Chương 3395: Thế Giới Thụ Cấp 13 (1)
Chương 3395: Thế Giới Thụ Cấp 13 (1)Chương 3395: Thế Giới Thụ Cấp 13 (1)
Hồ Tiên nhìn về phương hướng thư phòng, hỏi:
- Bệ hạ của các ngươi còn chưa tỉnh?
- Chẳng lẽ tối hôm qua bận rộn gì à?
Hồ Tiên hơi nhướng mày. Nguyệt Thấm Lan cất bước đi tới, ưu nhã nói:
- Ly Nguyệt ở đó, ngươi đừng lo lắng.
- Ly Nguyệt...
Hồ Tiên cân nhắc vài giây, chẳng mấy chốc đã hiểu được.
Khóe môi của cô cong lên, nÓI:
- Cũng tốt, có thêm người chia sẻ, thể lực kia của Mục Lương, chỉ dựa vào ngươi vả ta thì cũng chịu không nổi.
Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyệt Thấm Lan ửng đỏ, liếc xéo cô gái đuôi hồ ly, cô nói cũng quá thẳng rồi. - Ha ha ha ~~~
Hồ Tiên cười rất quyến rũ, có lẽ là sắp làm mẹ, thần thái câu nhân trong mắt cô đã giảm rất nhiều, thay vào đó chính là sự đoan trang. Nguyệt Thấm Lan tiến lên trước, tay dán lên bụng của cô gái đuôi hồ ly, dặn dò:
- Ngươi cần thận một chút, biên độ động tác đừng quá lớn.
- Ta biết rồi.
Hồ Tiên ưu nhã cười.
- Chờ một hồi Mục Lương làm cho Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa, ngươi tránh xa một chút. Nguyệt Thấm Lan tiếp tục đặn đò.
- Ngươi cũng vậy.
Ánh mắt của Hồ Tiên rơi vào trên phần bụng Nguyệt Thấm Lan.
Nguyệt Thấm Lan trìu mến sở bụng một cái, gật đầu nÓI:
- Đương nhiên rồi.
- Cọt kẹt ~~~ Cửa thư phòng bị mở ra, Mục Lương đi ra khỏi thư phòng, cả người thần thanh khí sảng.
Nguyệt Thấm Lan cười duyên hỏi:
- Tối hôm qua bệ hạ ngủ có nøon giấc không?
- Rất tốt.
Mục Lương mỉm cười nói. Hồ Tiên quyến rũ hỏi:
- Ly Nguyệt đâu rồi, còn chưa tỉnh à? Mục Lương nhàn nhạt nói: - Cô ấy đang tắm rửa.
- Đừng nói là ngươi sẽ không hành hạ người ta cả đêm đấy chứ?
Hồ Tiên hạ thấp giọng hỏi. - Khu khu...
Mục Lương ho khan hai tiếng, nói sang chuyện khác:
- Các ngươi ăn sáng chưa? - Chưa đâu.
Đôi mắt đẹp của Hồ Tiên hiện ra ý cười, không hỏi thêm nữa.
- Vậy thì đi ăn sáng đi. Mục Lương bình thản nói. - Tốt.
Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn nhau, đồng thời nở nụ cười hiểu ý, hiếm khi nhìn thấy vẻ mặt không được tự nhiên của Mục Lương. Bữa sáng vừa bưng lên bản thì Ly Nguyệt mặc quần áo chỉnh tề đi vào nhà ăn, bình tĩnh ngồi xuống vị trí của mình trong ánh mắt tìm tòi của cô gái đuôi hồ ly và Nguyệt Thấm Lan.
- Bắt đầu ăn thôi.
Mục Lương quan tâm lót một chiếc đệm êm dưới thân Ly Nguyệt.
Sau khi kết thúc bữa sáng, Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên ngồi lên xe thú rời khỏi Khu Vực Trung Ương, tránh bị động tĩnh tiến hoá của Trà Thụ Sinh Mệnh làm bị thương, dù sao thì hai người cũng còn đang mang thai, đây là để đề phòng chuyện bất ngờ xảy ra.
Mục Lương nhìn về phía đám người Ly Nguyệt, dặn dò:
- Các ngươi cũng phải chăm sóc tốt bản thân.
- Được rồi, ngươi nhớ chú ý an toản.
Ly Nguyệt dịu dàng lên tiếng.
- Ừm, ta có kinh nghiệm. Mục Lương ôn hòa trấn an. Ngải Ly Na thanh thúy nói: - Không biết lần này cần thời gian bao lâu.
- Có thể nhanh hơn một chút so với lúc Tiểu Huyền Vũ tiến hóa.
Mục Lương phất tay, cơ thể biến mất tại chỗ.
