Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 842 - Chương 3388: Còn Có Thần Tộc Sống Sót §...

Chương 3388: Còn Có Thần Tộc Sống Sót §... Chương 3388: Còn Có Thần Tộc Sống Sót §...Chương 3388: Còn Có Thần Tộc Sống Sót §...

Kim Ô Thánh Quang đi tới trước mặt cô gái tinh linh, liếc nhìn nữ nhần một cái rồi cúi xuống, cánh phối hợp mở

- Lên đây đi.

Mục Lương nhảy lên, đứng ở trên lưng Kim Ô Thánh Quang.

Y Lộ Lộ kiểm chế lại tâm trạng hưng phấn, vỗ cánh rơi vào bên cạnh Mục Lương, nhìn chăm chú vào đôi cánh màu vàng của Kim Ô Thánh Quang.

Mục Lương nhàn nhạt mở miệng:

- Bắt đầu đi.

- Vâng.

Vẻ mặt của Y Lộ Lộ nghiêm túc, tiến lên quỳ một chân trên đất, tay đè lên phần gốc cánh của Kim O Thánh Quang.

= Ông ~~~

Gợn sóng vô hình lan tỏa ra, nhanh chóng bao trùm cánh của Kim Ô Thánh Quang.

Ngay sau đó, cả người Y Lộ Lộ loé lên ánh sáng màu vàng, bốn cánh của Rắn Vong Linh Bốn Cánh sau lưng cô đã biến mất.

Sau hơn mười hơi thở, vị trí cánh biến mất lại loé lên ánh sáng màu vàng, một đôi cánh mới mọc ra. Lông vũ của Kim Ô Thánh Quang có hình dáng gai nhọn, phần đầu nhọn còn sắc bén hơn cả mũi tên thông thường.

Y Lộ Lộ buông tay ra đứng lên, thử đập cánh mấy cái, không có cảm giác khó chịu. Trên mặt cô tràn đầy vẻ vui mừng, vội vàng vỗ cánh bay lên trời, hóa thành một vệt sáng màu vàng bay xa trên không trung.

- Xem ra là thành công. Mục Lương lạnh nhạt mở miệng.

Một lát sau, cô gái tính linh vỗ cánh bay trở về, một lân nữa rơi vào bên cạnh Mục Lương.

Y Lộ Lộ vừa kinh ngạc vừa vui mừnØ nói: - Bệ hạ, cánh mới rất tiện dụng, tốc độ nhanh hơn cánh trước đây gấp ba lần.. - Có Lôi Phạt chi lực không?

Mục Lương ôn hòa hỏi.

Y Lộ Lộ nghiêm túc trả lời: - Không biết, nhưng cảm giác trong cánh có một luồng lực lượng khác, nhưng ta vẫn không thể khống chế được, cần thời gian ngắn để thử lại lần nữa. - Rất tốt.

Mục Lương gật đầu một cái, vẫy tay lệnh cho những con thú thuần dưỡng còn lại trổ về.

Bên trong Khu Vực Trung Ương, vương quốc Huyền Vũ.

Đồ Tư Lệ Na đi ra khỏi cung điện, dự định đi dạo một vòng quanh Chủ Thành. Cô đi tới vương quốc Huyền Vũ đã năm ngày, vẫn luôn ở Khu Vực Trung Ương chưa từng đi ra ngoài lần nào.

Đồ Tư Lệ Na cũng đã suy nghĩ rõ ràng, trong khoảng thời gian ngắn này, Mục Lương chắc chắn sẽ không đi Đảo Thất Lạc, cô cần phải tiếp tục sinh hoạt, chờ đợi ngày nào đó xuất phát đi Đảo Thất Lạc.

Ngày hôm nay là không đợi được, nếu như không phải Mục Lương ở đây, còn liên quan đến việc cô có thể đi đến Đảo Thất Lạc hay không thì cô đã rời khỏi rồi.

- Cộp cộp cộp ~~~

Đồ Tư Lệ Na đi vào Thang Vận Chuyển, đi về phía tầng một Khu Vực Trung Ương.

= Ông ~~~

Không bao lâu, Thang Vận Chuyển dừng ở tầng một, Đô Tư Lệ Na đi về phía cửa chính Khu Vực Trung Ương.

A Thanh và A Mạn canh gác cửa chính nhìn chằm chằm người đi tới, nhưng mà không ngăn cản nữ nhân rời đi.

Chờ đối phương đã rời đi, A Mạn khẽ tới gần A Thanh, nhỏ giọng nói:

- Có muốn nói chuyện này với đội trưởng Ly Nguyệt không?

A Thanh lắc đầu nói:

- Đội trưởng Ly Nguyệt nói qua, không cần giám sát gắt øgao và hạn chế hành động của cô ấy, chỉ cần không đi đến những nơi không nên đi là được.

- Ra là vậy, thế thì ta không quản, chỉ cần hội báo cho đội trưởng một chút là được rồi.

A Mạn chậm rãi gật đầu. Đồ Tư Lệ Na đi ra khỏi Khu Vực Trung Ương, đi dọc theo con đường chính về phía trước.

