Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 285 - Chương 2931 - Người Của Cốc Phi Long Di Chuyển

Chương 2931 - Người Của Cốc Phi Long Di Chuyển
Chương 2931 - Người Của Cốc Phi Long Di Chuyển

- Thật là lợi hại!

Hai mắt của Đế Na sáng lên, sự sợ hãi trong lòng cũng vơi bớt rất nhiều.

- Vù vù ~~~

Ngọn lửa màu xanh lục bùng lên trong lòng bàn tay của Mục Lương, sau đó nhanh chóng bao trùm về phía lũ Hư Quỷ xung quanh.

Đàn Hư Quỷ gầm thét thê lương, cơ thể lại không thể động đậy, cho đến khi bị ngọn lửa xanh lục đốt cháy thành tro bụi.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Quỷ đứng xa xa rít gào liên tục, chúng nó muốn nhào tới tấn công Mục Lương nhưng lại không dám đến gần ngọn lửa màu xanh lục chứa khí tức sinh mệnh kia, chỉ có thể phát ra tiếng rống giận vô năng.

Mục Lương nâng mắt lên, ném Vũ Trụ Họa Quyển ra ngoài.

- Vù vù vù ~~~

Họa Quyển Vũ Trụ đón gió biến lớn, bao phủ hơn phân nửa hòn đảo nhỏ, vũ trụ tinh hà thay thế bầu trời xám xịt.

- Đây là cái gì vậy?

Đế Na kinh ngạc trừng lớn hai mắt.

- Ông ~~~

Tinh hà buông xuống và bao trùm về phía đàn Hư Quỷ còn sống, trong tinh hà có thật nhiều ma pháp trận, có thể từ từ nghiền nát tất cả Hư Quỷ bị bao trùm thành bột phấn.

Mặt của Long Chủ lộ ra biểu cảm nghiêm túc, lần đầu tiên hắn nhìn thấy loại linh khí như vậy, trong lòng hắn đã sớm nổi lên sóng to gió lớn.

Nửa giờ sau, Họa Quyển Vũ Trụ biến nhỏ và trở lại trong tay Mục Lương một lần nữa, mà toàn bộ Hư Quỷ xung quanh đã tử vong, thi thể cũng bị ngọn lửa màu xanh lục đốt cháy thành tro.

Mục Lương quay đầu nhàn nhạt nói:

- Được rồi, bắt đầu dọn dẹp đi, chúng ta phải mau chóng rời đi nơi đây.

- ...Ta biết rồi.

Long Chủ hít một hơi thật sâu rồi mới lên tiếng đáp lại.

………

- A cáp ~~~

Tầng một khu vực Trung Ương, chỗ đặt Cửa Không Gian Truyền Tống, một vị hộ vệ Trung Ương đang canh gác vươn tay che miệng ngáp một cái.

- Rất mệt à?

Lưu Vân quay đầu hỏi.

- Một chút thôi.

Nghê Thường giơ tay lên nhẹ nhàng lau nước mắt ở khóe mắt, miễn cưỡng lên tinh thần.

Hai người đều là hộ vệ Trung Ương mới, được phân phó đến canh gác khu Trung Ương.

Lưu Vân chỉ có mười tám tuổi, tóc ngắn màu xanh lục làm nổi bật màu da trắng nõn của nàng.

Nghê Thường mới tròn mười chín tuổi, cô có mái tóc dài đỏ như lửa, bình thường đều cột đuôi ngựa cao, khiến cả người rất sạch sẽ và gọn gàng.

- Tối hôm qua ngươi làm gì thế?

Lưu Vân khó hiểu hỏi.

Nghê Thường lẩm bẩm:

- Tối hôm qua, ta không làm gì nha, chỉ là nhiệm vụ huấn luyện kết thúc trễ một chút.

Lưu Vân nhíu mày hỏi:

- Trễ là bao lâu?

- Hừng đông mới kết thúc.

Nghê Thường nhỏ giọng đáp.

Lưu Vân nghiêm mặt nói:

- Như vậy sao được, thời gian nghỉ ngơi không đủ, ta nhớ ngày hôm trước ngươi cũng không ngủ phải không?

- Không có.

Nghê Thường lại lắc đầu đáp.

Lưu Vân nhìn chằm chằm vào đôi mắt của bạn tốt, hỏi:

- Vì sao lại không ngủ?

- Ta muốn mau chóng trở nên mạnh mẽ hơn.

Biểu cảm trên mặt của Nghê Thường biến đến kiên định.

- Loại chuyện như trở nên mạnh mẽ cần phải từ từ tới, ngươi vội như vậy ngược lại sẽ khiến cơ thể suy sụp, phản tác dụng.

Lưu Vân tức giận nói.

Cô nhìn vào với đôi mắt tràn đầy sự kiên định của Nghê Thường ở phía đối diện, giọng điệu hiền hòa trở lại, tiếp tục nói:

- Ly Nguyệt đội trưởng đã nói qua, nghỉ ngơi điều độ là có trách nhiệm đối với bản thân, cơ thể mệt mỏi cũng cần thời gian nghỉ ngơi khôi phục.

Người nhà của Nghê Thường đều chết ở trong miệng Hư Quỷ, cô ấy vì mục đích báo thù muốn bản thân mạnh mẽ hơn, đây là chấp niệm cũng là động lực khiến thiếu nữ tiếp tục sống sót.

