Chương 3402: Ra Tay, An Bài Được Chuẩn ...
Chương 3402: Ra Tay, An Bài Được Chuẩn ...Chương 3402: Ra Tay, An Bài Được Chuẩn ...
- Ông ~~~
Ngay sau đó, một cái miệng rộng từ trên trời giáng xuống, nuốt chửng nữ nhân cùng với khoảnh đất sâu mười mét dưới chân cô ta.
sẻ...
Thao Thiết lắc lư đầu, chép chép miệng lộ ra thân sắc không thoả mãn.
Mễ Á co giật khóe miệng, cô cũng biết Mục Lương âm thầm có sắp xếp, chỉ là không ngờ lại là Thao HiDIC
Cô nhìn bộ dáng không thỏa mãn của Thao Thiết, trong lòng cũng thoải mái, đây chính là đồ ăn hàng, vẫn là thực lực của Chí Tôn, đối phó với Lan Cát vẫn rất nhẹ nhàng.
Chỉ là không biết đối phương vào bụng của Thao Thiết hiện tại là sống hay chết.
Thao Thiết lắc lắc đầu, cơ thể lóe lên trở về chỗ tối. Mễ Á nhìn về phía Mục Lương, xác định hiện tại hắn không sao mới yên lòng.
- Cộp cộp cộp ~~~
Tiếng bước chân truyền đến, Ly Nguyệt bay nhanh vào hậu hoa viên liền nhìn thấy một đống hỗn độn, vẻ mặt rất khó coi.
Mễ Á lên tiếng trấn an:
- Không sao đâu, kẻ địch đã bị giải quyết rồi.
- Mục Lương không sao chứ? Ly Nguyệt lạnh nhạt hỏi.
- Không có việc øì.
Mễ Á phất tay đáp.
- Vậy là tốt rồi.
Ly Nguyệt chậm rãi thở phào, nhìn về phía nhóm tiểu hầu gái nằm bất tỉnh trên mặt đất, vội vàng tiến lên cứu trị.
Mễ Á lấy ra bí dược chữa thương rồi đút cho đám người Tiểu Tử.
Cơ Tử co giật khóe miệng, đau đớn nói:
- Tiểu thư Ly Nguyệt, tiểu thư Mễ Á, các ngươi đã tới rồi.
- Ứm, nơi này giao cho chúng ta, các ngươi cố gắng dưỡng thương đi. Mễ Á lên tiếng dặn dò.
- Vâng.
Cơ Tử thở phào một hơi. Cô gái tai mèo và cô gái tóc trắng bắt đầu bận rộn lu bù, nhanh chóng ổn định thương thế của các tiểu hầu gái.
- Được rồi, tất cả đều không nguy hiểm đến tính mạng.
Mễ Á yên lòng.
- Ít nhiều gì cũng nhờ nguyên tố sinh mệnh nơi đây cực kỳ nông nặc.
Ly Nguyệt nói xong nhìn về phía Thế Giới Thụ màu vàng kim, tiến hóa của nó vẫn còn đang diễn ra.
Mễ Á øật đầu, thanh thúy nÓI: - Đúng vậy, chỉ cần còn có một hơi thở, vậy sẽ không
chết được.
- Kẻ tập kích là ai?
Ly Nguyệt quay đầu hỏi.
- Còn chưa rõ ràng lắm, ta còn chưa kịp tra khảo.
Mễ Á nhún vai.
- Được rồi.
Ánh mắt của Ly Nguyệt lấp lóc.
Mễ Á suy đoán: - Nhưng ta suy đoán là người của Bất Hủ Chúng, cô nhắc tới trường sinh.
- Trường sinh, Bất Hủ Chúng.
Đáy mắt của Ly Nguyệt hiện lên sát ý.
Mễ Á nhìn về phía Thao Thiết rời khỏi, thở dài nói: - Ừm, hy vọng cô ta còn sống, chờ Mục Lương tỉnh lại rồi thẩm vấn.
- Hy vọng là vậy. Ly Nguyệt nói với Øiọng điệu không xác định.
Với tính tình tham ăn của Thao Thiết, nếu như không có mệnh lệnh của Mục Lương thì rất có thể khoảnh khắc vừa nuốt xuống kia đã bắt đầu tiêu hóa rồi.
Bên trong cơ thể Thao Thiết có không gian, có thể tiêu hóa vạn vật mà nó cắn nuốt, hoặc có thể chỉ là tù khốn, chỉ là có thời gian hạn chế. Mẽ Á nhàn nhạt nói:
- Mặc kệ, đối phương có phải người của Bất Hủ Chúng hay không thì cũng chẳng sao cả, Bất Hủ Chúng vốn dĩ đáng chết.
- Ứ,
Ly Nguyệt khẽ gật đầu, ngước mắt nhìn về phía Mục Lương.
Cô giơ tay lên nhấn xuống linh khí truyền âm trên tai, báo bình an cho đám người Ngải Ly Na. - Không có øì là tốt rồi. Trong linh khí truyền âm truyền ra giọng nói của đám người Ngải Ly Na và Ny Cát Sa.
