Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 343 - Chương 2989 - Rùa Đen Tiến Hóa Cấp 13.

Chương 2989 - Rùa Đen Tiến Hóa Cấp 13.
Chương 2989 - Rùa Đen Tiến Hóa Cấp 13.

Mục Lương không chần chừ nữa, lập tức ra lệnh:

- Các ngươi đi thông báo xuống bên dưới, vương quốc Huyền Vũ sẽ tiến hành thăng cấp xây dựng thêm, thời gian chưa định, làm cho dân chúng chuẩn bị sẵn sàng.

- Vâng.

Ly Nguyệt đáp với biểu cảm nghiêm túc, đám người Ngải Lỵ Na liếc nhìn nhau, không hẹn mà cùng xoay người chạy vội rời đi.

Các cô biết Mục Lương sắp sửa tiến hóa Rùa Đen, thời gian còn lại không nhiều lắm, mỗi một phút mỗi một giây đều là khẩn trương, nhất định phải đi thông tri với tốc độ nhanh nhất.

Hồ Tiên đi tới trước mặt Mục Lương, dịu dàng nói:

- Ngươi phải chú ý an toàn, lần này phải dựa vào chính ngươi rồi.

Căn cứ vào động tĩnh Mục Lương cường hóa cơ thể lần trước, lần này không ai có thể tới gần anh, nếu không sẽ bị đè chết bởi uy áp mà anh thả ra.

- Yên tâm đi, ta sẽ không có việc gì đâu.

Mục Lương nói với thần sắc nghiêm túc.

- Ừm, ta sẽ giúp ngươi ngăn trở lũ Hư Quỷ.

Chín chiếc đuôi hồ ly sau lưng Hồ Tiên nhẹ nhàng đong đưa.

………

Hồ Tiên nhìn chằm chằm Mục Lương, trong mắt lộ vẻ lo lắng hỏi:

- Ngươi dự định khi nào thì bắt đầu?

- Nửa giờ sau, không thể kéo dài thêm nữa.

Mục Lương đáp với thần sắc nghiêm túc.

Nửa giờ đã đủ để đám người Ly Nguyệt truyền đạt tin tức xuống phía dưới, khiến dân chúng ở trong Hầm Trú Ẩn dưới lòng đất chuẩn bị sẵn sàng, tránh gây ra khủng hoảng không cần thiết.

- Cũng tốt, ngươi muốn đột phá ở khu vực Trung Ương sao?

Hồ Tiên chậm rãi gật đầu hỏi.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ừm, ở nơi này có Trà Thụ Sinh Mệnh.

Có Trà Thụ Sinh Mệnh ở đây, nếu như trong lúc cường hóa cơ thể xảy ra bất ngờ thì Trà Thụ Sinh Mệnh có thể giúp đỡ chữa trị cơ thể, đồng thời Nước Suối Sinh Mệnh bên trong Trà Thụ Sinh Mệnh cũng có thể cứu anh.

Hồ Tiên nói với biểu cảm nghiêm túc:

- Vâng, ngươi đi chuẩn bị đi, những chuyện khác để ta và Thấm Lan sắp xếp.

- Ừ, vất vả cho các ngươi rồi.

Mục Lương dịu dàng nói.

Hồ Tiên lắc đầu, quyến rũ đáp :

- Người vất vả nhất chính là ngươi.

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương hiện lên tia nhu tình, nói:

- Nhớ chăm sóc tốt bản thân, chờ ta.

- Ta biết rồi.

Hồ Tiên nghiêm mặt gật đầu.

- ...

Mục Lương còn muốn nói điều gì đó thì bị tay của cô gái đuôi hồ ly che miệng lại, nàng chậm rãi lắc đầu.

Anh gật đầu một cái, sau đó nghiêm túc ngắm nhìn bốn phía một vòng, ra lệnh:

- Mọi người ở khu Trung Ương hãy nhanh chóng rút lui.

- Ta đi đây.

Hồ Tiên phất tay, sau đó rời đi tầng tám Trung Ương mà không quay đầu lại.

- Bệ hạ, chúng ta chờ ngươi trở về.

Ba Phù và các tiểu hầu gái cung kính hành lễ.

Mục Lương gật đầu một cái, phất tay nói :

- Đi thôi.

- Mục Lương, ta cũng chờ ngươi trở về.

Vưu Phi Nhi lấy hết can đảm nhìn thẳng vào đôi mắt của Mục Lương, trong đôi mắt màu vàng óng tràn đầy thần sắc lo lắng.

- Ừ.

Mục Lương cười đáp, trấn an sự lo lắng trong lòng cô gái cột tóc hai chùm.

Trên mặt của Vưu Phi Nhi hiện lên một nụ cười, gật đầu thật mạnh với Mục Lương sau đó cũng bước nhanh rời đi không quay đầu lại.

Hi Bối Kỳ khàn khàn nói:

- Mục Lương, chúng ta đi Thiên Cức Quan, Hư Quỷ tới bao nhiêu thì chúng ta giết bấy nhiêu, vì vậy ngươi không cần lo lắng đâu.

- Đúng vậy, chúng ta đều đã khôi phục rồi!

Nguyệt Phi Nhan hất cằm lên, cố gắng làm cho bản thân thoạt nhìn mạnh mẽ hơn chút.

