Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 845 - Chương 3391: Không Thể Cùng Phòng Đượ...

Chương 3391: Không Thể Cùng Phòng Đượ... Chương 3391: Không Thể Cùng Phòng Đượ...Chương 3391: Không Thể Cùng Phòng Đượ...

- Cọt kẹt ~~~

Lúc này Tiểu Mật mới đẩy cửa vào, trên người mang tạp đề, trong tay cầm thùng nước và cây lau nhà. - Bệ hạ, ta tới quét tước vệ sinh.

Cô ngoan ngoãn nói.

- Ừm, mau lên.

Mục Lương gật đầu một cái, đứng dậy đi ra ngoài. Tiểu Mật quét sạch thư phòng trước, sau đó mới mở cửa phòng nghỉ ra, thấy trên giường không có ai, mới nhớ tới Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lan đều mang thai, không thể ở cùng phòng được.

Cô chớp đôi mắt đẹp, nhỏ giọng thâm thì:

- Mình có nên nhắc nhở tiểu thư Ly Nguyệt một chút không nhỉ...

Là tiểu hầu gái hầu hạ Mục Lương, các cô phải suy nghĩ mọi phương diện thay cho quốc vương, đây là điều mà Nguyệt Thấm Lan dạy dỗ. Ngoại trừ Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên ra thì người thích hợp nhất chính là Ly Nguyệt, cô ấy mỗi ngày đều cùng ra cùng vào với Mục Lương.

- Tiểu thư Ly Nguyệt cũng sắp kết hôn với bệ hạ rồi, hẳn là có thể.

Vẻ mặt của Tiểu Mật dần dần trở nên kiên định.

Nửa giờ sau, Ly Nguyệt vừa mới hoàn thành thần luyện trở lại cung điện liên thấy Tiểu Mật thần bí đi tới trước mặt mình. - Tiểu thư Ly Nguyệt. Tiểu Mật ngoan ngoãn lên tiếng.

- Có chuyện øì vậy?

Ly Nguyệt tháo mũ giáp xuống, mái tóc dài màu trắng bạc tung xoã.

Tiểu Mật nghiêm túc nói: - Ta có chuyện muốn nói với tiểu thư.

- Nói đi. Ly Nguyệt chớp chớp mắt, trên lông mi nhỏ dài còn treo một giọt mồ hôi.

Tiểu Mật ngắm nhìn xung quanh, thấy không có ai khác mới nhón chân lên, tiến đến bên tai cô gái tóc trắng nói nhỏ.

Đôi mắt đẹp của Ly Nguyệt dân dân trừng lớn, vành tai đỏ bừng.

- Tiểu thư Ly Nguyệt hiểu rồi chứ?

Tiểu Mật dùng ánh mắt mong đợi nhìn chằm chằm cô gái tóc trắng.

Ly Nguyệt hít sâu một hơi, cố giả bộ bình tĩnh nói:

- Ta hiểu.

- Vậy là tốt rồi.

Tiểu Mật thở phào một hơi.

Cô cười tươi như hoa nói: - Đêm nay tiểu thư Ly Nguyệt có muốn đi không? - Ta sẽ tận lực.

Khóe mắt của Ly Nguyệt giật một cái, trên mặt nổi lên một vệt ửng hông. Tiểu Mật hài lòng gật đầu, chắp tay sau lưng vui mừng rời đi.

Ly Nguyệt đứng tại chỗ lấy lại bình tính, sau đó mới xoay người trở về Thiên Điện, dùng nước lạnh rửa mặt mới tỉnh táo lại.

Cô thay Khôi Giáp U Linh trên người, hôm nay là ngày nghỉ, sau khi thần luyện có thể nghỉ ngơi.

Ly Nguyệt thay một bộ váy dài mới rồi đi nhà ăn ăn điểm tâm.

Trong nhà ăn, ánh mắt của cô chạm phải đôi mắt của Mục Lương, ngay sau đó không được tự nhiên mà đời ánh mắt sang chỗ khác.

- Ly Nguyệt, có chuyện gì vậy?

Mục Lương kinh ngạc hỏi. - Không có việc øì...

Ánh mắt của Ly Nguyệt lóe lên, lắc đầu ngồi xuống. Mục Lương cũng không truy hỏi, nói sang chuyện khác:

- Ngày hôm nay được nghỉ à?

- Ử,

Ly Nguyệt lên tiếng.

Mục Lương gật đầu, lại hỏi: - Vậy hôm nay ngươi có dự định gì không?

Ly Nguyệt suy nghĩ một chút, nói đúng sự thật:

- Chưa có. Mục Lương ôn hòa nói:

- Được rồi, vậy đi với ta đến Xưởng Dệt Vải đi, xem đồ cưới của ngươi làm thế nảo.

Nghe vậy, tay của Ly Nguyệt khẽ run một cái, øật đầu nói:

- Tốt.

Mễ Nặc ngây thơ hỏi:

- Tính thời gian, đồ cưới của chị Ly Nguyệt cũng sắp làm xong rồi, khi nào làm hôn lễ thế? - Tháng sau.

Ly Nguyệt đáp rồi quay sang nam nhân, nói tiếp:

- Mục Lương, hôn lễ không cần tổ chức lớn, sẽ gây ảnh hưởng không tốt.

