Cổ Tư Mỹ nhìn Mục Lương, muốn từ trên mặt đối phương nhìn ra cái gì đó, nhưng mà nam nhân vẫn luôn là một bộ dáng không hề bận tâm, không cách nào đọc được cảm xúc của hắn.
Cô từ bỏ, vẫn là tự lực cánh sinh thì tốt hơn.
Ly Nguyệt từ trong khoang lái đi ra, ngồi xuống bên cạnh Mục Lương, cô vừa thay đổi phương hướng của phi thuyền vận chuyển.
Mục Lương khoát tay lên trên bàn tay của cô gái tóc trắng, dịu dàng hỏi:
- Có nhàm chán không?
- Có ngươi ở đây, cho tới bây giờ ta vẫn không buồn chán.
Ly Nguyệt mềm nhẹ đáp.
- Chờ một hồi ta chơi cờ với ngươi.
Đáy mắt của Mục Lương hiện ra ý cười.
- Được.
Ly Nguyệt gật đầu một cái.
Khóe miệng của Cổ Tư Mỹ giật giật, cô cũng muốn chơi cờ thả lỏng một chút.
Mục Lương ngước mắt hỏi:
- Suy nghĩ kỹ càng chưa?
- Là ma pháp không gian cấp Vương à?
Cổ Tư Mỹ hỏi.
Mục Lương nói với giọng điệu nhàn nhạt:
- Sai rồi, ma pháp không gian cấp 9 là có thể làm được.
- A...
Cổ Tư Mỹ kéo dài giọng, kêu thảm một tiếng.
Mục Lương tiếp tục nói:
- Vấn đề cuối cùng, nếu như sai thì tổng cộng phải chép lại ba lần.
- Ba lần, không bằng giết ta đi.
Cổ Tư Mỹ lại kêu thảm một tiếng.
- Vậy cũng được.
Vẻ mặt của Mục Lương nghiêm túc.
Trái tim của Cổ Tư Mỹ run lên, hậm hực cười nói:
- Đừng đừng, ta nói giỡn thôi mà.
Mục Lương mỉm cười hỏi:
- Câu hỏi cuối cùng, một người có thể thi triển ma pháp hệ thuỷ và ma pháp hệ hỏa trong cùng một lúc được không?
- Đây tuyệt đối không phải là nội dung trong sách!
Cổ Tư Mỹ nói với giọng điệu chắc chắn.
- Đúng là không phải, vậy có vấn đề gì à?
Trên mặt Mục Lương vẫn mang theo nụ cười mỉm.
- ….Không có vấn đề.
Cổ Tư Mỹ co giật khóe miệng, bị nghẹn lời bởi câu hỏi của Mục Lương.
Cô cau mày, nói:
- Người biết ma pháp song hệ ít càng thêm ít, chớ đừng nhắc tới việc đồng thời biết ma pháp hệ hỏa và hệ thuỷ, nếu sử dụng ma pháp hai hệ tương khắc nhau sẽ làm cho ma lực trong cơ thể hỗn loạn, nghiêm trọng sẽ làm cho người bạo thể mà chết.
- Biết ma pháp toàn hệ, hiện nay chỉ có Ma Pháp Thần và hậu đại mới có thể làm được, nếu so sánh thì Ma Pháp Sư song hệ còn nhiều hơn.
- Cho nên đáp án của ngươi là không thể?
Mục Lương hỏi.
Cổ Tư Mỹ đáp với giọng điệu nghiêm túc:
- Hình như vậy, ít nhất là ta không làm được.
Khóe môi của Mục Lương hơi cong lên, nâng tay trái lên, lòng bàn tay ngưng tụ ra một quả cầu nước và quả cầu lửa, khí tức nóng rực lan ra.
Đôi mắt của Cổ Tư Mỹ trợn to, dáng vẻ như nhìn thấy quỷ.
Năm ngón tay của Mục Lương nhúc nhích, quả cầu lửa và quả cầu nước tới gần nhau, cuối cùng hình thành đồ án bát quái, đồng thời tiến hành xoay tròn theo chiều kim đồng hồ.
- Đây là đáp án của ta.
Hắn bình tĩnh nói
Cổ Tư Mỹ co giật khóe miệng, khàn giọng nói:
- Nhưng mà điều đó không có khả năng...
Mục Lương ngước mắt lên, nói:
- Không có gì là không thể, ngươi không làm được, chỉ là do ngươi khống chế ma lực quá yếu, linh hồn lực cũng không mạnh mẽ.
- Ta muốn học.
Cổ Tư Mỹ nói với ánh mắt hừng hực.
Mục Lương hời hợt nói:
- Chờ khi nào ngươi học được thêm vài loại ma pháp cấp 6 rồi nói sau, bây giờ ngươi không học được.
- Tốt.
Cổ Tư Mỹ hưng phấn gật đầu lia lịa.
Mục Lương nắm chặt tay, quả cầu lửa và quả cầu nước lập tức biến mất, nói:
- Bây giờ chép sách đi, nhớ là ba lần đấy.
- Thật sự phải chép ba lần à?
Cổ Tư Mỹ kéo dài giọng làm nũng.
