Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 818 - Chương 3364: Không Cẩn Thận Thì Ngay C...

Chương 3364: Không Cẩn Thận Thì Ngay C... Chương 3364: Không Cẩn Thận Thì Ngay C...Chương 3364: Không Cẩn Thận Thì Ngay C...

Ánh mắt của Mục Lương lạnh lùng, không rảnh nói nhảm với Ma Pháp Thần nữa, tiếp tục thi triển năng lực trấn áp đối phương.

Ma Pháp Thần vung tay lên, ma pháp hệ hỏa, hệ thủy, hệ lôi cùng nhau thi triển, tất cả đều là ma pháp Thánh giai.

Động tĩnh chiến đấu của hai bên quá lớn, đám người Cổ Tư Mỹ đều bị đánh thức.

- Tình huống øì vậy?

Hổ Tây khẩn trương hỏi. - Bệ hạ và Ma Pháp Thần đã đi ra.

Vẻ mặt Ly Nguyệt nghiêm túc đáp.

Cổ Tư Mỹ nghiêm túc nói: - Khoảng cách này cũng quá gần rồi, chúng ta phải đi xa một chút, bằng không sẽ bị lan đến mất. Cô vừa dứt lời, ngay sau đó đám người biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lại đã cách đó mấy chục kilomet. - Có chuyện øì vậy?

Trái tim của Cổ Tư Mỹ đập nhanh hơn.

- Là Mục Lương ra tay.

Ly Nguyệt giải thích.

Hổ Tây phân tích nói:

- Bệ hạ còn có thể phân tâm giúp chúng ta, đối phó với Ma Pháp Thần hẳn là không rơi xuống hạ phong. - Khẳng định là như vậy, chúng ta phải tin tưởng bệ hạ. Lan Đế gật đầu, nói với điọng điệu kiên định.

Ly Nguyệt nghiêm túc nói: - Tiếp tục rút lui ra bên ngoài.

- Nơi đầy còn chưa an toàn sao?

Y Lộ Lộ chớp đôi mắt đẹp màu xanh lục.

Ly Nguyệt trầm giọng mở miệng:

- Nơi đầy còn chưa an toàn, cường giả Đế cấp chiến đấu, không cẩn thận có khi ngay cả Thiên Quốc cũng bị phá hủy.

- Cũng đúng, mau đi thôi, đừng làm cho bệ hạ phân tâm.

Hổ Tây gật đầu đồng ý.

- Hít hà ~~~

Cái đuôi của Rắn Vong Linh Bốn Cánh cuốn một cái, kéo mọi người lên trên lưng, vỗ cánh bay đi mà không quay đầu lại.

Ly Nguyệt nhìn chỗ sâu trong Thiên Quốc, nhẹ giọng lầm bẩm:

- Mục Lương, ngươi nhất định phải trổ về an toàn đấy.

- Âm âm ~~~

Trong không trung, Mục Lương và Ma Pháp Thần điao thủ kịch liệt, không gian vặn vẹo lại khép lại, trong lúc nhất thời hai bên không ai có thể chiếm thượng phong.

Vẻ mặt của Mục Lương hờ hững, ngoại trừ Hư Quỷ Hoàng ra thì đây là lần đầu tiên hắn gặp phải đối thủ có thể làm cho mình chăm chú đối đãi.

Ma Pháp Thần mạnh hơn so với Hư Quỷ Hoàng, người trước là cường giả Đế cấp thật sự, người sau chỉ là nửa bước Đế cấp, còn chưa chân chính bước vào ý giới Đế cấp.

Thực lực Đế cấp cộng thêm cơ thể của Ma Linh Vương làm cho Ma Pháp Thần trổ nên càng mạnh mẽ hơn. Ma Pháp Thần quơ xúc tu, khản giọng nói:

- Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, cũng làm cho ta thật bất ngờ, không ngờ trên đại lục này còn có cường giả Đế cấp.

- Đừng đại kinh tiểu quái. (Chăng có øì lạ cả)

Mục Lương lạnh lùng mở miệng.

- Cho dù ngươi là Đế cấp thì như thế nào, cuối cùng vẫn phải trở thành chất dinh dưỡng cho ta thôi. Ma Pháp Thần nhe răng cười một tiếng, ánh mắt nhìn về phía Mục Lương đều là tham lam.

Hắn ký sinh trên người Ma Linh Vương đồng thời cũng bị ảnh hưởng bởi Ma Linh Vương, làm cho hắn trở nên khát máu, tàn bạo và vô tình.

Ma Pháp Thần coi trọng thực lực của Mục Lương, nghe nói đối phương có thể sống vài chục vạn năm, vậy nếu như có thể cắn nuốt hết hắn ta thì hắn cũng có thể chân chính thực hiện vĩnh sinh.

- Người không ra người quỷ không ra quỷ.

Mục Lương híp mắt lại, giơ tay lên cách không bắt một cái, lấy ra một thanh Tam Xoa Kích từ không gian trong cơ thể, trên đó lượn lờ điện lưu màu tím. - Ngươi thì biết cái gì? Ma Pháp Thần giống như bị chọc trúng điểm đau, ánh mắt trổ nên lạnh như băng. - Hừ.

