Chương 3353: Chỉ Còn Lại Một Biện Pháp ...
Chương 3353: Chỉ Còn Lại Một Biện Pháp ...Chương 3353: Chỉ Còn Lại Một Biện Pháp ...
- Mọi người cần thận một chút.
Mục Lương bỏ lại một cầu rồi xoay người tiếp tục kiểm tra từng cái dụng cụ lưu ly.
- Răng rắc ~~~
Bên trái đám người truyền đến âm thanh dụng cụ lưu ly võ tan, mấy bóng đen ẩn vào trong hư vô trốn chạy. - Xem ra không chỉ có một con,
Vẻ mặt của Ly Nguyệt lạnh như băng. Hổ Tây không khỏi chửi thầm:
- Rốt cuộc thì Ma Pháp Thần đã bồi dưỡng ra bao nhiêu đồ vật kỳ quái vậy. Cô vừa dứt lời thì cổ tay truyền đến cảm giác ấm áp, ngay sau đó mặt ngoài cơ thể hiện lên một tầng bình chướng trong suốt, ngăn cản một sinh linh màu đen.
- Hít hà ~~~
Sinh linh màu đen phát ra tiếng ngựa hí, cơ thể bị bình chướng bắn bay ra ngoài.
Nếu như không có ma cụ hộ thân thì có lẽ lúc này cô đã bị cắn rồi.
Mục Lương cách không bắt một cái, sinh linh màu đen bị bắn bay ra ngoài vừa muốn biến mất thì lại bị giam cầm trên không trung, nøay sau đó cơ thể nổ tung thành sương mù máu.
Cổ họng của Hổ Tây khô khốc, nói: - Làm ta sợ hết hồn
= Ông —~~~-
Ma cụ hộ thân trên người Cổ Tư Mỹ cũng bị kích hoạt, lại một con sinh linh màu đen xuất hiện.
- Hừ.
Mục Lương hửừ lạnh một tiếng, ra tay giải quyết sinh linh màu đen lần nữa. - Hít hà ~~~
Càng ngày càng có nhiều sinh linh vô hình ROINIsen rBtlKywd ,øbxtqUxCvEv” hiện từ trong hư vô, giống như là vô cùng vô tận, rậm rạp chằng chịt làm cho da đầu người ta tê dại.
Mục Lương triển khai Lĩnh Vực Trọng Lực, sinh linh màu đen giống như pháo hoa bị nổ tung, hết con này đến con khác vặn vẹo thành sương mù máu, cuối cùng bị Không Gian Cắn Nuốt nuốt chứng.
Kỳ Á khẩn trương nói:
- Nhiều quái vật như vậy, bọn nó núp ở chỗ nào chứ? Y Lộ Lộ phân tích:
- Chắc là do tự chủ sinh sôi nảy nở, giống như Ma Linh.
- Toàn bộ đều phải chết. Ánh mắt của Mục Lương hờ hững, Lĩnh Vực Trọng Lực bao trùm cả gian phòng, bất kỳ góc nào cũng không buông tha, không gian đêu nổi lên gợn sóng.
- Đùng ~~~
Toàn bộ dụng cụ lưu ly đều nổ tung, sinh linh trốn ở trong hư vô đều bị giết chết, điều này cũng làm cho một huyệt động ở góc khuất hiện ra.
Đó là một huyệt động được giấu ở góc khuất, cửa động có kích thước cỡ quả bóng rổ, các sinh linh màu đen trốn ở bên trong.
Mục Lương cũng phát hiện, øiơ tay lên ngưng tụ ra một ngọn lửa màu xanh lục rồi thả vào trong huyệt động, ngay sau đó dùng lưu ly và trọng lực che kín cửa động. - Hít hà ~~~
Tiếng kêu thê lương từ trong huyệt động truyền ra, ngọn lửa màu xanh lục không ngừng chập chờn, sau khi tiến vào huyệt động thì căng phồng lên giống như khí câu, nhanh chóng bao trùm không đian trong huyệt động. Hơn mười phút sau, tiếng rít thê lương biến mất, ngọn lửa màu xanh biếc cũng biến mất, bên trong huyệt động khôi phục an tính. Lan Đế lên tiếng hỏi:
- Đã giải quyết hết rồi à?
- Có lẽ vậy.
Ánh mắt của Mục Lương lóc lên.
Hắn nhìn về phía chiếc bàn đài ở góc, một quyển da thú trên đó hấp dẫn sự chú ý của hắn.
- Cộp cộp cộp ~~~
Mục Lương đi tới trước bàn dài, mở ra quyển da thú, trên đó đều là văn tự cổ đại.
Mục Lương nhìn chăm chú vào văn tự trên da thú, trên đó ghi chép tải liệu dùng để thực nghiệm nào đó cùng với kết quả muốn đạt được.
