- Rầm rập~~
Trước Thiên Cức Quan, mỗi một lần giơ tay nhấc chân của Tân Tây đều là sát chiêu, bà lấy sức một mình nghênh chiến hai con Hư Quỷ Thánh giai.
Lưng còng của bà lúc này thẳng đứng, tay cầm linh khí ngăn trở công kích của Hư Quỷ Thánh giai.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Hai con Hư Quỷ Thánh giai phối hợp ăn ý, thế tiến công càng ngày càng hung mãnh, điều này làm cho Tân Tây có chút khó có thể chống đỡ.
Sắc mặt của Nguyệt Thấm Lan ngưng trọng, thấp giọng tự nói:
- Nếu cứ tiếp tục như vậy thì Tân Tây sẽ thua mất.
Cô lại nhìn về phía chiến trường trước đó, nước biển đã bị máu của Hư Quỷ nhuộm thành màu xám lạnh, rất nhiều thi thể nổi lềnh bềnh ngoài khơi, có nhân loại cũng có Hư Quỷ.
Hư Quỷ đột kích đã vượt qua nửa giờ, dù có bầy ong và đám người Long Chủ hỗ trợ thì số lượng binh sĩ thương vong của Hải Lục Không tam quân cũng đã quá ba ngàn.
- Ông ~~~
Bầy Hư Quỷ từ sâu bên trong kênh Sương Mù truyền ra một cơn chấn động, Mèo Sương Mù Chín Đuôi xuất hiện ở không trung, quanh thân tràn ngập rất nhiều sương mù, quẩy đuôi xông tới trước.
Mèo Sương Mù Tám Đuôi tiến hóa đến cấp 9, đuôi cũng từ tám cái biến thành chín cái, năng lực "Sử Dụng Sương Mù" cũng được gia tăng về chất.
Nguyệt Thấm Lan thấy thú thuần dưỡng đi ra hỗ trợ, chân mày nhíu lại giãn ra vài phần.
- Ông ~~~
Mèo Sương Mù Chín Đuôi phóng ra tảng lớn sương mù, biến ảo thành từng cái phân thân, đánh về phía đàn Hư Quỷ gần đó.
Sương mù như vũng bùn vây khốn đàn Hư Quỷ khiến chúng nó không cách nào nhúc nhích hay chạy ra bên ngoài cắn giết.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Một con Hư Quỷ Vương giai lao ra khỏi bầy, giơ tay vỗ về phía Mèo Sương Mù Chín Đuôi, thế tiến công nhanh như cắt.
Mèo Sương Mù Chín Đuôi không tránh không né, cơ thể bị đánh trúng biến thành sương mù tản ra, sau đó ngưng tụ thành thực thể một lần nữa ở phía xa.
Nó phóng ra càng nhiều sương mù, ngưng tụ thành từng cái phân thân tiếp tục kích sát đàn Hư Quỷ, căn bản không thèm để ý tới Hư Quỷ Vương giai, điều này làm cho đối phương vô cùng phẫn nộ.
- Hống hống hống ~~~
Hư Quỷ Vương giai rít gào liên tục, tiếp tục khởi xướng tấn công Mèo Sương Mù Chín Đuôi.
Tuy Mèo Sương Mù Chín Đuôi chỉ là thú thuần dưỡng cấp 9, thực lực yếu hơn Hư Quỷ Vương giai một chút, nhưng nó cũng không sợ Hư Quỷ Vương giai.
Mèo Sương Mù Chín Đuôi có cơ thể như sương, nhìn như có hình dạng nhưng lại không cách nào bị thương tổn thực chất được, coi như Hư Quỷ Chí Tôn công kích nó, nếu không có năng lực đặc thù thì cũng không cách nào thương tổn đến nó.
Mèo Sương Mù Chín Đuôi tựa như gậy thọc phân (kẻ phá rối), đơn phương diệt trừ nhóm Hư Quỷ cấp thấp, Hư Quỷ cấp cao lại không làm gì được nó.
- Hống hống hống ~~~
Hư Quỷ Vương giai vô cùng phẫn nộ, nó không làm gì được Mèo Sương Mù Chín Đuôi, vậy bắt nhân tộc cho hả giận.
Nó nhìn về binh sĩ ở trên bến tàu, đôi mắt màu đỏ ngòm hiện lên ác ý, xoay người đánh tới nhóm binh lính.
- Đáng chết!
Nguyệt Thấm Lan quát lạnh một tiếng, thi triển năng lực khống chế nước biển cuồn cuộn dâng lên, nỗ lực ngăn trở công kích của Hư Quỷ Vương giai.
- Hoa lạp lạp ~~~
Nước biển ngưng tụ thành quả đấm đập về phía Hư Quỷ Vương giai, nhìn như uy lực khổng lồ nhưng lại bị một cái thổ tức màu máu đỏ của Hư Quỷ Vương giai đánh tan.
Sắc mặt của Nguyệt Thấm Lan trắng bệch, nỗ lực khống chế nước biển phóng lên cao, hình thành lồng giam nước ràng buộc Hư Quỷ Vương giai.