- Còn nói nữa thì tăng lên gấp đôi.
Mục Lương nhàn nhạt nói.
Cổ Tư Mỹ thức thời không nói gì nữa, yên lặng lấy giấy bút ra, dựa vào trên bàn nhỏ bắt đầu múa bút thành văn.
- Cho ngươi ba ngày để viết xong.
Mục Lương thu tầm mắt lại.
Hắn bảo nữ nhân chép sách cổ, một là muốn làm cho lòng cô yên tĩnh xuống, hai là nội dung của cuốn sách cổ này đều là tinh hoa, chép mấy lần có lợi cho nữ nhân trong việc củng cố tri thức.
Ba là nghiêm phạt đối với cô, tri thức qua não mà không lưu lại gì, đây không phải là một chuyện tốt.
- Thời gian ba ngày quá ngắn.
Cổ Tư Mỹ bĩu môi nói.
Mục Lương ngước mắt lên nói:
- Vậy hai ngày?
Cổ Tư Mỹ vội vàng xua tay, rất sợ nói thêm một câu sẽ làm cho thời gian ngắn hơn.
- Vậy thì yên tĩnh một chút.
Mục Lương bình thản nói.
- Tốt.
Cổ Tư Mỹ lên tiếng.
Mục Lương nhìn sách cổ nghĩ tới cái gì đó, quay đầu nhìn về phía Ly Nguyệt, nói:
- Liên lạc với Khu Vực Trung Ương một chút, hỏi xem bên phía trộm mộ có tiến triển gì không.
- Được rồi.
Ly Nguyệt đáp một tiếng, vì tránh ảnh hưởng đến Cổ Tư Mỹ, cô xoay người vào khoang điều khiển đi liên lạc với Khu Vực Trung Ương.
Mục Lương lấy một bàn cờ tướng từ trong không gian tùy thân ra, đặt ở trên bàn nhỏ bên cạnh, động tác ưu nhã dọn từng quân cờ một.
Mười phút sau, cô gái tóc trắng đi ra khỏi khoang điều khiển, thuận tiện xác định phương hướng chính xác lần nữa.
Ly Nguyệt báo cáo to rõ từng chữ:
- Đã hỏi rồi, bên phía Thụy Tinh và Mã Nhi đã đi ra khỏi ngôi mộ thứ nhất, nơi đó không có sách cổ, bọn họ đang trên đường đến tòa cổ mộ thứ hai.
- Hổ Tây và Lan Đế thì sao?
Mục Lương thuận miệng hỏi.
- Hổ Tây và Lan Đế cũng giống vậy, ngôi cổ mộ thứ nhất có thu hoạch rất lớn, có mấy rương sách cổ, chắc là ngươi sẽ thích.
Ly Nguyệt tiếp tục nói.
- Sau đó thì sao?
Mục Lương chậm rãi gật đầu.
- Nhưng mà rất kỳ quái, đã mấy ngày Hổ Tây và Lan Đế không truyền tin tức trở về Khu Vực Trung Ương.
Trên mặt Ly Nguyệt hiện lên vẻ lo lắng.
Mục Lương nghe vậy nhắm mắt lại, cảm ứng trong chốc lát rồi ngước mắt lên nói:
- Bào tử Nấm Kỳ Huyễn trong cơ thể các cô ấy vẫn còn, sẽ không có chuyện gì.
- Vậy thì tốt rồi.
Ly Nguyệt chậm rãi thở phào một hơi.
Mục Lương lại hỏi:
- Trong vương quốc không xảy ra chuyện gì chứ?
- Ta hỏi rồi, không có.
Ly Nguyệt lắc đầu đáp.
- Ừm, chơi cờ thôi.
Khóe môi của Mục Lương cong lên nói.
- Tốt.
Ly Nguyệt liếc nhìn bàn cờ đã bày xong, ưu nhã ngồi xuống đối diện nam nhân.
Mục Lương giơ tay lên ra hiệu:
- Ngươi đi trước đi.
Ly Nguyệt nghe vậy thì suy tư một chút, sau đó di chuyển quân cờ thứ nhất.
Trong khoang thuyền trở nên rất yên tĩnh, chỉ có tiếng quân cờ lạch cạch.
Cổ Tư Mỹ ngước mắt nhìn mấy lần, mở miệng muốn nói lại thôi nhiều lần, cuối cùng vẫn thành thật vùi đầu sao chép sách cổ.
Giọng nói của Mục Lương vang lên:
- Chữ viết đẹp một chút, nếu như quá xấu thì phải chép lại thêm lần nữa.
- ….Ta biết rồi.
Cổ Tư Mỹ đáp với vẻ mặt khóc không ra nước mắt.
…
Trong mộ của Đại Ma Pháp Sư Thiên Hà.
Lan Đế nhìn về phía Hổ Tây hô:
- Thứ cần lấy đã lấy được rồi, chúng ta đi thôi.
Hổ Tây quay đầu lại nói:
- Chờ đã, chúng ta đã đồng ý với Đồ Tư Lệ Na phải tìm được nguyên nhân Đại Ma Pháp Sư Thiên Hà nhập ma, bây giờ vẫn còn chưa có đáp án mà.