Hổ Tây và Tân Tây vừa mới xuất hiện thì Hư Quỷ Thánh giai lập tức khởi xướng công kích mãnh liệt, Hổ Tây sợ đến mức vội vã thi triển năng lực thức tỉnh rời đi.
Tân Tây tiếp tục triền đấu hai con Hư Quỷ Thánh giai, là một trong số ít tối cường giả của Thánh Thành, thực lực của bà không thể khinh thường, hai con Hư Quỷ Thánh giai nhất thời không làm gì được bà.
- Phù ~~~
Nguyệt Thấm Lan thở ra một hơi.
Nếu như không có Tân Tây ra tay thì Lôi Thần lại sẽ phát nổ ở bên ngoài vùng biển bão táp, tuy là uy lực khi phát nổ của nó cũng có thể kích sát Hư Quỷ Chí Tôn nhưng sẽ không ảnh hưởng nhiều tới hư khí màu máu đỏ bên trong vùng biển bão táp.
Long Chủ đáp xuống bên cạnh Nguyệt Thấm Lan, trên người hắn toàn là máu đen của Hư Quỷ, Rìu Phá Núi trong tay lại không dính một hạt bụi. Hắn há to miệng thở phì phò, nói:
- Các ngươi có vũ khí mạnh như vậy, tại sao lại không dùng sớm hơn chứ?
Nguyệt Thấm Lan lạnh nhạt đáp:
- Số lượng rất ít, đến thời khắc mấu chốt mới dùng đến.
- Cũng đúng.
Long Chủ chậm rãi gật đầu, lòng còn sợ hãi đối với uy lực của vũ khí Thẩm Phán.
Nguyệt Thấm Lan lấy ra một quả Tinh Thần rồi ném cho Long Chủ, lạnh nhạt nói:
- Ăn nó sẽ giúp ngươi khôi phục một chút thể lực.
Long Chủ nhếch miệng cười, tiếp được quả Tinh Thần rồi cắn hai, ba miếng, nước trái cây mát lạnh chảy qua yết hầu, nhanh chóng khôi phục sự tiêu hao của cơ thể.
Hắn khoanh chân ngồi xuống, nhanh chóng hấp thu năng lượng từ quả Tinh Thần.
Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lóe lên, trên người Long Chủ có không ít vết thương mới, đều là do lần chiến đấu này lưu lại.
- Nghỉ ngơi đủ rồi, tiếp tục thôi!
Long Chủ mở mắt, có tia sáng lóe lên.
Hắn đứng lên hoạt động cổ tay một chút, nhấc lên Rìu Phá Núi lần nữa rồi nhảy xuống tường thành, Vua Rồng Bay vỗ cánh bay đến tiếp được hắn rồi giết tiến vào bầy Hư Quỷ.
Nguyệt Thấm Lan hít sâu một hơi, lấy ra một viên Phú Năng Trân Châu rồi cho vào miệng, chờ đến khi trong cơ thể xuất hiện cảm giác ấm áp thì nhanh chóng thi triển năng lực lâm thời lấy được.
- Lĩnh Vực Sinh Mệnh!
Cô vung tay lên, Lĩnh Vực Sinh Mệnh khuếch tán, cấp tốc bao trùm toàn bộ Thiên Cức Quan và bến tàu.
Khí tức sinh mệnh nồng nặc bao phủ nhóm binh lính, trợ giúp bọn hắn khôi phục thể lực và giảm bớt cảm giác mệt nhọc.
Nguyệt Thấm Lan nhìn binh sĩ tử thương, tâm trạng cực kỳ trầm trọng, khi trận chiến đấu này qua đi, chiến lực của Hải Lục Không tam quân ít nhất phải giảm gần phân nửa.
Cô nhìn bên ngoài biên giới Huyền Vũ xa xa, Hư Quỷ Hoàng Lĩnh Vực vẫn còn tồn tại, thỉnh thoảng truyền ra tiếng đánh nhau kịch liệt.
- Mục Lương, ngươi nhất định phải thắng đấy.
Cô đè xuống sự lo lắng trong lòng.
Những gì diễn ra ở Thiên Cức Quan đều bị linh khí phát sóng ghi lại, đồng bộ đến toàn bộ TV và phát sóng chung ở đại lục mới.
Tề Nhĩ Nạp nhìn chiến trường thê thảm trong TV, rơi vào trầm mặc.
Không chỉ riêng hắn, rất nhiều vương thất quý tộc đều im lặng không nói lời nào, trong lòng ai nấy đều khiếp sợ trước thực lực của vương quốc Huyền Vũ, đồng thời cũng cảm thấy sợ hãi Hư Tộc kinh khủng.
- Không được, không thể để cho Hư Quỷ vượt qua kênh Sương Mù!
Tề Nhĩ Nạp nói với giọng khàn khàn.
Lăng Hương cắn môi dưới, nhìn chiến trường thê thảm trong TV, đôi mắt đẹp đã đong đầy nước mắt.
