- Đông đông đông ~~~
Tiếng trống trận biến hóa, truyền lại từng cái chỉ lệnh.
- Đại nhân Hồ Tiên đâu rồi?
Nguyệt Phi Nhan quay đầu hỏi.
Ở bên ngoài, nhất là ở trước mặt thuộc hạ thì cô gái tóc đỏ sẽ gọi cô gái đuôi hồ ly là đại nhân.
- Ngài ấy vẫn chưa tới.
Binh sĩ nghiêm túc báo cáo.
Nguyệt Phi Nhan phất tay nói:
- Đã biết, mau đi hỗ trợ!
- Vâng.
Nhóm binh lính hành động, lấy ra vũ khí chuẩn bị nghênh chiến Hư Quỷ.
Hi Bối Kỳ cao giọng hô:
- Thái Khả Khả, Tạp Lý, Hạ Hạ, Hạ Lạc, chuẩn bị nghênh chiến!
- Vâng!
Đám người Tạp Lý đồng thanh đáp .
Thái Khả Khả hít sâu một hơi, lấy ra một quả Tinh Thần rồi ăn ngấu nghiến, cơ thể bắt đầu phát sinh cải biến, long giác, long vĩ và long dực mọc ra.
Nàng vỗ mạnh long dực rồi phóng người lên cao, lấy ra một thanh đại kiếm nghênh đón bầy Hư Quỷ.
- Giết!
Tiếng sát phạt vang lên, nhóm binh lính Không Quân cưỡi Ong Thợ cũng bay lên, bắt đầu kích sát bầy Hư Quỷ đến gần.
Trong vùng biển bão táp, sấm sét ở hai bên biên giới Huyền Vũ bị hư khí của La Y phân thân ngăn trở, đàn Hư Quỷ nhân cơ hội dũng mãnh ùa vào bến tàu Thiên Cức Quan.
- Hoa lạp lạp ~~~ .
Nước biển dâng lên cuồn cuộn, đàn Hư Quỷ chen lấn vọt tới trước, giống như là dã thú đói bụng hơn mười ngày ngửi được mùi thịt, dáng dấp dữ tợn kia khiến người ta phải sợ hãi.
Sắc mặt của Hi Bối Kỳ ngưng trọng, hỏi:
- Chuyện gì xảy ra, tại sao hôm nay Hư Quỷ lại tới nhiều như vậy chứ?
- Sấm sét bị chặn lại, có Hư Quỷ cấp cao ra tay.
Nguyệt Phi Nhan lạnh nhạt nói.
- Chẳng lẽ là… Hư Quỷ Thánh giai?
Giọng của Hi Bối Kỳ chợt run rẩy.
Nếu như là Hư Quỷ Thánh giai, vậy thì chỉ có thể mời Mục Lương hoặc Tinh Linh Sinh Mệnh ra tay.
- Ầm ầm ~~~
Lửa pháo liên miên, từng viên đạn pháo bắn ra, bay về phía bầy Hư Quỷ đông nghìn nghịt.
Sau khi đạn pháo bắn trúng mục tiêu thì sẽ phát nổ, sóng nhiệt và sóng xung kích kích sát lũ Hư Quỷ xung quanh.
Vũ khí tiêu diệt cũng được khởi động, từng cột sáng năng lượng bắn ra, tiếng nổ mạnh vang lên liên tiếp, lại thành công khiến một mảnh Hư Quỷ ngã xuống.
- Giết sạch chúng nó!
Hi Bối Kỳ quát lạnh một tiếng, đôi mắt màu vàng óng biến thành màu đỏ như máu, tiến vào trạng thái huyết nộ.
Thiếu nữ giang cánh dơi bay lên không trung, nàng dẫn dắt binh sĩ Không Quân bắt đầu phản kích, muốn đẩy lùi Hư Quỷ ra khỏi bến tàu.
Sắc mặt của Nguyệt Phi Nhan vô cùng nghiêm túc, chỉ huy pháo thủ điều chỉnh góc độ bắn, muốn ngăn lại Hư Quỷ còn chưa tiến vào kênh Sương Mù, giảm bớt áp lực cho các binh sĩ trên chiến trường.
- Đội trưởng, có cần dùng Hải Thần không?
Pháo thủ không khỏi dò hỏi.
- Không, tạm thời không cần tới.
Nguyệt Phi Nhan lắc đầu.
Số lượng vũ khí thẩm phán không nhiều lắm, có thể không dùng thì tận lực không cần tới, chỉ khi nào vạn bất đắc dĩ lắm mới sử dụng tới nó.
- Cộp cộp cộp ~~~
Tiếng bước chân thanh thúy vang lên, Hồ Tiên đi nhanh tới trên tường thành, đứng ở bên cạnh cô gái tóc đỏ.
- Đại nhân Hồ Tiên.
Đôi mắt đẹp của Nguyệt Phi Nhan sáng lên.
Hồ Tiên gật đầu một cái, nghiêm túc hỏi:
- Tình huống bây giờ thế nào rồi?
Nguyệt Phi Nhan lập tức giải thích ngắn gọn về tình hình hiện tại:
- Hư Quỷ bất ngờ đột kích, có lẽ còn có Hư Quỷ Thánh giai ẩn núp phía sau, lôi điện bị chặn lại...
Hồ Tiên càng nghe càng cau mày, không khỏi xoay đầu nhìn về phía ngoài khơi, bầy Hư Quỷ đông như kiến nhưng nàng lại không cảm nhận được sự tồn tại của Hư Quỷ Thánh giai, vươn tay nói:
- Đưa ta ống nhòm, bội số xa nhất.
