Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 616 - Chương 3262 - Ta Là Thật Khiến Người Khác Phải Hâm Mộ

Chương 3262 - Ta Là Thật Khiến Người Khác Phải Hâm Mộ
Chương 3262 - Ta Là Thật Khiến Người Khác Phải Hâm Mộ

Đôi mắt thâm thuý của Mục Lương chớp chớp, hỏi:

- Không phải hôn lễ lần này cũng giống như vương hậu lần trước à?

Ba Phù nghiêm mặt nói:

- Đúng, nhưng để tránh xảy ra chuyện bất ngờ, vẫn phải là xem lịch trình một lần mới được.

- Được rồi.

Mục Lương ấn huyệt thái dương.

- Bệ hạ, ta giúp ngài chải đầu.

Ba Phù cầm lược lên, ý bảo nam nhân ngồi xuống ghế dựa.

Mục Lương nghe vậy ngồi xuống, tùy ý để tiểu hầu gái giúp mình chải đầu, lược chải thuận mái tóc dài đang rối loạn của mình, thoạt nhìn lập tức lên tinh thần rất nhiều.

- Bệ hạ chờ một chút, ta đi lấy đồ cưới mới.

Ba Phù bỏ lại một câu rồi xoay người rời khỏi thư phòng.

Đồ cưới kết hôn lần này của Mục Lương không giống với lần trước, là mới chế tạo ra.

Ánh mắt của hắn lóe lên, đời trước làm sao cũng không ngờ mình có thể kết hôn nhiều lần như vậy, hơn nữa đều là cưới nữ nhân xinh đẹp.

- Ta thật khiến cho người khác hâm mộ.

Khóe môi của Mục Lương chậm rãi nhếch lên, tự hâm mộ chính mình.

Không bao lâu sau, Ba Phù và Tiểu Tử cùng nhau đẩy cửa đi vào thư phòng, bày ra đồ cưới được chuẩn bị trước đó rồi hầu hạ Mục Lương thay quần áo.

- Hồ Tiên đâu rồi?

Mục Lương ôn hòa hỏi.

Tiểu Tử đang cúi đầu chỉnh sửa lại đai lưng, nghe vậy bèn hồi đáp:

- Bệ hạ, Hồ Tiên đại nhân đang trang điểm.

Dù sao thì nữ nhân xuất giá sẽ rườm rà hơn nam nhân một chút, trang điểm và tạo hình cũng càng thêm dụng tâm, cũng cần nhiều thời gian để chuẩn bị hơn.

Sau khi Mục Lương hoàn thành tạo hình hôn lễ thì đã là hơn một giờ sau.

Đồ cưới trên người hắn là màu đỏ sậm, ống tay áo, vạt áo đều có trang sức màu vàng kim, phía sau là thêu ngũ trảo kim long, mắt rồng là dùng bảo thạch thêu lên, thoạt nhìn hoa quý không gì sánh được.

Lần này tóc của Mục Lương không có trang sức, chỉ đeo một cái băng trán, đơn giản nhưng vẫn không mất quý khí.

Tiểu Tử và Ba Phù lui ra sau một bước, thanh thúy hỏi:

- Bệ hạ, nhìn xem còn thiếu cái gì không?

Mục Lương nhìn mình trong kính, ôn hòa nói:

- Như vậy đã rất tốt rồi.

- Bệ hạ có muốn trang điểm hay không?

Tiểu Tử chớp mắt hỏi.

- Không cần đâu.

Mục Lương từ chối không chút nghĩ ngợi.

Ba Phù lên tiếng khen ngợi:

- Cũng đúng, da dẻ của bệ hạ tốt hơn so với mọi người, một chút tỳ vết cũng không có.

Da dẻ của Mục Lương quả thật còn trơn tuột hơn cả trứng gà lột xác.

- Được rồi, thời gian còn sớm, các ngươi đi xem bên Hồ Tiên đi.

Hắn xua tay nói.

Bây giờ là tám giờ sáng, lễ kết hôn còn có hai giờ nữa mới bắt đầu.

- Vâng.

Tiểu Tử và Ba Phù ngoan ngoãn đáp một tiếng, sau đó xoay người rời khỏi thư phòng.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, hôn lễ lần này qua đi, hôn lễ lần sau phải chờ hắn từ Thiên Quốc trở về.

Cộc cộc cộc ~ ~ ~

Cửa thư phòng bị gõ, giọng nói của Nguyệt Thấm Lan vang lên:

- Mục Lương, ta vào được không?.

- Ừ.

Mục Lương đáp một tiếng.

Cọt kẹt ~ ~ ~

Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa vào, trong lòng còn ôm một chồng văn kiện.

Mục Lương kinh ngạc hỏi:

- Mới sáng sớm như vậy mà ngươi đã bắt đầu bận rộn rồi à?

- Chuyện ngày hôm qua chưa làm xong, cho nên sáng sớm ta đến Cục Quản Lý một chuyến.

Nguyệt Thấm Lan nói xong thì ngồi xuống ghế sô pha, đặt văn kiện trong ngực xuống bàn.

Mục Lương cầm lấy văn kiện lật xem, đó là danh sách đặt trước xe hơi.

