Chương 3363: Không Cẩn Thận Thì Ngay C...
Chương 3363: Không Cẩn Thận Thì Ngay C...Chương 3363: Không Cẩn Thận Thì Ngay C...
- Âm âm ~~~
Rắn Vong Linh Bốn Cánh vội vã vẫy đuôi một cái, cuốn lấy vòng bảo hộ lưu ly rồi vỗ cánh bay ra thật xa, như vậy mới không bị lan đến gần.
Sấm sét như mưa không ngừng rơi xuống từ trên không trung, rậm rạp bao trùm mặt đất.
Lân này Cổ Tư Mỹ cũng xem đến ngây người, đây là lần đầu tiên cô tận mắt nhìn thấy uy lực của Lôi Thân. - Tư lạp ~~~
Biển sấm sét cuồn cuộn, một mảng lớn dị thú ngã xuống, Ma Linh trên người chúng nó tức thì bị điện giật thành tro bụi.
Trước mặt uy lực tuyệt đối của Lôi Thần, Ma Linh cũng không thể không biến thành than đen.
Trên lưng Rắn Vong Linh Bốn Cánh, đâm người Cổ Tư Mỹ trợn mắt há hốc mồm, trong từng đôi mắt phản chiếu lôi quang chói lòa. Hổ Tây ôm lấy Ly Nguyệt, lấy ra bí dược chữa thương đút cho đối phương uống, làm cho sắc mặt của cô gái tóc trắng hơi dễ nhìn một chút.
- Uy lực thật là đáng sợ. Giọng nói của Y Lộ run rầy, tâm trâm tĩnh lại, tạm thời giải quyết nguy cơ dị thú mang đến.
Lôi Thần phát nổ mang đi tám phần mười dị thú, cũng giải quyết Ma Linh trên người bọn nó. Vòng bảo vệ lưu ly biến mất, trong không khí truyền đến mùi khét và hôi thối.
Vẻ mặt của Kỳ Á trắng bệch, điện lưu thật nhỏ trong không khí làm cho từng sợi tóc của cô nổ tung, rất giống như là bị sét đánh.
- Phù ~~~
Đám người Lan Đế và Cổ Tư Mỹ thở phào một hơi, nhìn chăm chú vào biển sấm sét chậm rãi biến mất, để lại thi thể dị thú đây mặt đất.
- Ông ~~~
Không đợi hồ quang điện hoàn toàn biến mất, xa xa lại truyền đến một trận không gian dao động, ngay sau đó, Thẩm Phán Không Gian Thần tiến vào trong tầm mắt mọi người.
- Còn có nữa sao?
Cổ Tư Mỹ ngạc nhiên trừng lớn đôi mắt đẹp. Ngay sau đó, Không Gian Thần lại đánh trúng mục tiêu, hình thành bức xạ phạm vi ba ngàn mét, không gian hoàn toàn sụp đổ, hình thành lỗ đen cắn nuốt vạn vật, cuốn đi toàn bộ đị thú và Ma Linh còn chưa kịp chạy trốn. Không Gian Thần phát nổ không có tiếng động, chỉ lưu lại một vết hổng không gian thật lón, lạnh nhạt cắn nuốt tất cả xung quanh.
Cổ Tư Mỹ lại há to miệng, ma pháp Thánh giai cũng khó mà tạo thành uy lực lớn như vậy.
- Lúc này chúng ta hoàn toàn an toàn rồi.
Y Lộ Lộ nhìn dị thú chết sạch, chớp chớp hai mắt mấy lần.
- Đúng vậy.
Lan Đế và Hổ Tây liếc nhau.
- Ongø ong onØ ~~~
Lỗ hổng không gian chậm rãi khép lại, mấy giây sau đã khôi phục thành bình thường. - Hít hà ~~~
Rắn Vong Linh Bốn Cánh mang theo chúng nữ trở xuống mặt đất, hạn chế cấm không ở nơi này tạm thời biến mất, là do Không Gian Thần tạo thành.
- Các ngươi không sao chứ?
Trong linh khí phát sóng truyền ra giọng nói của Nguyệt Thấm Lan.
Hổ Tây vội vã báo bình an: - Không sao, dị thú đều đã được giải quyết.
- Vậy là tốt rồi.
Nguyệt Thấm Lan thở phào nhẹ nhõm.
Ngải Ly Na quan tâm hỏi: - Ly Nguyệt thế nào rồi?
- Cô ấy tiêu hao quá lớn, lại hôn mê lần nữa.
Hổ Tây trầm giọng trả lời. - Cho cô ấy uống thêm chút bí dược trị thương đi. Ngải Ly Na vội vàng nói. Hổ Tây giải thích:
- Đã cho cô ấy uống rồi, chờ dược hiệu được cơ thể hấp thu thì sẽ tỉnh lại.
- Vậy là
Lúc này Ngải Ly Na mới thở phào một hơi.