Cô nghe được lời của cha, vội vàng nói:
- Cha, chúng ta phái người tới đó giúp đỡ đi.
Tề Nhĩ Nạp gật đầu, hô to:
- Triệu tập cường giả trong vương quốc, theo ta đến vương quốc Huyền Vũ!
- Cha, ngươi cũng muốn đi qua đó sao?
Lăng Hương trừng lớn đôi mắt ngập nước.
- Ừm.
Tề Nhĩ Nạp lên tiếng.
- Ta cũng đi hỗ trợ.
Lăng Hương nói không chút do dự.
Tề Nhĩ Nạp nghiêm túc từ chối:
- Không được, quá nguy hiểm, con nhất định phải lưu lại đây.
- ....
Lăng Hương há miệng, nhưng mà khi đối diện với ánh mắt nghiêm túc của cha thì đành phải nuốt trở vào lời định nói, ủy khuất dặn dò:
- Nếu vậy cha nhất định phải bảo vệ tốt bản thân đó, ta ở vương cung chờ cha trở về.
- Ừm, ta nhất định sẽ trở lại.
Sắc mặt của Tề Nhĩ Nạp biến đến hiền hòa, vươn tay xoa xoa đầu con gái.
……..
Bên trong vương thành Tra Nhĩ Tư, vương quốc Tề Nhĩ Vô.
Trong vương cung, Ước Mỗ nhìn chăm chú vào TV với sắc mặt ngưng trọng, các quý tộc xung quanh cùng nhau quan sát phát sóng đều rơi vào trầm mặc.
Linh Tịch ngồi ở bên cạnh Ước Mỗ, con gái Linh Vận thì đứng ở phía sau hai người, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào TV.
Ước Mỗ cầm lấy tay của vợ, chậm rãi nói:
- Ta quyết định phái người đi trợ giúp vương quốc Huyền Vũ, các ngươi cảm thấy thế nào?
Các quý tộc nghe vậy trong lòng đều giật mình, mọi người đưa mắt nhìn nhau nhưng không dám mở miệng.
- Nếu bệ hạ đã quyết định thì không cần hỏi chúng ta nữa.
Công tước chậm rãi nói.
Hầu tước gật đầu nhận đồng:
- Đúng vậy, bệ hạ quyết định là tốt rồi.
Các quý tộc khác cũng đều gật đầu phụ họa, công tước và hầu tước đều gật đầu, không có chỗ để bọn hắn từ chối.
Ước Mỗ lạnh lùng nhìn về phía công tước và hầu tước, nói:
- Có gì thì cứ việc nói thẳng.
Công tước trầm mặc vài giây, nói:
- Bệ hạ, trong loại thời kỳ đặc biệt như vậy, đi trợ giúp vương quốc Huyền Vũ chẳng khác gì giết chết cường giả của vương quốc chúng ta.
- Đúng vậy, ta cho rằng không cần trợ giúp, vương quốc Huyền Vũ sẽ ngăn lại lũ Hư Quỷ kia.
Hầu tước trầm giọng nói.
Một tên bá tước gật gù nói:
- Không sai, Hư Tộc xuất hiện vốn chính là lỗi lầm của mảnh đại lục khác, hậu quả này cần chính bọn hắn gánh chịu.
- Đúng vậy.
Có quý tộc tỏ vẻ nhận đồng, có người im lặng mặc lắc đầu, không đồng ý thuyết pháp của bọn họ.
Trong mắt của Linh Tịch hiện lên tia sáng lạnh lẽo, lạnh lùng mở miệng hỏi:
- Nếu như vương quốc Huyền Vũ không chống đỡ được Hư Tộc, làm cho Hư Quỷ tiến vào đại lục của chúng ta, sau đó tùy ý tàn sát dân chúng trong vương quốc, hậu quả và tội nghiệt này các ngươi sẽ gánh chịu chứ?
- Dựa vào thực lực của vương quốc Tề Nhĩ Vô chúng ta, dù Hư Quỷ có tới thì chúng ta cũng có thể giải quyết hết.
Hầu tước không nhịn được phản bác.
Linh Tịch lạnh nhạt nhìn hắn, hất cằm lên hỏi:
- Vậy thì ngươi bị mù rất nghiêm trọng hoặc vô cùng tự tin, ngươi không phát hiện trong phát sóng có bao nhiêu con Hư Quỷ Thánh giai sao?
Các quý tộc trầm mặc, Hư Quỷ Thánh giai xuất hiện trong phát sóng có tận ba con, vương quốc Tề Nhĩ Vô hoàn toàn không thể đối phó được.
- Đừng quên là còn có Hư Quỷ Hoàng.
Ước Mỗ vỗ vỗ tay của vợ rồi nhàn nhạt bổ sung thêm một câu.
Bá tước nhắm mắt nói:
- Nhưng vương quốc Huyền Vũ không nhất định sẽ thua...