Chương 3681: Dựa Vào Bản Thân Làm Dị...
Chương 3681: Dựa Vào Bản Thân Làm Dị...Chương 3681: Dựa Vào Bản Thân Làm Dị...
Ở phía đông của khe núi, trên một cây cổ thụ cao trăm mét, đội trưởng tuần tra của bộ lạc Dạ Nguyên đang ẩn núp.
Cùng với hắn ta còn có hai thành viên khác của đội tuần tra, cả hai đều là cường giả Luyện thể tầng sáu, còn đội trưởng là cường giả luyện thể tầng bảy.
Cả ba người đang ẩn nấp ở đây, chờ người của bộ lạc La Đẳng xuất hiện.
Hắc Tử nhỏ giọng hỏi:
- Đội trưởng, cây Cỏ Ô Long kia ở đó, sao người của bộ lạc La Đằng vẫn chưa đến nữa?
Đội trưởng tuần tra liếc nhìn đối phương, trầm giọng nói: - Vội cái gì, cứ kiên nhẫn chờ đi.
Bạch Hạch bĩu môi nói:
- Đúng vậy, chúng ta mới đợi hai ngày, từ bộ lạc La Đăng đến đây, nhanh nhất cũng phải mất ba ngày.
Hắn và Hắc Tử đều là cường giả luyện thể tầng sáu, thường ngày cả hai đều so kè với nhau.
Hắc Tử liếc nhìn nam nhân, giọng điệu trầm xuống: - Ngươi ngứa đòn phải không.
- Ta thấy cả hai ngươi đều ngứa đòn rồi.
Lôi La Tư lạnh lùng lên tiếng.
Hắn là đội trưởng tuần tra, uy nghiêm không thể bị xâm phạm.
Hắc Tử và Bạch Hạch đều thức thời im lặng.
Bạch Hạch nghĩ tới điều gì đó, nói:
- Đội trưởng, hay là chúng ta thử đào cây Cỏ Ô Long kia đi?
- Nếu ngươi muốn chết thì có thể tự đi một mình.
Lôi La Tư trầm giọng đáp.
- Canh chừng Cỏ Ô Long là một con dị thú Vương giai, với thực lực của ngươi mà qua đó, liệu có thể không bị phát hiện không?
Hắc Tử giễu cợt:
- Ngươi thật sự nghĩ rằng với thực lực luyện thể tầng sáu của mình thì có thể tự tay giết dị thú Vương giai sao, là khiến nó bội thực mà chết à? Bạch Hạch ngớ người trong giây lát, sau đó nhanh chóng nhận ra đối phương đang chế nhạo mình.
- Ngươi...
Hắn căm tức nhìn đại hán.
- Còn ổn ào nữa, ta sẽ ném các ngươi cho dị thú Vương giai kia làm mỗi.
Giọng nói của Lôi La Tư chứa đầy sát khí.
Hắc Tử và Bạch Hạch ngoan ngoãn im lặng, cả hai đều quay đầu sang hướng khác, không thêm nhìn nhau. - Thành thật ngồi yên đây đi, thủ lĩnh đại nhân đang trên đường tới.
Lôi La Tư nói với giọng điệu nhàn nhạt.
- Vâng.
Hắc Tử và Bạch Hạch trả lời qua loa lấy lệ.
Lôi La Tư dặn dò:
- Các ngươi quan sát kỹ xung quanh, có bất kỳ động tĩnh gì thì báo ngay cho ta. - Biết rồi. Bạch Hạch thẩm bực mình, quay đầu nhìn về phía khe núi không xa.
- Hoa lạp lạp ~~~
Dòng sông vẫn chảy róc rách như trước, Cỏ OÔ Long bên bờ chập chờn theo gió nhẹ. - A Cáp ~~~
Lôi La Tư ngáp một cái, khép hờ mắt dựa vào một thân cây khô.
Hắc Tử cũng thầm bất mãn, nhưng chỉ có thể tự trách vì thực lực yếu hơn đội trưởng tuần tra, chỉ có thể bị buộc ngoan ngoãn nghe lời canh giữ cây Cỏ Ô Long.
Thời gian trôi qua, trời bắt đầu tối, từ xa trong rừng liên tục vang lên tiếng gầm của dị thú.
- Hoa lạp lạp ~~~
Dòng sông trong khe núi bắt đầu dao động, dị thú Vương giai trồi lên từ dưới nước. Đầu của nó tuy chỉ to bằng quả bóng rổ, nhưng thân hình lại dài hơn trăm mét, phía dưới có tám đôi móng vuốt.
- Bát Túc Ly Vương giai.
Lôi La Tư thấp giọng lẩm bẩm.
- Đội trưởng, hình như có thêm dị thú đang tới. Giọng nói của Hắc Tử có chút run rẩy.
