế Giới Thụ, cô gái tỉnh Linh có thể hàng lâm qua đó, mang theo Lăng Hương và Linh Vận là không thành vấn để.
Lăng Hương và Linh Vận Liếc nhau, đồng thanh nói:
- Vậy thì đi vương quốc Người Thú trước, rồi lại từ bên kia đến điểm đích.
- Tốt.
Linh Nhi lên tiếng, ngay sau đó ba bóng người biến mất tại chõ. Lăng Hương và Linh Vận đều không phản ứng kịp lại, ý thức mơ hồ một hồi, sau khi thanh tỉnh thì đã xuất hiện ở trong vương quốc Người Thú. - Hả, đến rồi à?
Lăng Hương sửng sốt một chút.
Linh Vận ngắm nhìn xung quanh, hiện tại bọn họ đang ở trước mặt nhánh cây Thánh Thụ, cách đó không xa là bức tường lưu ly.
- Đúng vậy, đến nơi rồi.
Linh Nhi cười tươi như hoa đáp. - Rất nhanh.
Linh Vận chậm rãi gật đầu, lúc này mới hoàn toàn phục hổi tỉnh thần lại.
- Đi thôi, đừng ở chỗ này Lâu, ta không ứng phó với những người canh gác kia. Linh Nhi lại kéo tay hai cô gái, ba người lại biến mất một lần nữa.
Lần này khi các cô xuất hiện Lại là ở bên trong vương thành người thú, cách đó không xa là khu vực hạch tâm nhánh cây Thánh Thụ mà các cô vừa mới đứng. Linh Nhỉ thu hổi ánh mắt, bên kia là sân bay, nơi đó có phi thuyền vận chuyển đi đến những vương quốc khác. Tại vương quốc Huyền Vũ, mỗi tháng đều có hơn mười chiếc phi thuyền được sản xuất, một phần trong đó được đưa về chỗ khởi hành của các phi thuyền Lớn, chủ yếu dùng để vận chuyển hàng hoá, đón khách chỉ là một phần nhỏ.
Nhất là sau khi khai phá thương thành trực tuyến, những phi thuyền vận chuyển đều phải dùng để bốc xếp và vận chuyển chuyển phát nhanh, sau khi phân Lưu từng tầng mới đưa tới tay hộ khách.
- Muốn đi dạo một vòng vương thành người thú không?
Linh Nhỉ nghiêng đầu hỏi.
- Được đấy, nơi đây phát triển thật tốt.
Lăng Hương cảm thán nói. Cô nhìn thấy đường phổ bằng phẳng sạch sẽ, từng dãy nhà lầu kiên cố và các loại phương tiện tiện ích, ven đường còn có thể tùy ý thấy được Lục thực. Trên đường ngoại trừ người thú ra còn có rất nhiều nhân loại, thoạt nhìn hai bên ở chung rất hoà hài, cửa hàng bên đường ngầu nhiên còn có tiếng rao hàng, không ít người đang nhàn nhã ởi dạo phố.
Linh Vận cả kinh nói:
- Biến hóa quá lớn, ta nhớ trước đây nơi này chỉ có cát vàng đầy trời.
- Đúng vậy, thay đổi rất Lớn. Linh Nhi gật đầu nhận đồng. Lần trước cô tới đây, vương thành người thú còn không có nhiều người, càng không có nhiều Lục thực xanh hoá xanh như vậy.
Ba người đi dạo trong vương thành người thú, thấy được rất nhiều cửa hàng mỹ thực, chỉ ngửi mùi vị đã rất mê người rồi.
- Những mỹ thực này đều là học từ vương quốc Huyền Vũ.
Linh Vận cảm thán nói.
- Đúng vậy.
Linh Nhi gật đầu Lần nữa. Cô nhìn thấy tiệm bánh cuốn, tiệm mì chua cay, tiệm đổ uống lạnh, v.v... tất cả đều xuất xứ từ vương quốc Huyền Vũ.