Chương 3368: Không Cần Phải Cau Mày Sâ...
Chương 3368: Không Cần Phải Cau Mày Sâ...Chương 3368: Không Cần Phải Cau Mày Sâ...
Khoé miệng của Ngôn Bang khẽ co giật.
Cô quay đầu nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, ánh mắt rơi vào bụng của đối phương, hỏi:
- Chị Thấm Lan còn chưa nói chuyện mang thai với Mục Lương à?
Trong lòng Nguyệt Thấm Lan khẽ động, lắc đầu nói: - Chưa nói, chờ hắn trở về tự mình phát hiện đi.
- Cũng tốt, coi như là một niềm vui bất ngờ. Khóe môi của Ngôn Băng cong lên.
- Xem như là vậy đi.
Đôi mắt đẹp màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan hiện ra ý cười, ánh mắt dịu dàng sờ bụng một cái.
Đáy mắt của Ngôn Băng hiện lên một tia ước ao, ai mà không thích Mục Lương chứ.
Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lóe lên, đột nhiên nói: - Chờ Mục Lương trở về, cũng nên an bài hôn lễ giữa hắn và Ly Nguyệt rồi. Sự hâm mộ nơi đáy mắt của Ngôn Băng ngày cảng tăng lên, sau nảy mọi người có phải nên gọi Ly Nguyệt là nương nương hay không?
- Ta cũng phải đi làm việc đây.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói, bước chân nhẹ nhàng rời khỏi cung điện. Biết được tin tức Mục Lương sắp trổ về, tâm tình của chúng nữ đều sáng tỏ, làm việc đều tràn đây nhiệt tình.
Buổi tối, các cô gái làm xong trở lại bên trong cung điện, tụ tập ở trong nhà ăn.
- Cái øì, Mục Lương sắp trổ về rồi à?
Ny Cát Sa vừa mới ngồi xuống thì nghe được tin tức tốt này.
- Đúng vậy, hẳn là còn mấy ngày nữa mới về đến nhà. Mễ Nặc ngây thơ đáp.
Ny Cát Sa thổ phào một hơi, nói:
- Rốt cuộc cũng chịu trở về rồi, mọi người không cần phải cau mày sầu lo mỗi ngày nữa.
- Ai cau mày sâu lo hả? Hồ Tiên nhướng mày hồi. Ny Cát Sa liếc mắt nhìn chúng nữ xung quanh, thanh thúy nói: - Các ngươi nha, mỗi ngày đều than thở nhớ Mục Lương.
- Ta nào có.
Khuôn mặt của Ngải Ly Na đỏ lên, có chút chột dạ nhìn khắp nơi.
- Nếu không có, vậy ngươi đỏ mặt cái gì?
Ny Cát 5a liếc nhìn cô gái tóc đỏ.
Chúng nữ nghe vậy đều nhìn về phía cô, ánh mắt mang theo dò xét. - Không cói
Ngải Ly Na lớn tiếng phản bác.
Ny Cát Sa chớp đôi mắt đẹp, giơ tay lên ra hiệu: - Được rồi, được rồi, coi như là không có đi.
- Hừ.
Ngải Ly Na kiêu ngạo hừ lạnh một tiếng.
Ny Cát Sa nhìn về phía đám người Ngôn Băng và Nguyệt Phi Nhan, ánh mắt mang theo ý hỏi.
Ngôn Băng cúi đầu, an tĩnh uống canh, vành tai bất tri bất giác đỏ lên.
Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ cũng nghiêng đầu sang chỗ khác, không đối mặt với cô gái tóc hồng, hiển nhiên cũng là chột dạ.
Tim Hi Bối Kỷ lặng lẽ đập nhanh hơn, trong lòng rất nhớ Mục Lương, một phần là bởi vì trong cơ thể có huyết dịch của Mục Lương øây ảnh hưởng, một phần khác là bản thân thật lòng mến mộ hẳn.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi:
- Chuyện Mục Lương phải trở về, có ai đi nói cho Vưu Phi Nhi biết chưa?
Thanh Vụ thanh thúy đáp: - Chưa, một lát nữa ta sẽ đi thông báo cho tiểu thư Vưu Phi Nhi.
Nguyệt Thấm Lan dặn dò: - Ừm, bảo cô ấy chú ý nghỉ ngơi mấy ngày này, đừng để Mục Lương trở về phát hiện quâng thâm mắt lại dày lên.
Sau khi Mục Lương rời khỏi vương quốc Huyền Vũ, Vưu Phi Nhi cơ bản đều ngâm mình ở trong Số Nghiên Cứu, nghiên cứu ngày đêm không nghỉ ngơi. Chỉ khi nào lấy ra Mục Lương thì cô cô mới nguyện ý đi nghỉ ngơi một chút.
- Tốt.