Ly Nguyệt lạnh nhạt nói: - Bên kia giao cho các ngươi, ta canh giữ ở Khu Vực Trung Ương.
- Tốt.
Đám người Ngải Ly Na dứt khoát đáp một tiếng.
Ly Nguyệt cắt đứt trò chuyện, nhìn về phía cô gái tai mèo, nói:
- Ngươi lưu lại đi theo ta? - Ứ,
Mễ Á gật đầu một cái, thuận tay ngắt lấy linh quả rồi cắn một miếng.
Nước trái cây nổ tung ở trong miệng cô, nguyên tố sinh mệnh trong linh quả rất nồng đậm.
- So với trước đây thì ngon hơn nhiều.
Cô kinh ngạc nói. - Đó là công lao của Thánh Thụ.
Ly Nguyệt nhẹ nhàng nói. Cô vẫn luôn nhìn cây linh quả xung quanh, mặt trên còn có rất nhiều linh quả chín.
Cô cau mày nói:
- Phải tháo xuống hết, quá chín sẽ hư mất.
- Ta đi gọi người đến giúp đỡ? Mễ Á gật đầu.
Các tiểu hầu gái đều bị thương, chuyện này các cô không làm được, chỉ có thể để cho những người khác làm.
- Được rồi.
Ly Nguyệt lên tiếng.
Mười phút sau, một nhóm hộ vệ Trung Ương xuất hiện.
- Ngắt lấy tất cả linh quả đã chín, cần phải hành động thật nhanh. Ly Nguyệt lạnh lùng ra lệnh.
- Vâng!
Nhóm hộ vệ Trung Ương đồng thanh đáp lại.
Mọi người bắt đầu làm việc lu bù, vội vàng hái linh quả chín.
- Chúng ta cũng tới hỗ trợ...
Tiểu Mật nói với về mặt tái nhọợt. Mễ Á liếc nhìn các tiểu hầu gái tụ tập ở chung một chỗ, dịu dàng nói:
- Không cần, các ngươi cố găng nghỉ ngơi cho tốt đi. - Vậy được rồi.
Tiểu Mật bất đắc dĩ mím môi đáp, cử động quá nhiều sẽ khiến vết thương đau hơn.
- Mọi người nhanh tay lên. Ly Nguyệt lạnh lùng ra lệnh. - Vâng!
Nhóm hộ vệ Trung Ương đồng thanh đáp lại.
Bọn họ vừa mới nhậm chức hộ vệ, vì vậy vẫn có chút Sợ cô gái tóc trắng, lúc huấn luyện cô ấy đối đãi người mới sẽ không nương tay chút nảo.
Đại Lục Mới, nơi nào đó sâu trong núi rừng hoang tàn vắng lặng, trong lòng đất hiện ra một luồng khí tức làm người ta chán ghét. Sương mù màu đen bắt đầu khởi động, dưới nền đất đen nhánh loé lên mấy vệt ảnh sáng, đó là tia sáng phản chiếu từ những con mắt.
- Khí tức sinh mệnh thật nồng đậm...
Giọng nói khàn khàn vang lên.
Lúc này nếu như Mục Lương ở đây thì sẽ phát hiện đây là giọng nói của Ma Pháp Thần.
- Âm âm ~~~ Mặt đất chấn động, Ma Pháp Thần rời khỏi lòng đất, nổi lơ lửng giữa không trung nhìn về phía Kênh Sương mù, có thể cảm nhận được nơi đó có lực lượng sinh mệnh tinh thuần.
Đồng tử Ma Pháp Thần co rút lại, øiọng điệu lạnh như băng:
- Khí tức rất quen thuộc, là mùi của nam nhân kia. Khi hắn giao thủ với Mục Lương, nguyên tố sinh mệnh đã tạo thành uy hiếp rất lớn đối với hắn, cho nên hắn có ấn tượng đặc biệt sâu sắc đối với thứ này.
- Chờ một chút, ta sẽ tới tìm ngươi.
Ma Pháp Thần thấp giọng tự lầm bẩm, sát ý trong mắt lộ ra ngoài.
Hắn còn cần một khoảng thời gian để làm cho linh hồn và cơ thể của Ma Linh Vương hoàn toàn dung hợp với nhau, đến lúc đó mới có thể phát huy thực lực mạnh nhất. Ánh mắt của Ma Pháp Thần lập loè, mong đợi nói:
- Mục Lương, mạng của ngươi là của ta, có thể giúp ta chân chính đặt chân vào trường sinh.
- Nhắc đến trường sinh, Bất Hủ Chúng do ta khai sáng vẫn còn chứ?
Hắn nhớ lại trước kia, vì theo đuổi trường sinh mà tự sáng lập ra tổ chức Bất Hủ Chúng, sau đó hắn đi Thiên Quốc, không hề đoái hoài đến tổ chức này.