Chủ Thành, vương quốc Huyền Vũ.
Ly Nguyệt đứng ở trên tường thành, nhìn chăm chú về phía Thiên Cức Quan.
Cô có thể cảm nhận được mặt đất đang chấn động, nhưng không biết là vì Rùa Đen tiến hóa hay là động tĩnh sinh ra từ cuộc chiến bên Thiên Cức Quan.
- Không biết tình huống bên Thiên Cức Quan thế nào rồi….?
Ly Nguyệt nhẹ giọng lẩm bẩm, trên mặt tràn đầy thần sắc lo lắng.
Cổ Tư Mỹ nói với thần sắc nghiêm túc:
- Bây giờ, không có Hư Quỷ qua đây, chắc không cần lo lắng.
Ly Nguyệt chậm rãi lắc đầu, cảm thấy thiếu nữ vô cùng ngây thơ, hiện giờ khẳng định trận chiến ở Thiên Cức Quan rất khốc liệt, quay đầu nhìn về phía thiếu nữ, hỏi:
- Hiện tại, còn có cơ hội đi Hầm Trú Ẩn dưới lòng đất, ngươi xác định không đi tị nạn à?
Cổ Tư Mỹ hất cằm lên, đáp bằng giọng điệu nghiêm túc:
- Không đi, ta có thể lên chiến trường hỗ trợ, giống như mấy ngày trước vậy.
- Nhưng tình huống lần này không giống như mấy ngày trước.
Ly Nguyệt thở dài một tiếng.
Cổ Tư Mỹ cau mày hỏi:
- Nơi nào không giống nhau?
Ly Nguyệt trầm mặc vài giây, sau đó nói với giọng điệu ngưng trọng:
- Lần trước, chỉ có triệu con Hư Quỷ, mà lần này số lượng Hư Quỷ phỏng chừng đã qua một tỷ.
- Tê ~~~
Cổ Tư Mỹ nghe vậy lập tức hít hà một hơi, hơn ức con Hư Quỷ, số lượng này có thể san bằng cả vương quốc Huyền Vũ.
- Sợ à?
Ly Nguyệt lại hỏi một câu giống y đúc lần trước.
Yết hầu của Cổ Tư Mỹ nhấp nhô, giả vờ bình tĩnh nói:
- Không sợ, ta có thể làm được.
Ly Nguyệt liếc nhìn thiếu nữ, nhàn nhạt nói:
- Tùy ngươi thôi.
- Ta sẽ bảo vệ tốt bản thân.
Cổ Tư Mỹ gằn từng chữ.
- Ừm.
Ly Nguyệt gật đầu một cái, Cổ Tư Mỹ đã ăn bào tử Nấm Kỳ Huyễn, cho dù chết thì cũng có thể phục sinh một lần.
Cổ Tư Mỹ không khỏi hỏi:
- Bây giờ, chúng ta phải làm cái gì, ở nơi này chờ đợi à?
- Đúng vậy, chờ đợi.
Ly Nguyệt lên tiếng.
Cô xoay người nhìn về phía khu vực Trung Ương, đáy mắt hiện lên một tia lo lắng, cô biết Mục Lương đang ở trong Trà Thụ Sinh Mệnh to lớn kia, không biết tình huống hiện tại của anh như thế nào.
Cổ Tư Mỹ dựa vào bờ tường thành, cảm nhận được mặt đất đang chấn động, mới vừa bắt đầu thì cô còn rất khẩn trương, nhưng sau khi biết được đó là vương quốc Huyền Vũ đang tiến hành cải tạo thì mới thả lỏng chút.
Cũng trong lúc đó cô mới biết vương quốc Huyền Vũ được xây ở trên lưng một con thú khổng lồ, điều này làm cho cô giật mình thời gian rất lâu.
- Tiểu thư Ly Nguyệt, còn bao lâu nữa Tiểu Huyền Vũ mới có thể hoàn thành tiến hóa?
Cổ Tư Mỹ hỏi.
- Ta không biết.
Ly Nguyệt chậm rãi lắc đầu, trong lòng còn hơi nghi ngờ một chút, lần này Rùa Đen tiến hóa yên tĩnh hơn những lần trước rất nhiều, chẳng lẽ là xảy ra chuyện bất ngờ gì sao?
Từ khi Mục Lương xây dựng thành ở trên lưng Rùa Đen, mỗi một lần nó tiến hóa đều xảy ra động tĩnh to lớn, sau này lúc kiến quốc thì càng thêm khoa trương, vậy mà lần này tiến hóa không có tường đổ đất nứt, điều này không thể không khiến cô nghi ngờ.
Chính là bởi vì biến hóa này nên cô gái tóc trắng rất lo lắng tình huống của Mục Lương.
Cô rất muốn trở về khu Trung Ương xem coi hắn thế nào, nhưng mỗi lần tới gần Khu Trung Ương thì đều bị uy áp làm cho lùi lại, căn bản vào không được.