Thanh Vụ ngây thơ gật đầu. Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Hồ Tiên, ưu nhã nói: - Hồ Tiên muội muội cũng nên øiao công việc trên tay cho Tố Cẩm rồi, Mục Lương trở về có thể sẽ bắt ngươi tĩnh dưỡng an thai. Hồ Tiên uống một ngụm canh nóng, quyến rũ nói: - Bây giờ còn chưa đến bốn tháng, hiện tại an thai còn quá sớm, ta sẽ nói với hăn.
- Ừm, ngươi biết an bài là được rồi. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.
Ánh mắt của Nguyệt Phi Nhan lộ ra vẻ chờ mong, hỏi:
- Còn ta thì sao? Trước khi Mục Lương trở về ta nên làm cái gì?
Nguyệt Thấm Lan liếc mắt nhìn con gái một cái, nhàn nhạt nói:
- Ngươi huấn luyện tân binh ra hình ra dáng là tốt nhất. - Ta huấn luyện tân binh rất tốt nha, hiện tại bắt đầu cho bọn họ huấn luyện phi hành với Ong Thợ rồi. Nguyệt Phi Nhan kiêu nøØạo nÓI.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nÓI:
- Ngươi có huấn luyện được hay không thì ta không biết, Mục Lương sẽ bình xử.
- Được rồi, ngày mai ta lại tăng lượng huấn luyện tân binh thêm ba tiếng nữa. Hi Bối Kỳ chớp chớp đôi mắt màu vàng kim nói. Ny Cát Sa nghĩ tới điều øì, vội vàng hỏi:
- Đúng rồi, vậy còn Ma Pháp Thần thì sao? Nguyệt Thấm Lan lắc đầu đáp:
- Bồ trốn rồi.
- A, vậy Ma Pháp Thân sẽ không tiến hành trả thù vương quốc Huyền Vũ chứ? Trên mặt Ny Cát Sa lộ ra vẻ lo lắng.
Ma Pháp Thần chính là cường giả Đế cấp, nếu như hắn ra tay với vương quốc Huyền Vũ thì sẽ tạo thành thương vong cực lớn. Nguyệt Thấm Lan trấn an nói:
- Mục Lương nói qua, bản thân Ma Pháp Thần bị trọng thương, linh hồn và thân thể của Ma Linh Vương còn chưa hoàn toàn dung hợp, cho nên trong thời gian ngắn sẽ không tạo thành uy hiếp.
- Vậy là tốt rồi.
Ny Cát Sa thở phào một hơi.
Hồ Tiên quyến rũ nói:
- Kiểm tra lại một chút ma thú tính thạch trong kho hàng đi, khả năng cao là sau khi Mục Lương trổ về sẽ cân dùng đến.
Mục Lương từng nói, bởi vì thân thể của Ma Pháp Thần là Ma Linh Vương, cho nên hắn mới e ngại Nguyên Tố Sinh Mệnh, điều này có liên quan đến Trà Thụ Sinh Mệnh. Nguyệt Thấm Lan gật đầu nói:
- Ừm, Mục Lương hẳn là muốn cho Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa, đưa tất cả tính thạch ma thú tới cung điện đi.
- Vâng.
Tiểu Mật ngoan ngoãn gật đầu.
Nguyệt Thấm Lan nhìn về phía Ngôn Băng, hỏi: - Ngươi sắp xếp xong người muốn đi Trại Chăn Nuôi mới rồi sao?
- Đã sắp xếp xong rồi, chờ đô đạc chuẩn bị xong, hai ngày nữa bọn họ có thể xuất phát.
Ngôn Băng khẽ gật đầu.
- Được rồi, ăn cơm đi. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười một tiếng, tiếp tục dùng cơm.
Mục Lương không ở đây, cô chính là đầu lĩnh của mọi người, rất nhiều chuyện đều cần cô quan tâm.
- Vù vù Vvù ~~~
Nơi nào đó trên bầu trời đại lục mới.
Rắn Vong Linh Bốn Cánh võ cánh bay giữa không trung, đám người Mục Lương ngồi ở trên lưng nó, đang bay về phía Kênh Sương Mù.
Mục Lương dùng ngón tay đùa giõn Chim Nguyên Tố, lại đút cho nó một ngàn điểm tiến hóa.
Dạ Lỗ và Hắc Hư đứng ở trên vai hắn, đang chậm rãi nhắm hai mắt ngủ gật. Mục Lương lần này tới Thiên Quốc thu hoạch được bốn con thú thuần dưỡng mới, theo thứ tự là Rắn Vong Linh Bốn Cánh, Chim Nguyên Tố, Dạ Lỗ và Hắc Hư.
Y Lộ Lộ thanh thúy hỏi:
- Bệ hạ, phải bay bao lâu mới có thể đến vương quốc Huyền Vũ vậy?
- Khoảng ba ngày.
Mục Lương thuận miệng lên tiếng.
Kỳ Á hưng phấn nói:
- Ba ngày à, thật sự muốn nhanh chóng đến vương quốc Huyền Vũ.
Thiếu nữ đã khẩn cấp muốn bắt đầu cuộc sống mới, muốn hoàn toàn thoát khỏi quá khứ của mình.