Mục Lương suy nghĩ một chút, ôn hòa nói:

- Hôn lễ là phải làm, nhưng sẽ khác với hôn lễ của Thấm Lan và Hồ Tiên.

- Ta sẽ an bài tốt, Ly Nguyệt đừng lo lắng. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nÓI.

Hồ Tiên quyến rũ nói:

- Hôn lễ có lẽ sẽ không vượt qua ta và chị Thấm Lan, nhưng sẽ không quá kém.

- Các cô sẽ an bài tốt. Mục Lương võ võ vai cô gái tóc trắng.

- Được rồi.

Ly Nguyệt mím môi một cái, không nói thêm øì nữa, trong lòng cũng hy vọng có một hôn lễ chỉ thuộc về cô và Mục Lương.

- Nhưng hôn lễ lần này ta và Hồ Tiên đều không có biện pháp làm người chứng hôn.

Nguyệt Thấm Lan sờ bụng một cái, nói với vẻ mặt tiếc nuối.

Cô và cô gái đuôi hồ ly đều mang thai, bụng ngày một to hơn, không thích hợp đi những nơi quá hỗn loạn. Mục Lương suy nghĩ một chút, nói:

- Vậy nhờ Nguyệt Thấm Di làm người chứng hôn đi.

- Cũng tốt.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã øật đầu, dù sao thì Nguyệt Thấm Di cũng là đại sứ hình ảnh cho vương quốc Huyền Vũ, làm người chứng hôn rất thích hợp. Cô nhìn về phía cô gái tóc trắng, ưu nhã hỏi:

- Có thể chứ?

- Ta rất vinh hạnh. Ly Nguyệt cười gật đầu.

- Vậy là tốt rồi, để ta đi nói với tỷ tỷ, bảo cô ấy chừa thời gian cho tháng sau. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười một tiếng, xoay người đi về phía Phòng Liên Lạc. Dạo gần đây Nguyệt Thấm Di rất vội, có mấy bộ phim mới cân quay chụp, cho nên nếu có việc thì phải an bài trước giờ mới được. Trong lòng Ly Nguyệt ấm áp, còn có chút chờ mong. Sau khi kết thúc bữa sáng, cô theo Mục Lương ngồi lên xe hơi đi về phía Xưởng Dệt Vải.

Trong xe hơi, Ly Nguyệt quay đầu nhìn về phía nam nhân, hỏi:

- Sau khi hôn lễ kết thúc, ngươi sẽ đi tìm Ma Pháp Thần phải không?

- Ừm, đó là một tai họa ngâm, giải quyết sớm chừng nảo thì tốt chừng đó. Mục Lương ôn hòa nói.

- Ta đi cùng ngươi.

Ly Nguyệt nghiêm túc nói. Mục Lương cười một tiếng, gật đầu đáp:

- Được thôi.

Hắn có lòng tin có thể bảo vệ tốt cô gái tóc trắng, Ma Pháp Thần nhất định phải chết.

Đoàn xe của quốc vương dừng ở trước cửa Xưởng Dệt Vải, Ly Nguyệt bước xuống xe rồi đi vòng qua bên cạnh mở cửa xe ra. Mục Lương xuống xe, ngước mắt đã nhìn thấy người quản lý Xưởng Dệt Vải đi nhanh tới.

- Bệ hạ vạn an.

Người quản lý cung kính hành lễ.

Mục Lương nhàn nhạt nói: - Ừm, mang ta đi xem đồ CƯỚI. - Vâng, mời bệ hạ đi theo ta.

Người quản lý cung kính đáp lại.

Mục Lương và Ly Nguyệt cất bước đuổi theo, sau khi đám người tiến vào trong Xưởng Dệt Vải, các nhân viên tình cờ gặp được bọn họ đều dừng lại cung kính hành lễ.

- Bệ hạ vạn an ~~~

Đám người đi thẳng về phía trước, nghe được không dưới trăm câu chào hỏi.

Một lúc sau, người quản lý dừng bước trước một cánh cửa, giơ tay ra hiệu:

- Bệ hạ, đồ cưới được chế tạo trong một phòng làm việc riêng biệt.

Hắn nói xong thì đẩy cửa phòng ra, lộ ra mấy cái bàn dài, có vài nữ nhân mặc đồng phục làm việc đang vùi đầu tiến hành thêu thùa trên tấm vải đỏ.

Mấy người nghe được động tĩnh thì ngâng đầu lên, thấy là quốc vương và người quản lý đến, vội vàng đứng lên hành lễ.

- Bệ hạ vạn an.

Các nhân viên cung kính hành lễ.

- Ừm, chế tạo đồ cưới thế nào rồi?

Mục Lương bình thản hỏi. Một nữ nhân mặc đồng phục làm việc màu trắng cung kính đáp:

- Hồi bệ hạ, đã tới giai đoạn kết thúc công việc. - Còn cân bao nhiêu ngày? Mục Lương lạnh nhạt hỏi. - Chậm nhất là năm ngày sau sẽ hoàn thành.

Nữ nhân vội vàng trả lời.
Bình Luận (0)
Comment