Chương 3352: Sinh Vật Vô Hình
Chương 3352: Sinh Vật Vô HìnhChương 3352: Sinh Vật Vô Hình
Lan Đế há miệng nuốt Nước Mắt Thiên Sứ, một cảm giác mát lạnh bắt đầu từ yết hầu chảy xuống toàn thân, nhanh chóng bao trùm khắp cơ thể.
Da dẻ ửng đỏ của cô nhanh chóng biến mất với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, vết thương cũng không chảy ra máu mảu đen nữa.
Mục Lương lại hỏi lần nữa: - Bây giờ cảm giác thế nào?
- Đã không còn nóng lên nữa, cảm giác thoải mái hơn nhiều.
Lan Đế nhỏ nhẹ nói.
Hổ Tây kinh ngạc thốt lên: - Nhưng sao đôi mắt của ngươi lại biến thành màu đen rồi?
Mục Lương nhìn về phía đôi mắt của cô gái tóc nâu, hai mắt là màu đen đặc, giống như là có thể chảy ra mực nước.
- Ta sẽ không chết chứ? Lan Đế khẩn trương nói. - Không đâu.
Mục Lương nói với Øiọng điệu chắc chắn, giơ tay nâng mí mắt của cô gái tóc nâu lên, nhìn kỹ hai tròng mắt màu mực ở cự ly gần. Lan Đế vô ý thức ngừng thở, lông mi nhỏ dài run rầy.
Mục Lương híp mắt lại, giơ tay lên ngưng tụ ra hai luồng nguyên tố sinh mệnh tinh khiết, bao trùm trên hai mắt của cô gái tóc nâu. - Ngứa....
Cơ thể của Lan Đế hơi giãy giụa.
Mục Lương nghiêm túc nỒI:
- Cố nhịn đi.
Lan Đế cắn chặt hai hàm răng trắng ngà, cho đến khi nguyên tố sinh mệnh hoàn toàn thấm vào trong cơ thể, đôi mắt màu đen cũng khôi phục lại màu nâu vốn có. Mục Lương nắm lấy cổ tay của thiếu nữ, vết thương bị cắn đã khép lại.
Hắn rũ tâm mắt xuống, kiểm tra kỹ càng cơ thể của thiếu nữ từ trong ra ngoài một lần, sau khi xác định không có đị dạng thì mới buông tay ra.
- Ổn rồi.
Mục Lương bình tĩnh nói. - Phù phù ~~~
- Cảm ơn bệ hạ. Lan Đế há to miệng hô hấp, cơ thể bị thấm ướt bởi mồ hôi lạnh.
Mục Lương nhìn về phía đám người Ly Nguyệt, nghiêm túc nói:
- Mọi người kiểm tra bản thân xem có gì bất thường hay không.
Hổ Tây và Cổ Tư Mỹ nghe vậy vội vã xốc ống tay áo lên kiểm tra cơ thể, sau khi không thấy vết thương thì đều thở phào một hơi.
Ánh mắt của Kỳ Á mờ mịt, cả người đều lạnh run, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.
- Hình như ta không quá thoải mái.
Giọng nói của cô khàn khàn, giống như là bị người khác đâm yết hầu, cơ thể không ngừng run rẩy. Thiếu nữ vừa dứt lời thì cơ thể đã ngã quy về phía sau. Cổ Tư Mỹ nhanh tay tiến lên đố lấy thiếu nữ, lúc này mới không làm cho đầu của cô đập xuống đất. - Kiểm tra cơ thể của cô ấy.
Mục Lương trầm giọng nói. Hắn phát hiện có gì đó không đúng, sinh vật vô hình kia cực kỷ không đơn giản, nó có thể tránh thoát dò xét của mình, tấn công giống như là từ trong hư VÔ.
Cổ Tư Mỹ vội vàng xốc quân áo của cô gái lên, quả nhiên thấy được vết thương ở bên eo và đùi. Mục Lương cau mày, lập tức mở ra Lĩnh Vực Trọng Lực, bây giờ có cái gì tới gần thì cũng sẽ bị vặn vẹo hiện nguyên hình.
- Cộp cộp cộp ~~~
Hắn đi lên trước, bắt đầu trị liệu cho Kỳ A, sau khi một bộ phương pháp hoản tất, trạng thái của thiếu nữ đã ổn định lại, vết thương khép lại không còn chảy ra máu đen nữa.
- Khụ khụ ~~~
Kỳ Á suy yếu ho khan vài tiếng, chậm rãi mở mắt ra. Cô tựa vào trên người Mục Lương, mở miệng yếu ớt hỏi::
- Vì sao người xui xẻo luôn là ta?
Khóe miệng của Mục Lương khẽ giật, không nói øì mà ngưng tụ ra một đoàn nguyên tố sinh mệnh đút cho thiếu nữ.
