Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 811 - Chương 3357: Ma Pháp Thần Hay Ma Linh ...

Chương 3357: Ma Pháp Thần hay Ma Linh ... Chương 3357: Ma Pháp Thần hay Ma Linh ...Chương 3357: Ma Pháp Thần hay Ma Linh ...

Mục Lương nhìn chăm chú vào hồ nước màu bạc trước mặt, thi triển năng lực khống chế nguyên tố thủy, hồ nước màu bạc bắt đầu sương mù hoá.

Đôi mắt thâm thúy của hắn lóe lên tia sáng, kim quang sáng ngời rực rõ ở chỗ sâu đáy mắt, hồ nước màu bạc hoàn toàn bị sương mù hóa.

Ngoại trừ nước ra thì còn có rất nhiều hạt vật chất màu đen nhỏ li t¡ lẫn vào bên trong, vốn dĩ thứ này không quá thu hút khi ở trong nước hồ màu bạc, nhưng sau khi nước hồ sương mù hóa thì hạt vật chất màu đen mới lộ ra. Hắn vung tay lên, hơi nước biến mất, để lại hạt vật chất màu đen ngưng tụ thành một đoàn.

- Thứ còn lại là øì thế?

Cổ Tư Mỹ tò mò hỏi.

Đâu ngón tay của Mục Lương nâng lên đoàn vật thể màu đen đang lung lay kia, nó chỉ to cõ hạt đậu. Hắn trầm giọng nói: - Là vật chất nguyên tố ám, trước đây chưa từng thấy qua.

Mục Lương nhìn về phía cô gái tinh linh, ánh mắt mang theo ý đò hỏi.

Y Lộ Lộ lắc đầu, thanh thúy nói:

- Ta cũng không nhận thức thứ này.

- Thôi được rồi, mang về nghiên cứu đi.

Mục Lương nói xong dùng nang lực ngưng tụ ra một đoàn lưu ly, nhốt vật chất hắc ám ở bên trong sau đó bỏ vào không gian trong cơ thể.

Lúc này hắn mới chứ ý tới con nhộng giữa bầu trời hồ nước, có thể cảm nhận được bên trong đang dựng dục thứ gì đó.

Không lẽ là Ma Linh Vương?

Ly Nguyệt hỏi với giọng điệu chuyên chú:

- Làm sao đây, có nên mở con nhộng kia ra không? Mục Lương nhìn về phía đảm người cô gái tóc trắng, trầm giọng nói:

- Các ngươi lùi ra sau một chút.

- Tốt.

Ly Nguyệt đáp một tiếng, Øiơ tay lên ra hiệu cho đám người Hổ Tây lùi lại. - Cộp cộp cộp ~~~

Chúng nữ lùi lại hơn trăm mét, về mặt ai nấy đều ngưng trọng. Mục Lương nhìn về phía con nhộng, nhẹ giọng lầm bẩm:

- Nếu như là Ma Linh Vương, vậy nhất định phải tiêu điệt nó.

Trong lòng hắn còn có một suy đoán, Ma Pháp Thần viết biện pháp cuối cùng để trường sinh trên da thú, không biết là có liên quan tới con nhộng trước mắt hay không.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, thi triển năng lực khống chế không gian, chống lại hiệu quả của ma pháp trận cấm trận, cơ thể bay lên tới trước mặt con nhộng.

- Đông đồng đông ~~~

Sau khi tới gần, hắn có thể nghe được tiếng tim đập truyền ra từ trong con nhộng, mỗi lần cách nhau khoảng một phút.

- Xem ra là còn sống, chăng lẽ là đang ngủ say. Sắc mặt của Mục Lương lạnh nhạt, giơ tay lên chạm vào mặt ngoài của con nhộng. Lúc này Ly Nguyệt đứng ở đằng xa thi triển năng lực thức tỉnh Mắt Thấu Thị, đôi mắt màu bạc sáng lên. Con nhộng ở trước mặt cô biến thành nửa trong suốt, bên trong chỉ có một màu u ám.

- Đó là thứ gì?

Ly Nguyệt chau mày lẩm bẩm.

Ngay sau đó, một đôi mắt màu đỏ ngòm sáng lên ở trong nhộng, nhìn thăng về phía cô gái tóc trắng.

- Kẻ nảo đang nhìn lén bản thần?

Giọng nói lạnh như băng giống như tiếng trời nổ vang bên tai mọi người.

Vẻ mặt của Ly Nguyệt trắng bệch, phun ra một búng máu tươi, nhắm mắt lại ngã về phía sau.

- Ly Nguyệt!

Hổ Tây và Lan Đế biến sắc, đồng thời vươn tay nâng cô gái tóc trắng lên. - Chị Ly Nguyệt, đừng làm ta SỢ.

Giọng nói của Kỳ Á run rầy, hai mắt nhanh chóng đỏ hoe.

Cổ Tư Mỹ cau mày nói:

- Cô ấy đang bị công kích bằng tinh thần.

