Trong Chủ Thành vương quốc Huyền Vũ.
Ở bên trong không gian thuộc thân cây Trà Thụ Sinh Mệnh, Tằm Chín Màu quỳ rạp trên mặt đất, trước mặt nó là một cái kén tơ tằm Chín Màu khổng lồ.
Tằm Chín Màu thoạt nhìn có chút uể oải, nhưng nó không hề có ý định rời đi không gian trong thân cây, làm hết phận sự canh giữ ở bên người Mục Lương.
Lúc này, Mục Lương đang ở bên trong kén tơ tằm Chín Màu, tiến hành Niết Bàn.
- Ông ~~~
Phạm vi xung quanh có mảng lớn ánh sáng xanh xuất hiện, sau đó ngưng tụ thành cơ thể của Tinh Linh Sinh Mệnh, thoạt nhìn trạng thái của cô đã khá hơn nhiều.
Linh Nhi đáp xuống trước mặt kén tằm ti, vươn tay nhẹ nhàng chọc chọc kén tằm, rất đàn hồi, giống như đang chọc một quả bóng cao su lớn.
- Cha….
Cô nhẹ nhàng kêu một tiếng.
- Hít hà ~~~
Tằm Chín Màu ngẩng nửa người trên lên, phát ra tiếng ngựa hí thật thấp.
- Niết Bàn sao, còn phải đợi bao lâu nữa?
Linh Nhi nghe hiểu lời của Tằm Chín Màu.
- Hít hà ~~~
Tằm Chín Màu lay động nửa người trên, mấy đôi chân mập mạp lung lay vài cái.
Linh Nhi chậm rãi gật đầu, nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Một ngày à, ta biết rồi.
Cô nhìn về phía Tằm Chín Màu, bước đi tới trước mặt nó, giơ tay ngưng tụ nguyên tố Sinh Mệnh bao trùm ở trên người nó.
- Ông ~~~
Tằm Chín Màu thoải mái nằm xuống, trạng thái uể oải được cải thiện, chí ít thì lúc di chuyển không còn cảm thấy mệt mỏi nữa.
- Ngươi tiếp tục coi chừng cha nhé, ta đi Thiên Cức Quan hỗ trợ mọi người.
Linh Nhi vỗ vỗ cơ thể của Tằm Chín Màu.
- Hít hà ~~~
Tằm Chín Màu nhân tính hóa gật đầu một cái, nhích người tới gần kén tơ tằm chín màu.
Linh Nhi hài lòng gật đầu, cơ thể hóa thành một mảnh ánh sáng xanh rồi tan biến không thấy tăm hơi.
Bên kia, các cường giả Thiên Cức Quan đã cố ý thả chạy Hư Quỷ, làm cho bọn nó băng qua Thiên Cức Quan tiến vào bên trong vương quốc Huyền Vũ, thông qua loại phương pháp này giảm bớt áp lực cho Thiên Cức Quan.
- Như vậy thật sự sẽ không có chuyện gì sao?
Sắc mặt trắng bệch của Nguyệt Phi Nhan nhìn chăm chú đàn Hư Quỷ tiến vào vương quốc Huyền Vũ.
Hi Bối Kỳ lắc đầu, thấp giọng nói:
- Đây là đích thân mẹ ngươi ra lệnh, chắc hẳn là nàng ấy có tính toán gì đó.
- Vậy được rồi, mẹ ta sẽ không làm ra quyết định mà không có nắm chắc.
Nguyệt Phi Nhan lắc đầu, hít sâu một hơi rồi tiếp tục kích sát Hư Quỷ.
Cô vừa dùng bí dược chữa thương, sau khi được cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh trị liệu thì cơ thể đã khôi phục hơn phân nửa, có thể xông lên chiến đấu lần nữa.
Trên tường thành, Nguyệt Thấm Lan tính toán số lượng Hư Quỷ tiến vào vương quốc Huyền Vũ, chỉ mới mấy phút mà đã có hơn trăm vạn con Hư Quỷ tiến vào Thiên Cức Quan.
- Ngăn trở lũ Hư Quỷ còn lại.
Cô lạnh giọng ra lệnh.
- Đông đông đông ~~~
Trống trận bị gõ vang, truyền lại của mệnh lệnh của nữ nhân.
- Xông lên nào!
Thái Khả Khả hít sâu một hơi.
Cô vừa nghỉ ngơi hơn mười phút, nghe được mệnh lệnh liền nhanh chóng trở lại trạng thái long nhân lần nữa, ném một quả Tinh Thần vào trong miệng rồi bay lên trời, vọt đến bầy Hư Quỷ gần nhất.