- Vâng.
Binh sĩ lên tiếng, vội vã mang tới ống nhòm có thể thấy xa nhất hiện nay.
Hồ Tiên đặt ống nhòm trước mắt rồi nhìn về phía vùng biển bên ngoài biên giới Huyền Vũ, mơ hồ thấy một bóng dáng nổi bồng bềnh giữa không trung.
Bóng dáng kia dường như phát hiện cô gái đuôi hồ ly đang nhìn trộm mình, đối phương nhếch miệng cười với ống nhòm, khí tức tà ác kia làm cho cơ thể của Hồ Tiên run lên.
- Không thể nào!?
Hồ Tiên sợ hãi thốt lên.
Nguyệt Phi Nhan ngạc nhiên hỏi:
- Ngươi nhìn thấy cái gì thế?
- Là… Hư Quỷ Hoàng.
Cơ thể của Hồ Tiên chợt run rẩy, vội vàng lắc đầu nói:
- Không phải, đó có thể là bản thể hoặc cũng có thể là phân thân.
Cô gái đuôi hồ ly từng nghe Mục Lương miêu tả dáng vẻ của phân thân La Y, đồng dạng là dáng dấp hình người nhưng toàn thân đen nhánh, vì vậy nàng không xác định bóng đen kia là bản thể hay phân thân của Hư Quỷ Hoàng.
- Cái gì? Hư Quỷ Hoàng thức tỉnh sớm hơn dự kiến sao?
Đôi mắt màu đỏ của Nguyệt Phi Nhan trừng lớn.
Dựa theo lời của phân thân Hư Quỷ Hoàng thì bản thể còn có ba ngày nữa mới thức tỉnh, trừ phi là đối phương cố tình nói dối.
Nếu như lời mà bộ phân thân thứ nhất nói là thật, như vậy bóng đen kia rất có thể là bộ phân thân thứ hai.
Giọng nói của Hồ Tiên trở nên nghiêm túc:
- Ta không biết, việc này phải lập tức thông báo với Mục Lương.
- Vậy ngươi mau đi đi, nơi đây giao cho ta.
Nguyệt Phi Nhan cố gắng bình tĩnh nói.
- Không được, rời khỏi đây ta sẽ lo lắng.
Hồ Tiên lắc đầu, lấy ra một chiếc lá xanh rồi bóp nát nó, ngẩng đầu hô một tiếng:
- Linh Nhi!
Ánh sáng xanh xuất hiện trên đỉnh đầu của hai người, nhanh chóng ngưng tụ thành Tinh Linh Sinh Mệnh.
Linh Nhi nhẹ nhàng rơi xuống trước mặt hai cô gái, chớp mắt hỏi:
- Chị Hồ Tiên tìm ta có chuyện gì không?
Chiếc lá xanh kia là Linh Nhi đưa cho cô gái đuôi hồ ly, đến thời khắc khẩn cấp thì có thể bóp nát nó để gọi Tinh Linh Sinh Mệnh.
Không chỉ riêng cô gái đuôi hồ ly, Nguyệt Thấm Lan và những người khác cũng đều có một chiếc lá.
- Mau trở về nói cho cha của ngươi biết, phân thân Hư Quỷ Hoàng hoặc bản thể thức tỉnh sớm hơn đã tới vương quốc Huyền Vũ.
Hồ Tiên nghiêm túc nói.
Linh Nhi nghe vậy trên mặt hiện ra biểu cảm ngưng trọng, quay đầu nhìn ra xa chiến trường, thấy được Hư Quỷ Hoàng phân thân ở bên ngoài biên giới Huyền Vũ.
- Ta biết rồi.
Giọng nói của Linh Nhi vừa dứt thì cơ thể đã biến mất tại chỗ.
- Ông ~~~
Ánh sáng xanh lóe lên rồi biến mất.
Hồ Tiên trầm tư một lúc, nói:
- Chuẩn bị Hải Thần, ngắm bắn về phía vùng biển bên ngoài biên giới.
Cô muốn thử xem thực lực của bóng đen kia, đồng thời nhìn xem có thể cắt đứt hư khí mà đối phương phóng thích ra để cách trở sấm sét hay không.
Cơ thể của Nguyệt Phi Nhan run lên, hiểu rõ cô gái đuôi hồ ly muốn làm gì, vội vã ra lệnh thuộc hạ nghe theo.
- Chuẩn bị phóng Hải Thần, mục tiêu là vùng biển bên ngoài biên giới Huyền Vũ.
Cô nghiêm túc ra lệnh.
- Vâng!
Pháo thủ giơ tay nghiêm chào, nhanh chóng xoay người đi chuẩn bị đạn đạo Hải Thần, sẽ phải mất khoảng năm phút để chuẩn bị.
Hồ Tiên nhẹ nhàng nhảy lên đứng trên bờ tường thành, đôi mắt màu đỏ rực nhìn về phía xa xa.
Trong lòng cô cầu nguyện bóng đen bên ngoài biên giới kia không phải là Hư Quỷ Hoàng, như vậy thì vương quốc Huyền Vũ sẽ có thêm mấy ngày nữa để chuẩn bị.
- Nếu quả thật là Hư Quỷ Hoàng...
Đôi môi đỏ mọng của Hồ Tiên khẽ nhúc nhích, Mục Lương có thể đánh thắng hắn ta sao?