Chương 3356: Đây Là Một Thế Giới Khác S§...
Chương 3356: Đây Là Một Thế Giới Khác S§...Chương 3356: Đây Là Một Thế Giới Khác S§...
- OÔnø ong onØ ~~~
Mười phút sau, øgợn sóng do ma pháp hình thành biến mất, hai tay giơ lên của Mục Lương cũng buông xuống.
- Răng rắc ~~~
Theo vài tiếng giòn rách truyền ra, cửa chính trước mặt Mục Lương âm âm võ vụn.
Hắn khẽ thổ ra một hơi:
- Lại là vận dụng ma pháp trận mới? - Bệ hạ không bị thương chứ?
Hai mắt của Y Lộ Lộ sáng ngời hỏi.
Cổ Tư Mỹ và những người khác vây quanh nam nhân, ánh mắt quan tâm quét qua trên người hắn.
- Không sao, ngược lại thì ta đã học xong không ít ma pháp trận mới.
Khóe môi của Mục Lương cong lên, tâm tình rất tốt. Hắn thu hoạch rất nhiều trong lần phá giải ma pháp trận này, trong đó học được thêm mười loại ma pháp trận Thánh giai, có thể vận dụng vào máy móc Ma Huyễn Thủ.
Bằng không lấy thực lực của Mục Lương nhanh chóng phá hủy ma pháp trận cũng có thể đạt được hiệu quả phá giải, sẽ không lãng phí thời gian nửa tháng như vậy.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Mọi người thu dọn đi, chúng ta vào trong. - Vâng.
Đám người Ly Nguyệt đông thanh đáp lại.
Mọi người thu hồi đồ đạc sử dụng mấy ngày nay vào trong ma cụ không gian chứa đựng, sau đó đi theo sau Mục Lương vào phòng thứ tư.
- Cộp cộp cộp ~~~
Mục Lương bước vào căn phòng thứ tư, đập vào mắt đã là một mảnh màu xanh lục, trên đỉnh là trời xanh mây trắng, trước đó là cây cối rậm rạp, phóng mắt nhìn lại không nhìn thấy điểm cuối.
Hắn dừng bước, ngây người một lát.
- Đây là một thế giới khác sao?
Kỳ Á kinh ngạc thốt lên. Trên mặt của đám người Hổ Tây cũng tràn đây sự khiếp sợ, một màn trước mắt không hợp với toàn bộ Thiên Quốc, đây là lần đầu tiên sau khi mọi người tiến vào Thiên Quốc nhìn thấy lục thực. Mục Lương ngước mắt nhìn lên bầu trời, sau mấy hơi thở thì nói:
- Bầu trời là do ma pháp trận Thánh giai mô phỏng ra, không phải là bầu trời thật sự.
- Giống như ảo cảnh à? Ly Nguyệt hỏi.
- Ừm, bầu trời chính là ảo cảnh.
Mục Lương gật đầu một cái. - Vậy những lục thực này chính là ảo cảnh sao?
Cổ Tư Mỹ hỏi tới.
Trong mắt của Mục Lương hiện lên vẻ kinh ngạc, chậm rãi đáp:
- Không phải, lục thực là tồn tại chân thực, nơi đây dùng ít nhất năm cái ma pháp trận không gian Đế cấp mới có thể hình thành không gian lớn như vậy. Hổ Tây chắt lưỡi nói: - Không nói cái khác, chỉ riêng tạo nghệ trên ma pháp trận thì Ma Pháp Thần vẫn là rất mạnh. Mục Lương øật đầu, trong lòng lại nghi ngờ, Ma Pháp Thần xây dựng không gian lớn như vậy là muốn làm cái gì?
Trong lòng hắn càng xác định, Ma Pháp Thân chắc chắn là Ma Pháp Sư Đế cấp, hoặc nói chính xác hơn thì ở bên trên Ma Pháp Sư Thánh giai chính là cảnh giới của đối phương. - Loạt soạt loạt soạt ~~~ Mọi người cất bước về trước, bởi vì lục thực thật sự quá tươi tốt, cơ thể và lục thực khó tránh khỏi có tiếp xúc.
Hổ Tây nghĩ mà sợ nói:
- Bệ hạ, ngươi nói xem, những lục thực này có bị Øieo xuống Ma Linh ở dưới đất không?
- Không có, đều là một ít lục thực thông thường thôi. Mục Lương bình thản trả lờI.
Sau khi hắn tiến vào không gian này thì đã lợi dụng năng lực Thổ Chi Pháp Tắc đò xét qua mặt đất nơi đây. - Vậy là tốt rồi.
Hổ Tây trầm tĩnh lại.
- Đi tới trước nhìn xem đi. Mục Lương nắm tay cô gái tóc trắng rồi cất bước đi về trước. Không gian này có ma pháp trận cấm không, không cho phép phi hành, chỉ có chủ nhân của không đian này mới có thể phi hành.