Vẻ mặt các cô gái hơi tái nhợt, hiển nhiên là đều bị ảnh hưởng bởi giọng nói thần bí kia.

Cổ Tư Mỹ vươn tay ra, muốn thi triển ma pháp sinh mệnh trị liệu cho cô gái tóc trắng.

- Ông ~~

Ngay sau đó, Mục Lương trong nháy mắt xuất hiện trước mặt cô gái tóc trắng, mặt lạnh giơ tay lên che trán thiếu nữ, thi triển năng lực bắt đâu trị liệu. Một mảng lớn nguyên tố sinh mệnh xuất hiện và bao phủ toản thân cô gái tóc trắng ở bên trong, bắt đầu chữa trị cơ thể của cô ấy.

- Tinh thần bị hao tổn. Giọng điệu của Mục Lương lạnh như băng.

Hắn ngưng tụ ra Nước Mắt Thiên Sứ tốt nhất rồi đút cho cô gái tóc trắng, thứ này có thể chữa trị tỉnh thần lực của cô.

- Ông ~~

Vài giây sau, khuôn mặt tím tái của cô gái tóc trằng trở nên hồng hào, chỉ là còn chưa tỉnh lại.

- Sao cô ấy còn chưa tỉnh lại nữa? Hổ Tây khẩn trương nói.

- Chỉ sợ là bị tổn thương đến đại não.

Mục Lương trầm giọng nói. Hắn đứng lên nhìn về phía con nhộng vừa phát sinh dị động, giọng nói vừa rồi làm cho hắn rất khó chịu.

- Bệ hạ, ngươi phải báo thù cho đội trưởng Ly Nguyệt. Lan Đế đỏ mắt nói.

Mục Lương liếc nhìn cô một cái, trầm giọng nói:

- Cô ấy sẽ không chết, nhưng báo thù là chuyện chắc chắn.

Lan Đế thu hồi nước mắt, gật đầu thật mạnh nói:

- Bệ hạ, chơi chết nó.

- ..Ngươi học lời này ở đầu vậy?

Khóe mắt của Mục Lương giật một cái.

Hắn nghiêm túc đặn dò:

- Chăm sóc tốt cô ấy. - Vâng, xin bệ hạ cứ yên tâm.

Lan Đế và Hổ Tây cùng nhau lên tiếng.

Mục Lương giơ tay lên ngưng tụ ra một tia sấm sét bổ về phía con nhộng lớn, không còn ý định thử dò xét như lúc trước nữa. - Âm âm ~~~

Tia chớp màu tím rơi vào trên con nhộng lớn, lập tức làm cho nó run rẩy, mặt ngoài có hồ quang điện màu tím nhúc nhích. - Hoa lạp lạp ~~~

Mặt hồ trở nên không yên tĩnh, nước hồ màu bạc nhộn nhạo, giống như hàng ngàn xúc tua mò về phía nam nhân.

Vẻ mặt của Mục Lương không thay đổi, hắn hừ lạnh một tiếng, triển khai Lĩnh Vực Trọng Lực, ép xuống hồ nước màu bạc. - Cút ra ngoài.

Giọng nói lạnh lẽo lại từ trong con nhộng lớn truyền ra lần nữa.

Giọng điệu của Mục Lương lạnh như băng:

- Ma Pháp Thần, núp ở bên trong giả vờ cầm điếc à?

- Ngươi biết ta?

Trong con nhộng truyền ra giọng nói nghi ngờ, khí tức Đế cấp thả ra ngoài.

Trong lòng Mục Lương rùng mình, không ngờ trong nhộng lại là Ma Pháp Thân, điều đó có nghĩa là hắn ta còn chưa chết, thật sự sống đến tận bây giờ. Ngay sau đó hắn giơ tay lên bắt một cái, ngăn cản toàn bộ uy áp từ khí tức do Ma Pháp Thân thả ra, tránh cho thương tổn đến đám người Ly Nguyệt.

- Thật sự là Ma Pháp Thần...

Vẻ mặt của Cổ Tư Mỹ trắng bệch, cắn chặt môi dưới không nói nên lời. Sắc mặt của Hổ Tây tái nhợt, nghiêm túc nói:

- Ta luôn cảm thấy có gì đó không đúng lắm.

- Bệ hạ sẽ giải quyết tốt. Lan Đế an ủi.

Tiếng quát chói tai của Ma Pháp Thần lại vang lên:

- Cút ra khỏi nơi này. Mục Lương híp mắt lại, ngữ khí nghiêm túc nói:

- Ta phải gọi ngươi là Ma Pháp Thần hay là Ma Linh Vương đây? Sinh linh trong con nhộng rơi vào một mảnh trầm mặc.

- Ngươi là ai, vì sao lại biết những chuyện này?

Giọng nói lạnh lẽo ngập tràn sát ý của Ma Pháp Thân vang lên.

- Quả nhiên là bị ta đoán trúng rồi.

Giọng điệu của Mục Lương lạnh như băng.
Bình Luận (0)
Comment