Mục Lương run tay một cái, ngọn lửa biến mất, tay không tiếp được Đá Lam Ba đã luyện hóa thành công, xúc cảm vào tay là mát lạnh, kích cỡ chỉ to bằng nửa cái nắm đấm người trưởng thành.
Trong Đá Lam Ba có thật nhiều văn lộ tinh mịn, thoạt nhìn giống như là có một dòng sông chảy ở bên trong.
- Thành công.
Mục Lương khẽ thở ra một hơi, may mà không có thất bại, nếu không thì sẽ biết làm lỡ tiến độ chế tác linh khí mới, lãng phí rất nhiều thời gian.
Anh đang muốn tiếp tục xử lý tài liệu khác thì trong đầu chợt hiện lên một tia ý niệm.
- Bên đại lục cũ đã xảy ra chuyện!
Sắc mặt của Mục Lương trở nên nghiêm túc, lập tức xoay người đi ra khỏi phòng làm việc.
- Cọt kẹt ~~~
Cửa phòng làm việc bị mở ra, Tiểu Mật đứng canh gác ngoài cửa lên tinh thần, vội vã đứng thẳng lưng nhìn Mục Lương đi ra.
- Bệ hạ.
Cô ngoan ngoãn hành lễ.
- Thấm Lan đâu rồi?
Mục Lương hỏi.
Tiểu Mật thanh thúy nói:
- Ngài ấy đang ở trong thư phòng ạ.
- Ừm.
Mục Lương đáp, sải bước đi tới thư phòng.
Tiểu Mật thấy vậy, khuôn mặt nhỏ của cô cũng trở nên nghiêm túc, xem thần sắc và bộ dáng của Mục Lương chắc là đã xảy ra chuyện gì rồi, vì vậy cô vội vã cất bước đuổi theo sau.
- Cộp cộp cộp ~~~
Mục Lương đẩy cửa tiến vào thư phòng, Nguyệt Thấm Lan đang phê duyệt văn kiện chồng chất hai ngày, thấy nam nhân tiến đến trên mặt cô còn chưa kịp lộ ra nét mừng thì đã chạm phải ánh mắt nghiêm túc của anh.
- Đã xảy ra chuyện gì à?
Khóe môi cong lên của Nguyệt Thấm Lan buông xuống.
Mục Lương nghiêm túc đáp:
- Ừm, thành Tấn Nguyên đã xảy ra chuyện.
- Là chuyện gì vậy?
Nguyệt Thấm Lan nghe vậy chân mày lập tức nhăn lại.
Mục Lương trầm giọng nói:
- Hư Quỷ Hoàng lại xuất hiện, nhưng lần này là phân thân của hắn ta.
Con ngươi của Nguyệt Thấm Lan co rút, kinh ngạc thốt lên:
- Phân thân của Hư Quỷ Hoàng! Chắc thực lực của hắn ta cũng rất mạnh mẽ, thành Tấn Nguyên chống đỡ được sao?
- Không cần lo lắng, Linh Nhi đã đi qua đó rồi.
Mục Lương trấn an.
Nguyệt Thấm Lan há miệng, ngạc nhiên hỏi tiếp:
- Linh Nhi đánh thắng được phân thân của La Y sao?
Mục Lương ngước mắt nhìn cô gái ưu nhã, cong môi cười nói:
- Chớ xem thường Linh Nhi, cô bé ấy là cường giả Thánh giai, thực lực chỉ yếu hơn ta thôi.
Linh Nhi do Trà Thụ Sinh Mệnh Cấp 12 tạo ra, làm sao thực lực sẽ yếu được.
Nguyệt Thấm Lan nghe vậy đôi mắt trừng lớn, không ngờ Tinh Linh Sinh Mệnh thoạt nhìn nhu nhu nhược nhược lại mạnh mẽ như vậy, lại lo lắng nói:
- Cô bé ấy thật sự có thể chiến thắng chứ?
- Chỉ là phân thân thôi, không tính là vấn đề lớn, coi như cô bé ấy đánh không thắng thì cũng sẽ không bị thua quá nhanh.
Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe.
Anh khoát tay lên trên vai nữ nhân, nghiêm mặt nói:
- Nhưng ta vẫn không quá yên tâm, phải đi qua đó nhìn một chút mới được, làm phiền ngươi xem vương quốc một chút.
- Ta biết rồi, ngài cũng phải chú ý an toàn đấy.
Đáy mắt của Nguyệt Thấm Lan hiện lên một tia lo lắng.
- Yên tâm đi, ta rất mạnh.
Mục Lương tự tin cười.
Nếu không phải Mộc Phân Thân bị vướng chân đi không được thì anh cũng sẽ không đích thân đi chuyến này.
Căn cứ trung chuyển thành Phượng xuất hiện một lượng lớn Hư Quỷ, Hư Quỷ cấp Chí Tôn có hai con, còn có sáu con Hư Quỷ cấp Vương, toàn bộ đều phải nhờ Phân Thân của Mục Lương chống đỡ.
- Ta chờ ngươi trở lại.
Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan lóe sáng.
