Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 741 - Chương 3387: Đổi Cánh

Chương 3387: Đổi Cánh Chương 3387: Đổi CánhChương 3387: Đổi Cánh

Trong lòng Nguyệt Thấm Lan mềm mại, có đôi khi cô cảm thấy cuộc sống bây giờ không phải là thật, nhất là nhớ lại cuộc sống lúc ở bộ lạc Nguyệt Đàm, cuộc sống bây giờ càng thêm mộng huyễn.

Cô lên tiếng cảm thán:

- Bây giờ thật tốt, cuộc sống ở bộ lạc Nguyệt Đàm giống như là ở kiếp trước vậy. Cuộc sống bây giờ thật tốt, bộ lạc

- Bộ lạc Nguyệt Đàm à, đúng là cảm giác như đã ở thật lâu trước kia. Mục Lương nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của Nguyệt Thấm Lan.

Hắn cười ôn hòa nói:

- Toàn bộ đều đã qua, cuộc sống sau này sẽ càng ngày càng tốt hơn.

- Ứm...

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã øật đầu, tận hưởng thời khắc yên bình này. - Cộp cộp cộp ~~~

Y Lộ Lộ øõ cửa thư phòng, lên tiếng:

- Bệ hạ, ta tới rồi.

- Vào đi.

Giọng nói của Mục Lương từ trong thư phòng truyền ra.

- Cọt kẹt ~~~

Y Lộ Lộ nghe vậy đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Mục Lương ngồi trên long Ở, hắn đang cầm một quyển sách cổ nhìn chăm chú.

- Bệ hạ, ta nghe đội trưởng Ly Nguyệt nói là ngài tìm ta?

Cô cung kính lên tiếng.

- Ừm, ngồi xuống trước đi, chờ ta xem xong mấy tờ này đã.

Mục Lương không ngắng đầu trả lời một câu.

- Được.

Y Lộ Lộ ngoan ngoãn gật đầu, ngồi xuống một chiếc ghế trống. - Rào rào ~~~

Mục Lương lật mở trang sách, đảo mắt nhìn lướt qua mười dòng, nhanh chóng hấp thu tri thức trong sách.

Hiện tại những quyển sách mà hắn đang xem đều là lấy từ Thiên Quốc.

Y Lộ Lộ ngồi thẳng lưng, ánh mắt quét nhìn thư phòng, thỉnh thoảng còn len lén liếc nhìn Mục Lương một cái, trong tròng mắt tràn đây vẻ sùng bái. Sau khi cô đi tới vương quốc Huyền Vũ thì mới từ trong miệng những người khác biết được những chuyện Mục Lương làm trước đây, càng hiểu rõ thì lại càng sùng bái người nam nhân này.

- Ngày thường có thích xem sách không?

Mục Lương khép quyển sách trên tay lại rồi ngước mắt hỏi thiếu nữ.

- Thích. Y Lộ Lộ ngoan ngoãn đáp. Mục Lương hài lòng gật đầu:

- Rất tốt, lúc rảnh rỗi có thể tới thư phòng lấy chút sách mang về xem.

- Ta biết rồi.

Y Lộ Lộ gật đầu thật mạnh. - Hôm nay ta bảo ngươi đến tìm ta, chủ yếu là có hai chuyện.

Mục Lương nhàn nhạt nói. Y Lộ Lộ nghe vậy vẻ mặt nghiêm túc, trong lòng mơ hồ có chút khẩn trương.

- Chuyện thứ nhất là Khôi Giáp U Linh đã cải tạo xong, ngươi thử xem có vừa không.

Mục Lương vung tay lên, đột nhiên xuất hiện một bộ khôi giáp chín màu.

Cô gái tỉnh linh đã là cường giả cấp 8, thực lực còn mạnh hơn đại đa số đội viên Bộ Đội Đặc Chủng U Linh, cho nên trang bị Khôi Giáp U Linh cũng sẽ giống như mấy vị đội trưởng Ly Nguyệt.

- Khôi giáp thật đẹp.

Ánh mắt của Y Lộ Lộ sáng lên khi nhìn thấy Khôi Giáp U Linh.

Cô đi lên trước, tháo mũ giáp xuống để ở một bên, sau đó mới bắt đầu mặc khôi giáp vảo.

Sau khi cải tạo, phần lưng của Khôi Giáp U Linh có thể khép mở, cho phép cánh của cô gái tỉnh linh lộ ra ngoài, đồng thời không ảnh hưởng đến việc võ cánh nam.

Chưa hết, vì để cánh cũng có thể ẩn hình theo cơ thể, phần lưng của Khôi Giáp U Linh cũng được thiết kế lại, dùng ma pháp trận cấp 8 để có thể giúp cánh ẩn hình.

Y Lộ Lộ mặc vào Khôi Giáp U Linh rồi vỗ cánh vài cái, không có cảm giác khó chịu hay vướng víu.

- Vừa người không?

Mục Lương bình thản hỏi. Y Lộ Lộ gật đầu thật mạnh, cười tươi như hoa đáp:

- Rất vừa người!