- Giết! Ta không tin là không giết sạch được chúng mày!
Trinh Hoán cắn răng, tiếp tục cầm Phương Thiên Họa Kích lao tới giết tiến vào bầy Hư Quỷ, thất tiến thất xuất mang đi tính mệnh của hơn trăm con Hư Quỷ.
Đám người Tề Nhĩ Nạp vẫn đang kịch chiến với Vua Hư Quỷ, bọn hắn không cách nào nghỉ ngơi, chỉ có thể dựa vào bí dược để không làm cho bản thân kiệt sức
Ôn Sa quẩy đuôi rắn, mái tóc dài tung bay trong gió, mỗi lần ra tay đều là sát chiêu, chiến đấu hừng hực với Vua Hư Quỷ.
Tân Tây nghỉ ngơi nửa giờ, lúc này cũng gia nhập chiến trường lần nữa, phối hợp với Kỳ Lân cùng nhau đối phó Vua Hư Quỷ.
Bên kia, Sâm dựa vào vào sức của bản thân cản lại một con Vua Hư Quỷ, hai bên chiến đấu cũng phá lệ kịch liệt.
Sóc Lưu Ly được cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh dùng Lĩnh Vực Sinh Mệnh trị liệu, lúc này cũng gia nhập vào trong cuộc chiến, xuống tay với những con Hư Quỷ cấp cao khác.
Nhóm Ma Pháp Sư tới từ Đại lục mới thì bắt đầu ngâm xướng chú ngữ, thi triển ma pháp công kích Hư Quỷ đến gần, trong đó ma pháp hệ quang và ma pháp hệ điện rất khắc chế lũ Hư Quỷ.
Trên tường thành, tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư mở mắt ra, ma lực phiên trào trong cơ thể bình ổn lại.
- Khôi phục bao nhiêu rồi?
Vưu Phi Nhi xuất hiện ở trước mặt lão giả, chống nạnh nhìn xuống hắn.
- ....
Yết hầu của tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư nhấp nhô, không còn dám coi khinh thiếu nữ trước mắt, nói với giọng điệu nghiêm túc:
- Đã khôi phục sáu phần ma lực rồi.
Chỉ mới uống một bình ma dược mà đã có thể làm cho Ma Pháp Sư Thánh giai khôi phục sáu phần ma lực trong khoảng thời gian ngắn, đây là chuyện kinh thế hãi tục đến cỡ nào, nói ra còn sợ không ai tin tưởng.
Vưu Phi Nhi nghe vậy hai mắt sáng lên, hỏi với vẻ mặt đầy sự mong đợi:
- Vậy ngươi có thể thi triển cấm chú mấy lần?
- Nếu như có thể khôi phục thêm một phần nữa thì ta có thể thi triển hai lần cấm chú hệ Ánh Sáng.
Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư nghiêm túc đáp.
Vưu Phi Nhi chu môi không vui, sau đó lại nhanh chóng khôi phục vẻ mặt nhàn nhạt, nói:
- Vậy ngươi thi triển một lần trước đi, sau đó lại tiếp tục khôi phục ma lực.
- ....
Khóe mắt của tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư giật một cái, cảm giác mình giống như người công cụ, tồn tại chỉ vì thi triển cấm chú hệ Ánh Sáng.
- Thế nào, ngươi có chuyện gì muốn nói à?
Vưu Phi Nhi chống nạnh hỏi.
Ở trong mắt cô, lão giả trước mắt không phải là Ma Pháp Sư Thánh giai, càng không phải là tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư gì gì đó, lão chỉ là một lão đầu tử khinh thường cô.
- Đúng vậy, các hạ còn có ma dược khôi phục ma lực không?
Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư đáp với sắc mặt nghiêm túc.
Lão sợ thiếu nữ hiểu lầm, lại nói thêm một câu:
- Chính là loại ma dược mà ta vừa dùng.
- Có, dù không có thì hiện tại ta cũng làm ra cho ngươi, không cần lo lắng, mau đi thi triển cấm chú đi.
Vưu Phi Nhi bảo trì tư thế chống nạnh, tức giận trừng lão giả.
- Ừ.
Tổng hội trưởng Hiệp Hội Ma Pháp Sư nghe vậy trong lòng có chút cảm khái, nhưng lại không hề tức giận đối với thái độ của cô gái cột tóc hai chùm.
Người có thể nghiên cứu ra ma dược khôi phục lợi hại như vậy, cho dù là ai thì cũng sẽ muốn tạo quan hệ tốt với cô, nữ nhân này đã được định trước không phải là người bình thường, e là sau này lão còn phải cầu đối phương rất nhiều lần.