Mục Lương nhân cơ hội giơ tay lên vỗ ra một chưởng, tia chớp màu tím bay ra từ lòng bàn tay hắn đánh nát lồng ngực của La Y.
Phân thân của La Y trợn tròn mắt, cơ thể bị hóa đá hai giây, tuy thời gian rất ngắn nhưng ở trong lúc chiến đấu sinh tử thì như vậy cũng đủ trở thành trí mạng.
Cơ thể hắn ta bay ra xa hơn trăm mét, lồng ngực bị nổ tung phập phồng, vết thương nhanh chóng khép lại với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Mục Lương lại tới gần phân thân La Y lần nữa, sấm sét vờn quanh người, lôi điện chí dương chí cương có thể khắc chế hư khí.
Sấm sét mà anh thả ra mạnh hơn rất nhiều so với lôi điện trong vùng biển bão táp, cho dù là phân thân Hư Quỷ Hoàng thì cũng không cách nào chịu nổi.
Hai bên giao chiến rất kịch liệt, nước biển chịu ảnh hưởng mà cuồn cuộn dậy sóng cao hơn cả trăm mét.
Bên trên Thiên Cức Quan, tâm của đám người Hồ Tiên đã bị nhấc lên đến cổ họng, ánh mắt hoàn toàn không theo kịp tốc độ của cả hai.
- Đánh nhau thật kịch liệt, hiện tại ai chiếm thượng phong vậy?
Hi Bối Kỳ nỗ lực trừng lớn đôi mắt màu vàng óng, muốn nhìn rõ ràng tình hình chiến đấu bên ngoài vương quốc Huyền Vũ.
Hồ Tiên lắc đầu, trầm giọng nói:
- Không biết, ta cũng thấy không rõ.
- Ngay cả dùng ống nhòm cũng thấy không rõ, bọn họ còn muốn đánh bao lâu đây?
Nguyệt Phi Nhan lo lắng lên tiếng.
Hi Bối Kỳ nghiêm mặt nói:
- Đương nhiên là giết chết phân thân Hư Quỷ Hoàng thì mới có thể kết thúc rồi.
- Ta không thể giúp được gì….!
Đôi mắt của Nguyệt Phi Nhan đỏ hoe, cô ước gì có thể phanh thây Phân thân La Y thành tám khối rồi đốt thành tro.
Khi Mục Lương giao chiến với Phân thân La Y thì nhóm binh sĩ Không Quân đã dọn dẹp sạch sẽ thi thể của Hư Quỷ, lính quân y cũng đã tiến lên trị liệu cho các thương binh.
- Bọn hắn giao thủ được nửa giờ rồi.
Hi Bối Kỳ run giọng mở miệng.
- Cộp cộp cộp ~~~
Tiếng bước chân vội vã truyền đến, Nguyệt Thấm Lan và đám người Ly Nguyệt đi lên tường thành, nhìn thấy đám người Hồ Tiên.
- Tình huống thế nào rồi?
Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc hỏi.
Sau khi nhận được tin tức thì các cô vội vàng thả xuống công tác ở trên tay, băng qua Cửa Không Gian Truyền Tống đi tới nơi này.
Ngải Lỵ Na lo lắng hỏi:
- Đúng vậy, bệ hạ đâu rồi?
- Ở bên ngoài biên giới.
Hồ Tiên nói xong thì nhìn về phía ngoài khơi xa xa, Mục Lương đang kịch chiến với Phân thân La Y.
Các cô gái nhìn về phía biên giới Huyền Vũ, đồng dạng chỉ có thể nhìn thấy một mảnh hư khí, tốc độ của Mục Lương và Phân thân La Y quá nhanh, mấy người căn bản thấy không rõ bóng dáng của bọn hắn.
Ny Cát Sa lo lắng hỏi:
- Có phải Hư Quỷ Hoàng thức tỉnh trước thời gian dự kiến không?
- Không phải, là phân thân.
Hồ Tiên lắc đầu.
Ngải Lỵ Na lo sợ nước nước miếng một cái, thấp giọng nói:
- Phân thân chắc không có lợi hại bản thể đúng không?
- Chắc là vậy.
Hồ Tiên mím môi, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm phía trước mà không hề nháy một cái.
- Ầm ầm ~~~
Tường thành dưới chân mọi người lay động, nước biển dâng lên thành sóng lớn cao ngàn mét và đánh ập về phía tường thành Thiên Cức Quan.
Sóng lớn bị kích khởi cao ngàn mét, có thể thấy được Mục Lương và Phân thân La Y giao chiến kịch liệt đến cỡ nào.
Nguyệt Thấm Lan nhìn chăm chú vào sóng lớn chuẩn bị đổ ập đến đây, nguyên tố nước quanh thân bắt đầu khởi động, thi triển năng lực thức tỉnh muốn ngăn trở nó.
