Nguyệt Thấm Lan lại nhìn hắn một lần cuối rồi cúp linh khí phát sóng, đứng dậy sải bước rời đi Phòng Liên Lạc.
- Thấm Lan đại nhân, có cần nói chuyện này cho bệ hạ biết không?
Tiểu Mật vội vàng hỏi.
- Ta sẽ nói với ngài ấy, ngươi tiếp tục lưu ý tình huống ở đại lục cũ.
Nguyệt Thấm Lan bỏ lại một câu mà không quay đầu lại, chân không ngừng bước đi, nhanh chóng xuống tầng một Trung Ương.
Mục Lương muốn di chuyển Cỏ Nước Lam Ngân đến Thiên Cức Quan, cô dự định trở về nơi đó chờ anh, chuyện này cũng muốn thông báo cho đám người trấn thủ Thiên Cức Quan để mọi người sớm nghĩ kỹ cách đối phó.
Tuyết Cơ mới vừa trở lại Trung Ương thì nhìn thấy Nguyệt Thấm Lan đi nhanh ra ngoài , nhìn dáng vẻ rất vội vã, kinh ngạc hỏi:
- A, chị Thấm Lan, đã xảy ra chuyện gì mà trông ngươi vội vã thế?
- Có hàng triệu con Hư Quỷ sắp tới, ta cần phải đến Thiên Cức Quan một chuyến.
Nguyệt Thấm Lan thuận miệng giải thích một câu rồi bước nhanh đi tới tòa nhà đặt Cửa Truyền Tống.
Bách Biến Ma Nữ sửng sốt một chút, tinh tế phân tích ý trong lời của Nguyệt Thấm Lan, chờ đến khi hoàn hồn lại thì sắc mặt cô lập tức thay đổi.
- Hàng triệu con Hư Quỷ, đây là muốn hủy diệt vương quốc Huyền Vũ!
Tuyết Cơ kinh ngạc thốt lên một tiếng, không kịp suy nghĩ nhiều mà đuổi theo Nguyệt Thấm Lan đến Cửa Truyền Tống.
Bây giờ, Bách Biến Ma Nữ đã khác rất nhiều so với trước đây, cô có lòng trung thành cực mạnh với vương quốc Huyền Vũ, nếu như đổi thành trước kia, vừa nghe nói có hàng triệu con Hư Quỷ tiến công vương quốc Huyền Vũ, phản ứng đầu tiên của cô nhất định là chạy khỏi nơi này.
Nhưng bây giờ Tuyết Cơ chỉ muốn ở lại cùng nhau bảo vệ vương quốc Huyền Vũ.
- Ông ~~~
Cửa Không Gian Truyền Tống bị khởi động, vòng xoáy không gian cấp tốc xoay tròn, Nguyệt Thấm Lan nhanh chóng tiến vào Cửa Truyền Tống.
Tuyết Cơ thấy thế cũng cắn răng đi vào theo.
……….
- Tất cả nhanh tay nhanh chân lên một chút, mau chóng lấp đầy kho vũ khí kho cho ta!
Hi Bối Kỳ chỉ huy binh sĩ hậu cần dọn từng rương đạn pháo vào trong kho hàng.
Những vũ khí này đều được đưa tới từ Phường Công nghiệp Quân Sự, tại thời kỳ đặc biệt nhất định phải đảm bảo kho vũ khí Thiên Cức Quan luôn trong trạng thái tràn đầy.
- Cộp cộp cộp ~~~
Động tác của nhóm lính hậu cần rất cấp tốc, nhanh nhẹn dọn từng nhóm vũ khí như rương đạn pháo, đạn nổ, viên đạn, tên nỏ vào kho vũ khí.
Kho vũ khí Thiên Cức Quan rất lớn, có khoảng ba tầng, mỗi một tầng gửi vũ khí khác nhau.
Nhóm vũ khí dễ phát nổ và các loại đạn nổ sẽ được cất giữ tại tầng một.
Kho vũ khí tầng một được khắc trận phòng ngự ma pháp, coi như đạn nổ bất ngờ phát nổ thì cũng sẽ không hủy hoại vũ khí hai tầng còn lại, cũng có thể giảm bớt việc nhân viên thương vong tới mức lớn nhất.
Kho vũ khí tầng thứ hai thì dùng để cất giữ các loại vũ khí hạng nhẹ như đạn và tên nỏ, từng rương được đặt ngay ngắn trên các kệ.
Nhóm vũ khí nặng nhất như đạn pháo, Nỏ Lớn thì được cất giữ ở trong kho vũ khí tầng thứ ba, nơi đó gần tường thành nhất, như vậy vận chuyển vũ khí hạng nặng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nguyệt Phi Nhan sải bước đi tới, nghiêm túc nói:
- Vừa có vài quả Lôi Thần được đưa tới, nhớ di chuyển cẩn thận một chút.
- Vâng!
Nhóm binh lính hoàn toàn lên tinh thần, hộ tống xe đẩy chứa Lôi Thần tiến vào kho vũ khí.
Hi Bối Kỳ nhìn về phía cô gái tóc đỏ, nói với giọng điệu ưu sầu:
- Ta có loại dự cảm, cuộc chiến lần sau chẳng mấy chốc sẽ bắt đầu rồi.
