Ở Vệ Thành Số Mười Một, một đàn Hư Quỷ đang tấn công đại trận bảo vệ thành.
Trên tường thành, Mễ Á mặc Khôi Giáp Ám Ảnh chỉ huy linh khí Đại Pháo tiến hành bắn một lượt.
Sau lưng cô gái tai mèo là Mai Dĩ, cô là người quản lý Vệ Thành Số Mười Một, trong thời khắc nguy cơ này cô không có lùi bước, mà là lựa chọn đứng ở tiền tuyến cùng nhau nghênh địch.
- Ầm ầm ~~~
Tường thành chấn động, ma pháp trận bên trên tỏa ra hào quang lóng lánh, hấp thu sức giật khi linh khí đại pháo bắn ra.
Có hộ thành đại trận ở đây, Hư Quỷ không thể đi vào trong Vệ Thành Số Mười Một.
Còn về phần Hư Quỷ Vương giai dẫn dắt bầy Hư Quỷ đến đây, lúc này nó đang kịch chiến với Rồng Dung Nham Khổng Lồ trên không trung.
- Hống hống hống ~~~
Rồng Dung Nhan Khổng Lồ gầm thét, phun ra dung nham nóng bỏng công kích Hư Quỷ Vương giai.
- Giai giai giai ~~~
Hư Quỷ Vương giai không cam lòng yếu kém hơn, lập tức phun thổ tức màu máu đỏ công kích Rồng Dung Nhan Khổng Lồ, tiếng gầm rú kịch liệt không ngừng vang lên.
Mễ Á nhìn về phía không trung, ít nhiều nhờ có Rồng Dung Nhan Khổng Lồ chế trụ Hư Quỷ Vương giai mới để các CÔ có thể từ từ đối phó Hư Quỷ còn lại.
Lần nàY, có gần ba mươi ngàn con Hư Quỷ tập kích Vệ Thành Số Mười Một, Hư Quỷ Vương giai chỉ có một con, muốn dựa vào Hư Quỷ còn lại công phá hộ thành đại trận sẽ rất trắc trở.
Có vũ khí tiêu diệt và linh khí đại pháo, số lượng tử thương của bầy Hư Quỷ chỉ tăng không giảm.
- Cứ tiếp tục như vậy thì Vệ Thành Số Mười Một sẽ được an toàn rồi.
Mai Dĩ không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Mễ Á nhìn cô một cái, lạnh nhạt nói:
- Đừng thả lỏng cảnh giác, khi nào giải quyết hoàn toàn lũ Hư Quỷ này thì mới tính là an toàn.
- Ừ ừ, đúng vậy.
Mai Dĩ gật đầu thật mạnh.
Mễ Á đóng lại mặt nạ bảo hộ trên Khôi Giáp Ám Ảnh, lạnh giọng ra lệnh:
- Hư Quỷ không còn nhiều, mọi người đi với ta ra ngoài thanh lý Hư Quỷ còn lại.
Cô vừa dứt lời thì trên đầu vang lên tiếng nổ kịch liệt.
Ngay sau đó, thi thể Hư Quỷ Vương giai từ trên trời giáng xuống, nện mạnh vào trong đám Hư Quỷ.
- Hống hống hống ~~~
Rồng Dung Nhan Khổng Lồ ngẩng đầu lên trời rít gào, giống như đang khoe mẽ thắng lợi của mình.
Mễ Á thấy Hư Quỷ Vương giai chết đi, không khỏi âm thầm thở phào một hơi.
Cô vừa định tiếp tục ra lệnh thì Rồng Dung Nhan Khổng Lồ lại hành động.
Nó há to miệng, nguyên tố hỏa trong không khí trở nên xao động, trên đầu nó xuất hiện mảng lớn màu lửa đỏ, ngay sau đó nhiệt độ xung quanh tăng vọt.
Ở trong ánh mắt kinh ngạc của đám người Mễ Á, bầu trời hạ xuống một mảng dung nham lớn như mưa rơi và đánh về phía đàn Hư Quỷ.
- Ầm ầm ~~~
Mặt đất chấn động, đàn Hư Quỷ căn bản không chỗ để trốn, dung nham nóng bỏng vô tình cắn nuốt Hư Quỷ.
Chỉ mới qua mấy phút mà tám phần Hư Quỷ đã bị dung nham bao phủ.
Mễ Á há hốc mồm, nhìn Hư Quỷ chỉ còn lại chưa tới hai ngàn con, nhất thời không biết nói cái gì cho phải.
- Cái kia... Hình như Hư Quỷ sắp chết sạch rồi thì phải?
Mai Dĩ nhỏ giọng nói.
Mễ Á hít sâu một hơi, nghiêm túc nói:
- Mau chóng giải quyết trận chiến này thôi.
- Vâng!
Hộ vệ Trung Ương và nhóm binh lính đồng thanh đáp lại.
Mễ Á cất bước đi vào trong bóng tối rồi biến mất, lúc xuất hiện lần nữa thì đã ở bên ngoài thành, cô bước ra khỏi bóng tối, trường kiếm trong tay vung lên tạo ra một vệt kiếm, kích sát một con Hư Quỷ ở gần đó.