- Nhiều như vậy à?

Khuôn mặt của hắn lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Ừm, cả ngày hôm qua bán được ba mươi lăm chiếc xe hơi, đều phải giao hàng vào một tháng sau.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Cửa hàng xe hơi vừa khai trương đã hấp dẫn rất nhiều quý tộc và phú thương, chính là một loại tuyên truyền ẩn hình.

Dùng nhãn mác "tượng trưng cho thân phận", điều này làm cho các quý tộc đều đỏ mắt.

Ai cũng không muốn thua kém người khác, vì vậy một ngày đã bán được ba mươi lăm chiếc xe hơi.

Mục Lương cau mày hỏi:

- Bên nhà xưởng có thể đáp ứng sản xuất đủ số lượng không?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Ta tới tìm ngươi chính là muốn nói về vấn đề này, kiến nghị của ta là mở rộng cửa hàng ô tô, sau này xe hơi được bán ra sẽ càng ngày càng nhiều, muốn kiếm nhiều tiền hơn chỉ có thể gia tăng thêm năng suất sản xuất.

- Ừm, ngươi an bài là được rồi.

Mục Lương bình thản nói.

Sản xuất xe hơi đã gần như hoàn thiện, Già Lạc sửa đổi linh khí động cơ, điều này làm cho xe hơi có thể tiến hành sản xuất theo dây chuyền, nhưng mà mấy bước mấu chốt vẫn cần có Linh Khí Sư và Luyện Khí Sư mới có thể hoàn thành.

Nghe thấy lời này, trên mặt của Nguyệt Thấm Lan lộ ra thần sắc quả nhiên là vậy, sau đó lấy ra một phần văn kiện đưa lên trước, nói:

- Đây là phương án mở rộng, ngươi xem một chút.

Mục Lương nhìn lướt qua, gật đầu nói:

- Ừm, không thành vấn đề.

Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói:

- Được rồi, vậy cứ dựa theo phương án này tiến hành xây dựng thêm, lại chiêu thêm một nhóm công nhân.

- Ừm, cứ như vậy đi.

Mục Lương nhẹ gật đầu.

Hắn nắm tay của Nguyệt Thấm Lan, ôn hòa nói:

- Không phải ngươi còn phải làm chủ trì hôn lễ à, nên nghỉ ngơi một chút đi.

- Hôn lễ còn hơn một giờ nữa mới bắt đầu, ta cũng không mệt mỏi.

Nguyệt Thấm Lan cười tươi như hoa nói.

Cô là vương hậu, đi làm chủ trì hôn lễ là làm cho các khách mời biết cô mẫu nghi thiên hạ, cũng là cho thấy mối quan hệ hòa thuận giữa cô và cô gái đuôi hồ ly.

Nguyệt Thấm Lan nghĩ đến cái gì, nhắc nhở:

- Đúng rồi, Hi Đức Vưu Kỳ đã trở về rồi.

Sau khi lão tổ Ma Cà Rồng giải quyết viện nghiên cứu Trường Sinh thì một đường du lịch trở về, cho nên mới mất thời gian dài như vậy.

Mục Lương chậm rãi nói:

- Ừm, vậy sau khi hôn lễ kết thúc thì bảo hắn tới tìm ta.

- Chờ kết thúc thời gian nghỉ kết hôn của ngươi và Hồ Tiên rồi lại an bài à.

Giọng nói của Nguyệt Thấm Lan mang theo trêu ghẹo.

Mục Lương và cô gái đuôi hồ ly thành hôn cũng có thời gian nghỉ kết hôn, thời gian nghỉ ngơi là năm ngày.

Mục Lương suy nghĩ một chút, nói:

- Bảo hắn chiều nay tới tìm ta, dù sao cũng không mất bao nhiêu thời gian.

Sau khi kết thúc hôn lễ, hắn còn rất nhiều chuyện phải làm, rất có thể sẽ quên mất Hi Đức Vưu Kỳ, không bằng bây giờ nhân lúc rảnh rỗi mà giải quyết hứa hẹn ban đầu.

- Cũng tốt.

Nguyệt Thấm Lan đáp ứng.

Hôn lễ sẽ kết thúc vào buổi sáng, chỉ là tiệc cưới ở Đại Hội Đường vẫn duy trì liên tục đến khi khách mời toàn bộ rời khỏi, buổi chiều Mục Lương và Hồ Tiên không có chuyện gì làm.

- Rất thơm.

Đầu ngón tay Mục Lương xuyên qua mái tóc dài màu xanh nước biển của cô gái ưu nhã, mái tóc mượt mà tản ra mùi hoa nhàn nhạt.

Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan ửng đỏ, đứng lên nói:

- Ta đi thay quần áo, còn phải đi đến Đại Hội Đường giám sát.

- Đi thôi.

Mục Lương mỉm cười.

- Ngươi cũng chuẩn bị một chút, đừng bỏ sót cái gì.

Nguyệt Thấm Lan nhắc nhở.

- Đã biết, yên tâm đi.

Mục Lương cười gật đầu.

- Đi đây.

Nguyệt Thấm Lan phất tay một cái, lắc eo nhỏ rời khỏi thư phòng.

Bình Luận (0)
Comment