- Không ngăn nổi đâu.
Mặt của Ly Nguyệt thay đổi.
Sóng lớn cao ngàn mét có thể hủy diệt hoàn toàn một bức tường thành bình thường, chỉ dựa vào một mình năng lực thức tỉnh của Nguyệt Thấm Lan thì rất khó để ngăn cản.
- Cản không được thì cũng phải cản!
Hai mắt của Nguyệt Thấm Lan mở to, nếu bọn hắn không ngăn nổi thì binh sĩ trên tường thành sẽ thương vong rất thê thảm.
- Hiên ngang ngang ~~~
Nhưng, một tiếng kêu cao vút đột nhiên vang lên, Tinh Long Ngư với cơ thể cao lớn xâm nhập tầm mắt của mọi người, nó đong đưa chiếc đuôi khổng lồ, từ từ nhấn chìm sóng lớn ngàn mét.
- Rào rào ~~~
Hồ Tiên và những người khác đều thở ra một hơi, nếu như không phải Tinh Long Ngư xuất hiện thì lần này sẽ xuất hiện tình huống thương vong rất thê thảm.
- Hiên ngang ngang ~~~
Tinh Long Ngư không hề rời đi, nó xoay quanh ở trên đỉnh đầu của mọi người, chuẩn bị ứng đối tình huống đột phát xuất hiện bất cứ lúc nào.
- Mục Lương, ngươi nhất định phải thắng đấy!
Ny Cát Sa nhỏ giọng cầu nguyện.
Các cô gái trầm mặc, bầu không khí trên tường thành vô cùng ngưng trọng.
Bên ngoài biên giới Huyền Vũ, Mục Lương thấy Thiên Cức Quan không có việc gì thì mới yên lòng lại, chuyên tâm đối phó phân thân La Y, đồng thời dẫn hắn cách xa biên giới Huyền Vũ.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Phân thân La Y cười gằn, loan đao đã biến trở lại thành hai tay, sau đó lòng bàn tay ngưng tụ ra một quả cầu năng lượng màu đen, đập về phía Mục Lương như đạn pháo.
- Hưu hưu hưu ~~~
Mục Lương lắc người biến mất ở giữa không trung, liên tục sử dụng Nhảy Vọt Ám Ảnh để tránh né công kích, đồng thời bao trùm Lĩnh Vực Sinh Mệnh về phía phân thân La Y.
……….
Phân thân La Y bị của Mục Lương đấm bay ra xa, giữa đường lại khuếch tán thành đầy trời hư khí, đủ cho thấy một quyền kia của Mục Lương mạnh mẽ đến thế nào.
Mục Lương chỉ tăng thêm chút sức lực mà đã có thể đuổi theo đè đánh Phân thân La Y.
- Đáng chết!
Phân thân La Y nhanh chóng ngưng thật trở về hình người sau đó rống giận một tiếng, điều động thực lực bắt đầu phản kích.
- Ầm ầm ~~~
Tiếng gầm rú không dứt bên tai, mặt biển bị hai người đục lỗ, chẳng mấy chốc lại bị nước biển lấp đầy.
- Thánh Quang Lôi Phạt!
Mục Lương quát lạnh một tiếng.
- Ầm ầm ~~~
Bầu trời âm trầm bị ánh sáng màu vàng xuyên thủng, từng cột sấm sét từ trên trời giáng xuống, ngăn lại đường lui của phân thân La Y.
Mục Lương đồng thời thi triển năng lực khống chế sấm sét, điều động nguyên tố lôi trong thiên địa, ngưng thật thành từng tia chớp màu tím tấn công về phía phân thân La Y.
- Ầm ầm ~~~
Phạm vi xung quanh biến thành biển sấm sét, phân thân La Y bị nhấn chìm ở trong đó.
- Nhân loại hèn mọn, ngươi hoàn toàn chọc giận ta rồi!
Trong biển sấm sét truyền ra tiếng gầm gừ phẫn nộ.
Hư khí nồng nặc như mực trùng phá biển sấm sét, gió mây xung quanh đều dừng lại, hư khí tràn ngập trong thiên địa, đây chính là lĩnh vực của La Y.
Ở trong mắt của đám người Ly Nguyệt, bên ngoài biên giới Huyền Vũ biến thành một màu đen kịt, ngoại trừ bóng tối thì không còn nhìn thấy thứ gì nữa.
- A, tại sao trời đột nhiên tối sầm thế này?
Đôi mắt hồng nhạt của Ngải Lỵ Na trừng lớn.
Cô nghĩ tới điều gì đó, vội vã quay đầu thúc giục:
- Ly Nguyệt, ngươi mau dùng năng lực thức tỉnh xem thử có thể nhìn thấy tình huống bên trong hay không!