- Ừm.
Khóe môi của Mục Lương cong lên, cơ thể biến mất tại chỗ.
Anh đi rồi, trên mặt Nguyệt Thấm Lan mới hiện lên vẻ lo âu.
- Đại nhân, bệ hạ sẽ không có chuyện gì đâu.
Tiểu Mật dịu dàng trấn an.
- Ừm, ta biết.
Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan biến đến kiên định, đứng lên nói:
- Sắp xếp xe hơi, ta muốn đi thăm Phường Công nghiệp Quân Sự.
Cô phải mau chân đến xem tình huống sản xuất của Phường Công nghiệp Quân Sự, đảm bảo có đủ vũ khí khai chiến với Hư Tộc trong tương lai.
- Vâng.
Tiểu Mật gật đầu thật mạnh, nhanh nhẹn xoay người rời đi thư phòng.
Nguyệt Thấm Lan mấp máy môi đỏ mọng, ngồi xuống, nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Nhất định phải bình an trở về đấy.
Cô đứng lặng vài giây bình tĩnh lại tinh thần, sau đó cầm bút lên tiếp tục phê duyệt văn kiện, vương quốc Huyền Vũ còn cần vận chuyển bình thường.
Bên kia, Linh Nhi và Hư Quỷ Hoàng phân thân đang giao thủ, đánh nhau túi bụi.
Người quản lý căn cứ trung chuyển lộ ra biểu cảm lo lắng, dù hắn có muốn nhúng tay hỗ trợ thì cũng thể làm gì được.
- Ầm ầm ~~~
Không gian chấn động, bức tường lưu ly khổng lồ bởi vì hai người giao chiến mà lay động rất nhiều lần, cho người ta một loại cảm giác sắp sụp đổ tới nơi.
- Bức tường sẽ không tan vỡ chứ?
Cường giả trú đóng căn cứ trung chuyển run giọng hỏi.
Có người nuốt nước miếng, yết hầu khô khốc đáp:
- Chắc sẽ không sao đâu...
- Ầm ầm ~~~
Giây kế tiếp, toàn bộ bức tường lưu ly phát ra tiếng nổ mạnh làm cho mí mắt tất cả mọi người cuồng nhảy.
Bọn hắn ngước mắt nhìn lại, phát hiện là phân thân của Hư Quỷ Hoàng bị Linh Nhi đánh bay, đụng mạnh vào bên trên bình chướng, may mà bức tường vẫn không có vì vậy mà bể nát.
- Kiệt kiệt ~~~
Phân thân của La Y bay lên không trung lần nữa, hư khí trên người rung chuyển giống như lan rộng khắp nơi.
- Ba ~~~
Linh Nhi vung mạnh trường tiên trong tay khiến không khí phát sinh tiếng nổ vang lần nữa.
- Ngươi rất mạnh, có tư cách trở thành người hầu của ta.
Hư Quỷ Hoàng bật cười, đôi mắt hẹp dài đỏ ngòm tràn đầy ác ý.
Hắn ta lao tới trước, nhanh chóng tới gần Tinh Linh Sinh Mệnh, hư khí trong tay biến thành thanh đao sắc bén, chém về phía khuôn mặt thiếu nữ.
Sắc mặt của Linh Nhi không thay đổi, vung trường tiên đón đỡ.
- Keng keng ~~~
Bóng người màu xanh lục và bóng đen lại giao thủ lần nữa, động tác mau đến mức khiến người khác thấy không rõ, từng chiêu thức tản mát ra uy năng làm cho người đứng xem suýt nữa đứng không vững.
Trong lòng của phân thân Hư Quỷ Hoàng vô cùng kinh ngạc, không ngờ trong lúc hắn ta ngủ say mà mảnh đại lục này còn có đối thủ mạnh như vậy.
Trong lòng Linh Nhi cũng kinh ngạc không kém, cô lại gặp phải đối thủ có thể giao thủ với cô lâu như vậy lần nữa, mà người đầu tiên chính là Mục Lương.
- Xem ra ta cần phải khuất phục ngươi thì mới có thể thu ngươi làm người hầu.
Phân thân của Hư Quỷ Hoàng lạnh giọng mở miệng, ra tay càng nhanh hơn.
Linh Nhi tự tin nói:
- Thứ xấu xí, ngươi đánh không thắng ta.
Phân thân của La Y cười, mở miệng phun ra một đạo thổ tức bắn về phía khuôn mặt Tinh Linh Sinh Mệnh.
Sắc mặt của Linh Nhi vẫn bình tĩnh như trước, giơ tay lên nắm lấy không gian trước mặt, lòng bàn tay hiện ra luồng năng lượng xanh biếc và nhanh chóng ngưng tụ thành cái khiên khổng lồ, chặn lại thổ tức của phân thân của La Y.
- Ầm ầm ~~~
Động tĩnh giao chiến của hai người hấp dẫn Tố Cẩm, cô vốn định tới giúp một tay, nhưng lại phát hiện căn bản không chen tay được.
- Thật mạnh.
Sắc mặt của Tố Cẩm vô cùng ngưng trọng.