Cô như u linh nhảy múa ở trong hắc ám và bóng tối, kích sát từng con Hư Quỷ rồi lại trở ra.
Trận chiến này giằng co một giờ đồng hồ thì dọn dẹp sạch sẽ Hư Quỷ còn lại.
Thi thể của Hư Quỷ bị xếp chồng chất cùng một chỗ, phần lớn đã bị dung nham bao trùm.
Mễ Á vung máu đen ra khỏi thân kiếm, quay đầu nhìn về phía Thiên Cức Quan, trong lòng vẫn luôn lo lắng tình hình chiến đấu ở nơi đó.
………
Chủ Thành, Ly Nguyệt đang đứng ở trên tường thành chờ đợi lũ Hư Quỷ kéo đến.
Bên cạnh cô là Cổ Tư Mỹ và Khải Na, hai người đồng dạng nhìn về phía trước, bầu không khí túc mục tràn ngập.
Dưới thành tường, Bộ Đội Đặc Chủng U Linh, Hộ Vệ Thánh Quang và nhóm binh lính Lục Quân đã trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Cách đây không lâu bọn họ thu được tin tức từ tiền tuyến nói rằng có một đám Hư Quỷ chạy về phía Chủ Thành, số lượng Hư Quỷ hơn ba mươi ngàn, trong đó còn có ba con Hư Quỷ Vương giai.
Tính toán dựa theo tốc độ tiến tới của đàn Hư Quỷ, chậm nhất thì nửa giờ sau chúng nó sẽ đến Chủ Thành.
Mặc dù Chủ Thành không có đại trận hộ thành nhưng lại có Trà Thụ Sinh Mệnh, nếu như Hư Quỷ tiến công Chủ Thành thì đó chính là tự tìm cái chết.
Khải Na lạnh lùng nói:
- Vẫn chưa nhìn thấy Hư Quỷ.
- Sắp tới rồi.
Đôi mắt đẹp Ly Nguyệt loé lên, tay vẫn luôn đặt lên trên cung tiễn bên hông.
Hiện tại, cô đang mặc Khôi Giáp Thánh Quang, một thân màu vàng kim cực kỳ chói mắt.
Khải Na chậm rãi gật đầu, nàng riêng lưu lại ở đây giúp một tay, bằng không Chủ Thành quá lớn, chỉ dựa vào đám người Ly Nguyệt thì rất khó lo liệu chu toàn.
Ly Nguyệt nhìn về phía Khải Na, dịu dàng hỏi:
- Ngươi đi gặp Diêu Nhi chưa?
Khải Na lắc đầu, bình thản nói:
- Con bé sẽ tự chăm sóc tốt bản thân, đã không phải trẻ con rồi.
Sau khi cô gia nhập vào Bộ Đội Đặc Chủng U Linh thì mỗi ngày đều bận rộn nhiều việc, không phải chấp hành nhiệm vụ thì là tiến hành huấn luyện, tuy hai mẹ con đoàn tụ nhưng vẫn là rất hiếm khi có thời gian ngồi lại tâm sự với nhau.
Ly Nguyệt mím môi, dịu dàng nói:
- Bình thường lúc huấn luyện Diêu Nhi đều rất cố gắng, hiện giờ đã là cường giả cấp 4 rồi.
Đáy mắt của Khải Na hiện lên một tia vui mừng, nhẹ gật đầu không nói chuyện.
Cổ Tư Mỹ chớp mắt, nghe xong mới biết nữ nhân trước mắt này là mẹ của tiểu hầu gái Diêu Nhi.
- Cộp cộp cộp ~~~
Mặt đất đột nhiên chấn động, mọi người vội vã ngước mắt nhìn về phía xa xa.
Tảng lớn hư khí màu đen cuồn cuộn nhanh chóng tiến vào trong tầm mắt của mọi người, cách Chủ Thành càng ngày càng gần.
- Tới rồi.
Ly Nguyệt lộ ra thần sắc nghiêm túc.
- Chuẩn bị chiến đấu nào.
Khải Na đội mũ giáp Khôi Giáp U Linh, hoạt động các đốt ngón tay.
Cơ thể của cô là tài liệu hung thú kiên cố và mạnh mẽ hơn so với cơ thể người thường, ngoại trừ không có huyết nhục thì không hề ảnh hưởng tới sinh hoạt thường ngày, ngược lại để cho cô trở nên mạnh hơn.
Sau khi Khải Na trở lại vương quốc Huyền Vũ, Mục Lương đã từng giúp cô thăng cấp cơ thể, tài liệu hai tay và hai chân đều đổi thành loại tốt hơn.
Ly Nguyệt lấy ra trường cung màu vàng kim cao gần hai mét, quay đầu nhìn về phía Cổ Tư Mỹ, dặn dò:
- Ngươi nhớ chăm sóc tốt bản thân.
- Ta biết rồi.
Sắc mặt của Cổ Tư Mỹ nghiêm túc, gật đầu đáp.