Mục Lương ôn hòa nói:

- Ừm, như vậy bộ Khôi Giáp U Linh này sẽ là của ngươi, hy vọng ngày thường ngươi bảo dưỡng nó thật tốt.

- Ta biết rồi.

Y Lộ Lộ lại gật đầu thật mạnh lần nữa.

- Rất tốt.

Mục Lương hài lòng gật đầu.

Hắn ngước mắt tiếp tục nÓI:

- Chuyện thứ hai là trước kia ta đã đáp ứng sẽ thay cho ngươi một đôi cánh tốt hơn.

Nghe được lời này, đôi mắt đẹp của Y Lộ Lộ sáng lên, trong lòng nói thầm một tiếng quả nhiên, đây là điều cô đã dự liệu được.

- Cảm ơn bệ hạ.

Y Lộ Lộ hưng phấn hành lễ. - Đi theo ta, ta dẫn ngươi đi ðặp bọn nó.

Mục Lương đứng lên bình thản nói.

- Vâng.

Y Lộ Lộ vội vã đáp, cất bước theo nam nhân rời khỏi thư phòng.

Hai người xuyên qua hành lang đi ra khỏi cung điện, thấy xa xa có mấy điểm đen đang đến gần.

- VỦ vÙ VÙ ~~~ Thứ bay tới đầu tiên là Rồng Dung Nham Khổng Lồ, mới tới gân đã có một luồng sóng nhiệt cao vọt tới.

Y Lộ Lộ há to miệng, nhìn chăm chú vào Rồng Dung Nham Khổng Lô lượn trên không trung một vòng rồi mới hạ xuống, nhiệt độ xung quanh càng cao hơn. Mục Lương vung tay lên, khí tức hàn băng lan tỏa ra, áp chế nhiệt ý.

- Hống hống hống ~~~ Rồng Dung Nham Khổng Lô gầm nhẹ vài tiếng, cái đầu khổng lồ tới gần Mục Lương, thân mật cọ cọ cơ thể của hắn.

- Đã lâu không gặp.

Mục Lương cười một tiếng, giơ tay lên sở sở cái mũi của Rồng Dung Nham Khổng Lồ, mớm cho nó một vạn điểm tiến hóa.

- Hống hống hống ~~~ Rồng Dung Nham Khổng Lồ trở nên ngoan ngoãn, không ngừng phun ra hơi thở, biểu đạt sự nhớ nhung đối với chủ nhân.

Mục Lương nhìn về phía cô gái tinh linh, nhàn nhạt nỒI:

- Rồng Dung Nham Khổng Lồ là cấp Chí Tôn, ngươi cảm thấy hứng thú với cánh của nó không?

Y Lộ Lộ nuốt nước miếng, khản giọng hỏi:

- Thật sự có thể chứ?

- Ngươi thử xem. Mục Lương gật đầu một cái.

Hắn vừa dứt lời, xa xa đã có một vệt sáng màu vàng lướt đến, Kim Ô Thánh Quang xuất hiện trên bầu trời Khu Vực Trung Ương, sau khi xoay quanh một vòng thì đáp xuống đất.

- Kim Ô Thánh Quang cũng là cấp Chí Tôn, ngươi cũng có thể lựa chọn nó. Mục Lương nhàn nhạt mở miệng.

Kim Ô Thánh Quang rơi vào trước mặt Mục Lương, đồng dạng dùng đầu cọ vào cơ thể của chủ nhân giống như là tranh giành tình cảm với Rồng Dung Nham Khổng Lô.

- Ngoan.

Mục Lương nhếch miệng cười một tiếng, đồng thời đút cho nó 10 ngàn điểm tiến hóa.

- Lại một con ma thú Chí Tôn...

Tay của Y Lộ Lộ run lên. Không bao lâu, Ong Chúa, Thú Một Sừng, Ưng Lửa và một đám thú thuần dưỡng có cánh đều tới đây, ngay cả Vịt Chạy Nhanh cũng xuất hiện.

- Ngươi chọn lựa một con đi.

Mục Lương bình thản nói: - Đề nghị của ta là lựa chọn cánh của Kim Ò Thánh Quang, tốc độ của nó rất nhanh, hơn nữa ngươi còn có thể lợi dụng lực lượng Lôi Phạt của nó. Mục Lương lần lượt “an ủi” từng con ma thú, tiếp theo mớm điểm tiến hóa cho cả đám ăn no, sau đó mới quay đầu lại nói với cô gái tỉnh linh:

- Tất cả ma thú có cánh đều ở đây.

Trong mắt của Y Lộ Lộ lộ ra vẻ xoắn xuýt, ánh mắt di động qua lại trên từng con thú thuần dưỡng.

- Ta có thể thử trước một chút không?

Y Lộ Lộ dò hỏi.

- Đương nhiên. Mục Lương mỉm CưỜi, Ø1Øø tay ra hiệu Kim Ö Thánh Quang tiến lên.
Bình Luận (0)
Comment