Vành tai của Ly Nguyệt ửng đỏ, tùy ý nam nhân nắm tay mình.
Hổ Tây và Lan Đế đưa mắt nhìn nhau, lộ ra dáng vẻ sống lâu mới thấy.
Kỳ Á kinh ngạc nhìn hai người đi trước, không khỏi quay đầu nhìn về phía Y Lộ Lộ, hỏi: - Bệ hạ và tiểu thư Ly Nguyệt là một đôi sao? Ánh mắt của Y Lộ Lộ cũng mờ mịt, lắc đầu nói:
- Ta không biết nha.
- Đừng hỏi những việc không nên hỏi.
Cổ Tư Mỹ liếc mắt nhìn hai người một cái.
- Hiểu rồi.
Y Lộ Lộ và Kỳ Á đều ngoan ngoãn không nói gì, theo sát bước chân của mọi nØười.
Mục Lương nắm tay cô gái tóc trắng xuyên qua rừng rậm đi tới một bình nguyền.
Trong lòng bình nguyên có một cái hồ lớn, giữa hồ trôi nổi một cái nhộng khổng lồ màu xám trắng, tản ra khí tức làm người ta chán ghét.
- Đó là cái øì?
Vẻ mặt của Ly Nguyệt trở nên nghiêm túc. - Khí tức Ma Lĩnh.
Mục Lương híp mắt lại, chẳng lẽ là Ma Linh Vương?
Y Lộ Lộ nghiêm mặt nói:
- Ta cảm thấy là Ma Linh Vương.
- Ta ngược lại cảm thấy càng giống như là Ma Pháp Thần hơn.
Ánh mắt của Cổ Tư Mỹ lạnh như băng, nhìn chăm chú vào nhộng lơ lửng trên hồ lớn. - Đi xem thử sẽ biết thôi. Mục Lương nói với Øiọng điệu bình tĩnh, cất bước đi về phía hồ lớn.
Mọi người đi tới bên hồ nước mới phát hiện nước trong hồ không phải là nước bình thường, mà là hiện lên ánh bạc nhàn nhạt, giống như là màu của thủy ngân.
- Đây là nước gì vậy?
Hổ Tây lộ ra vẻ mặt tò mò, vươn tay muốn chạm vào hồ nước.
- Đừng nhúc nhích!
Mục Lương quát lớn một tiếng.
Tay của Hổ Tây run lên, vội vàng lùi lại một bước. Ly Nguyệt lấy ra một khối thịt ma thú có xương từ trong ma cụ không gian chứa đựng rồi ném vào trong hồ nước màu bạc trước mặt.
- 'Pư lạp ~~~
Ngay sau đó, khối thịt ma thú thoáng cái đã biến mất, phần xương cốt cũng chỉ kiên trì được một giây sau đó bị nước hồ màu bạc ăn mòn không thấy tăm hơi.
—_ „` ~~~
Chúng nữ kinh ngạc thốt lên, trên mặt đều mang thần sắc kinh hãi.
- Hồ nước này thật đáng SỢ.
Lan Đế che ngực lùi lại mấy bước, suýt nữa thì cô không thể nhìn thấy ngày mai rôi. Hổ Tây lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, thở dài nói:
- Ài, khối chân thú kia nếu đem nướng lên hãn là ăn rất ngon, thật là lãng phí. Cổ Tư Mỹ co giật khóe miệng, người khác nghĩ mà Sợ, còn ngươi lại tiếc nuối nguyên liệu nấu ăn là chuyện gì chứ?
Mục Lương øiø năm ngón tay lên cách không trảo một cái, một quả cầu nước nhỏ bay lên khỏi mặt hồ, lơ lửng cách hắn nửa mét. Kỳ Á bình luận một câu:
- Không thể không nói, hồ nước này thật xinh đẹp, chính là quá nguy hiểm.
- Ừm, nếu ngươi rơi vào trong đó, chắc là không kiên trì nổi một giây là đã biến mất rồi.
Mục Lương bình tĩnh lên tiếng.
Vẻ mặt của Kỳ Á biến thành màu trắng, tưởng tượng hậu quả một phen, lập tức vội lùi lại hai bước. Đôi mắt của Mục Lương hiện lên ý cười, phải gia tang thêm một chút cảm giác nguy cơ cho các cô gái mới được.
Hắn thử vươn tay chạm vào nước hồ trước mặt, xúc cảm giống như là chạm phải một khối dung nham nóng bỏng, nhưng cũng không thể làm tổn thương đến da tay của hắn chút nào.
Bây giờ da thịt của hắn ngay cả linh khí cao cấp đều không thể cắt đứt được, tay nắm dung nham không phải chỉ là nói chơi. Kỳ Á khẩn trương nói:
- Bệ hạ nhớ cẩn thận một chút đấy.
- Không có việc øì đầu. Mục Lương thuận miệng đáp một tiếng, bắt đầu phân giải nước hồ màu bạc, muốn xem thử nó là do chất liệu gì tạo thành.