Bạn thân té xỉu liên tục sao lại không khiến người ta lo lắng cho được. Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc nói:
- Thừa dịp bây giờ không có nguy hiểm khác, mọi người tranh thủ thời gian nghỉ ngơi đi.
- Vâng.
Đám người Hổ Tây lên tiếng, tìm một chỗ bằng phẳng khoanh chân ngồi xuống, uống bí dược chữa thương rồi nhắm mắt dưỡng thần.
Lan Đế dặn đò:
- Kỳ Á, ngươi lưu ý phạm vi xung quanh một chút, nếu có dị động thì lập tức đánh thức chúng ta.
- Tốt.
Kỳ Á gật đầu thật mạnh. Tỉnh thần của cô chỉ là có chút uể oải, lúc này vừa vặn có thể giúp đỡ mọi người một tay.
Phạm vi xung quanh trở nên vền tĩnh, chỉ có vị trí của núi lớn màu đỏ máu thỉnh thoảng truyền ra không gian dao động, làm cho tâm của mọi người không thể hoàn toàn bình tĩnh, đều đang lo lắng tình huống hiện tại của Mục Lương.
Thời gian trôi qua, hai Ø1ð sau, Ly Nguyệt đang ngủ mê man chậm rãi tỉnh dậy. Cô mở mắt ra, sắc mặt vẫn trắng bệch, cổ họng khô khốc giống như là bị lưỡi dao xẹt qua.
- Chị Ly Nguyệt tỉnh rồi, cảm giác thế nào?
Đôi mắt đẹp của Kỳ Á sáng lên, vội vàng tiến tới đố cô gái tóc trắng ngồi dậy.
- Ta vẫn ốn. Giọng nói của Ly Nguyệt khàn khản.
Cô nhìn những người khác, thấy mọi người đều ở đây, tâm cũng buông lỏng.
Cô thấp giọng hỏi:
- Mọi người đều không sao chứ?
- Đều không sao, chị Ly Nguyệt vừa mới ngất đi thì trợ øiúp từ vương quốc Huyền Vũ vương cũng tới rồi. Hai mắt của Kỳ Á sáng ngời kể lại.
- Vậy là tốt rồi.
Ly Nguyệt chậm rãi gật đầu, lấy ra một bình nước từ trong không gian ma cụ, bên trong có ngâm lá trà Tinh Thần.
Cô uống mấy ngụm trà, làm cho yết hầu khô khốc được làm dịu, lập tức cảm thấy dễ chịu rất nhiều, cảm giác đau đớn ở cổ họng nhanh chóng giảm bớt. - Bên phía bệ hạ thế nào rồi?
Ly Nguyệt lại hỏi.
Kỳ Á lắc đầu, nhìn về phía vị trí núi lớn màu đỏ máu rơi xuống, nói:
- Chỉ có không gian dao động, không thấy bệ hạ và Ma Pháp Thân đi ra. Trong mắt Ly Nguyệt hiện lên vẻ lo âu, không biết tình huống của Mục Lương bây giờ như thế nào.
Cô nhìn về phía Kỳ Á, thấy vẻ mặt của đối phương cũng tái nhợt, dịu dàng nÓI:
- Ngươi cũng nghỉ ngơi một chút đi.
Kỳ Á lắc đầu, giọng điệu nghiềm túc nói:
- Vừa rồi ta không thể giúp đỡ mọi người, hiện tại không có mệt nha.
- Chị Ly Nguyệt mới là người càng nên nghỉ ngơi. Cô tiếp tục nói.
- Ử, Ly Nguyệt không cưống cầu, lấy ra bí được uống sạch rồi ngồi yên tĩnh chờ đợi.
Linh khí phát sóng đã bị cắt đứt, phạm vi xung quanh trở nên càng yên tính hơn.
- Âm âm ~~~
Mặt đất lại chấn động, vị trí đại sơn màu đỏ máu rơi xuống truyền đến dị động, hai bóng người một trước một sau phá vỡ không gian đi ra. Ly Nguyệt lập tức lên tỉnh thần, cảm nhận được khí tức của Mục Lương.
- Kiệt kiệt kiệt, ngươi không giết chết được ta đầu.
Tiếng cười chói tai của Ma Pháp Thần vang lên, bóng dáng dừng lại ở giữa không trung.
- Hôm nay là ngày chết của n8Øươi.
Mục Lương cũng xuất hiện trên không trung, quần áo trên người hoàn hảo không chút tổn hại, mái tóc đen đây đầu ở sau người không gió tự bay, ánh mắt của bh lóe lên, lưu ý đến đám người Ly Nguyệt cách đó không xa, trong lòng lập tức căng thăng.
- Kiệt kiệt kiệt ~~~
Ma Pháp Thần nhếch miệng cười quái dị, quay đầu nói:
- Ta là bất tử bất diệt.