Bạch Hạch thấp giọng suy đoán:
- Không lẽ là đến để cướp cây Cỏ O Long?
- Có khả năng.
Ánh mắt của Lôi La Tư lóe lên, trong lòng mơ hồ có chút bất an.
- Hống hống hống ~~~ Từ phía xa xa, cả cánh rừng rung chuyển dữ dội, ba con dị thú cấp 9 xuất hiện, bao vây toàn bộ khu vực khe núi. - Nguy rồi, chúng nó thật sự đến để cướp cây Ô Long. Sắc mặt của Lôi La Tư lập tức tái nhợt.
Trong lòng hắn thầm chửi một tiếng xui xẻo, bản thân lại đúng ngay vị trí bị ba con dị thú cấp 9 bao vây, giờ muốn chạy cũng không thoát, chắc chắn sẽ bị chúng nó phát hiện.
Hắc Tử run giọng nói: - Đội trưởng, bây giờ phải làm sao đây?
Lôi La Tư cắn răng nói:
- Chờ, hy vọng bọn nó không phát hiện ra chúng ta, cầu nguyện răng không bị cuộc chiến lan đến.
Bạch Hạch và Hắc Tử trầm mặc, dường như không còn cách nào khác, với thực lực của ba người hiện tại, ra ngoài chỉ có thể tự tìm cái chết.
- Hống hống hống ~~~
Bát Túc Ly rít gào về phía ba con dị thú cấp 9, cố găng xua đuổi chúng nó.
Cỏ Ô Long sắp chín muồi, nó không hy vọng có chuyện bất ngờ xảy ra, vì đây là cơ hội để nó đột phá Vương giai và trở thành dị thú Chí Tôn. - Hống hống hống ~~~
Ba con dị thú cấp 9 cũng rít đào, tiếp tục tiến gần về phía khe núi, không hề giảm cảnh giác.
Bát Túc Ly rõ ràng hôm nay không thể tránh khỏi cuộc chiến, cho nên chủ động tấn công trước.
- Hống hống hống ~~~ Nó rít gào một tiếng, phun ra một mảng lớn sương mù dày đặc, nhanh chóng bao trùm phạm vi 3000 mét xung quanh.
Lôi La Tư thầm hô một câu không tốt, vội vàng bịt miệng và mũi lại.
Nhưng mà ngay sau đó hắn vẫn cảm thấy chóng mặt, toàn thân vô lực không thể làm gì được.
Hắc Tử và Bạch Hạch bên cạnh đã gần như hôn mê, nếu không nhờ nhánh cây của đại thụ đủ thô to, giờ này bọn họ đã rơi xuống rồi. - Đáng chết!
Lôi La Tư cắn chặt lưỡi, cố găng giữ cho tỉnh thần mình tỉnh táo.
- Âm ầm ~~~
Trong làn sương mù dày đặc, Bát Túc Ly và ba con dị thú cấp 9 lao vào chém giết nhau, một Lượng lớn cây cối bị đổ xuống, mặt đất rung chuyển không ngừng.
- Mau tỉnh lại đi.
Lôi La Tư giơ tay lên tát liên tục vào người bên cạnh, cố găng làm cho bọn họ tỉnh Lại. - Cha ba ~~~
Sau hơn mười cái bạt tai, Hắc Tử và Bạch Hạch vẫn nửa tỉnh nửa mê.
- Phế vật.
Lôi La Tư tức giận mắng một câu, sau đó cảnh giác nhìn xung quanh.
- Hống hống hống ~~~
Bát Túc Ly rít gào liên tục, cơ thể nó không lớn bằng ba con dị thú cấp 9, nhưng thực lực lại mạnh hơn, cho nên không hề rơi vào hạ phong. Ngược lại thì ba con dị thú cấp 9 nhanh chóng xuất hiện vết thương trên thần. Bọn nó vốn định dựa vào số lượng để thắng, nhưng khi thực sự đối mặt với Bát Túc Ly thì mới nhận ra suy nghĩ đó ngây thơ cực kỳ.
- Hống hống hống ~~~
Lúc này ba con dị thú cấp 9 không còn ý định kiểm món hời nữa, chúng nó cố gắng thoát khỏi sự tấn công của Bát Túc Ly.
Đáng tiếc Bát Túc Ly đang rất tức giận, miệng phun sương mù để phong tỏa không gian xung quanh, không cho ba con dị thú cấp 9 rời đi.
Bốn con dị thú tiếp tục chiến đấu, Bát Túc Ly vẫn luôn chiếm thượng phong. Lôi La Tư thầm ngừng thở, trong lòng cầu nguyện mình có thể an toàn qua đêm nay, còn về phần Hắc Tử và Bạch Hạch bên cạnh thì cả hai vẫn đang hôn mê.