- Ừ, các ngươi nhớ chăm sóc tốt bản thân đấy.

Mục Lương cười một tiếng, đưa mắt nhìn các cô gái lần lượt rời đi.

Sau hai mươi phút, tất cả mọi người bên trong khu Trung Ương đã hoàn thành việc rút lui, toàn bộ Trung Ương chỉ còn lại một mình Mục Lương.

Anh lại ngắm nhìn xung quanh một vòng, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Chỉ còn lại mình ta thôi....

Anh đứng yên vài giây rồi xoay người đi tới hậu hoa viên, không lâu sau lại đi tới bên dưới Trà Thụ Sinh Mệnh lần nữa, chậm rãi bước vào không gian trong thân cây, khí tức sinh mệnh nồng nặc lập tức đập vào mặt.

Nhóm Tiểu Tinh Linh xuất hiện rồi bay múa vòng quanh Mục Lương.

- Các ngươi cũng rời khỏi đây đi, hãy bay lên trên tán cây.

Anh bình tĩnh nói.

Nhóm Tiểu Tinh Linh liếc nhìn nhau, nghe lời vỗ cánh rời đi, dù sao bọn hắn lưu lại cũng không giúp được cái gì.

Mục Lương khoanh chân ngồi trước Suối Sinh Mệnh, nhìn chăm chú vào Nước Suối Sinh Mệnh xanh biếc óng ánh, tâm tình dần bình tĩnh trở lại.

Anh nhắm hai mắt lại, tiến hành câu thông với Mộc Phân Thân tại đại lục cũ xa xôi, sắp xếp xong sự tình sau cùng mới mở mắt ra lần nữa.

- Sắp bắt đầu rồi.

Mục Lương chậm rãi thở ra một hơi, vươn tay đặt lên trên mặt đất, ra lệnh trong đầu:

- Hệ thống, tiến hóa Rùa Đen đến cấp 13.

- Keng! Cấp 12 tiến hóa tới cấp 13, khấu trừ một trăm tỷ điểm tiến hóa.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.

Mục Lương bình tĩnh chờ đợi tiến hóa bắt đầu, lần này anh sẽ mạnh lên được bao nhiêu đây?

- Keng! Rùa Đen cấp 13 tiến hóa thành công.

- Keng! Có kế thừa thiên phú Pháp Tắc Thổ của Rùa Đen hay không?

- Kế thừa.

Mục Lương thầm đáp lại một tiếng, hai chữ pháp tắc khiến lòng anh chấn động.

- Keng! Pháp Tắc Thổ đang thay đổi... Đang điều chỉnh... Hoàn tất truyền thừa.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vừa dứt, Mục Lương cảm giác trong người xuất hiện một cỗ khí tức nóng rực, cơ thể như là muốn phình lên.

Anh vội vã tĩnh tâm, chuẩn bị nghênh đón lần cường hóa kế tiếp.

- Chủ nhân, có cần ta biến lớn hơn không?

Một giọng nói không linh từ trong đầu anh vang lên.

Mục Lương sửng sốt một chút, kinh ngạc dò hỏi:

- Tiểu Huyền Vũ?

- Là ta.

Giọng nói đó lại vang lên lần nữa.

Mục Lương có chút kinh ngạc, hỏi:

- Lần tiến hóa này ngươi có thể không cần phóng to cơ thể sao?

Tiểu Huyền Vũ đáp:

- Được chứ, ta đã có thể tùy ý biến hóa lớn nhỏ rồi, lần này chủ nhân cần ta biến lớn gấp mười lần không?

Mục Lương suy nghĩ một lúc rồi đáp:

- Không cần đâu, cứ bảo duy như hiện trạng là được rồi.

Bây giờ, Rùa Đen cũng đã đủ lớn, nếu như lại to lên gấp mười lần, đến lúc đó làm cho mặt biển dâng cao tạo thành biển gầm, đồng thời bao phủ vùng duyên hải hai mảnh đại lục, như vậy sẽ tạo thành vô số thương vong.

Tiểu Huyền Vũ ngoan ngoãn đáp :

- Ta hiểu rồi chủ nhân.

Mục Lương còn muốn hỏi thêm chút sự tình nhưng mà trên cơ thể truyền tới cơn đau nhức ngăn trở ý định này.

- Cọt kẹt ~~~

Toàn bộ xương cốt trên người hắn phát ra tiếng nứt gãy, giống như có bàn tay đang cắn nát các khớp xương, loại cảm giác này khiến người ta thống khổ không thôi.

Mục Lương cắn chặt răng, bị động thừa nhận sự đau đớn trong cơ thể, đồng thời thực lực cũng dâng lên nhỏ giọt từng chút một.

- Ầm ầm ~~~

Mặt đất chấn động, Rùa Đen cũng bắt đầu tiến hóa rồi.

Cơ thể to lớn của nó lay động, từng tiếng gào thét vang vọng kênh Sương Mù.

- Hống hống hống ~~~

Chỉ nghe tiếng rống thôi cũng có thể làm cho người ta sởn tóc gáy, giống như hắn đang đích thân trải nghiệm cảm nhận lúc trước của Rùa Đen.

Bình Luận (0)
Comment