Cổ Tư Mỹ thở dài một tiếng, nhìn đội Hộ Vệ Thánh Quang đứng nghiêm ở phía sau, bọn họ chỉ có một chút người như vậy, thật sự có thể ngăn trở công kích của Hư Quỷ sao?
Hơn chín phần binh sĩ ở vương quốc Huyền Vũ đều đi Thiên Cức Quan, chỉ cần ngăn trở Hư Quỷ ở đó thì trong vương quốc sẽ được an toàn.
Nếu như đỡ không được, Hư Quỷ tiến vào bên trong vương quốc, như vậy nhóm thú thuần dưỡng cũng có thể cấp tốc trở về thủ.
- Tiểu thư Ly Nguyệt, chẳng lẽ chúng ta cứ đứng đợi mãi ở đây mà không làm gì sao?
Cổ Tư Mỹ không khỏi thắc mắc.
Ly Nguyệt hỏi ngược lại:
- Ngươi muốn làm cái gì?
- Chúng ta có thể đi tiền tuyến hỗ trợ nha.
Cổ Tư Mỹ đề nghị.
Ly Nguyệt lắc đầu, bình tĩnh nói:
- Nhiệm vụ của chúng ta là bảo vệ Chủ Thành, dân chúng nơi này cần chúng ta.
Cổ Tư Mỹ bĩu môi, lúc này mới nhớ tới trong Chủ Thành có không ít dân chúng, xác thật không thể tùy tiện rời đi nơi đây.
- Thánh Thú đều đã đi hỗ trợ rồi, chúng ta lại càng không thể rời đi.
Ly Nguyệt lạnh lùng nói.
- Ta biết rồi.
Cổ Tư Mỹ gật đầu một cái.
Nhện Quỷ Ảnh và Kỳ Lân đều đi Thiên Cức Quan, hiện tại ở Chủ Thành chỉ còn lại động vật thuần dưỡng không cách nào chiến đấu ví dụ như Thú Thực Âm, Tằm Chín Màu, Thú Trân Châu v.v….
Ngoại trừ thú thuần dưỡng thì khu vực Trung Ương vẫn còn rất nhiều cây xanh thuần dưỡng như Sen Xanh Tạo Hóa, Đôi Cánh Thiên Sứ, Vô Hạn Long Thụ, Măng Cụt Bom cây mẹ v.v... tất cả đều ở hậu hoa viên.
Ly Nguyệt nhìn về phía Cổ Tư Mỹ, bình tĩnh nói:
- Chỉ cần chúng ta bảo vệ tốt Chủ Thành thì phần thắng cho trận chiến này sẽ rất lớn.
Trong suy nghĩ của cô gái tóc trắng, chỉ cần không cho Hư Quỷ quấy rầy Mục Lương bế quan, chờ anh hoàn thành cường hóa cơ thể là có thể dẫn dắt Nhân tộc đi hướng thắng lợi.
Ly Nguyệt vô cùng tin tưởng điều này, dù cho phải trả giá bằng cả mạng sống thì cô cũng muốn đảm bảo Chủ Thành an toàn.
- Ta biết rồi.
Cổ Tư Mỹ nghe vậy thần sắc trở nên kiên định, tâm tình không còn táo bạo nữa.
Bên trong Trà Thụ Sinh Mệnh, Mục Lương vẫn duy trì tư thế ngồi xếp bằng, anh đã ngồi như vậy một ngày rồi.
Lúc này, ý thức của hắn đã rõ ràng hơn khi mới bắt đầu rất nhiều, chỉ là vẫn không thể mở mắt ra được, thân thể cực kỳ suy yếu, cơ thể còn đang tiếp tục cường hóa.
Hiện tạim, Mục Lương cảm giác mình giống như bị tê liệt, không cách nào khống chế cơ thể của bản thân, tuy là ý thức đã rõ ràng hơn nhưng lại chẳng thể làm được gì nhiều.
Hắn cảm nhận biến hóa trong cơ thể, thực lực tăng cường không ít, dự đoán còn cần một ngày nữa mới có thể hoàn thành cường hóa cơ thể.
- Một ngày nữa….
Lông mi của Mục Lương giật giật, trong lòng lo lắng.
Một ngày có thể xảy ra rất nhiều chuyện, anh không xác định được Mộc Phân Thân có thể kiên trì thêm một ngày nữa hay không.
Rùa Đen tiến hóa không có kết thúc nhanh như vậy, nhanh nhất cũng cần một tháng.
Rất nhanh anh đã không có tâm trạng để suy nghĩ nhiều, làn sóng đau đớn của đợt cường hóa tiếp theo đột kích, làm cho ý thức của anh lại rơi vào trạng thái mờ mờ ảo ảo.
Không biết qua bao lâu, ý thức của Mục Lương lại ngưng tụ lần nữa và trở nên rõ ràng hơn chút, nhưng anh vẫn không cách nào khống chế cơ thể.