Chương 3392: Kế Hoạch Hỗ Trợ Bồi Dưỡng...
Chương 3392: Kế Hoạch Hỗ Trợ Bồi Dưỡng...Chương 3392: Kế Hoạch Hỗ Trợ Bồi Dưỡng...
Mục Lương nghiêng người ra hiệu cho cô gái tóc trắng tiến lên, bình thản nÓI:
- Rất tốt, bây giờ để cô ấy thử mặc một chút, thử xem có vừa người hay không.
Người quản lý kinh ngạc trợn to mắt, không khỏi nhìn cô gái tóc trắng vài lần, trong lòng rất là kinh ngạc, thì ra đây chính là người vợ thứ ba của bệ hạ. - Vâng.
Nữ nhân viên phụ trách may đồ cưới trả lời một tiếng, vội vàng ráp lại vải vóc bị tản ra, như vậy có thể dùng để mặc trên nØười.
- Đi thử một chút đi.
Mục Lương quay đầu dịu dàng nói.
= 1001:
Đôi mắt đẹp của Ly Nguyệt hơi sáng lên, theo nữ nhân viên đi đến phòng thay quân áo.
Mục Lương nhìn về phía người quản lý, hỏi với ngữ khí nhàn nhạt:
- Tháng này xuất xưởng bao nhiêu kiểu dáng quần ào?
Người quản lý trả lời như thuộc nằm lòng:
- Bẩm bệ hạ, áo có 156 kiểu, quần thì có 95 kiểu, vây có 487...
- Áo hơi thiếu, cần phải gia táng thêm một chút.
Mục Lương bình thản nói. Người quản lý kiên trì giải thích: - Bệ hạ, chủ yếu là bản vẽ do phòng thiết kế đưa tới chỉ có nhiều như vậy.
- Ứm, ta sẽ phái người đi nói với bên kia.
Mục Lương gật đầu một cái.
Mỗi ngày cửa hàng quần áo trong vương quốc Huyền Vũ đều bày bán vô số quân áo thành phẩm, mỗi lần Vệ Thành Số Chín ra trang phục kiểu dáng mới thì trong vòng một ngày sẽ bị các cửa hàng lớn chia cắt sạch sẽ.
Vệ Thành Số Chín là toà thành trang phục, bất kỳ quân áo kiểu mới nào đều sẽ xuất hiện ở đây trước. Mỗi ngày đều có người của các cửa hàng lớn ngồi thủ ở Vệ Thành Số Chín, chính là vì cướp được nhóm hàng mới đầu tiên, ký đơn đặt hàng đầu tiên rồi đi ra ngoài bán lại.
Ánh mắt của Mục Lương lóc lên, cũng nên mở rộng kế hoạch giúp đỡ, bồi dưỡng một nhóm thiết kế, làm cho hành nghiệp trang phục trong vương quốc Huyền Vũ nở hoa toàn diện mới được.
Là người thì sẽ cần mặc quần áo, nhất là sinh hoạt càng ngày càng tốt, sinh hoạt phẩm chất cao hơn thành truy câu của rất nhiều người.
Quần áo đẹp đẽ, mặc thoải mái, còn là quần áo xuất phẩm của vương quốc Huyền Vũ, ai mà lại không thích chứ?
- Cọt kẹt ~~~
Cửa phòng thay quần áo bị đẩy ra, Mục Lương phục hồi tỉnh thần lại, ngước mắt nhìn về phía cô gái tóc trắng đã thay quần áo xong.
Ly Nguyệt nhìn chăm chú vào Mục Lương, trên người mặc đồ cưới màu đồ sẫm, mặt trên có đồ án màu sắc rực rõ tuyệt đẹp, đồ án thêu lấy màu vàng kim, màu bạc làm chủ, màu đỏ, màu trắng, màu tím làm phụ.
Cô gái tóc trắng vốn có làn da trắng nõn, bây giờ được đồ cưới màu đỏ phụ trợ hiện ra rất có khí sắc, da đẻ càng trắng như là phát sảng.
- Nhìn được không?
Ly Nguyệt thấp thỏm hồi. - Rất đẹp.
Mục Lương đi lên trước, không giấu được vẻ nhu tình trong mắt.
Hắn vươn tay, sửa sang lại tóc mái của thiếu nữ, tưởng tượng đến dáng vẻ cô ấy đội đồ trang trên đầu, hầu kết không khỏi lăn lăn. Ly Nguyệt nhẹ giọng nói: - Eo hình như có chút lỏng.
Người quản lý phụ trách chế tác đồ cưới nghe vậy vội vã lấy ra giấy bút, ghi lại lời của cô gái tóc trắng. Mục Lương vươn tay nắm thật chặt eo của cô gái tóc trắng, gật đầu nói:
- Là có chút rộng, có thể siết chặt thêm một centimet.
- Vâng. Người quản lý vội vàng gật đầu.
Mục Lương dịu dàng hỏi: - Còn có chỗ nào không thích hợp không?