- Không khí ở đây thật tốt. Cô cảm thán lên tiếng. Trong mấy ngày ở Khu Vực Trung Ương, trạng thái cơ thể của cô tốt xưa nay chưa từng có, cho cô một loại cảm giác có thể sống đến mấy trăm tuổi.

- Cộp cộp cộp ~~~

Đồ Tư Lệ Na đi tới không nhanh không chậm, cô không có chuyện øì làm, có rất nhiều thời gian để hiểu rõ về toà thành này. Cô đi qua mấy con đường, phạm vi xung quanh trở nên náo nhiệt, đường phố người đến người đi, xe thú, xe đạp, xe buýt đều tuân thủ pháp quy giao thông vương quốc Huyền Vũ, hết thảy đều rất có trật tự. Đồ Tư Lệ Na cảm thán lên tiếng:

- Thật sự không giống với những tòa thành khác. Bước chân của cô càng chậm hơn, đi về phía có nhiều người nhất, đó là quảng trường Chủ Thành, từ xa đã có thể nhìn thấy gác chuông cao ngất.

- Còn sạch sẽ hơn ở trong lời đồn nữa.

Đồ Tư Lệ Na tự lầm bẩm. Cô tiếp tục đi về phía trước, thường xuyên ngửi được mùi thơm mê người. - Thơm quá.

Đôi mắt đẹp của Đồ Tư Lệ Na sáng lên, đi về phía một cửa hàng toả ra mùi thơm nức mũi.

Một lát sau, cô cầm mấy xiên thịt nướng trên tay vừa ăn vừa đi, vẻ mặt rất thoả mãn.

Chưa tới quảng trường Chủ Thành mà cô đã ăn bốn, năm loại mỹ thực, bụng đã bị lấp đây.

- Mấy món này cũng quá nøon rồi.

Đôi mắt đẹp của Đồ Tư Lệ Na sáng ngời, rất hưởng thụ cuộc sống như thế. Cô ăn xong kem ốc quế trong tay, cuối cùng cũng đi tới quảng trường Chủ Thành, nơi này có rất nhiều du khách từ các vương quốc khác tới.

- Nghe nói hôm nay khu Đông thành mở bán nhà mới, mau đi xem một chút, nếu đến chậm có thể sẽ không mua được phòng tốt.

Một quý tộc đi ngang qua thúc giục bạn bè bên cạnh. - Không vội, ta còn phải đi mua xe trước đã, hiện tại mua còn phải chờ hơn một tháng mới có thể lấy về, đi sớm để xếp hàng.

Người bạn của quý tộc kia xua tay nói.

- Mua nhà quan trọng hơn, mua xe lúc nảo cũng được. - Được rồi, được rồi, nghe lời ngươi, đi nhanh đi. Ánh mắt của Đồ Tư Lệ Na lóe lên, lại cảm thán lần nữa:

- Nơi này thật tốt quá...

Cô không khỏi nhớ tới Đảo Thất Lạc, nếu thật sự trở về tổ địa Thần tộc, sinh hoạt có thể tốt hơn bây giờ không?

Cô nhớ tới lời Mục Lương nói, trên Đảo Thất Lạc còn có Thần Tộc sống sót sao? - Thôi được rồi, không nên suy nghĩ nhiều như vậy, trở về tổ địa rồi nói sau. Đồ Tư Lệ Na bĩu môi.

Trở về tổ địa là tâm nguyện của cha mẹ, cho dù như thế nào thì cô cũng phải trở về nhìn một lâtn, thực hiện tâm nguyện thay bọn họ.

Đồ Tư Lệ Na đi dọc theo quảng trường Chủ Thành, xuyên qua đường phố rộng lớn đi tới Khu dân cư, khí tức sinh hoạt nơi này rất nồng đậm, trên đường có trẻ con chơi đùa, người lớn thì ngồi ở bên cạnh nhìn. - Khanh khách ~~~

Tiếng cười khúc khích của đứa bé làm cho người ta nghỉ chân nhìn một hồi. Khóe môi của cô hơi cong lên, dường như dần chúng của vương quốc Huyền Vũ đều sống rất tốt.

Đồ Tư Lệ Na đi lang thang trong Khu dân cư, chăng mấy chốc đã nhanh chóng tới Trường Học Chủ Thành.

Cô không phải là lão sư trong trường, cũng không phải là học sinh, vì vậy không thể đi vào trường học, nhưng mà đứng ở bên ngoài cũng có thể nghe được tiếng đọc sách trong trẻo.

- Thư trung hữu nữ nhan như ngọc, thư trung tự hữu hoàng kim ốc ~~~

- Đọc vạn quyển sách, đi ngàn dặm đường ~~~

- Thật tốt.

Đồ Tư Lệ Na cảm thán.

Cô nghe tiếng đọc sách của bọn nhỏ, trong lòng cảm thấy không chân thật, đây là điều mà những vương quốc khác không CÓ.
Bình Luận (0)
Comment