Đám người Ngải Ly Na và Ly Nguyệt liếc nhìn nhau một cái, đồng thanh nói:
- Đi thôi, đi duy trì trật tự. Chúng nữ trước sau rời khỏi cung điện, hỗ trợ đi duy trì trật tự Chủ Thành, đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
- Ông ~~~
Trong hậu hoa viên Khu Vực Trung Ương, Mục Lương đột nhiên xuất hiện, trước mặt hắn là Trà Thụ Sinh Mệnh khống lồ.
Ánh sáng màu xanh tụ đến, ngưng tụ thành Tỉnh Linh Sinh Mệnh.
- Cha, muốn bắt đầu rồi sao?
Linh Nhi hỏi với thần sắc chăm chú.
Mục Lương øật đầu hỏi: - Ừm, ngươi chuẩn bị xong chưa?
- Đương nhiên.
Linh Nhi gật đầu thật mạnh.
Mục Lương dịu dàng hỏi: - Được rồi, lần tiến hóa này sẽ làm cho Trà Thụ Sinh Mệnh lớn hơn sao? Linh Nhi thanh thúy hỏi: - Có nha, nhưng ta có thể khống chế kích thước của nó, cha muốn nó lớn hơn sao?
- Không cần, duy trì độ cao như bây giờ là tốt rồi. Mục Lương ôn hòa nói. Hắn tạm thời không muốn làm cho Trà Thụ Sinh Mệnh lớn hơn, như vậy sẽ ảnh hưởng đến Chủ Thành, nhất là rễ cây và thân cây trở nên lớn hơn có thể lật tung các tòa thành trên lưng rùa, ảnh hưởng đến các loại đường ống và hầm trú ấn chôn ở dưới lòng đất.
- Tốt.
Linh Nhi ngoan ngoãn đáp một tiếng.
- Vậy chúng ta bắt đầu thôi.
Mục Lương øiơ tay lên SỜ sờ đầu Tinh Linh Sinh Mệnh. - Ưừ.
Linh Nhi gật đầu một cái rồi lùi về phía sau, một lân nữa biến hóa thành ánh sáng xanh dung nhập vào trong Trà Thụ Sinh Mệnh. Mục Lương hít một hơi thật sâu, giơ tay đặt trên Trà Thụ Sinh Mệnh, trong đầu ra lệnh:
- Hệ thống, tiến hóa Trả Thụ Sinh Mệnh đến cấp 13. - Keng! Trà Thụ Sinh Mệnh cấp 12 tiến hóa tới cấp 13, khấu trừ một vạn ức điểm tiến hóa.
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Mục Lương liếc mắt nhìn cột tiến hóa, bị hệ thống trừ đi một vạn ức điểm tiến hóa làm cho hắn có chút đau lòng.
— Al~
Hắn không tiếng động thở đài một tiếng, chờ đợi tiến hóa bắt đầu, lần này sẽ trở nên mạnh hơn bao nhiêu đây? - Keng! Thế Giới Thụ cấp 13 tiến hóa thành công.
- Keng! Có kế thừa thiên phú Sinh Mệnh Pháp Tắc của Thế Giới Thụ hay không?
Tâm thân của Mục Lương rung chuyển dữ dội, khóe môi không khỏi nhếch lên, lần tiến hóa này không khác mấy so với dự đoán của hắn, quả nhiên là Sinh Mệnh Pháp Tắc.
- Kế thừa.
Hắn vui sướng đáp lại. - Keng! Sinh Mệnh Pháp Tắc đang thay đổi... Đang điều chỉnh... Hoàn tất truyền thừa.
Âm thanh thông báo của hệ thống vừa dứt, trong cơ thể Mục Lương hiện ra từng luồng năng lượng tỉnh khiết, bắt đầu gột rửa cơ thể và linh hồn, thực lực bắt đầu tăng lên.
Đồng tử của Mục Lương co rút lại, đau đớn từ các vị trí trên cơ thể truyền đến, giống như có hàng triệu cây châm nhỏ đang công kích cơ thể.
Hắn cắn chặt răng, tập trung quen thuộc với cơn đau, cái này nhẹ hơn rất nhiều so với cơn đau do Rùa Đen tiến hóa tới cấp 13 mang lại, đây cũng là nguyên nhân khiến bản thân Mục Lương trở nên mạnh mẽ.
Mục Lương nhắm chặt hai mắt, cảm nhận được cơ thể được cường hóa, thực lực lại tăng lên lần nữa.
- Rảo rảo ~~~
Ngay lúc đó, sự tiến hóa của Thế Giới Thụ cũng bắt đầu.
- Ông ~~~
Thế Giới Thụ khổng lồ toả ra ức vạn hào quang, những ánh sáng này thậm chí xuyên thấu qua Kênh Sương mù, khuếch tán đến trên hai mảnh đại lục. Biến hoá lớn này làm cho đội thuyền đi ngang qua đều ngừng lại, nhìn ánh sáng màu xanh chói mắt, có người thốt lên thân phục:
- Đây là Thần Tích sao? Thậm chí có người quỷ rạp xuống đất, thành tín quỳ lạy bắt đầu hứa nguyện.