- Bả vai không quá thoải mái.
Ly Nguyệt nhẹ nhàng nói. Mục Lương kiểm tra, chỉ khâu bên trong bả vai đồ cưới lộ ra ngoài, như vậy áp lên vai sẽ khó chịu. Nhân viên chế tác đồ cưới đề nghị:
- Bệ hạ, có thể may thêm một tầng da thú lót bên trong bả vai, làm thế có thể che chắn bả vai còn có thể làm cho đồ cưới càng có hình hơn.
- Ừm, cũng được.
Mục Lương øật đâu.
Hắn liếc nhìn nữ nhân viên vừa lên tiếng, hỏi:
- Nhìn ngươi rất có kinh nghiệm, ngày thường cũng sẽ tự mình chế tạo quần áo sao?
- Đúng vậy.
Nữ nhân cung kính gật đầu.
- Có bản thiết kế do mình vẽ không?
Mục Lương thuận miệng hỏi.
- Có.
Nữ nhân đáp lại một tiếng. Trong mắt của Mục Lương lộ ra thần sắc kinh ngạc, hỏi:
- Lấy ra cho ta xem thử. Nữ nhân thấp thỏm nói:
- Bệ hạ, ta trổ về lấy cân thời gian, về nhà rồi trổ về cần khoảng hai mươi phút. Mục Lương bình thản nói: - Â Thanh, dùng xe máy chở cô trở về.
- Vâng.
Hộ vệ Trung Ương A Thanh cung kính đáp một tiếng. Cô nhìn nữ nhân đang lộ ra vẻ mặt bất an, lạnh nhạt nÓI:
- Đi theo ta.
- Tốt.
Nữ nhân đáp một tiếng, theo hộ vệ Trung Ương rời khỏi phòng làm việc.
Mục Lương quay đầu quan sát cô gái tóc trắng, bình thản nói:
- Giày cũng phải mặc màu đỏ, đến lúc đó lại phối hợp với khăn đầu màu tím, sẽ rất đẹp.
- Tốt.
Trong lòng Ly Nguyệt ấm áp.
Không đây mười phút, bên ngoài phòng làm việc vang lên tiếng bước chân vội vã. A Thanh trở lại trong phòng làm việc, giơ tay nghiêm chảo nói:
- Bệ hạ, chúng ta đã trở về rồi.
Phía sau cô là nữ nhân viên chế tác đồ cưới, lúc này trong lòng ôm lấy một cái rương lớn, thoạt nhìn rất khẩn trương.
- Bệ hạ, ta đã mang bản vẽ đến rồi.
Nữ nhân cung kính nói.
- Lấy ra ta xem thử.
Mục Lương hơi nâng cằm lên ra hiệu.
Nữ nhân vội vã buông rương gỗ, lấy ra hơn mười bản vẽ, cung kính đưa cho nam nhân. Mục Lương lật xem từng cái, chậm rãi gật đầu, nói: - Những bộ quần áo này được thiết kế rất đẹp mắt, đều là do ngươi thiết kế à? - Đúng vậy.
Nữ nhân nghiêm túc gật đầu.
- Có tham khảo ý tưởng của người khác không? Mục Lương lại hỏi.
Nữ nhân dùng sức lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói: - Không có, đều là do ta tự thiết kế, còn có quần áo thành phẩm, bệ hạ có muốn xem không?
- Ừm, mang đến đây đi. Mục Lương gật đầu một cái.
Lúc này nữ nhân mới lấy ra mấy bộ quần áo trong rương, bày ra cho Mục Lương xem.
- Rất tốt, ngươi có thiên phú về phương điện này. Mục Lương cẩn thận đánh giá, thỉnh thoảng gật đầu một cái.
Hắn ngước mắt hỏi:
- Ngươi có hứng thú đi đến Vệ Thành Số Chín làm nhà thiết kế, để cho nhiều người mua quần áo do ngươi thiết kế không?
- Ta có thể chứ?
Nữ nhân hưng phấn mổ to hai mắt đẹp.
- Đương nhiên có thể, vương quốc Huyền Vũ cần nhân tài như ngươi.
Mục Lương cười nhạt một tiếng.
Nữ nhân vui vẻ nói:
- Ta nguyện ý!
- Ừm, tối nay sẽ có người tới bàn bạc kỹ hơn với ngươi.
Mục Lương thuận miệng nói.
- Ông ~~~
Đoàn xe dừng ở tầng tám Khu Vực Trung Ương, cửa xe được tiểu hầu gái mổ ra, Ly Nguyệt và Mục Lương xuống xe.
- Bệ hạ đã trở về.
Thanh Vụ ngoan ngoãn hành lễ.
- Ứ,
Mục Lương khẽ gật đầu, hỏi:
- Thấm Lan có ở đây không?
- Bệ hạ, vương hậu nương nương đi Cục Quản Lý. Thanh Vụ giải thích.
- Ử,
Mục Lương thuận miệng lên tiếng.