Sinh vật quỷ đị vô hình chuyên chọn ra tay với người nhỏ yếu, lại có thể tránh thoát cảm giác nguy hiểm của bản thân.
Kỳ Á uỷ khuất nói:
- Bệ hạ, ngươi có thể đáp ứng ta một chuyện sao? - Ngươi nói đi.
Mục Lương gật đầu một cái.
- Ta không muốn về nhà, ta muốn đến sinh sống ở vương quốc Huyền Vũ, có thể mang ta đi cùng không?
- Có thể. Mục Lương đồng ý không hề nghĩ ngợi, dù sao thì đây chỉ là một yêu câu rất nhỏ bé.
Hắn đã đồng ý sẽ bảo vệ thiếu nữ, dù sao thì cũng là do hắn mà cô ấy mới bất ngờ bị triệu hồi đến đây.
- Thật vậy sao?
Đôi mắt của Kỳ Á trừng lớn, trên mặt lộ ra thần sắc vui mừng.
Mục Lương gật đầu nói:
- Ừm, ta sẽ cho người an bài công việc của ngươi. Kỳ Á thở phào một hơi, cảm động nói:
- Bệ hạ, ngài thật sự là một người tốt...
Mục Lương co giật khóe miệng, lại nhận được một tấm thẻ người tốt.
Ly Nguyệt nhíu chặt mày, nhìn chăm chú vào dụng cụ lưu ly xung quanh, nói: - Rốt cuộc là thứ gì đã tấn công cô ấy? - Tất cả mọi người cẩn thận một chút.
Hổ Tây lấy ra một thanh đoản đao, cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía. Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, giơ tay lên cách không bắt một cái, một bóng đen vô hình vừa mới chuẩn bị tới gần Lan Đế đã bị hắn tóm lấy.
- Bắt được rồi.
Đám người Ly Nguyệt lên tinh thần, nhìn về phía sinh linh màu đen bị Mục Lương ràng buộc trên không trung.
Đó là một sinh linh giống như bão kiểm trùng, cả người màu đen nhánh, đuôi có gai nhọn dài như đuôi bò cạp.
Nó còn có hai tay sắc bén như đao, lúc này đang vung bừa bãi ở trên không trung.
Vẻ mặt của Mục Lương lạnh như băng, khống chế sinh linh màu đen đi tới trước mặt, phát hiện miệng của nó giống như một giác mút, trên đó có từng hàng raäng nanh tỉnh mịn.
- Nó là thủ phạm cắn các ngươi bị thương.
Hắn trầm giọng nói.
- Thật xấu, chắc chắn không ăn được.
Hổ Tây bĩu môi mang theo vẻ mặt ghét bỏ.
Cổ Tư Mỹ cảm thấy nổi da øà, tức giận nói:
- Ngươi đừng cái øì cũng nghĩ đến muốn ăn chứ! - Được rồi, là lỗi của ta. Hổ Tây nhún vai, đáp không chút để ý.
- Hít hà ~~~
Sinh linh màu đen phát ra tiếng kêu kỳ quái, mắt to như hạt đậu nhìn chằm chằm đám người.
Mục Lương giơ tay lên chạm vào đầu sinh linh màu đen, hệ thống không có phản ứng.
- Nếu đã vô dụng, vậy thì chết đi.
Thần sắc của hắn hờ hững, tay cách không nắm chặt, sinh linh màu đen bị trọng lực tới từ bốn phương tám hướng đè ép thành một khối thịt.
- Ông ~~~
Không gian cắn nuốt mở ra, sinh linh màu đen bị đè ép thành phốt nát rồi bị nuốt chửng.
Mục Lương suy nghĩ một chút, lấy ra mấy chuỗi hạt châu từ cơ thể trong không gian, đưa cho các cô gái rồi dặn dò:
- Đây là ma cụ phòng thân, nếu có øì gây thương tổn các ngươi thì sẽ bị nó bắn ra.
Kỳ Á nhìn chuỗi đeo tay tuyệt đẹp, đôi mắt lập tức sáng lên, không khỏi hỏi: - Ta cũng có một chuỗi à? - Ừm, nhớ mang theo. Mục Lương gật đầu một cái.
- Cảm ơn bệ hạ. Kỳ Á hưng phấn gật đầu, vội vàng đeo xâu chuỗi vào CỔ tay.
Mấy người Y Lộ Lộ cũng nghe theo, trong lòng lập tức an ổn hơn nhiều.
Cổ Tư Mỹ nhắc nh:
- Đây chính là ma cụ cao cấp.
- Ma cụ cao cấp!
Tay nhỏ của Kỳ Á run lên. Y Lộ Lộ chớp mắt, cô không biết ma cụ cao cấp là gì, chỉ biết đây là thứ tốt.