- Phi phi phi, ngươi đừng có ăn nói lung tung.
Nguyệt Phi Nhan trừng cô gái Ma Cà Rồng, cô còn muốn nghỉ ngơi thêm một đoạn thời gian.
- Chấp nhận số phận đi.
Hi Bối Kỳ giả vờ nói với giọng điệu già đời.
Nguyệt Phi Nhan trợn trắng mắt, chắp tay sau lưng đi vào kho vũ khí, bắt đầu kiểm tra vấn đề an toàn tai họa ngầm.
Hi Bối Kỳ mỉm cười, xoay người bay về phía tường thành, vừa mới kết thúc chiến đấu với Hư Quỷ Hoàng phân thân không bao lâu, bây giờ các cô còn chưa thể buông lỏng cảnh giác.
Cô vừa mới trở lại trên tường thành thì thấy một vệt sáng từ trên trời giáng xuống, sau khi thấy rõ thì phát hiện đó là Mục Lương.
- Cộp cộp cộp ~~~
- Bệ hạ!
Hi Bối Kỳ bước nhanh đi tới trước.
Binh lính xung quanh cũng đều giơ tay nghiêm chào:
- Bệ hạ vạn an!
- Ừm, mọi người đi làm việc đi.
Mục Lương nhàn nhạt mở miệng, trong lòng còn ôm Cỏ Nước Lam Ngân thu nhỏ.
- Ào ào ~~~
Cỏ Nước Lam Ngân nhẹ nhàng đung đưa, vài chiếc lá quấn lên cánh tay anh, phát ra ánh sáng nhàn nhạt.
- Bệ hạ muốn trồng Cỏ Nước Lam Ngân ở đâu thế?
Hi Bối Kỳ chớp mắt hỏi.
Mỗi lần ở trước mặt binh sĩ, cô gái Ma Cà Rồng đều âm thầm nhắc nhở bản thân phải gọi Mục Lương là bệ hạ, không thể quá thất lễ.
Mục Lương suy nghĩ một chút, ôn hòa đáp:
- Ta dự định trồng ở trước bến tàu.
- Ừ ừ, vậy ngài đi nhanh lên.
Đôi mắt màu vàng kim của Hi Bối Kỳ chớp vài cái.
Mục Lương kinh ngạc nhìn cô gái Ma Cà Rồng, nhướng mày hỏi:
- Hiện tại dám nhìn thẳng ta rồi à?
Hi Bối Kỳ sửng sốt một chút, khuôn mặt xinh đẹp của cô lập tức ửng đỏ, nhưng cô vẫn không dời mắt sang nơi khác, tiếp tục nhìn thẳng Mục Lương.
Từ sau khi chết qua một lần, cô gái Ma Cà Rồng đã suy nghĩ thoáng hơn rất nhiều, cô quyết định sẽ không lại che giấu tình cảm của mình với Mục Lương, cũng dám nhìn thẳng anh.
- Ta vẫn luôn dám nha.
Hi Bối Kỳ nhỏ giọng thầm thì.
- Ừm.
Mục Lương cười một tiếng, dành ra một tay xoa đầu cô gái Ma Cà Rồng.
Vành tai của Hi Bối Kỳ ửng đỏ, đi theo anh tới quảng trường trước bến tàu.
Quảng trường vốn dĩ bằng phẳng lúc này lại có chút gồ ghề, nơi này là quảng trường ở trước Hải Quan.
Người tới vương quốc Huyền Vũ đều cần đi qua quảng trường đến Hải Quan làm Văn Điệp Thông Quan, khi số người quá nhiều, người xếp hàng chờ thông quan thậm chí sẽ xếp đầy hơn nửa cái quảng trường.
Mục Lương và Hi Bối Kỳ đi tới trước quảng trường, thêm mấy bước nữa chính là cầu thang và thang cuốn cảng khẩu, trước đó nữa chính lại là đại dương sóng lớn không ngừng.
Cỏ Nước Lam Ngân cần trồng ở trong nước, vì vậy Mục Lương phải xuống biển một chuyến, nhìn về phía cô gái Ma Cà Rồng , nói:
- Ngươi ở đây chờ ta.
- Vâng.
Hi Bối Kỳ ngoan ngoãn đáp một tiếng.
- Rào rào ~~~
Lúc này, Mục Lương mới ôm Cỏ Nước Lam Ngân nhảy vào trong biển, lặn dọc theo cơ thể của Rùa Đen, lặn sâu gần ba trăm mét mới ngừng lại.
Anh giơ tay vỗ vỗ cơ thể Rùa Đen, khống chế đất đá tạo thành một bãi đáp dài năm mét rồi gieo trồng Cỏ Nước Lam Ngân ở trên đó.
Bàn tay anh nhẹ nhàng phất qua gốc rễ Cỏ Nước Lam Ngân, đưa vào một chút nguyên tố sinh mệnh, trợ giúp Cỏ Nước Lam Ngân thích ứng hoàn cảnh mới.
Khi Mục Lương vội vàng việc trồng trọt Cỏ Nước Lam Ngân thì Nguyệt Thấm Lan và Tuyết Cơ đã đi tới căn cứ Không Quân, gặp được Hi Bối Kỳ ở trước bến tàu.