Năng lực hệ thủy thông thường đều là dịu dàng và nhu hoà, trừ phi chuyên môn đi nghiên cứu sát chiêu, nếu không nếu phải đối phó địch thủ mạnh hơn sẽ rất khó thương tổn đối phương.
Tròng mắt màu đỏ ngòm của Hư Quỷ Vương giai híp lại, mở miệng phun ra một cái thổ tức màu máu đỏ khác, lần này là nhắm ngay bản thân Nguyệt Thấm Lan.
- Ầm ầm ~~~
Thổ tức màu máu đỏ phá hủy lồng giam nước, toả định được bóng dáng của Nguyệt Thấm Lan.
- Cẩn thận!
Một tiếng kêu vang lên, Hổ Tây đúng lúc xuất hiện ở bên cạnh cô, ôm hông của cô rồi thi triển Nhảy Vọt Ám Ảnh rời đi.
- Ầm ầm ~~~
Thổ tức màu máu đỏ rơi vào trên tường thành, làm cho cả đoạn tường thành đều đong đưa, mặt ngoài tường thành hiện lên từng đạo phù văn phức tạp.
Việc củng cố tường thành trước đó vào lúc này có hiệu lực, toàn bộ tường thành của vương quốc Huyền Vũ đều được bố trí ma pháp trận củng cố và ma pháp trận phòng ngự, chuyện này phải mất gần hai tháng mới hoàn thành, nhân lực và vật lực đầu nhập vào đó cực kỳ lớn.
- Hú hồn, suýt nữa thì...
Hổ Tây mang theo Nguyệt Thấm Lan xuất hiện ở phía xa.
Đáy mắt của Nguyệt Thấm Lan hiện lên tia hoảng hốt, vừa rồi tim cô đập lỡ một nhịp, không khỏi cảm kích cô gái tóc màu quýt:
- Cảm ơn.
- Không có gì, hiện tại chúng ta phải nghĩ biện pháp giải quyết nó.
Hổ Tây nói với thần sắc nghiêm túc.
- Đó là Hư Quỷ Vương giai, ta không thắng được.
Sắc mặt của Nguyệt Thấm Lan trở nên ngưng trọng.
Hổ Tây cắn môi dưới, ngước mắt đối diện với đôi mắt đỏ ngòm của Hư Quỷ Vương giai, lúc này nó lại mở miệng ngưng tụ năng lượng màu đỏ, hiển nhiên lại chuẩn bị phun ra một cái thổ tức khác.
Cô lại bắt lấy tay của Nguyệt Thấm Lan, thi triển năng lực thức tỉnh rời đi lần nữa.
- Ầm ầm ~~~
Hai người vừa mới biến mất thì thổ tức màu máu đỏ tinh chuẩn rơi vào trên tường thành nơi hai người vừa đứng.
Hổ Tây mang theo Nguyệt Thấm Lan hiện thân lần nữa, ngay sau đó lại có thổ tức phóng tới, hai người không thể làm gì khác hơn là tiếp tục tiến hành Nhảy Vọt Ám Ảnh.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Khi hai người đứng ở trên tường thành một lần nữa, một đôi cánh tay xuất hiện từ đằng xa, đánh mạnh ra hướng hai người.
Con ngươi của Nguyệt Thấm Lan kịch liệt co rút lại, đối diện với một đôi mắt đỏ ngòm, đó là Hư Quỷ Thánh giai vẫn luôn ẩn núp trong bóng tối.
- Xong rồi.
Hổ Tây chợt biến sắc, cô không kịp thi triển năng lực thức tỉnh.
- Ông ~~~
Ở phía Chủ Thành, một vầng sáng xanh biếc từ xa đến gần, trong chớp mắt đã đến trước mặt Nguyệt Thấm Lan.
- Tìm chết!
Một tiếng quát nhẹ vang lên, Linh Nhi hiện thân vung tay tát trở về.
Cô bé vẫn luôn ẩn núp từ một nơi bí mật gần đó, chỉ khi nào đồng đội gặp nguy hiểm thì mới hiện thân.
- Phanh ~~~
Hư Quỷ Thánh giai văng ra ngoài, suýt nữa bay ra phạm vi bến tàu.
Linh Nhi thu hồi bàn tay, thân hình nổi bồng bềnh giữa không trung, đôi mắt đẹp như lục bảo thạch tràn đầy sương lạnh.
Cơ thể căng thẳng của Nguyệt Thấm Lan mềm nhũn, khàn khàn nói:
- Linh Nhi.
- Chị Thấm Lan có bị thương không?
Linh Nhi quan tâm hỏi.
- Ta không sao.
Nguyệt Thấm Lan lắc đầu.
- Vậy là tốt rồi, cha đã dặn dò ta phải bảo vệ mọi người, ta không thể làm cho cha thất vọng được.
Linh Nhi khẽ kêu một tiếng, cơ thể biến mất tại chỗ, đuổi theo Hư Quỷ Thánh giai đánh tơi bời.