Mục Lương không nói nhảm nữa, lắc mình tới gần Ma Pháp Thần, chém thẳng Tam Xoa Kích vào đầu của hắn.

- Định.

Ma Pháp Thần khẽ phun ra một chữ, không gian trước mặt ngưng tụ, chặn lại công kích của Tam Xoa Kích.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, thi triển năng lực hoá giải ma pháp không gian của Ma Pháp Thần, Tam Xoa Kích lại hạ xuống lần nữa.

Vẻ mặt của Ma Pháp Thần khó coi, một xúc tu trong đó cứng đờ, gắng øgượng ngăn cản đòn tấn công của Tam Xoa Kích.

Vẻ mặt của Mục Lương không thay đổi, liên tiếp vung ra Tam Xoa Kích, mỗi lần đều đánh trúng cơ thể của Ma Pháp Thần.

- Chết tiệt!

Ma Pháp Thân nhanh chóng lui về phía sau, hắn không phải chiến sĩ, cận chiến với Mục Lương chính là thua thiệt của hắn.

- Muốn chạy trốn à?

- Mục Lương nở nụ Cười lạnh lùng.

- Ôngø ong OonØ ~~~

Hắn hơi chuyển động suy nghĩ, phóng Lĩnh Vực Sinh Mệnh ra ngoài, bao phủ phạm vi mười ngàn mét xung quanh, đồng thời thần văn Phổ Chi Pháp Tắc cũng lan tỏa ra, dung nhập vào trong Lĩnh Vực Sinh Mệnh. Đồng tử của Ma Pháp Thân co rút lại, cảm nhận được sự uy hiếp.

- Ma pháp sinh mệnh? Giọng nói của hắn trầm thấp, đáy mắt tràn đầy sát ý.

Ma Linh Vương là sợ hãi sinh mệnh ma pháp, hắn còn cảm nhận được nguyên tố sinh mệnh Mục Lương thả ra càng tỉnh khiết hơn, giống như là sinh mệnh bổn nguyên. - Quả nhiên là ngươi sợ nguyên tố sinh mệnh. Khóe môi của Mục Lương cong lên.

Ma Pháp Thần khinh thường nói:

- Thì đã sao, lấy hiểu biết của ngươi về ma pháp sinh mệnh thì còn không uy hiếp được ta.

Ma Pháp Thần vốn dĩ không sợ ma pháp sinh mệnh, nhưng bây giờ hắn và Ma Linh Vương là thể cộng sinh, ma pháp sinh mệnh có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.

- Thật không.

Mục Lương nở nụ Cười lạnh lùng, huyễn ảnh Trà Thụ Sinh Mệnh rơi xuống Lĩnh Vực Sinh Mệnh.

Đột nhiên xuất hiện đại thụ che trời làm cho đồng tử của Ma Pháp Thần kịch liệt co rút lại, lần này cảm nhận được uy hiếp lớn hơn.

- Ông ~~~

Ảo ảnh Trà Thụ Sinh Mệnh toả sáng, từng sợi dây leo từ trong ảo ảnh bắn ra, giống như mũi tên sắc bắn về phía Ma Pháp Thần.

Ma Pháp Thân thi triển ma pháp hệ hỏa, cố gắng đốt cháy dây leo của Trà Thụ Sinh Mệnh.

Nhưng mà đây chỉ là ảo ảnh, có thể tạo thành thương tổn đối với Ma Pháp Thần, lại không cách nào bị ngọn lửa đốt cháy. - Đáng chết!

Ma Pháp Sư phẫn nộ gầm lên, tám xúc tu quơ múa, ma pháp hệ quang, hệ thuỷ, hệ hoả, hệ ám, hệ mộc, hệ thổ, hệ băng, hệ phong cùng nhau thi triển. Nguyên tố ma pháp trong không khí hỗn loạn, tám hệ ma pháp cùng xuất hiện, chống lại công kích của Lĩnh Vực Sinh Mệnh.

- Trấn Thiên Địa.

Mục Lương lạnh giọng mở miệng, trời đất trở nên yên tĩnh lại.

Vẻ mặt Ma Pháp Thần trở nên khó coi, phóng thích ma pháp không gian, mạnh mẽ khôi phục thiên địa bị trấn trụ.

Chiến đấu hai bên bùng nổ kịch liệt, mây trên bầu trời đều bị đánh tan.

Xa xa, đám người Ly Nguyệt vân còn đang rút lui ra phía ngoài, ở khoảng cách như vậy mà vẫn còn có thể nghe được âm thanh chiến đấu của Mục Lương và Ma Pháp Thân.

- Cảm giác bầu trời cũng sắp sụp xuống.

Giọng nói của Cổ Tư Mỹ run rầy. Y Lộ Lộ khẩn trương nói:

- Tiếp tục như vậy nữa, ta cảm thấy mặt đất sắp sụp đổ rồi.

- Vậy thì càng phải trốn xa một chút.

Hổ Tây nghiêm mặt vỗ vỗ cơ thể của Rắn Vong Linh Bốn Cánh.
Bình Luận (0)
Comment