Hắn lật da thú lên, phát hiện mặt khác cũng có nội dung, vẽ hình ảnh của sinh linh nào đó, bên cạnh hình ảnh còn có giới thiệu bằng văn tự cổ đại.
Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương híp lại, thì thầm:
- Hư Linh...
Hư Linh là sinh linh xuất hiện trăm ngàn năm trước, là thú cưng do Thần Tộc nuôi dưỡng, nó có thể di động trong hư không, không ăn không uống cũng có thể ngủ say mười ngàn năm mà không chết.
- A, hoá ra những thứ xấu xí vừa rồi chính là Hư Linh à.
Y Lộ Lộ kinh ngạc thốt lên. - Ngươi biết cái này à? Mục Lương quay đầu nhìn về phía cô gái tinh linh.
Y Lộ Lộ lắc đầu, thanh thúy nói:
- Trước đây chưa từng thấy, chỉ nghe tộc trưởng đề cập qua, nói thủ đoạn ấn nấp của Hư Linh là xếp hạng nhất.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, khó trách hắn không phát hiện được Hư Linh, thì ra đây là thiên phú của bọn nó. - Nếu có thể thuần dưỡng thì tốt rồi.
Hắn thầm than một tiếng. Hắn tò mò Ma Pháp Thần từ đầu tìm được Hư Linh, rõ ràng là sinh linh trăm ngàn năm trước, lại còn là thú cưng được Thần Tộc chăn nuôi, chẳng lẽ chúng nó không nên biến mất khi Thân tộc bị diệt vong sao? Khi Mục Lương biết Hư Linh có thể dựa vào ngủ say mười ngàn năm mà không chết thì cũng đã biết Ma Pháp Thân có chủ ý øì, mặc dù sống mười ngàn năm không tính là trường sinh, nhưng cũng tính là cực kỷ nghịch thiên.
Ma Pháp Thân muốn tìm được biện pháp trường sinh từ trên người Hư Linh, cho nên mới dùng Hư Linh làm thí nghiệm, do đó nghiên cứu ra Ma Linh, trong lúc đó có vật thí nghiệm bị người khác trộm đến đại lục cũ, trở thành điều kiện tiên quyết để Hư Quỷ sinh ra.
Ánh mắt của Mục Lương lạnh như băng, căn cứ tình huống trước mắt để phán đoán, Hư Linh và Ma Pháp Thần là nguồn gốc của toàn bộ.
Hắn nghĩ tới đây, không khỏi hoài nghi, Ma Pháp Thần thật sự đã chết rồi sao?
Hổ Tây ngây thơ nói:
- Chắc là Hư Linh đã chết hết rồi phải không?
- Có lẽ vậy.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, lại cảm lấy một tấm da thú khác, trên đó viết rất nhiều tài liệu, đa số đêu là những thứ mà hắn chưa từng nghe qua Hắn nhìn thoáng qua từng quyển da thú, đại đa số đều là ghi chép các loại số liệu nghiên cứu, cho đến khi hắn lật xem đến một quyển da thú cuối cùng. Tấm da thú cuối cùng rất đặc biệt, trên đó viết độc thoại của Ma Pháp Thần. Mục Lương nhẹ nhàng đọc thành tiếng:
- Tuổi thọ của ta đã hết, thuốc trường sinh còn chưa nghiên cứu ra, ta còn không muốn chết, chỉ còn lại một biện pháp cuối cùng chưa thử, ta có thể thành công sao?
- Biện pháp gì?
Cổ Tư Mỹ hỏi tới.
Mục Lương nhìn về phía thiếu nữ, đưa tấm da thú cho cô:
- Trên đó không có viết. Cổ Tư Mỹ lật xem một lần, vẻ mặt có chút cô đơn, cuối cùng Ma Pháp Thần đã chết hay là dùng biện pháp cuối cùng kia mà sống sót?
Nếu như Ma Pháp Thần không chết, cô muốn đi øặp hắn hỏi một câu, trường sinh thật sự quan trọng đến vậy sao.
Cô nắm chặt tấm da thú rồi ném nó lên trên mặt bàn, giống như là đang ném một món rác rưởi. Hổ Tây ngây thơ nói:
- Mấy thứ này lấy ra bán đấu giá hẳn là có thể ra giá tốt. Ly Nguyệt liếc mắt nhìn cô, lạnh nhạt nói:
- Đừng có mơ, lỡ như đến lúc đó lại sáng tạo ra thứ giống như Hư Quỷ và Ma Linh, vậy thì đó là tạo nghiệt.
- Nói cũng phải ha.
Hổ Tây rụt cổ một cái, làm người không thể chỉ chăm chăm kiếm tiền.