- Ta biết, nhưng ta muốn trở nên mạnh hơn.

Nghê Thường bướng bỉnh nói.

- ...

Lưu Vân thở dài một tiếng, nói với giọng nghiêm túc và chân thành:

- Tốc độ tu luyện của chúng ta đã rất nhanh rồi, ngươi phải biết rằng những người khác sẽ không được phát quả Tinh Thần và bí dược cường hóa.

- Ta biết.

Nghê Thường gật đầu thật mạnh.

Lưu Vân nhắc nhở:

- Bây giờ, ngươi là hộ vệ Trung Ương, là thân vệ của bệ hạ, sự việc chủ yếu nhất là hoàn thành nhiệm vụ và công việc được giao phó.

Nghê Thường lại gật đầu thật mạnh lần nữa, lần này không nói gì.

Lưu Vân vỗ vỗ vai bạn tốt, trấn an:

- Hoàn thành nhiệm vụ chính là đang giúp bệ hạ, bệ hạ sẽ thay ngươi giết sạch Hư Quỷ.

Nguyện vọng của thiếu nữ chính là tất cả Hư Quỷ trên thế giới này đều bị tiêu diệt, cô đáp:

- Được rồi, lên tinh thần nào! Tới lúc thay ca thì ngươi trở về ngủ một giấc thật ngon, chờ đến lúc toàn diện khai chiến với Hư Tộc có muốn nghỉ ngơi cũng không có thời giờ đâu.

- Ừm.

Nghê Thường đáp một tiếng.

Hai người liếc nhìn nhau và nở một nụ cười, làm cho bầu không khí biến đến nhẹ nhàng hơn.

- Ông ~~~

Cửa Không Gian Truyền Tống chợt truyền ra động tĩnh khiến các nàng vội vã lên tinh thần, nhìn chăm chú vào vòng xoáy không gian bắt đầu xoay tròn, thần sắc cả hai dần dần trở nên nghiêm túc.

Mấy hơi sau, một đôi chân thon dài bước ra, ngay sau đó là cơ thể và đầu.

Mục Lương đi ra Cửa Không Gian Truyền Tống, ánh mắt rơi vào trên người Lưu Vân và Nghê Thường, vẻ mặt các cô không có gì thay đổi.

- Bệ hạ!

Lưu Vân và Nghê Thường vội vã cung kính hành lễ.

- Ừm, người của Cốc Phi Long sẽ tới đây, không cần ngăn cản.

Mục Lương nhàn nhạt phân phó.

- Vâng.

Lưu Vân và Nghê Thường cung kính đáp một tiếng.

- Ông ~~~

Vòng xoáy không gian trong Cửa Truyền Tống vẫn tiếp tục xoay tròn, chẳng mấy chốc lại có người xuất hiện, Long Chủ mang theo Đế Na bước ra.

Đế Na chớp mắt, mới vừa đi ra Cửa Truyền Tống không nhịn được mà ngắm nhìn bốn phía, cô thật sự rất tò mò về vương quốc Huyền Vũ được mọi người nói tới vô số lần.

- Nơi này chính là vương quốc Huyền Vũ à, thật là nhiều cây xanh!

Đôi mắt đẹp của cô sáng ngời, nhìn thấy từng mảng xanh biếc ở bên ngoài thành khiến tâm trạng cô vô cùng vui vẻ.

- Cộp cộp cộp ~~~

Lần lượt có người bước ra từ bên trong Cửa Truyền Tống, một số người có chút câu nệ nhưng đa số đều lộ ra vẻ mặt mừng rỡ như trút được gánh nặng.

Dưới cái nhìn của bọn hắn, chỉ cần đến vương quốc Huyền Vũ là sẽ được an toàn, không cần lo sợ bị Hư Quỷ đột kích.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ly Nguyệt và Nguyệt Thấm Lan nhận được tin tức vội đi tới đây, nhìn đám người lần lượt đi ra Cửa Truyền Tống, thần sắc đều trở nên nghiêm túc.

Nguyệt Thấm Lan nhanh chóng sắp xếp thuộc hạ hỗ trợ sắp xếp người của Cốc Phi Long, tạm thời dàn xếp bọn hắn ở tại một dãy toà nhà lầu để trống ở trong Chủ Thành.

Ly Nguyệt nhìn thấy Đế Na, đối diện với đôi mắt hồn nhiên của đối phương, nhất thời có chút thất thần.

- Cô ấy tên là Đế Na, là một Giác Tỉnh Giả.

Mục Lương đi tới bên cạnh cô gái tóc trắng, giọng nói mang theo một chút dịu dàng.

- Thoạt nhìn ánh mắt rất sạch sẽ.

Ly Nguyệt bình luận.

Mục Lương không nói gì, vỗ vỗ vai cô gái tóc trắng, nói:

- Nơi đây giao cho các ngươi, ta trở lại cung điện.

- Ừm.

Ly Nguyệt đáp một tiếng, dẫn theo thuộc hạ tiến lên duy trì trật tự.

Long Chủ mang theo Đế Na đuổi theo Mục Lương , dù gì thì hắn cũng là cốc chủ Cốc Phi Long, sẽ có người sắp xếp chỗ ở cho hắn ở khu vực Trung Ương.

Mục Lương nhìn về phía Long Chủ, vết thương trên người đối phương đã khép lại hơn tám phần, ngày mai sẽ có thể khỏi hẳn.

Bình Luận (0)
Comment